Chương 36

"......"

Dung Nhứ ngước mắt, giật mình nhìn Cố Ánh Liễu.

Mặt mày thanh niên rũ xuống, con ngươi trắng đen rõ ràng không có tí hài hước nào.

Dung mạo luôn khiến cậu rung động lòng người, vậy mà giờ Dung Nhứ nhìn chỉ thấy bực bội.

Cậu đã câu dẫn y đến vậy rồi :)

Cố Ánh Liễu vậy mà không dao động, chỉ muốn dùng ngọc thế lạnh như băng đâm nó.

"Ta không cần." Dung Nhứ quay mặt đi.

Cậu không thèm ngọc thế, cậu muốn Ánh Liễu.

"Tiểu Nhứ Nhi," Cố Ánh Liễu tự biết đuối lý, ngón tay đan vào khe hở bàn tay cậu, mười ngón giao nhau, "Thế cục chưa ổn, ngươi mang thai không an toàn."

Dung Nhứ nắm lại tay Cố Ánh Liễu.

Lòng bàn tay thanh niên so với cậu thì lớn hơn nhiều, ấm áp nóng bỏng không ngừng truyền đến tay cậu, dường như luôn luôn khiến cậu an tâm.

Dung Nhứ chớp chớp mắt, lông mi dày che khuất mí mắt, giọt nước mắt còn treo trên khóe mắt.

Từ góc nhìn của Cố Ánh Liễu, thiếu niên yếu ớt lại bất lực rũ đầu xuống, bên má trẻ con phì phình phình, ủy khuất vô cùng.

Trong lòng y cũng nghẹn muốn chết.

Tiểu Nhứ Nhi của y chỉ chỉ nên khóc trên giường là đủ rồi, không nên khóc bất kì lúc nào khác.

Thiếu niên khóe mắt treo nước mắt, vết nước rơi trên da thịt còn chưa khô.

Cậu nâng đôi mắt nai ngập nước, trông càng ngây thơ trong trẻo, túm chặt ống tay áo của mình, "Lần đầu tiên của ta chỉ muốn dành cho ngươi thôi mà, ta không muốn dùng ngọc thế đâu, ngươi cắm vào đi mà, đừng dùng ngọc thế...."

Cố Ánh Liễu mềm lòng đến rối tinh rối mù.

Yêu cầu của thiếu niên cũng không quá mức, cắm vào rồi rút ra cũng sẽ không mang thai.

"Được." Cổ họng Cố Ánh Liễu lăn lộn, thanh âm ấm ách.

Y chuẩn bị xuống dưới, thiếu niên lại đưa tay ngăn cản.

"Ngươi nằm được không? Ta sợ đau......" Thiếu niên đè lên bụng y.

"Được." Cố Ánh Liễu làm gì có biện pháp nói không với thiếu niên.

Đôi mắt Dung Nhứ hiện lên giảo hoạt.

Côn ŧᏂịŧ Cố Ánh Liễu đã sớm cứng đến đau trướng, thịt trụ hơi hơi uốn lượn, qυყ đầυ như một cái ô xòe đặt trước lỗ l*и ướt nước của thiếu niên.

Thiếu niên tự mình tách mép thịt ra, để lộ cửa động nóng bỏng, bao bọc từng chút qυყ đầυ mẫn cảm của y.

Cố Ánh Liễu cảm nhận được tư vị qυყ đầυ bị vách thịt ngậm lấy, khe l*и mỏng manh đang bọc lấy qυყ đầυ của y, nước da^ʍ tuôn ra như suối bôi trơn lên qυყ đầυ, lỗ nhỏ khép mở liếʍ mυ"ŧ dục căn của y.

Chỉ mới là kí©h thí©ɧ đơn sơ thế này đã đủ làm y toát mồ hôi đầy đầu, dươиɠ ѵậŧ lại lần nữa to ra một vòng, căng chặt chặn lại lỗ nhỏ của thiếu niên.

"Ưʍ......" Thiếu niên ăn đến hai má đỏ bừng, như là uống rượu say.

Cậu bị ©ôи ŧɧịt̠ bự căng ra đau đớn, tưởng như sắp rách, lập tức muốn bỏ chạy. Nhưng còn chưa mang thai cơ mà, cậu không thể bỏ dở giữa chừng.

Dung Nhứ tự mình nổi giận, ngồi trên đùi cường tráng của thanh niên, hưởng thụ bộ dáng ý loạn tình mê của Cố Ánh Liễu.

Cố Ánh Liễu cắn chặt hàm răng, ngưng thở.

Y hận không thể lập tức đè thiếu niên ở dưới thân, hung hăng cắm vào rút ra, không muốn chịu tra tấn nữa.

Thiếu niên hiển nhiên là không hiểu làm kiểu gì, cứ đi vào một chút lại lui ra một chút, làm theo phương pháp này của cậu hẳn là đến sang năm cũng không phá được màиɠ ŧяiиɧ.

"...... Ngươi đừng nhúc nhích." Dung Nhứ thở phì phò tạm nghỉ.

Tư thế này quá mệt mỏi, côn ŧᏂịŧ Cố Ánh Liễu lại quá lớn, qυყ đầυ nóng bỏng nhét đầy lỗ l*и của cậu, căng trướng khiến lỗ nhỏ vừa đau lại vừa sướиɠ.



Chỗ mẫn cảm của cậu trời sinh đã nhỏ, chỉ một chút đưa đẩy thôi cũng đủ khiến cậu mất nửa cái mạng.

Thiếu niên từ gương mặt đến cổ tất cả đều hồng thấu, giống như con tôm bị nấu chín.

Lông mi cậu còn treo nước mắt, nỗ lực cắn nuốt ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của thanh niên, vách thịt mềm mại bị côn ŧᏂịŧ đè vào, cảm giác giao hòa không ngừng kí©h thí©ɧ thần kinh thiếu niên.

Dung Nhứ quỳ xuống, nhắm ngay côn ŧᏂịŧ thanh niên chậm rãi ngồi xuống.

Nước da^ʍ từ sâu trong lỗ phun ra ào ào, tưới hết lên qυყ đầυ của Cố Ánh Liễu, kí©h thí©ɧ đến độ Cố Ánh Liễu phát ra một tiếng kêu rên ngắn ngủi.

Dũng động ướt nóng như có vô số cái miệng nhỏ đang thi nhau cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ y, như chủ nhà hiếu khách ân cần không buông tha chỗ nào, chỗ nào cũng được chăm sóc tỉ mỉ.

Đôi mắt Cố Ánh Liễu đỏ bừng, y hận không thể một phát ấn chặt eo thiếu niên xuống, nhét hết ©ôи ŧɧịt̠ nóng rẫy vào bên trong.

"Tiểu Nhứ Nhi, ta đến đây đi......" Cố Ánh Liễu làm bộ lấn tới.

"...... Không cần." Dung Nhứ vội vàng ấn Cố Ánh Liễu xuống.

Bàn tay mềm mại dán lên ngực Cố Ánh Liễu, cậu tựa hồ như có thể nghe thấy tiếng tim đập dồn dập của thanh niên.

—— thình thịch.

—— thình thịch.

......

Vang vọng khắp tai Dung Nhứ, cậu vội vàng thu tay lại, lòng bàn tay thấm mồ hôi, "Tim ngươi đập thật nhanh....."

"Ưʍ." Cố Ánh Liễu kêu rên.

Dung Nhứ cắn răng, lại ngồi xuống sâu thêm một chút.

Cậu ngồi giữa hai chân thanh niên thở hồng hộc, thịt da^ʍ bao lấy qυყ đầυ to lớn, núi non trùng điệp hoàn toàn bị nghiền nát, sức nóng của dươиɠ ѵậŧ cơ hồ muốn thiêu đốt sạch huyệt nhỏ.

Nơi giao hợp phát ra tiếng nước dính nhớp, nước da^ʍ theo khe l*и chảy xuống người thanh niên.

Dung Nhứ nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ to lớn đang cắm trong lỗ nhỏ của mình, kí©h thí©ɧ thị giác càng làm tho thịt l*и co rút mãnh liệt hơn, bóp chặt côn ŧᏂịŧ.

"Không động đậy nổi...... hức hức......" Dung Nhứ khóc đến thút tha thút thít nức nở.

Cậu quên sạch là mình phải mang thai bảo bảo cho Cố Ánh Liễu, chỉ biết dươиɠ ѵậŧ quá lớn, quá trướng khiến cậu vừa đau vừa mệt, chỉ muốn rút ra thôi.

"...... Đừng khóc." Cố Ánh Liễu ngồi dậy dỗ thiếu niên đầy mặt nước mắt, chậm rãi di chuyển dục căn.

"Ưʍ......"

Thanh niên bị lỗ nhỏ ngọt ngào hút đến mức trán nổi gân xanh, như có một sức mạnh hấp dẫn y thọc càng lúc càng sâu vào trong.

Sự tình đột nhiên trở nên không thể khống chế.

Tên đã lên dây, Cố Ánh Liễu nhịn thế nào được nữa, lỗ nhỏ ấm áp ôm lấy ©ôи ŧɧịt̠, âu yếm, mυ"ŧ liếʍ, co bóp mãnh liệt, hoàn toàn không biết mình sẽ gặp phải nguy hiểm gì.

Y chậm rãi rời khỏi lỗ nhỏ, dâʍ ɖị©ɧ chảy ngược lại lấp đầy khe hở y vừa mới tạo ra.

Dung Nhứ nhẹ nhàng thở ra, vòng eo căng chặt theo động tác của thanh niên thả lỏng lại.

Cậu ỷ lại mà dựa vào đầu vai thanh niên, ngay sau đó vai lưng đã bị đè lại......

Điện quang thạch hỏa.

Hương hoa tường vi lan vào cửa sổ lăng hoa, lò hương chầm chậm tỏa khói nhẹ.

Trong phòng ngủ im lặng đến mức châm rơi cũng có thể nghe, chỉ có tiếng hít thở giao triền cùng với âm thanh dồn dập từ l*иg ngực thanh niên.

Dung Nhứ theo bản năng giãy giụa muốn thoát ra, thanh niên tựa hồ đã đoán được động tác của cậu, ôm chặt cậu không thể động đậy.

Côn ŧᏂịŧ gần như đã ra khỏi lỗ l*и, đột nhiên lại phát động đỉnh đến tận chỗ sâu nhất bên trong của thiếu niên.

"A!"

Cậu bị đâm đến co rút, thịt l*и không hề được thương tiếc mà bị cọ xát ướt đẫm, cọ ra tê dại.

Đuôi mắt Dung Nhứ đỏ hồng, tình triều cứ ào ào dẫn tới.



Không đợi cậu thích ứng, dục căn to lớn trong cơ thể bị kí©h thí©ɧ, từng chút từng chút nhét đến chỗ sâu nhất.

Cậu bị đυ. đến không nói nổi, trong cổ họng như có trăm tầng cản trở, một âm tiết cũng phun không ra, bị động mà thừa nhận thanh niên thảo phạt.

Eo lưng thiếu niên như một cây cung bị kéo căng, giữa mày hoàn toàn là thần sắc đau khổ.

Cậu cong lưng muốn thoát khỏi thanh niên, kích cỡ của cậu với Cố Ánh Liễu hoàn toàn không phù hợp rồi, bụng nhỏ bị đυ. đến mức hiện rõ hình ©ôи ŧɧịt̠ bên trong, cửa l*и kéo giãn hết cỡ mới ăn được.

"Ánh Liễu......" Cậu ngồi dựa vào l*иg ngực thanh niên, eo thanh niên như cái chày giã cứ liên tục nghiền giã vào chỗ yếu ớt nhất của cậu.

"Ừ." Cố Ánh Liễu đáp ngắn ngủi.

Y thanh tỉnh, y biết tình hình không kiểm soát được nữa, côn ŧᏂịŧ của mình vẫn còn đang ra ra vào vào tiểu huyệt của Tiểu Nhứ Nhi, nhưng y không dừng được.

Dung Nhứ khôi phục lại, cắn vào bả vai Cố Ánh Liễu.

Vết cắn tí tẹo này ngược lại càng kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ thanh niên hơn, y nắm lấy vòng eo tinh tế của thiếu niên, vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ của cậu.

Động tác nhanh chóng mà mãnh liệt, như là thao đỏ mắt.

Chỗ kết hợp bị đánh đến sủi bọt, trứng dái không ngừng đập vào mép l*и đỏ tươi thành sưng tấy.

Đáy mắt Cố Ánh Liễu điên cuồng, trong đầu toàn là bảo bối Tiểu Nhứ Nhi của y ngoan ngoãn mềm mại nằm trên giường nói muốn sinh con cho y.

Dươиɠ ѵậŧ hai người dán sát chặt chẽ bên nhau, ©ôи ŧɧịt̠ của Dung Nhứ thậm chí còn đang cọ vào bụng thanh niên.

Thiếu niên cắn môi, thừa nhận kɧoáı ©ảʍ.

Nóng bỏng.

Cùng với xúc cảm dính ướt.

Mồ hôi của thanh niên chảy xuống cằm, rơi lên đầṳ ѵú của Dung Nhứ.

Cậu nâng mí mắt nặng nề lên nhìn, thanh niên đang chăm chỉ cày cấy trên người cậu, khuôn mặt diễm lệ nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙©, thật giống hoa yêu.

"Ưmmm......" Dung Nhứ mặt nhăn thành một đoàn, kɧoáı ©ảʍ kích động nháy mắt bùng nổ, cao trào mãnh liệt tới!

Cậu lần nữa nhắm chặt hai mắt, bị động thừa nhận kí©h thí©ɧ cao trào, pháo hoa trong đầu nổ loạn lên, khớp hàm cũng không chịu được kí©h thí©ɧ, không ngừng va vào nhau lập cập.

"Ha...... Ha......" Thiếu niên thở hổn hển ngã vào trong ngực Cố Ánh Liễu, "Không được............"

Cậu bị ȶᏂασ đến hỏng mất.

Trong giây lát, cậu lại nghĩ tới mục đích của mình, muốn hoài bảo bảo cho Liễu.

Cậu lắc lư, run rẩy vòng cánh tay lên ôm lấy cổ thanh niên, nghẹn ngào nói, "Còn muốn......"

Hành động này với Cố Ánh Liễu mà nói không thể nghi ngờ chính là lời cổ vũ tốt nhất.

Cao trào kết thúc, hoa huyệt mẫn cảm lại lần nữa bị thanh niên đυ. ȶᏂασ, nước sốt dính nhớp theo động tác của thanh niên bị đánh tới đánh lui, tiếng nước òm ọp nhức tai người nghe.

Giường chiếu kẽo kẹt lay động, màn lụa cũng theo động tác đong đưa.

Trong phòng độ ấm lại dâng cao.

Dung Nhứ bị ȶᏂασ đến mức lỗ nhỏ tê rần, giọng nói cũng ấm ách khóc lên.

"Như thế nào...... Hức...... Còn...... Không...... hư...... Bắn?" Cậu thật sự muốn chết ở trên giường.

Trong khoảng thời gian ngắn cậu đã cao trào liên tiếp ba bốn lần, l*и cũng xót theo.

Dung Nhứ bị đè trên giường, ngón tay không thể động đậy, tốc độ ra vào của thanh niên càng nhanh hơn.

Cuối cùng cũng kết thúc.

Một phút trước khi Cố Ánh Liễu kịp xả tinh, y rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi thân thể thiếu niên, tinh đặc tanh nồng phun hết lên bụng và đùi thiếu niên.

"......"

Dung Nhứ ngất trước, trong lòng mắng một câu: Má nó! Thất bại rồii