Chương 55

------

L*и da^ʍ vừa mới cao trào dị thường mẫn cảm, tuỳ tiện đâm chọc cũng có thể khiến thịt l*и mềm mại bị kí©h thí©ɧ đến co rút không ngừng.

Mắt nai của thiếu niên ngập sương mờ, vành tai lẫn cổ đều phiếm hồng, giống như miếng điểm tâm ngọt ngào chờ người tới cắn.

"A a...... Ánh Liễu là...... Người xấu...... Hức......" Dung Nhứ bị ȶᏂασ đến co rụt người, thân thể theo động tác của thanh niên mà phập phồng lên xuống.

Dâʍ ɖị©ɧ trong bụng không được thoát ra ngoài, lại tiếp tục bị đυ. nên lắc lư sóng sánh, nước da^ʍ ấm áp phối hợp nhịp nhàng với dươиɠ ѵậŧ thanh niên đè ép vách thịt lẫn nếp uốn ngoài miệng l*и đến tê dại, Dung Nhứ sợ hãi kêu ra tiếng.

Nặng quá.

Vô cùng nặng.

Côn ŧᏂịŧ như một thanh sắt khổng lồ, đâm chọc quấy loạn trong vách thịt, không những thiêu đốt bên trong lỗ bướm nhỏ bé mà còn cọ xát ngứa ngáy khắp cả người thiếu niên.

Cậu bị ȶᏂασ chết mất.

Thiếu niên đá đạp chân lung tung, muốn thoát khỏi sự khống chế của Cố Ánh Liễu, "Ánh Liễu...... Tiểu Nhứ Nhi...... A a...... Khó chịu......"

Cố Ánh Liễu đυ. đỏ mắt, đôi tay nắm chặt cẳng chân thiếu niên ép trên eo mình, đôi mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm cửa l*и bị ȶᏂασ gần như trong suốt.

Y và thiếu niên chặt chẽ dán sát ở bên nhau, không có một tia khe hở, dung nhập lẫn nhau, hợp hai làm một.

Cố Ánh Liễu hưởng thụ cả hai kɧoáı ©ảʍ tâm lý cùng sinh lý song song, bướm nhỏ khẩn trương co rút bao chặt lấy gân ©ôи ŧɧịt̠ từ từ bị ȶᏂασ đến mềm nhũn, sao mà y buông tha cho cậu được.

Thanh niên hung hăng dùng cự vật quấy loạn trong chỗ sâu trong yếu ớt của thiếu niên, lúc này là thời điểm tốt nhất để làm thiếu niên, bên trong l*и non quân lính đã tan rã, nhạy cảm muốn chết, chọc vào rút ra hai cái thôi đã lôi kéo thịt l*и uốn éo bò lên thân ©ôи ŧɧịt̠, như lấy lòng lại thuận theo mà bú ɭϊếʍ gân xanh trên thân dươиɠ ѵậŧ.

Cố Ánh Liễu không thể bày tỏ sự sung sướиɠ này được nữa, thô bạo cùng chiếm hữu bị nhét dưới tận đáy cứ thể mở nắp chui lên, phun trào mãnh liệt.

Y lật người thiếu niên lại, đè cậu quỳ gối trên giường, bàn tay to lớn nắm chặt eo thiếu niên không cho phép cậu trốn thoát.

Dung Nhứ ghé vào mặt giường khóc không thành tiếng, cậu không bao giờ làm với Cố Ánh Liễu nữa!

Eo cậu bị Cố Ánh Liễu đè xuống như muốn đứt, cả người bị biến thành tư thế vô cùng nhục nhã mà dẩu mông lên chờ bị ȶᏂασ, côn ŧᏂịŧ đáng sợ như cái chày khổng lồ từ trên cao giã xuống vào l*и non, không hề muốn rời đi.

Bụng cậu phồng lên như ăn quá nhiều điểm tâm, căng muốn chết.

"Ngoan......" Cố Ánh Liễu dỗ dành thiếu niên có lệ, động tác dưới háng không hề lưu tình chút nào, "Chờ một chút...... là có bảo bảo......"

Y càng ra sức ȶᏂασ mạnh thiếu niên, lông ©ôи ŧɧịt̠ xung quanh dính đầy dịch trắng tanh nồng, thịt da^ʍ bị ȶᏂασ đến mềm nhũn.

Cố Ánh Liễu chưa bao giờ cảm nhận được sung sướиɠ khi hoan ái như vậy, khi đâm vào c̠úc̠ Ꮒσα chỉ sợ làm cậu bị thương, hiện giờ mới chính thức tìm được tư vị tình ái, thật là sung sướиɠ tựa thần tiên.

Y ác liệt tì mạnh côn ŧᏂịŧ vào chỗ mẫn cảm của thiếu niên, cố ý xoay xoay đầu ©ôи ŧɧịt̠, bàn tay vỗ lên mông nộn thịt.

Quá thoải mái.

Cố Ánh Liễu ước gì lỗ bướm của thiếu niên cứ luôn luôn mềm xốp dễ ȶᏂασ như thế, dâʍ ɖị©ɧ trong lỗ nhỏ bị đâm chọc bắn tung tóe khắp nơi, vừa bôi trơn cho thiếu niên càng dễ bị ȶᏂασ hơn.

Y cúi đầu xuống, hôn lên hõm eo của thiếu niên.

"Hức......" Dung Nhứ cuối cùng cũng có thể thở nhẹ một hơi, lê chân vô lực bò về phía trước.

Cậu sắp hỏng rồi, côn ŧᏂịŧ đυ.ng phải vách tường trượt ra ngoài theo động tác của cậu, kéo ra đến đâu nước da^ʍ liền tràn ra lấp đầy đến đó.

Dung Nhứ thở hổn hển, khuỷu tay dán ở trên giường, không nhịn được mà rớt nước mắt tỏng tỏng, "A a...... Hức......"

Không đợi cậu kịp thở, một lực kéo mạnh mẽ túm cậu lại về đằng sau.

Cậu cảm nhận được xương hông bị nâng lên, lỗ l*и non mềm nhắm thẳng dươиɠ ѵậŧ của thanh niên ấn xuống.

Dung Nhứ sợ hãi mở to mắt, nhanh tay nắm lấy khăn trải giường muốn thoát khỏi khống chế của thanh niên.

Tiếng tim đập thình thịch rung động, l*иg ngực phập phồng bất an.

Đoạn bấc đèn rơi trúng ngọn nến, roẹt một tiếng, ánh lửa bốc cháy.

Eo thiếu niên lại lần nữa bị ôm chặt, nước sốt bị vẩy ra khắp nơi, lỗ l*и bị ȶᏂασ đến mất cảm giác.

"Á á!" Dung Nhứ khóc kêu ra tiếng.

Cậu bị cắm phải ngửa cổ ra sau, bụng nhỏ bị Cố Ánh Liễu đâm phá hết rồi.

Cố Ánh Liễu không muốn buông tha miếng bánh ngọt ngào, còn cố ý nổi gân xanh trêu đùa thịt da^ʍ, làm nước da^ʍ tuôn ra ào ạt.

Thiếu niên càng lúc càng giống miếng đào ngon ngọt, bị y dùng cách thô bạo nhất mà ép ra nước đào ngọt lành.

Tiểu Nhứ Nhi của y không hề biết, trong ngực y có một con ác quỷ, cậu đáng thương khóc thút thít sẽ không khiến y mềm lòng, còn làm y càng muốn ȶᏂασ chết cậu, làm đến khi cậu chỉ còn một hơi, đến khi cậu không thể xuống giường.

Cậu sẽ không thể ra ngoài gặp bất kỳ ai, chỉ có thể ngoan ngoãn mà đợi y đút cơm, mặc quần áo cho.

(Ối giời oi ai cú con tui)

Mông thịt tròn trịa trắng nõn bị y vỗ đánh đến sưng đỏ, lộ ra một tầng diễm sắc đỏ hồng, như được tô lên phấn hồng ngọt ngào.



Đôi mắt thâm trầm của Cố Ánh Liễu nhìn kiệt tác mình làm ra, lòng bàn tay đầy vết chai mỏng vân vê mông thiếu niên chậm rì rì, "Đau không?"

Dung Nhứ hỏng mất mà khóc thét lên, "Đau quá...... Huhu...... Bên trong...... Cũng đau...... hức......"

Cố Ánh Liễu: "Ta......xoa cho Tiểu Nhứ Nhi ...... Xoa xoa sẽ không đau nữa......"

Dung Nhứ vốn dĩ khóc đến khụt khịt ngừng lại động tác: "......"

Đồ lừa đảo, siêu kẻ lừa đảo, thế còn hỏi cậu làm gì......

Mông mềm của thiếu niên hết bị nắm lại buông ra, lắc lư như miếng bánh rung rinh, câu dẫn lại đáng yêu.

Dung Nhứ cảm thấy động tác này so với đυ. còn khiến cậu thẹn hơn hứ, mông thịt bị thanh niên nắm trọn trong tay, kẽ hở ngón tay còn cố tình kẹp lấy mông thịt như tra tấn xả giận vào cậu, y như chơi đùa với cɧó ©áϊ.

Thế mà cậu lại cứng vì cái phương thức nhục nhã này, mã mắt rỉ ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ giữa hai chân, còn dính dớp hơn mồ hôi.

Dung Nhứ thừa dịp Cố Ánh Liễu đang chăm chú vân vê mông mình, len lén bò bò lên trước, mông đít rung rinh đáng yêu vô cùng, làm con chó điên đằng sau lưng hận không thể ăn luôn cậu vào bụng.

Cố Ánh Liễu để kệ thiếu niên làm trò tốn công vô ích, côn ŧᏂịŧ trong lỗ nhỏ vẫn cứ dính sát vào.

Dung Nhứ bò được hai bước thì phải dừng lại nghỉ ngơi, ©ôи ŧɧịt̠ bự trong động tác cậu bò cứ nhăm nhe nghiền nát chỗ mẫn cảm, như đi tàu lượn siêu tốc gặp phải mấy đoạn khựng lại, vừa khó chịu vừa hết hồn.

Sao Cố Ánh Liễu không mệt thế hảaaaa?! Thiếu niên khóc nhiều quá sưng mắt không mở nổi, sao quan tâm nổi tên lừa đảo đằng sau.

Dung Nhứ lại bị kéo trở về, đầu gối theo động tác bị ma sát đỏ lên.

"...... Hức...... Oa a a......"

Cảm giác không trọng lực lại dồn đến, ngay sau đó là tiếng nước òm ọp khó nhịn.

Cảm giác nghẹn nướ© ŧıểυ tích càng sâu trong bụng, nặng nề khó chịu.

Cậu muốn mất khống chế!

Dung Nhứ cảm thấy thẹn khóc nức nở, mị thịt đã bị ȶᏂασ đến vô hồn, hoàn toàn không chịu khống chế của cậu, căn bản không nín được cảm giác muốn đi tiểu.

Mặt cậu chuyển từ hồng hào sang trắng bệnh, dây thần kinh đứt cái phụt, hoảng loạn.

Dươиɠ ѵậŧ phía sau vẫn cứ tiếp tục đâm rút, thân ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn mạnh mẽ đâm chọc chinh phạt l*и non, tàn nhẫn không tha thứ.

Dung Nhứ khàn hết giọng.

Nhìn cậu giống như đang quỳ gối trên giường bị thanh niên ấn xuống thao, thực tế thì ©ôи ŧɧịt̠ vừa bự vừa cong này đang ra sức thúc lên đánh vào tử ©υиɠ của cậu.

"...... Đi tiểu......" Dung Nhứ không thể chịu nổi tần suất điên khùng của thanh niên nữa, khổ sở thốt ra.

Cố Ánh Liễu luyến tiếc rút ra, lối đi trơn hẹp của thiếu niên ướt nóng cực kỳ, còn không co rút cắn ©ôи ŧɧịt̠ y, làm gì còn thời điểm nào tốt hơn để đυ. em yêu nữa!

Y cố tình làm lơ thỉnh cầu của thiếu niên, mồ hôi nóng theo hàm dưới nhỏ giọt lên mông căng của thiếu niên, dục căn tiếp tục ở bên trong thọc vào rút ra hoa huyệt .

Mặt mày thanh niên nhiễm tìиɧ ɖu͙© điên cuồng, tư dung diễn sắc lại không có nửa điểm xấu xí, ngược lại đôi môi đỏ thắm no đủ, cơ ngực banh lớn, đầṳ ѵú dựng lên, eo bụng tinh trắng dẻo dai ra sức thúc về trước, tựa như diễm quỷ đến để hút sạch dương khí của thiếu niên.

Môi lưỡi cũng nhân cơ hội mà trào ra nước bọt mỹ vị, dươиɠ ѵậŧ càng thêm trướng to, lần nữa đâm vào mị thịt.

Dung Nhứ hiểu ra thanh niên sẽ không bỏ qua cho cậu, ghé vào giường nhỏ giọng khóc nức nở, cảm giác nghẹn nướ© ŧıểυ này lêи đỉиɦ đầu như nước có ga, vừa sảng khoái vừa khó chịu.

Cửa l*и bị ȶᏂασ đến không khép lại được, vách thịt không thể chống lại thanh niên, chỉ có thể mặc kệ nó đâm chọc nghiền ép chỗ mẫn cảm.

"...... A...... Hức...... A ưm ......"

Cố Ánh Liễu thọc vào rút ra mấy chục cái xong thì chịu đựng cảm giác bị xoắn chặt, quyết tâm rút ra.

Âm thanh khóc thút thít của Dung Nhứ im bặt, âʍ ɦộ nhỏ hẹp bắn dâʍ ɖị©ɧ tung tóe, vẽ nên một đường cong hoàn hảo trong không trung.

Cậu chui đầu vào chăn, bất lực khóc nức nở, mất mặt quá rồi....

Đồng thời cái thứ nãy giờ tích trữ trong bụng cũng được thoát ra, bụng nhỏ nặng trĩu từ từ xẹp xuống.

Chờ đến khi lỗ nhỏ không tiết ra dâʍ ɖị©ɧ nữa, thanh niên dùng ngón tay khẽ vạch mép thịt của cậu ra.

Cố Ánh Liễu cầm lấy đuốc đèn, cẩn thận quan sát miệng lỗ nhỏ bé.

Bướm nhỏ bị ȶᏂασ đến lật cả mép thịt ra ngoài, cảm giác mềm mại dưới tay đã hơi sưng đỏ, đáng thương mấp máy khổ sở.

Đầu óc Dung Nhứ vẫn còn đang chìm trong kɧoáı ©ảʍ điên cuồng, đến khi cậu phản ứng lại mới phát hiện Cố Ánh Liễu đang cầm đuốc soi vào lỗ nhỏ của mình.

Hô hấp của cậu ngưng lại ngay lập tức, Ánh Liễu bị sao zậy?!

Cậu xấu hổ buồn bực, "Không cho xem...."

Cố Ánh Liễu: "Rất đẹp."

Y bỏ đuốc xuống, đỡ côn ŧᏂịŧ của mình lại gần nữa đến gần mép l*и.



Mất đi nước da^ʍ trơn trượt bôi trượt, dươиɠ ѵậŧ càng khó đưa đẩy bên trong hơn, hai bên hoàn toàn dán sát vào nhau, nếp uốn căng chặt cố gắng nuốt hết thân ©ôи ŧɧịt̠ to lớn, như vừa đưa đẩy vừa giữ lại y.

Lại lần nữa bị cắm vào, Dung Nhứ không chịu nổi kí©h thí©ɧ loại này, khóc nức nở cao trào.

Cậu cùng tay cùng chân bò lên trước, lại bị Cố Ánh Liễu kéo trở về ȶᏂασ thẳng vào tử ©υиɠ, quá kí©h thí©ɧ, quá kí©h thí©ɧ, cậu không chịu được nữaaaaa.

Lối đi vừa mới cao trào vẫn còn vô cùng mẫn cảm, huống chi là vừa trải qua cao trào liên tiếp.

Cố Ánh Liễu rất là tiếc nuối, y không thèm màng đến thiếu niên khóc nức nở, vẫn hung hăng xỏ xuyên qua thân thể cậu.

Lỗ l*и không còn mềm xốp như trước được nữa, mị thịt bị chỉnh binh như lâm đại địch, vừa mới tiến công đã xoắn chặt lấy y.

Y chậm rãi cọ xát nơi mẫn cảm của thiếu niên, ý đồ đè ép thiếu niên tiết ra chất lỏng.

Dung Nhứ bị động tác thong thả ôn nhu của Cố Ánh Liễu làm cho thả lỏng lại, rầm rì nhỏ bé mà ghé vào giường, hoàn toàn quên mất ba mươi phút trước còn khóc lớn ầm ĩ.

Lông mi thiếu niên còn vài giọt nước mắt, khuôn mặt trẻ con đáng yêu banh ra, phát ra giọng mũi hơi nghèn nghẹn.

Tiếng nước tí tách lại lần nữa quanh quẩn trong không gian, chỗ giao hợp bị đánh ra bọt trắng xóa.

Cố Ánh Liễu thỏa mãn di chuyển nhẹ nhàng trong hành lang trơn ướt, đột nhiên y vỗ lên mông thiếu niên một cái, thừa dịp cậu không để ý, mạnh mẽ đâm thẳng vào tử ©υиɠ yếu ớt.

"Á!" Dung Nhứ không ngờ Cố Ánh Liễu nói biến sắc mặt là biến sắc mặt luôn!

Cậu bị đè xuống ȶᏂασ, cổ ngửa ra sau. Động tác thọc vào rút ra nhanh không thấy tàn ảnh, dày đặc như cơn mưa nặng hạt đánh vào pha lê, tiếng kêu leng keng rộn rã, vô cùng có tiết tấu.

Bướm nhỏ của Dung Nhứ vẫn chỉ là bướm non, không quá hai lần đã từ bỏ vũ khí đầu hàng, để mặc kẻ địch tung hoành.

Cố Ánh Liễu mồ hôi nóng đầm đìa, gân xanh trên trán hằn lên.

Y nâng eo thiếu niên lên, để cậu dựa vào mình, ngón tay không an phận mà vuốt ve nắn bóp nhũ quả hồng hào.

Mấy chục cái đâm, y vẫn không thỏa mãn kí©h thí©ɧ như vậy, bóp eo thiếu niên điên cuồng ra vào trong thân thể cậu, mông thịt rung rinh, dâʍ ŧᏂủy̠ tứ tung.

Dung Nhứ treo lơ lửng giữa không trung, đầu gối không còn sức lực, hoàn toàn bị Cố Ánh Liễu kìm chế.

—— bạch bạch bạch.

—— bạch bạch bạch.

......

Bụng nhỏ của thiếu niên bị đỉnh vào chỗ sâu nhất, cảm giác bị điện giật lại giật đến từng ngón tay.

Cậu như đang ở trên một con thuyền nhỏ xóc nảy, bên ngoài là mưa rền gió dữ, lắc lư khiến đầu óc cậu choáng váng.

Tốc độ đâm vào kéo ra lại nhanh hơn, từng chút từng chút khai phá cửa tử ©υиɠ.

Mông thịt của Dung Nhứ bị tát đến tê rần, cuộn ngón chân, để Cố Ánh Liễu ôm mình như búp bê vải rách nát tùy ý làm loạn.

Mấy chục lần sau, cuối cùng thanh niên cũng thở gấp một tiếng, dồn hết con cháu bắn vào tử ©υиɠ của thiếu niên.

Dung Nhứ bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng thiêu đốt cả người. Cậu tựa hồ như ngửi được mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng khó chịu, không kiêng nể gì ngập tràn trong phòng.

Cậu bị rót tinh muốn đăng xuất luôn, bụng nhỏ phồng lên như thai phụ bốn năm tháng, cử động một chút đã nghe thấy tiếng nước sục sạo.

Côn ŧᏂịŧ thanh niên vẫn còn trong thân thể cậu, thiếu niên muốn dịch người ra đẩy nó đi, lại bị Cố Ánh Liễu cưỡng ép không rời.

Dung Nhứ không còn sức chống trả, cậu không thèm tranh luận với Cố Ánh Liễu nữa.

"Giữ lại, mang thai bảo bảo." Cố Ánh Liễu nói.

"......"

Dung Nhứ nhắm mắt lại, thanh niên lại chậm rãi thọc vào rút ra ở trong thân thể cậu.

Cậu ách giọng nói phun ra một câu, "...... Mệt."

Thanh âm mềm mềm mại mại, như mèo nhỏ được đút no.

Cố Ánh Liễu: "Ngươi ngủ đi."

Y đặt Dung Nhứ nằm thẳng trên giường, ngón tay xoa cái bụng phồng lên của thiếu niên, dươиɠ ѵậŧ vẫn không rút khỏi l*и non.

Hài tử.

Hài tử của y và Dung Nhứ.

Cố Ánh Liễu vuốt ve bụng cậu, nhìn mái tóc bị mồ hôi thấm ướt của thiếu niên, dường như trong bụng thật sự đang có một sinh mệnh nhỏ bên trong.

Y thở hổn hển tiếp tục cày cấy trong người thiếu niên, thiếu niên cứ tỉnh lại ngủ, ngủ lại tỉnh. Thẳng đến khi chân trời nổi bụng cá trắng, Cố Ánh Liễu mới dừng động tác đυ. ȶᏂασ thiếu niên.

Y lấy ngọc thế ra, lấp kín tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước da^ʍ trong cơ thể cậu, ôm cậu xuống giường tắm gội.

Dung Nhứ được nước ấm làm cho thoải mái rêи ɾỉ, còn không biết tiếp theo sẽ phải trải qua sinh hoạt thế nào.