Chương 8

"Bọn ta?" Tưởng thái thái khẽ cau mày, nhưng trước mặt người ngoài, chỉ có thể ẩn ý khẽ ho một tiếng, nhắc nhở: "Minh Đường, hôm nay đang chuẩn bị hồi môn cho tỷ tỷ ngươi, của ngươi thì chưa cần vội."

"Chưa cần vội sao?" Mộ Minh Đường ngón tay yêu thích mân mê vài lần trên vải, mới buông tay, nói: "Ta được chỉ hôn cho Kỳ Dương Vương, Kỳ Dương Vương và Tấn Vương đều là Hoàng tộc, lại còn là đường huynh đệ với nhau, ta nghĩ của hồi môn của ta và tỷ tỷ phải tương đương nhau.”

"Tương đương nhau?" Nàng nói cái gì vậy! Tưởng thái thái cũng sốt ruột, bà khéo léo nói: "Trên dưới có thứ tự, dù sao Minh Vi cũng là đại tiểu thư, ngươi và tỷ tỷ của hồi môn giống nhau, e rằng không được."

"Không được sao?" Mộ Minh Đường mỉm cười, nói: "Kỳ Dương Vương là nhi tử của Tiên đế, ngay cả Hoàng thượng cũng nói Kỳ Dương Vương như con ruột của ngài ấy, phu nhân cùng gả hai nhi nữ đi, nhưng lại phân biệt đối xử giữa hai vị vương gia sao?"

Sắc mặt Tưởng thái thái không được tốt lắm, bà mím chặt môi, liếc mắt nhìn mấy chưởng quầy. Mấy người này liền hiểu ý, lập tức cúi người cáo từ: "Phu nhân và nhị tiểu thư có chuyện cần nói, bọn ta không tiện quấy rầy, hôm nay xin cáo từ trước."

"Các vị đi chậm thôi." Mộ Minh Đường mặt mày rạng rỡ tiễn khách, nói xong, còn tự nhiên vẫy tay chào: "Các vị đã mất công một chuyến, đống vải này không cần mang ra ngoài nữa, cứ để lại đây, ta đều rất thích. Tổng cộng bao nhiêu tiền, các vị cứ ghi vào sổ, sau đó phu nhân sẽ thanh toán."

Mấy chưởng quầy lén nhìn Tưởng thái thái, sắc mặt Tưởng thái thái đã không thể che giấu được: "Tưởng Minh Đường, ngươi quá đáng rồi."

"Ta họ Mộ, phu nhân." Mộ Minh Đường giơ tay lên, nhẹ nhàng phủi tay áo, ngạo nghễ nhướn mày nói: "Ta thân là Kỳ Dương Vương phi, chẳng lẽ ngay cả chút quyền hạn này cũng không có sao?"

Tưởng thái thái nghẹn lời, bà liếc nhìn mấy chưởng quầy, nghiến răng nói: "Cứ để lại, sau này ta sẽ cử người đến cửa hàng thanh toán."

Mấy chưởng quầy lập tức cười tươi như hoa, liên tục khen ngợi Tưởng thái thái rộng rãi, nhị tiểu thư có phúc. Sau đó liền rút lui nhanh như chớp.

Người đi rồi, Tưởng thái thái không cần che giấu nữa, sắc mặt liền sa sầm xuống: "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Tốt nhất nhớ kỹ thân phận của mình, chẳng lẽ thực sự nghĩ rằng trở thành Kỳ Dương Vương phi, liền có thể tác oai tác quái ở Tưởng gia sao?"

"Đúng vậy." Mộ Minh Đường mỉm cười, nói: "Là Tưởng đại nhân đề cử ta làm Kỳ Dương Vương phi, phải không? Sao đến lúc chuẩn bị của hồi môn cho ta, phu nhân và Tưởng đại nhân lại như mất trí nhớ, quên ta phải gả cho Kỳ Dương Vương rồi?"