Lão Tony là một ông lão rất đáng thương, ôm Hà Thủ Ô co ro núp trong góc nhà, tội nghiệp nhìn Lý Tuyết tới cướp thuốc.
"..." Lý Tuyết nhìn dáng vẻ này của lão Thác Ni, có phần không đành lòng.
"Sao vậy? Không tìm được à?" Mãi không thấy Lý Tuyết ra, Vương Vũ vươn cổ hỏi.
"Tìm được rồi..." Lý Tuyết cắn răng giằng Hà Thủ ô ra khỏi tay lão Tony, quẳng hai vàng lại rồi đi ra.
Lý Tuyết nhìn thảo dược trong tay, quả thực không dám tưởng tượng được rằng nhiệm vụ cuối cùng này lại có thể giải quyết đơn giản như vậy.
Trở lại tiệm thuốc, Lý Tuyết giao Hà Thủ Ô cho Oups. Oups mừng rỡ như điên: "Đúng là thứ này, ta có thể cảm nhận được thứ sức mạnh kỳ diệu trong cây thảo dược này, nó có thể làm tóc ta đen mượt trở lại..."
"..." Vương Vũ nghe xong, tức thì hóa đá. Bản thân hắn cố sống cố chết, vất vả lắm mới lấy được thuốc và chìa khóa, thế mà lại để chữa bệnh hói đầu cho cái lão này... NPC này cũng biết chơi người khác quá đấy.
Oups cất Hà Thủ Ô đi, hưng phấn nói với Lý Tuyết: "Ngươi đúng là một đứa trẻ có năng lực, ban đầu ta còn lo sợ không có người nối nghiệp, nhưng khi gặp người rồi, ta quyết định truyền dạy tất cả những gì ta biết cho ngươi, ngươi có đồng ý nhận không?"
Kẻ ngu ngốc cũng có thể biết được đây là sắp cho phần thưởng.
Cùng lúc đó Lý Tuyết nhận được thông báo: "Bạn hoàn thành nhiệm vụ ẩn "Nguyện vọng của lão Dược tề sư" cấp A, có nhận truyền thừa của lão Dược tề sư Oups?"
Trong game Trọng Sinh, truyền thừa chỉ có một ý nghĩa, đó chính là nghề nghiệp ẩn!
"Nhận!" Lý Tuyết vội vàng bấm nhận, cô sợ mình đồng ý chậm quá, Oups sẽ giận mình.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành nhiệm vụ ẩn "Nguyện vọng của lão Dược tề sư", thưởng 100.000 điểm kinh nghiệm, nhận được nghề nghiệp ẩn "Luyện kim sư", Thuật Thu Thập tăng lên trung cấp, học được kỹ năng "Thuật Luyện Kim".
Nhận được 01 phương thuốc hợp tề trí lực nhập môn, nhận được 01 phương thuốc hợp tề Titan nhập môn, nhận được 01 phương thuốc hợp tề Linh Phong nhập môn, nhận được 01 phương thuốc hợp tề Cương Thiết nhập môn.
Thuật Thu Thập (trung cấp): Kỹ năng hái thuốc dã ngoại, có 30% tỉ lệ thu thập được thảo dược hiếm.
Thuật Luyện Kim (sơ cấp): Có thể luyện chế hợp tề nhập môn, dược tề phục hồi trung cấp.]
Ánh sáng vàng lóe lên, Lý Tuyết thăng lên cấp 14, Vương Vũ cũng nhận được không ít kinh nghiệm.
"Được thưởng gì vậy?" Vương Vũ thấy hắn chỉ là kẻ hỗ trợ mà cũng nhận được nhiều kinh nghiệm như vậy, nên hắn khá tò mò với phần thưởng của Lý Tuyết.
Lý Tuyết không che giấu được sự vui sướиɠ trên khuôn mặt, cô vui vẻ nói: "Nghề nghiệp sinh hoạt ẩn, Luyện kim sư."
"Nghề nghiệp ẩn à? Có lợi hại không?" Vương Vũ nghe Lý Tuyết nói là đã nhận được nghề nghiệp ẩn, hắn khá hứng thú.
Lý Tuyết đáp: "Nghề nghiệp này là thuộc về hệ sinh hoạt, không thể so được với nghề nghiệp thuộc hệ thống chiến đấu như anh được."
"Là vậy à, thế thì có tác dụng gì?" Bị ảnh hưởng từ đám người Toàn Chân Giáo, ở trong mắt Vương Vũ, game Trọng Sinh này chủ yếu là đánh gϊếŧ, còn mấy nghề nghiệp sinh hoạt thì không phải nghề chính.
"Sau này em có thể luyện chế hợp tề với dược tề phục hồi trung cấp nữa!" Lý Tuyết hưng phấn nói: "Anh không biết chứ, nếu không có gì bất ngờ, bây giờ em là Dược tề sư duy nhất trong game này có thể luyện chế được hợp tề và dược tề phục hồi trung cấp."
Dược tề là thứ không thể thiếu trong game online, nhưng Dược tề sư sơ cấp chỉ có thể chế tác được vài dược tề nhập môn, hiệu quả hoàn toàn kém dược tề phục hồi sơ cấp ở trong tiệm thuốc.
Phải Dược tề sư trung cấp mới có thể chế tác được dược tề sơ cấp, mà muốn chế tác dược tề trung cấp thì phải là Dược tề sư cao cấp mới làm được. Còn về dược tề phục hồi cao cấp, chỉ có Dược tề sư ở cấp đại sư mới chế tác ra được.
Tuy nghề nghiệp sinh hoạt không thuộc những nghề nghiệp chính, nhưng rất khó cày độ thông thạo, cho dù người chơi của các công hội lớn, muốn cày nghề nghiệp sinh hoạt lên cao cấp, không mất một hai tháng thì khó mà làm được.
Cho nên trong giai đoạn này của game, dược tề trung cấp là thứ vô cùng quý giá.
Hợp tề lại càng khỏi cần nói, gia tăng thuộc tính trong khoảng thời gian nhất định, chả khác nào tự dưng có thêm một tầng Buff nữa. Nay trong cửa hàng chỉ có hơp tề cấp nhập môn, nhưng lại rất là đắt.
Nhưng dù đắt cũng phải mua, bởi không còn cách nào khác, cho dù là giai đoạn Closed Beta hay hiện giờ, hoàn toàn không nghe nói tới người chơi nào có thể chế tác ra thứ này.
Lý Tuyết là một game thủ chuyên nghiệp, kỹ thuật thì khá bình thường, vốn chỉ có thể theo đám cày tiền vất vả, nay đột nhiên lại biến thành một nhân tài loại hình kỹ thuật độc nhất vô nhị. Cho nên mới cô ta mà nói, nghề nghiệp sinh hoạt ẩn này đáng giá hơn nghề nghiệp chiến đấu nhiều.
"Lợi hại vậy sao? Chế tác một cái cho anh xem thử nào..." Vương Vũ cũng muốn biết thêm về thủ đoạn của nghề nghiệp ẩn này.
Lý Tuyết ngại ngùng nói: "Nếu là hợp tề thì cần vật liệu... Còn dược tề thì cần phương thuốc."
"Phương thuốc?"
"Ừ, hiện giờ phương thuốc sơ cấp trên chợ đều tầm mười vàng, về phương thuốc trung cấp thì hầu như không có." Lý Tuyết nói.
"Là cái này hả?" Nghe Lý Tuyết nói như thế, Vương Vũ lấy một tờ giấy rách ra khỏi túi, giơ lên cho Lý Tuyết xem.
Lý Tuyết tức thì trợn trừng mắt: "Dược tề phục hồi trung cấp! Anh lấy đâu ra vậy?"
"Boss Urtus cho!" Vương Vũ đáp.
Lúc đầu Vương Vũ còn tưởng là thứ này không đáng mấy xu, cho nên vì thể hiện mình tốt tính nên hắn đã lấy phương thuốc này, bây giờ nghe Lý Tuyết nói vậy, hắn mới biết là mình nhặt được bảo bối rồi.
Đồng thời Vương Vũ cũng thầm nghĩ, đám người Toàn Chân Giáo kia đều là lũ giảo hoạt, chắc chắn bọn họ biết giá trị của phương thuốc này, thế nhưng khi thấy hắn cầm phương thuốc thì chẳng ai lên tiếng phản đối, đám người đó đúng là tốt thật.
"Thứ quý giá như thế, em không dám nhận..." Lý Tuyết nói với đôi chút kinh hoảng.
Nếu là thứ khác thì cô sẽ nhận, nhưng phương thuốc này mà mang đi bán, nếu không bỏ ra trăm vàng thì hoàn toàn không mua được nó. Hiện giờ tỉ giá hối đoái quá cao, từng đó vàng chính là mấy trăm nghìn tệ, dù có quan hệ thân thiết cỡ nào cũng không mang thứ này cho người khác được. Nhưng cô lại không biết là Vương Vũ từng cho Ký Ngạo một cuốn sách kỹ năng có giá trị còn hơn cả phương thuốc này nhiều.
"Nghĩ gì thế? Anh bán cho cô cơ mà." Vương Vũ nói.
Vương Vũ chỉ thiếu kinh nghiệm sống một chút mà thôi, chứ hắn đâu phải người ngu. Hắn chẳng phải kẻ giàu có gì cho cam, nếu không biết giá trị của thứ này thì tặng người ta cũng được, nay đã biết rồi còn cho người khác, chẳng phải người ta sẽ cho là hắn có ý đồ gì với cô ta sao?
Sống chung một nhà, tất nhiên là gặp nhau thường xuyên, như vậy chẳng phải quá xấu hổ.
"Giờ giá thị trường của thứ này là bao nhiêu?" Vương Vũ hỏi.
"Một trăm hai mươi vàng." Lý Tuyết đáp.
Vương Vũ gật đầu: "Vậy thì được, người quen anh lấy một trăm vàng thôi..."
"..." Lý Tuyết im lặng một lát: "Em không có nhiều tiền như vậy..."
Vương Vũ nói: "Không sao, cho em nợ trước, cũng có sợ em chạy đâu!"
Đã chuyển từ lao động vất vả sang nhân tài kỹ thuật cao rồi, sao này còn thiếu mấy đồng như thế này sao.
"Cảm ơn anh Vũ." Lý Tuyết gật đầu, nhận phương thuốc từ tay Vương Vũ.
"Không còn chuyện gì nữa thì anh đi trước, vẫn còn nhiệm vụ cần làm này." Vương Vũ giao phương thuốc cho Lý Tuyết xong, quay người ra khỏi tiệm thuốc.
"Có ai còn sống không? Chạy phụ bản không? @Mọi người."
Vương Vũ rời khỏi hiệu thuốc, hô lên trong kênh công hội.
Năm người Bao Tam đều trả lời: "Xong rồi!"
"Phụ bản một ngày một lần, lão phu vừa chạy xong. Ban nãy gọi ngươi trong kênh công hội ngươi không trả lời, có biết bây giờ tìm ba người cấp 15 khó thế nào không? Ngưu ạ, dầu gì ngươi cũng là đệ nhất cao thủ, phải tập trung làm việc chứ, biết không?" Xuân Tường trách cứ.
Vương Vũ lật lại nhật ký chat, quả nhiên bốn mươi phút trước có người tag hắn, nhưng khi đó hắn đang liều mạng với Howard, hoàn toàn không kịp nhìn.
"Không biết bây giờ có đội ngũ nào không..." Vương Vũ trả lời, hắn đang vội trả nhiệm vụ cấp 15, bây giờ đã sắp lên cấp 18 tới nơi rồi.
Xuân Tường nói: "Có cái quần ấy, bây giờ chỉ có vài người ở cấp 15 như này thôi, mai ngươi chạy phụ bản nhé. Mà ban nãy ngươi đi đâu?"
"Giúp người làm nhiệm vụ!"
"Con gái à?"
"Ừ, con gái!"
"Đâu, con gái đâu?" Vừa nghe tới hai chữ "con gái", Vô Kỵ lập tức nhảy ra.
"Cút!!" Những người khác đồng thanh mắng.
"Người trẻ tuổi ạ, ngươi đi với con gái như thế, vợ ngươi biết chẳng phải là sẽ rút dây mạng? Phải cẩn thận chứ." Xuân Tường khuyên nhủ.
Vương Vũ thản nhiên nói: "Bọn ta ở chung..."
"Móa! Ngưu thần, ngưu trong tên ngươi chắc là chỉ trâu bò chứ gì!" Doãn Lão Nhị thốt lên đầy sợ hãi.
Xã hội bây giờ, đàn ông kiếm vợ đã không dễ, những ai kiếm được hai cô vợ đều là những kẻ quá ngầu, nhưng người khiến vợ cả và bồ nhí chung sống hòa bình thì không phải người nữa, mà là thần rồi!
Minh Đô cảm thán: "Cái dáng vẻ như Thiết Ngưu thế này mà còn tìm kiếm được hai cô vợ, ông đây đẹp trai phóng khoáng, vì sao tới nay vẫn còn FA? Ông trời thật bất công!!"
"Đang nói gì thế? Là bạn bè thôi!" Rốt cuộc Vương Vũ hiểu ý của mấy người này, sợ tới mức người toát mồ hôi hột.
"Chậc chậc, đã ở chung với nhau rồi còn, chú Ngưu ạ, ta nói với chú nè, chú làm vậy là không được!" Ký Ngạo cũng nhảy ra giáo dục Vương Vũ.
"Trẻ con biết cái gì, đi ra đi... qua bên kia chơi!" Cuối cùng Vương Vũ đã được chứng kiến bản lĩnh ăn không nói có của đám người Toàn Chân Giáo, vì thế hắn lập tức chuyển sang chuyện khác: "Ta làm nhiệm vụ xong nhận được hai cuốn sách, Xuân huynh, ngươi có dùng không?"
Xuân Tường hỏi: "What? Sách? Ngươi nên biết rằng tầm mắt lão phu cao lắm, đừng mang rác tới đây lừa bịp lão phu!"
Vương Vũ tiện tay gửi hai bản sách chế độc lên kênh chat.