Takai Mariko đang nói thật.
Nếu chỉ tìm đề tài để bắt chuyện với Shiraishi Shū thì cô không cần phải khoe cha mình đang làm hiệu trưởng trường Kondo và nói thời gian xảy ra tin đồn cụ thể như thế.
Vì lời nói dối sẽ có trăm ngàn chỗ hở.
Còn lý do khiến Takai Mariko tin tưởng Shiraishi Shū đến vậy tất nhiên không chỉ vì cậu rất đẹp trai.
Mà còn bởi một năm rưỡi trước, khi Shiraishi Shū vẫn chưa bắt tay vào việc trừ quỷ kiếm tiền thì ở trường phổ thông Hibiya đã xảy ra chuyện linh dị ám ảnh rất nhiều người.
Takai Mariko là một trong các nạn nhân của việc đó.
Cách Shiraishi Shū thoải mái giải quyết vụ việc đã để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng nhiều bạn học và giáo viên.
Từ ấy, hình tượng con mọt sách giỏi giang của cậu mới dần biến thành học sinh giỏi được nhiều người hoan nghênh!
Thế nên Takai Mariko chỉ cần gặp chuyện kinh dị liền nhớ tới Shiraishi Shū.
Đó là lẽ thường tình.
Tuy Shiraishi Shū đã nhận lời, nhưng cậu không dám đảm bảo mình có thể giải quyết tốt sự kiện này...
Rốt cuộc Takai Mariko cũng nói hiệu trưởng trung học Kondo đã thỉnh người đến trừ tà nhưng vẫn không tìm ra được vấn đề...
...thì một chú tiểu tập sự, tầm thường, không có hệ thống hỗ trợ và có khi chỉ hơn được Miko cấp thấp của đền Suga như Shiraishi Shū lại càng không nên kiêu ngạo!
Song Takai Mariko…
Và cha cô, hiệu trưởng trường trung học Kondo, lại cực kỳ tin tưởng Shiraishi Shū.
……
Buổi chiều.
Sau khi tan học, Takai Mariko xin nghỉ một buổi ở câu lạc bộ rồi cùng Shiraishi Shū đến trường trung học tư thục Kondo.
Vừa đi, Shiraishi Shū vừa nhắn tin cho trụ trì già.
Phải nói rằng, chế độ chu cấp cho người già ở thế giới này vô cùng hoàn thiện. Những người hơn 65 tuổi đều được nhận tiền hưu trí hàng tháng. Nếu là người có nghề nghiệp đặc thù, ví dụ như tăng lữ và trụ trì thì số tiền nhận được là rất lớn.
Có thể nói, chi phí sinh hoạt hàng ngày của trụ trì già đều do chính phủ gánh vác.
Shiraishi Shū chỉ cần lo kiếm tiền nuôi sống chính mình là được.
Khi hai người đến trường trung học tư thục Kondo thì nơi này vẫn đang trong giờ học.
Vậy nên có không ít ánh mắt tò mò ném về phía cặp đôi mặc đồng phục của trường phổ thông Hibiya.
Nếu người cắt tóc húi cua như Shiraishi Shū còn ngậm điếu thuốc thì chắc chắn sẽ bị hiểu lầm thành một tên côn đồ đang muốn gây sự...
Dưới sự dẫn đường của Takai Mariko, Shiraishi Shū gặp được cha cô. Đó là một người đàn ông tầm tuổi tứ tuần, thân hình được gói gọn trong bộ vest may đo và có gương mặt nghiêm túc.
Song nụ cười và khóe mắt cong cong của ông lại vô cùng hòa ái.
"Cha ơi, con dẫn Shiraishi-kun tới rồi!”
Vừa gặp mặt, Takai Mariko liền giới thiệu Shiraishi Shū cho hiệu trưởng Takai.
Ông mỉm cười đưa tay ra một cách thân thiện, "Chào cháu, Shiraishi-kun. Bác là cha của Mariko, hiệu trưởng trường trung học Kondo, Takai Koichi."
“Chào bác, Takai-san.” Shiraishi Shū lễ phép bắt tay rồi cùng hiệu trưởng Takai ngồi xuống ghế.
Việc đầu tiên phải làm bao giờ cũng là tìm hiểu thông tin để cân nhắc tình huống.
Khi hai người đã yên vị, Takai Mariko bưng nước rót trà rồi ngồi sang một bên.
Lúc này câu chuyện mới được bắt đầu.
Để làm rõ tình hình, hiệu trưởng Takai biết gì liền nói lấy.
"Vào tối thứ sáu tuần trước, một học sinh nội trú có tên là Nagakawa Sachiko bỗng hét lên và nói mình nghe được tiếng người chơi bút tiên ở phòng bên cạnh.
Vấn đề là căn phòng ngủ đó đã được cải tạo thành kho từ ba năm trước. Cho nên bác không dám xem nhẹ vấn đề mà lập tức cho người thỉnh tăng nhân chùa Ikegami Honmon-ji đến.
Nhưng ngài ấy nói căn phòng và ký túc xá rất bình thường. Ngay cả Nagakawa Sachiko cũng thừa nhận rằng có thể do mình đã nghe chuyện kinh dị trước khi đi ngủ nên mới bị thần hồn nát thần tính...
Có điều hai ngày sau, mỗi tối đều có học sinh khác nhau nói rằng họ đã nghe được tiếng động kỳ quái. Tin đồn lan rộng làm nhiều người cảm thấy hoang mang, cũng có không ít học sinh nộp đơn xin ngoại trú khiến ký túc xá nữ bị bỏ không..."
Hiệu trưởng Takai nói với giọng bất đắc dĩ.
Hiển nhiên, trường học lại gặp chuyện như vậy đã làm họ rơi vào tình thế khó xử. Xét theo mặt lý, trường không có quyền ngăn cấm học sinh rời khỏi; xét về tình, họ cũng không nỡ bắt học sinh ở lại một nơi hư hư thực thực bị ma ám.
Cuối cùng hiệu trưởng Takai đành phải tính tới nước tìm tăng nhân hoặc linh mục khác đến xem.
Kỳ thực, hiệu trưởng Takai vốn có chút khinh thường lời đề cử Shiraishi Shū của Takai Mariko...
Người Nhật Bản rất coi trọng lý lịch.
Một hòa thượng tập sự như Shiraishi Shū làm sao có đủ khả năng để giải quyết chuyện linh dị mà đến tăng nhân chùa Ikegami Honmon-ji cũng phải bó tay?
Song sự kiên quyết của Takai Mariko đã khiến ông quyết định hỏi thăm người khác về Shiraishi Shū.
Sau đó ông đã bị thuyết phục.
Quá mạnh!
Đây quả là thần tăng!
Từ những gì ông nghe được, Shiraishi Shū đã một mình giải quyết chuyện linh dị ở trường phổ thông Hibiya vào một năm rưỡi trước.
Sau đó, trong suốt một năm kể từ khi Shiraishi Shū chính thức nhận lời trừ tà...
Tổng cộng 81 nhiệm vụ đều được cậu hoàn thành xuất sắc!
Không có người ủy thác nào là không mở lời khen ngợi Shiraishi Shū, thậm chí còn sẵn lòng tuyên truyền thay cậu.
Nói cách khác, một năm 365 ngày, cứ cách bốn đến năm ngày là sẽ có một con tà ám quỷ vật bị Shiraishi Shū tiễn đi Tây phương cực lạc!
Takai Mariko còn gửi cho hiệu trưởng Takai xem một video trừ linh của Miko đền Suga.
Trong video, Miko dùng đủ thứ thủ đoạn hoa hòe hoa sói cũng không thể trấn áp được ác quỷ, cuối cùng chỉ có thể hô lớn một tiếng: "Shiraishi-san cứu mạng!"
Hòa thượng-có-vẻ-là-Shiraishi Shū liền xuất hiện từ phía sau camera, chỉ dùng một chưởng là có thể siêu độ quỷ vật!
Đây mới là pháp lực thâm hậu!
Đây mới là cao tăng đạo Phật chân chính!
Sau một hồi suy nghĩ, hiệu trưởng Takai liền đồng ý đề nghị nực cười của con gái mình, mời một hòa thượng vẫn còn học cấp ba đến giải quyết nan đề mà trường trung học Kondo đang phải đối mặt.
Để tỏ vẻ thành ý, hiệu trưởng Takai đặt lên bàn mấy tờ tiền giấy.
"Bác sẽ gửi cháu trước 50.000 yên tiền đi lại. Nếu Shiraishi-kun có thể giải quyết chuyện này thì bác sẵn sàng thanh toán ngay cho cháu 1.000.000 yên."
"Không cần đâu ạ," Shiraishi Shū lắc đầu.
Hòa thượng coi trọng của cải nhưng lấy của cải phải đúng đạo lý (1).
Tiền công mà Asada Sena đưa là tiền trả cho công sức mà cậu đã bỏ ra, vì vậy Shiraishi Shū có thể lấy thoải mái.
Nhưng lần này thì khác.
Nếu cậu không làm được gì mà lại cầm 50.000 yên, lòng tất sẽ không an.
Hòa thượng không cần.
Vì 1.000.000 yên, Shiraishi Shū nhất định sẽ cố gắng làm hết sức mình.
Với 1.000.000 yên này, mình có thể xây thêm một phòng ngủ mới và một căn bếp trong nhà rồi!
#Chú thích:
1) Hòa thượng coi trọng của cải nhưng lấy của cải phải đúng đạo lý: Gốc là "hòa thượng ái tài, thủ chi hữu đạo" được nhại lại từ câu "quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo" của Khổng Tử.