Chương 17: Tiểu Nhứ Nhi bị ngón tay đâm vào

Cái tiêu đề cứ Tiểu Nhứ Nhi như kiểu Cố Thị lang kể lại hành trình ăn Bệ hạ của y

____

Trong Sùng Dao Điện, dạ minh châu lẳng lặng tỏa ra ánh sáng.

Mặt mày thiếu niên dưới ánh sáng tản ra oánh nhuận, đôi má ửng hồng e lệ.

Dung Nhứ cắn cắn môi dưới, sột sột soạt soạt thoát áo ngoài, rồi đến qυầи ɭóŧ.

Cố Ánh Liễu nửa quỳ trước người thiếu niên, liếʍ liếʍ môi.

Yết hầu y như bốc khói, cả người bừng lên một ngọn lửa nóng rực, mạch máu sôi trào kêu gào, từng tấc da tấc thịt đều khát vọng được gần gũi thiếu niên.

Đôi mắt thanh niên như tên thợ săn lạnh lùng theo dõi con mồi của mình, kéo cung như trăng tròn, chính mình cũng đang căng thẳng như sắp đứt.

Dung Nhứ không hề phát hiện, qυầи ɭóŧ bằng lụa mềm đã rơi xuống mắt cá chân, lộ ra hai đùi trơn bóng.

Vết bỏng trên người thiếu niên đã tốt hơn nhiều, nhờ bôi mỹ dung cao thường mà không còn lưu lại vết sẹo.

Trong điện yên tĩnh không tiếng động, rèm châu buông xuống.

Hương xương bồ mát lạnh, nhè nhẹ quấn quanh Dung Nhứ từng đợt từng đợt.

Thiếu niên bò lên trên long sàng, tư thế nửa quỳ, để Cố Ánh Liễu có thể thấy rõ ràng một chút.

Hô hấp thanh niên hỗn loạn, mông trắng tròn đĩnh kiều hoàn toàn lộ ra trước mắt y, giữa kẽ mông sâu hun hút là c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ bé đang mấp máy, hồng nhạt nho nhỏ như nhụy hoa, nếp gấp tinh mịn như chọc người thèm nhỏ dãi chỉ muốn liếʍ lên.

Cố Ánh Liễu run tay đỡ lấy mông thiếu niên, thịt mềm liền tự động tách ra, thấy rõ hơn lỗ nhỏ mê hồn.

Chỉ mỗi tưởng tượng thôi, y cũng biết được cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα này sẽ sung sướиɠ đến mức nào.

"Được chưa?" Dung Nhứ cắn môi dưới khẩn trương.

Đôi tay thanh niên mang theo hơi nóng run người, rõ ràng là không làm gì khác người cả, lại vẫn làm cậu đỏ bừng cả mặt.

Cái trán thiếu niên toát ra mồ hôi mỏng, ánh mắt nóng bỏng dõi theo cậu.

"Xem không rõ lắm." Trong thanh âm Cố Ánh Liễu mang theo sự khẩn trương vội vàng, âm cuối đã run rẩy.

Dung Nhứ cũng hoảng vì trái tim đập bình bình, không hề phát hiện Cố Ánh Liễu có gì bất thường.

"A~"

Dung Nhứ đột nhiên bị kí©h thí©ɧ, cùng tay cùng chân bò về phía trước tránh đi.

Cú© Ꮒσα của cậu bị thanh niên bẻ ra, gió lạnh rót vào trong động thịt, cảm giác bị chạm vào có hơi đau mà cũng sương sướиɠ làm adrenalin tăng vọt.

Nhưng mới chỉ một chút.

Cậu lại bị kéo trở về.

"Đừng nhúc nhích, ta không thấy rõ." Cố Ánh Liễu ách thanh nói.

Bên trong c̠úc̠ Ꮒσα là thịt huyệt phấn nộn mềm mại, thi nhau nhấp nhô, tràng dịch chảy ra từ bên trong lỗ, bôi cho c̠úc̠ Ꮒσα ướt sũng.

Cố Ánh Liễu muốn ấn môi chính mình vào, liếʍ láp lông tơ xung quanh c̠úc̠ Ꮒσα, rồi vói đầu lưỡi vào bên trong hang động bí ẩn đó.

Tiểu Nhứ Nhi chắc chắn sẽ thẹn thùng rồi khóc ra, mắt nai mênh mông sương mù, khϊếp sợ nhìn y, dò hỏi xem tại sao y lại làm như vậy.

Mãnh thú trong ngực bị tình yêu làm cho mê muội, điên cuồng táo bạo va chạm vào l*иg giam tâm trí của thanh niên.

"Bây giờ thấy rõ ràng chưa?"

Dung Nhứ thử hỏi, không biết có phải do tư thế không mà cậu cảm thấy hơi choáng váng.

Cố Ánh Liễu không trả lời, mà vươn ngón tay ra ấn vào nội bích bên trong c̠úc̠ Ꮒσα.



Dung Nhứ bị ngón tay đột ngột xông vào làm toàn thân căng chặt, cảm giác bị vật lạ xâm phạm khiến cậu không quen, eo thon vặn vẹo muốn tránh.

Cú© Ꮒσα như cây mắc cỡ bị đυ.ng phải, gắt gao mấp máy, vô thức liếʍ mυ"ŧ lấy đầu ngón tay thanh niên.

Thân thể này so với tưởng tượng của cậu còn mẫn cảm hơn nhiều, khó trách Tiểu Hoàng đế cũ lại khát khao dươиɠ ѵậŧ lớn của ba tên công.

Ngón tay Cố Ánh Liễu thong thả mà có nhịp điệu khảy khảy thịt mềm ướt nước trong hậu đình, bắt chước ©ôи ŧɧịt̠ thọc ra rút vào c̠úc̠ Ꮒσα yếu ớt.

Y đem tất cả phương pháp học được trong xuân cung đồ áp dụng lên người Dung Nhứ, thiếu niên ghé vào chăn gấm thở hổn hển, đuôi mắt phiếm hồng mịt mờ, lưng đã toát ra một tầng mồ hôi mỏng, bàn chân nộn thịt căng chặt, phác họa ra độ cong xinh đẹp.

Mị thịt nhiệt tình mấp máy chiều chuộng ngón tay y, nhiệt độ trong c̠úc̠ Ꮒσα như muốn luộc luôn ngón tay y đi.

Ướt nóng, trơn trượt, co rút.

Bụng dưới lại dâng lên khát vọng mãnh liệt, xưa nay ôn hòa lễ phép Cố thị lang lộ ra răng nanh nguy hiểm, vật dưới háng như một thanh kiếm sắc, chuẩn bị chiến đấu với c̠úc̠ Ꮒσα thiếu niên.

Y thở hổn hển, nhắm mắt lại sờ soạng cậu.

Chỉ mới là ngón tay đã khiến y không ngừng được, nếu thật sự cắm cả ©ôи ŧɧịt̠ vào?

Cậu có thể ở đây dụ hoặc y, lại còn làm tiền diễn, y thật sự không biết kiến thức dạo đầu mà Tiểu Nhứ Nhi dạy y là học cùng ai mà ra.....

Làm sao mà nhịn được?

Một ngón tay, hai ngón tay......

Hô......

Cố Ánh Liễu sờ dươиɠ ѵậŧ của chính mình, tưởng tượng đang đυ. vào c̠úc̠ Ꮒσα của Tiểu Nhứ Nhi.

Cú© Ꮒσα màu hồng nhạt, có lông tơ ở phía trên, cặp mông trắng nõn bị y nắm thành hồng thấu, mà dục căn của chính mình sẽ ra ra vào vào cái dũng động ướt nước đó.

Y sẽ bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng của mình vào c̠úc̠ Ꮒσα của Tiểu Nhứ Nhi, làm cho cậu dính đầy hơi thở của mình.

Cúc huyệt thiếu niên sẽ chảy ra bạch trọc dơ bẩn, hương đào ngọt ngấy bị mùi tanh hôi của tϊиɧ ɖϊ©h͙ bao trùm lên.

Cậu sẽ vĩnh viễn chỉ thuộc về chính mình.

"Đau......" Dung Nhứ nức nở, thanh niên đã đút vào đến ba ngón tay.

Cảm giác tê dại như bị điện giật chậm rãi truyền đến đỉnh đầu, thoải mái làm cậu trầm luân, đến khi Cố Ánh Liễu hung hăng nhét ngón tay vào lỗ thịt mềm mại, cậu mới như tỉnh giấc.

Thanh âm thiếu niên kéo Cố Ánh Liễu về lại hiện thực, y rốt cuộc mới biết mình vừa làm gì, "Xin lỗi...."

"Ta muốn mặc quần." Dung Nhứ ghé vào chăn gấm, nước mắt dính ướt chăn, lưu lại vệt nước to nhỏ.

"Ừm."

Cố Ánh Liễu khó khăn rút ngón tay ra, lòng bàn tay dính đầy tràng dịch trong suốt tanh tanh, như nước da^ʍ pha loãng.

Lúc Dung Nhứ đang mặc qυầи ɭóŧ, y lại lần nữa chú ý đến ở giữa c̠úc̠ Ꮒσα và côn ŧᏂịŧ của thiếu niên, như đang phun ra nước gì đó.

Ngón tay thanh niên đè trên lỗ bướm của thiếu niên, con bướm xinh đột nhiên bị đè ép, hộc ra càng nhiều nước da^ʍ.

"Đây là cái gì?"

Cố Ánh Liễu hiện lên suy đoán nào đó trong lòng, nhưng y vẫn muốn Dung Nhứ khẳng định lại.

Dung Nhứ sửng sốt, cậu nên giải thích thế nào?

Vành tai thiếu niên đỏ rực lên cùng với gương mặt e thẹn, nhìn như bị phát sốt.

Cố Ánh Liễu sẽ không kỳ thị cậu vì cậu là một người song tính thôi đúng không?

Dung Nhứ khẩn trương cắn môi dưới, ngón tay thanh niên vẫn đang ở chỗ lỗ l*и vân vê, thậm chí đẩy ra hai mép l*и, đem ngón tay cắm vào lỗ l*и xinh đẹp.



Cậu bị ngón tay đâm vào đến mềm eo, nằm im trên chăn gấm, ngón chân căng chặt, dâʍ ɖị©ɧ theo bắp đùi chảy xuống mà ánh mắt vẫn thuần khiết như cũ, làm người ta hận không thể đem cậu đi ȶᏂασ chết, ȶᏂασ đến dơ.

"Chính là......" Dung Nhứ nói, "Âʍ đa͙σ......"

Ánh mắt Cố Ánh Liễu dừng trên lỗ bướm của thiếu niên, cửa động đang mấp máy nhè nhẹ, mυ"ŧ đầu ngón tay y.

Xúc cảm khoái lạc như đang cắm vào trong miệng từ ngón tay.

Nước bọt xẹt qua làm yết hầu bốc khỏi, thiếu niên đã bị ngón tay của y moi móc đến mê mang.

Tiểu Nhứ Nhi của y giống như không biết mình đã trải qua những gì, cứ thế tin y vô điều kiện, cho rằng y làm những chuyện này với cậu là xuất phát từ lòng hiếu kỳ cùng tinh thần hiếu học.

Thiếu niên cuộn tròn thành một con tôm, ngoan ngoãn mà chịu đựng mình xâm phạm.

Ngươi cự tuyệt ta được không?

Một tay khác của Cố Ánh Liễu đỡ lấy mông thiếu niên, hơi thở dí sát vào lỗ l*и thiếu niên.

Y muốn dùng tất cả kiến thức Dung Nhứ dạy y, dùng hết trên người cậu.

Y muốn thao thủng Tiếu Nhứ Nhi, đái tinh vào lỗ bướm lẫn c̠úc̠ Ꮒσα tràn đầy, muốn gặm cắn đầṳ ѵú mập mạp của cậu, muốn phủ kín người cậu là dấu vết của mình.

Y muốn bóp lấy vòng eo của thiếu niên, nặng nề đâm thẳng vào cửa động mà thoạt nhìn hoàn toàn không thể chứa nổi cái đó của y.

Thiếu niên của y sẽ bị y hôn đến vô lực, khóc lóc cầu xin y làm chậm hơn một chút, nhẹ hơn một chút, khóe mắt như chứa hai bao nước mắt, lại dung túng cho y xâm phạm cậu.

Y muốn cậu.

Y chưa bao giờ mong muốn một điều gì kịch liệt đến thế, công danh lợi lộc tài phú địa vị, y đều không để bụng, mà một người chẳng mưu cầu danh lợi đương nhiên sẽ có được một thanh danh dễ nghe.

Cố Ánh Liễu lần đầu tiên cảm thấy thanh danh này cũng mang đến lợi ích cho y, Tiểu Nhứ Nhi của y tin tưởng y là quân tử vô điều kiện.

Y ti tiện như vậy đấy, chỉ để đạt được sủng ái của cậu.

"Ánh Liễu..... Được..... chưa?" Dung Nhứ chớp lông mi.

Nam sinh hai mươi tuổi tò mò hình dáng âʍ đa͙σ là bình thường, nhưng thời gian Cố Ánh Liễu cắm vào lỗ huyệt cậu cũng dài quá rồi.

Thiếu niên thở hổn hển từng ngụm, chỗ mẫn cảm trong lỗ nhỏ bị Cố Ánh Liễu lôi kéo đâm chọc, dâʍ ŧᏂủy̠ không kìm được mà phun ra, đầy tay.

Còn nhét sâu hơn sẽ mất khống chế mất, cậu sẽ lại không biết xấu hổ mà quấn lấy Cố Ánh Liễu đòi y ȶᏂασ chính mình, giống như Cố Ánh Liễu vô thức hình thành thói quen lấy lòng mình vậy, mặc dù trong lòng không muốn, nhưng vẫn chịu đựng thỏa mãn cậu.

Cậu không thể ép buộc Cố Ánh Liễu làm chuyện y không thích.

"Ừm." Cố Ánh Liễu cào cào bên trong lỗ nhỏ của Dung Nhứ, không hề có ý tứ dừng lại.

Lỗ l*и bị quấy phá phát ra tiếng nước òm ọp, cửa l*и nhỏ bé bị cắm vào hai ngón tay đã thành trắng bệnh, căng đầy, hộŧ ɭε nhạy cảm bị thanh niên ấn xuống, chất lỏng dâʍ đãиɠ cứ thể chảy hết ra bên ngoài.

Con bướm nhỏ như nụ hoa chảy ra nước da^ʍ, vẩy ướt đôi chân bạch ngọc của thiếu niên.

Cố Ánh Liễu hôn lên mông thiếu niên, răng nhẹ nhàng cắn, để lộ vết răng hồng hồng trên cặp mông trắng nõn.

Dung Nhứ run lập cập, đáy mắt mênh mang sương mù, mu bàn chân căng chặt.

Nữ huyệt bị ngón tay moi móc đến ngày càng hư hỏng, ngón tay đã không thể thỏa mãn được cậu nữa rồi, chỗ yếu ớt càng lúc càng trống rỗng, như ao hồ khô cạn chờ đợi được dòng nước nóng bỏng lấp đầy nó.

Cậu nắm lấy góc chăn, há miệng lè lưỡi.

Ánh mắt Cố Ánh Liễu tối sầm, cái tay còn lại bắt lấy ©ôи ŧɧịt̠ đang ngẩng cao đầu của thiếu niên, trên dưới loát động.

Dung Nhứ bị trêu chọc đến ánh mắt tan rã, dươиɠ ѵậŧ bị thanh niên nắm trong tay, lỗ l*и bị ngón tay y cắm chặt, kí©h thí©ɧ cứ dồn dập ập đến, cảm giác tê dại xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, như vớ được ngụm nước có ga giữa ngày hè nóng nực, tê dại mê mệt.

Tình triều như sóng biển, cứ từng đợt từng đợt đẩy đưa về phía trước, lôi kéo cậu trôi dạt dào cuốn trôi.

Ưʍ......

Khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu niên nhăn lại, cắn răng chuẩn bị đón nhận kɧoáı ©ảʍ.