Màn lụa buông xuống, ánh nến lay động.
Dung Nhứ tỉnh lại, toàn thân nhức mỏi lợi hại, cọ một chút giữa bắp đùi cũng đau ghê gớm.
Hương xương bồ bao vây lấy cậu trong ngực, một mùi hương luôn khiến cậu an tâm.
Cậu dụi đầu vào ngực Cố Ánh Liễu, vươn đầu lưỡi liếʍ hầu kết thanh niên, ngón tay vuốt ve xương quai xanh của thanh niên, nhẹ nhàng ấn.
"...... Ánh Liễu." Dung Nhứ gọi tên thanh niên, cánh tay vòng lấy eo thanh niên, gắt gao ôm y.
"Sao không ngủ tiếp?" Cố Ánh Liễu hôn trán thiếu niên.
"Ngủ không được." Dung Nhứ lắc đầu, khảy chuỗi ngọc bồ đề trên cổ tay.
Cậu ngửi hương vị trên người thanh niên, ngửa đầu hôn lên khoé môi thanh niên.
Lò hương Bác Sơn mạ vàng đã châm lửa, ngoài cửa sổ lăng hoa truyền đến vài tiếng chim hót.
Dung Nhứ muốn quay về, lại bị thanh niên ngăn chặn cánh môi.
Cái hôn dài cứ thế rơi xuống, như mưa xuân vô tận, ôn như chiếu vào đồng ruộng thanh bình, tưới cho đất đai lầy lội ướt đẫm, mới lưu luyến mà buông ra.
Dung Nhứ bị hôn đến hít thở không thông, còn chưa kịp thở dốc, cánh môi lại bị ngậm lấy lần nữa.
Bàn tay nóng bỏng xốc vạt áo cậu lên, vuốt ve eo sườn.
Thanh niên quỳ gối bên cạnh cậu, bắt cậu ngẩng cổ thừa nhận nụ hôn sâu.
Ánh mắt Cố Ánh Liễu thâm thúy, yên lặng nhìn thiếu niên dưới thân.
Dung Nhứ nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn thanh niên, "Ánh Liễu, là......"
Thiếu niên vò nhăn khăn trải giường, thấp thỏm mà chờ đáp án của Cố Ánh Liễu, là ý đó có đúng không?
Dung Nhứ không biết chính mình có bao nhiêu mê người, mắt nai ngập nước nhìn y, cổ áo xộc xệch lộ ra dấu hôn đỏ chót y lưu lại hôm qua.
Cố Ánh Liễu không trả lời, côn ŧᏂịŧ để ở hạ thân thiếu niên, chậm rãi lột ra trung y thiếu niên.
Dung Nhứ thuận theo mà tùy ý để thanh niên làm loạn, đầu cúi thấp, gương mặt e lệ mà phiếm hồng, như một quả đào ngon chờ người hái.
Hai người hô hấp giao triền ở một chỗ.
Cố Ánh Liễu yêu thương mà hôn lên cái trán thiếu niên, giữa mày, chóp mũi, cánh môi một đường xuống phía dưới.
"Tiểu Nhứ Nhi, ta thích ngươi......" Thanh niên ngón tay run rẩy, nắm chặt eo Dung Nhứ.
Đôi mắt thiếu niên nháy mắt trở nên sáng lấp lánh, nhỏ giọng nói, "Ừm,.... Ta cũng là...."
"Tiểu Nhứ Nhi...... Là cái gì?" Cố Ánh Liễu thở gấp, cắn quả nhỏ trước ngực Dung Nhứ.
"Ta...... Cũng thích...... Ánh Liễu......" Khuôn mặt thiếu niên vì kích động mà nổi lên rặng mây hồng.
Cậu ưỡn ngực, bàn tay đặt bên vành tai thanh niên, tự đưa đầṳ ѵú mình lên.
Cố Ánh Liễu bị cậu câu ra tà hỏa, hung hăng mυ"ŧ lấy đầu ti nhỏ bé, đến tận khi chúng bị bú ʍúŧ đến to ra một vòng mới miễn cưỡng nhả ra.
Đầṳ ѵú đáng thương bị thảo phạt thành màu đỏ thẫm, bất lực mà gắng gượng.
Dung Nhứ bị bú đến đuôi mắt tràn lệ, đầṳ ѵú đau đau.
Cậu cắn môi để mặc thanh niên tɧác ɭoạи trên người mình, Ánh Liễu thích là được.
Ngay cả khi giao hoan, đôi mắt thiếu niên vẫn trong sáng không tạp chất, mắt nai khẽ nhíu, nước mắt ngập trong con ngươi đen nhánh.
Nhìn dễ bắt nạt cực kỳ.
Cố Ánh Liễu đem thiếu niên ra liếʍ hết từ đầu đến chân, càng xuống cuối, chỉ liếʍ nhẹ mà thiếu niên đã run lẩy bẩy, nhạy cảm chết mất.
Y cảm giác như Dung Nhứ bây giờ so với quá khứ càng ngon hơn, cả người toát lên vẻ thiếu đυ., da thịt mềm mại ngọt nước, dươиɠ ѵậŧ nửa cứng, ôm hôn nhẹ nhàng cũng nức nở ra tiếng.
Cho dù bị y cắn có hơi đau thì vẫn kìm nén, tự cắn môi thừa nhận, như quả đào mật mọng nước chờ người ta bóp ra một tay đầy nước sốt.
Cố Ánh Liễu hít sâu một hơi, ngón tay đặt trước lỗ l*и, thọc vào rút ra nhanh chóng, dâʍ ɖị©ɧ nhanh chóng tuôn trào, chảy xuống c̠úc̠ Ꮒσα cũng đang mấp máy đòi ăn.
Cú© Ꮒσα đang nhắm chặt của thiếu niên bị kí©h thí©ɧ, so với đằng trước lại càng khẩn trương hơn.
Lông tơ quanh bông cúc bị nước da^ʍ tưới cho ướt nhẹp, cào ngứa lòng y.
"...... Có thể......" Cánh môi thiếu niên rung động, kéo chăn che lại khuôn mặt đỏ bừng của mình.
"Tiểu Nhứ Nhi...... Là không muốn thấy ta sao?" Cố Ánh Liễu đặt chân cậu lên vai mình, côn ŧᏂịŧ chậm rãi đâm vào hậu đình thiếu niên.
"A......" Thiếu niên không nhịn được nghẹn ngào ra tiếng, nếp uốn cúc huyệt hoàn toàn bị banh rộng, đau đớn cùng tê dại ào ào xông lên, cắm sâu đến tận eo cậu.
Nước mắt tí tách rơi xuống, nhỏ giọt trên gối mềm.
Thiếu niên khóc đến thút tha thút thít nức nở, làm Cố Ánh Liễu còn tưởng cậu lại chuẩn bị mắng y hư.
Ai ngờ thiếu niên thấp giọng khóc giải thích với y, "Không có...... Hức...... Không muốn......A a... Thấy ngươi......"
Cố Ánh Liễu đang miệt mài khám phá hang động chật hẹp, nghe thiếu niên nói, tim cũng muốn rã ra, dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng trướng to, đè nặng lên đôi chân đang lộn xộn của thiếu niên, mạnh mẽ đút vào đẩy ra trong nội bích.
Y kéo chăn gấm ra, quả nhiên thấy đôi mắt ngập nước.
"Tiểu Nhứ Nhi......" Cố Ánh Liễu ôn thanh dụ dỗ thiếu niên e lệ, "Sẽ nóng đấy...... Đừng che lại......"
Y bế thiếu niên lên, để cậu ngồi trên đùi mình, eo vặn sức hướng lên trên đâm vào c̠úc̠ Ꮒσα thiếu niên.
Dung Nhứ bị cắm đến sắp bay, phải ôm chặt lấy Cố Ánh Liễu mới không bị rơi xuống.
Tư thế này, thiếu niên bị đâm quá sâu rồi.
Điểm mẫn cảm trong c̠úc̠ Ꮒσα bị đâm trúng, nhẹ nhàng vừa động đã như bị điện giật.
Dung Nhứ bị đυ. đến hai chân vô lực, cánh tay ôm chặt cổ thanh niên.
Mấy chục lần sau, Cố Ánh Liễu không thỏa mãn với tư thế nhẹ nhàng như vậy, xoay người đè thiếu niên xuống dưới giường, cả người ôm lấy mông thịt thiếu niên, eo như chó đực ra sức đυ. ȶᏂασ người trong lòng.
—— bạch bạch bạch.
—— bạch bạch bạch.
......
Dung Nhứ không chịu nổi kí©h thí©ɧ như vậy.
Cậu bị ȶᏂασ đến bụng nhỏ co rút dữ dội, côn ŧᏂịŧ như đang nằm trên bàn ủi nóng rẫy, vách thịt nhạy cảm bị cọ xát không ngừng, chỉ có thể ghé vào trên giường, nhếch cao cái mông to thừa nhận thanh niên đâm vào.
Chờ cho sức lực thoáng hồi phục, thiếu niên liền thử thăm dò bò lên trước một chút, muốn tránh khỏi cái thứ to lớn kia đâm sâu.
Ai ngờ còn chưa quỳ đi được hai bước, tay lớn đã bóp chặt vòng eo kéo về, ©ôи ŧɧịt̠ hung hăng đỉnh lên, chạm đến chỗ sâu nhất trong bụng thiếu niên.
"A!" Thiếu niên bị cắm đến eo lưng cong như tôm, côn ŧᏂịŧ đong đưa tiểu ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn hết lên khăn trải giường.
Nước mắt nóng hổi không kìm được rớt xuống ào ào. Chỗ đó của Ánh Liễu lớn quá, cậu ăn không nổi, "......Ư ư....... A Ánh Liễu.... Muốn bắn......"
"Tiểu Nhứ Nhi......" Cố Ánh Liễu cúi xuống thân hôn xương bướm thiếu niên, "Ngoan...... Nhịn một chút...... Ha......"
Côи ŧɧịt̠ bị hút đến tê dại, cảnh tượng ngày đêm mơ tưởng đang tái hiện trước mắt mình.
Tiểu Nhứ Nhi cũng thích y, nguyện ý ở bên y.
Cố Ánh Liễu không thể nhịn nổi, c̠úc̠ Ꮒσα mất hồn đang bọc lấy ©ôи ŧɧịt̠ của mình, mép thịt bị căng ra đến trắng bệch, mỗi lần đâm vào rút ra đều như kéo ra cả thịt mềm trong lỗ, nhìn đáng thương cực kỳ.
Y ôm chặt lấy eo thiếu niên, ȶᏂασ mạnh vào tuyến tiền liệt của cậu, cặp mông trắng nõn nộn thịt bị y đánh thành màu hồng nhạt, mồ hôi theo lưng chảy vào kẽ mông.
Tinh đặc bắn ra.
Dâʍ ŧᏂủy̠ văng lung tung.
Dung Nhứ bị đâm đến mất hồn, trong đầu chẳng còn cái gì, bị ȶᏂασ đến mức hồn phách cũng chấn động.
Cậu như bị đặt trong không gian rộng lớn hư vô, toàn bộ giác quan đều dồn về đằng sau.
Nóng.
Quá nóng.
Nhìn đâu cũng chỉ thấy màn giường lay động, bên tai chấn động từng tiếng va chạm. Chóng mặt nhức đầu, không biết mình đang ở đâu, cậu lại bị nâng lên.
Kɧoáı ©ảʍ ngập đầu đột ngột tràn tới, trời sập đất lún, tê dại tận xương.
Mu bàn chân căng chặt cuối cùng cũng được thả lòng, ngón tay nắm thành quyền cũng buông ra....
Nhưng động tác thọc vào rút ra cũng không vì vậy mà dừng lại.
Mỗi lần ra vào trong c̠úc̠ Ꮒσα đều như bị cả ngàn cái miệng nhỏ bú ʍúŧ, điện giật tứ tung, kí©h thí©ɧ đến độ Dung Nhứ đỏ mắt, mị thịt nảy sinh ác độc mà muốn hút lấy dục căn thanh niên, đáng tiếc chỉ có thể chổng mông thừa nhận thanh niên ra sức đυ. ȶᏂασ.
Dung Nhứ bị bắt nạt đến khóc.
Thanh niên cuối cùng cũng đẩy nhanh tốc độ, thở hổn hển bắn vào thân thể cậu.
Thiếu niên cử động môi, muốn rút côn ŧᏂịŧ của Cố Ánh Liễu ra, lại bị Cố Ánh Liễu ôm eo thọc sâu vào, "Bắn ra chút....."
"Hức ~" Dung Nhứ bị đυ. đến hư thoát, tay chân không có một tí sức lực.
Tinh đặc như không rót nổi nữa, ọc ạch trong vách thịt, thiếu niên run rẩy cả người, tùy ý Cố Ánh Liễu ôm cậu, xoa bóp đầṳ ѵú đã sưng đỏ.
"Một lần nữa?" Giọng nói của thanh niên trầm thấp, ôm chặt Dung Nhứ trong lòng dỗ dành.
Dung Nhứ còn chẳng có sức mà lắc đầu, mở đôi mắt nặng nề ra, yếu ớt nói, "Đằng trước..... Có âʍ đa͙σ....."
Cú© Ꮒσα bị ȶᏂασ đến nóng rát, thật sự không làm được nữa.
Cố Ánh Liễu yêu thương mà vén lên tóc mái thấm ướt của cậu, thì thầm bên tai cậu, "Sẽ mang thai......"
"Muốn...... Ưʍ...... Mang thai....bảo bảo cho Ánh Liễu......"