Chương 9: Ngọa tào! VÁCH TƯỜNG ĐÔNG TRONG TRUYỀN THUYẾT

Ý nghĩ của tôi đã vỡ thành cặn bã khi nhìn thấy Hạ Chí cầm qυầи ɭóŧ của tôi đi vào WC phòng ngủ lầu hai loát một giờ.

Hạ Chí vẫn chỉ khoác một cái khăn tắm, ngồi trên chiếc ghế trong phòng tắm, dựa vào trên vách tường, bụng nhỏ căng chặt, cặp tay đẹp đẽ kia trực tiếp tròng qυầи ɭóŧ của tôi lên chim cậu, một bên kêu tên tôi, một bên lại không biết từ nơi nào lấy ra một cái qυầи ɭóŧ khác của tôi, đặt ở chóp mũi ngửi……

Mẹ nó tôi thật hối hận khi theo vào xem!

Tôi có nên nói mắt tôi đã mù không?! Là bị chói mù đó!

Hạ Chí à, qυầи ɭóŧ của anh và của em đều dùng chung bột giặt, có ngửi cỡ nào cũng là cùng một mùi hương mà thôi! Nó còn nhỏ như vậy! Đam mê mau buông nó ra!

“A…… Ha…… Hải Đường……”

Bỗng nhiên, Hạ Chí nửa híp cặp mắt hẹp dài, hai mắt không biết là đang nhìn nơi nào, thâm tình như muốn rớt nước ra.

"…… A…… Bảo bối, em muốn anh……”

Ngọa tào, cho dù muốn loát thì em cũng phải giữ vững một chút nhân thiết tổng tài của mình chứ! Đừng tưởng rằng em không chạm vào cái cô Mary Soda kia, ngồi trong WC một bên loát một bên kêu tên anh thì anh sẽ tha thứ cho em!

Ít nhất, ít nhất chờ anh trở lại thân thể, em để anh chủ động một lần! ╭(╯^╰)╮

Thôi, hiện tại Hạ Chí cũng không nghe thấy tôi nói gì, tôi cũng không tự thảo mất mặt nói ra.

Đúng vậy, vừa nãy lúc Hạ Chí vội vội vàng vàng chạy lên lầu, không chạm vào thân thể tôi, nên trước khi chạy theo Hạ Chí, tôi đã đi vào phòng tắm nhìn một chút, phát hiện Mary Soda đang sững sờ trong bồn tắm, tựa hồ hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Tôi bay quanh Mary Soda một vòng, phát hiện trên người Hồ Hạnh Hạnh không có thêm dấu vết khả nghi nào, ừm, miệng cũng không có vết thương, ừm, trên mông……

Đậu má, có hai bàn tay mới ra lò kìa, Hạ Chí tên hỗn đản này!!

Bất quá xem ở chuyện em không cùng Mary Soda pặc pặc, bổn Đại vương liền đại phát từ bi buông tha em!

Lòng tôi tuyệt đối không hề bị hành động này của Hạ Chí cảm động đến khóc lóc thảm thiết, chỉ là vì nhìn Hồ Hạnh Hạnh choáng váng đứng trong bồn tắm, trong lòng tôi vô cùng sảng khoái mà thôi ~~~

Mary Soda cô nhớ rửa sạch sẽ làn da mà Hạ Chí che chở đến bóng loáng lóe mù tròng mắt của tôi đi nhá, tôi đi xem Hạ Chí đang làm gì đây.

Vì thế, kế tiếp, liền thấy Hạ Chí dâʍ ɭσạи qυầи ɭóŧ của tôi!

“Hạ Chí, qυầи ɭóŧ của anh sắp bị em xoa nát……” Tôi khẽ nhíu mày, “Nhớ mua cái mới cho anh, anh muốn màu trắng.” Không sai, màu sắc và phẩm vị của qυầи ɭóŧ rất quan trọng!

Tuy rằng tôi nói chuyện Hạ Chí không nghe được, bất quá tôi cảm thấy Hạ Chí sẽ hiểu tôi.

Sau đó, tôi xem xong quá trình loát của tổng tài nhà tôi, bỗng nhiên thấy ngứa tay, ok, quyết định rồi, lần sau tôi sẽ vẽ hết quá trình Hạ Chí loát dương v*t, vẽ xong đóng thành một tập vẽ!

Chờ Hạ Chí bảy tám chục tuổi, tôi sẽ cho cậu ấy xem xem lúc trẻ cậu ấy phong tao cỡ nào mới có thể câu dẫn tôi!

Ai nha, ngẫm lại còn có chút kích động.

Buổi tối 11 giờ, Hạ Chí kêu Mary Soda đi ngủ trước, cậu ấy ôm máy tính ngồi vào cái bàn bên mép giường, xem một ít số liệu mà tôi không hiểu, Mary Soda nhanh chóng tiến vào mộng đẹp, đừng hỏi làm sao tôi biết được! Đậu xanh cô ta ngáy ngủ kìa!

Hình tượng cao quý lãnh diễm của tôi lúc này xem như hoàn toàn vỡ thành cặn bã.

Tôi thấy sau khi ‘ tôi ’ ngáy ngủ, Hạ Chí ngẩng đầu nhìn ‘ tôi ’, tôi phát hiện lúc Hạ Chí không cười, thật là có một chút lạnh nhạt khốc huyễn!

Đôi mắt nhỏ kia, tấm tắc……

Tôi đã sớm biết Hạ Chí thích nhìn tôi khi đang làm việc, lại không nghĩ rằng nhìn chằm chằm như vậy khiến tôi cảm giác như cậu ấy muốn nuốt hết tôi luôn…… Ha ha! Đó là không có khả năng…… Ha……

Tóm lại, hôm nay, đêm đầu tiên tôi bị Mary Soda xuyên vào cơ thể, Mary Soda khò khè, Hạ Chí nhìn chằm chằm Mary Soda không nhúc nhích, tôi chậm rãi bay qua.

Hiện tại tôi là một con ma, không có buồn ngủ, cũng không có thân thể yêu cầu, vì thế tôi cũng cố mà làm bồi Hạ Chí ngồi một đêm.

“Hạ Chí, đôi mắt em hồng quá……” Tới 4-5 giờ sáng, tôi phát hiện vì Hạ Chí thức đêm nên đôi mắt hồng lên, có điểm lo lắng, “Hạ Chí, mau đi nghỉ ngơi.”

Kết quả tôi vừa dứt lời, Hạ Chí đóng máy tính, ngồi xuống mép giường, đôi tay chống ở hai bên đầu ' tôi '……

Ngọa tào! Này không phải là giường đông trong truyền thuyết sao?!

Hạ Chí! Anh muốn em làm vậy với anh từ lâu rồi! Em thế nhưng đem lần đầu tiên cho cô ta! Quả thực không thể nhịn!

Tôi còn chưa phun tào xong, Hạ Chí lại nhẹ nhàng ở bên tai Mary Soda nói cái gì, còn đem thanh âm cố tình đè thấp, nói cái từ mơ mơ hồ hồ.

Tôi bởi vì không chú ý, hơn nữa đứng khá xa, vì thế không nghe rõ, nhưng lại cảm thấy từ mà Hạ Chí dùng loại thanh âm trầm thấp để nói ra này rất quen thuộc nhưng lại không nhớ nghe ở đâu.

Chỉ thấy sau khi Hạ Chí nói xong, Mary Soda không hề phản ứng, tiếp tục ngủ vô cùng ngon lành, liền trầm mặc nhìn Mary Soda một lúc lâu, sau đó rời đi phòng ngủ……

Di, Hạ Chí muốn kêu ‘ tôi ’ rời giường?

Nói nhỏ như vậy quỷ tài mới nghe được á!

Ai, thôi kệ, tôi chính là quỷ……

Tôi kỳ quái nhìn Hạ Chí, cứ cảm thấy Hạ Chí như có chuyện rất quan trọng mà tôi không biết, nhưng mỗi người đều có bí mật, cậu ấy không nói cho tôi…… Tôi, tôi một chút cũng không tò mò!

Tôi nhìn bóng dáng Hạ Chí hiu quạnh cô đơn rời đi, cảm thấy thân là bạn trai của Hạ Chí, cho dù biến thành ma vẫn phải quan tâm đối phương. Tựa như trước kia cúc hoa của tôi đau đến mức phải ăn đồ ăn lỏng nửa tháng, Hạ Chí cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố tôi……thôi được, sẽ như vậy tất cả đều là em ấy sai!!!

Tóm lại, tôi theo Hạ Chí đi xuống lầu, nhìn Hạ Chí không mở đèn phòng khách, cho dù trời sắp sáng, cũng không thể như vậy, nếu đυ.ng phải bàn nhỏ ghế nhỏ còn có cái thảm của tôi vậy không tốt đâu, nhưng Hạ Chí vẫn làm theo ý mình, một người đi vào trong bóng tối……

Tôi cảm thấy Hạ Chí có đôi mắt nhìn thấu đêm, cậu chuẩn xác lấy ra một cái bình trong ngăn tủ phòng khách, tôi nhớ rõ đó là ngăn tủ chuyên môn để dược vật và thuốc, cái bình nhỏ kia tôi chưa hề thấy, màu trắng, không có nhãn……

Tôi nhìn Hạ Chí đổ rất nhiều viên ra, sau đó lấy nước lạnh nuốt vào, tổng cảm thấy……

Có chút quỷ dị……

Hạ Chí, em đừng làm anh sợ! Bệnh nan y gì đó căn bản không phải giả thiết mà tổng tài nên có! Đậu má, ngược luyến tình thâm gì đó lão tử không cần!!!