Chương 54: Vậy thì gϊếŧ sạch các ngươi đi

Quay lại tiệm thuốc, sau khi OupsOups nhận được chìa khóa, trên gương mặt bỉ ổi mới lộ ra một nụ cười.

"Không tệ không tệ, ta cũng đã nói rồi, ngươi rất có năng lực mà..." Oups cười tủm tỉm nói.

Vương Vũ thầm nói: "NPC này trở mặt nhanh thật, vừa nãy rõ ràng ngươi nói cô ấy là phế vật chứ ai..."

"Ông quá khen, là chuyện ta phải làm thôi." Lý Tuyết lần lượt nói ra lời thoại trong kịch bản.

Oups nói: "Kế tiếp là nhiệm vụ cuối cùng, nhà lão Tony ở thành Bắc có một thảo dược thần bí tên là Hà Thủ Ô, ngươi đi lấy nó về đây cho ta."

Vương Vũ nghe thấy thế, thầm ngạc nhiên nghĩ, đây là game có bối cảnh phương Tây, mẹ nó thế mà còn có thảo dược của phương Đông cơ đấy, thật thú vị mà.

Lời nói của Oups vừa dứt, Lý Tuyết đã nhận được nhắc nhở của hệ thống.

[Hệ thống nhắc nhở: Vòng cuối cùng "Thảo dược thần kỳ" của nhiệm vụ ẩn "Tâm nguyện của lão Dược sư", cấp độ A, có nhận hay không?]

"Nhận!"

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận vòng cuối cùng "Thảo dược thần kỳ" của nhiệm vụ ẩn "Tâm nguyện của Lão Dược Sư", cấp độ A, lấy "Hà Thủ Ô Nghìn Năm" ở nhà lão Tony 0/1.]

[Nhắc nhở: Nhiệm vụ này vốn khá đặc biệt, đề nghị tổ đội để làm nhiệm vụ, không hạn chế số người tham gia, nhiệm vụ có thể chia sẻ, nếu chết trong lúc thực hiện nhiệm vụ thì sẽ giảm một nửa kinh nghiệm.]

Lý Tuyết nhìn thấy nhắc nhở, nhíu mày một cái, chia sẻ nhiệm vụ cho Vương Vũ.

"Anh Vũ, nhiệm vụ này rất kỳ quái..." Lý Tuyết đã trải qua bài học lần trước, cũng có không ít kinh nghiệm.

"Hả? Thế nào?" Vương Vũ hỏi.

Lý Tuyết nói: "Nhiệm vụ trước cũng là cấp A, nhưng mà khó khăn đến mức khiến người ta giận dữ, nhiệm vụ lần này chỉ là lấy thảo dược, vậy mà cũng là cấp A, còn bảo phải tổ đội đi lấy."

Vương Vũ nói: "Em nhìn cho rõ đi, ông ta nói em đến nhà lão Tony lấy thuốc, không nói là bảo em mua, cũng không bảo em đến mượn."

"Vậy có nghĩa là phải cướp sao?" Lý Tuyết nói.

Vương Vũ quả quyết nói: "Dựa vào sự trơ tráo của đám NPC này, đương nhiên là cướp, chẳng lẽ trong nhiệm vụ trước có ghi rõ, bảo em đi cướp chìa khóa?"

Lý Tuyết suy nghĩ một lát nói: "Chưa từng nói, ông ta bảo bọn em đến Lạc Nhật Sơn Mạch lấy chìa khóa về."

"Cái này không phải cũng thế sao, đám khốn kiếp này, thâm quá!" Vương Vũ nghiêng đầu khinh bỉ liếc nhìn Oups một cái, Oups vẫn cười bỉ ổi như trước, làm bộ không nghe thấy.

"Vậy chúng ta có phải tìm thêm người hay không?" Lý Tuyết hỏi.

Vương Vũ nói: "Cái này anh không có hứng thú, chỉ là nhiệm vụ cấp A mà thôi, hai người chúng ta là được rồi.”

Vương Vũ đã hoàn thành nhiều nhiệm vụ cấp S, nên hắn tràn đầy tự tin với bản thân mình.

Lý Tuyết nói: "Vòng trước là lấy chìa khóa, chỉ có thể cho ba người cùng làm nhiệm vụ, Howard cũng đã khó đối phó như vậy, nhiệm vụ lần này không giới hạn số người, BOSS này không phải càng lợi hại hơn sao."

Vương Vũ suy nghĩ một lát nói: "Vậy càng không cần, nếu lão Tony cũng là BOSS giống như Howard thì bao nhiêu người đến cũng chỉ đi chịu chết thôi."

BOSS tự do không phụ thuộc vào thù hận truyền thống, đến lúc đó người ta chuyên chọn người yếu để xuống tay, người chơi ở giai đoạn hiện nay, ngoại trừ tanker chuyên nghiệp ra thì ai có thể gánh nổi một chiêu lấy mạng của BOSS chứ?

"Vậy được rồi, ba người Mã Lỵ bọn em là một nhóm, chúng ta cùng đi..." Lý Tuyết gật đầu nói.

Vương Vũ liếc xéo Lý Tuyết một cái: "Em và ba người kia có thù hận gì à?"

Lý Tuyết đỏ mặt lên, cúi đầu nói: "Được rồi được rồi, vậy hai người thì hai người!"

Lực chiến đấu của ba cô gái kia cũng quá bình thường, nếu thật sự muốn đi cùng, cũng chỉ đủ phù hợp làm một pháo hôi, còn không bằng tiết kiệm 5% kinh nghiệm này đi.

Nhà lão Tony rất vắng vẻ, đi theo hướng dẫn của nhiệm vụ, hai người Vương Vũ và Lý Tuyết lượn một vòng lớn, mới tìm thấy nhà của NPC này ở trong một góc thành Dư Huy.

Khi hai người đến nhà lão Tony, đã thấy một đám người chặn kín trước cửa nhà lão Tony, ở ngực họ cùng đeo huy hiệu của công hội giống nhau, hẳn là cùng một nhóm.

Đám người kia vẻ mặt không kiên nhẫn, hoặc ngồi hoặc dựa, ánh mắt lơ lửng không cố định, có vẻ như đang nói chuyện trong kênh đội.

"Sao đám người kia không đi luyện cấp, ngược lại lại mở cuộc họp ngay trên đường phố vậy, thuê văn phòng của hệ thống cũng chẳng mất bao nhiêu tiền." Vương Vũ hỏi Lý Tuyết.

"Thấy số người của công hội kia không, mỗi người một bạc, giống như những bang hội lớn năm trăm người như Liên Minh Huyết Sắc kia, một tháng được đến năm vàng." Lý Tuyết nói, làm một người chơi chuyên nghiệp, cũng rất rõ ràng về giá cả.

"Năm vàng? Nhiều như vậy sao?" Vương Vũ hơi kinh ngạc, lòng vẫn còn sợ hãi nói: "May mà công hội của chúng ta ít người, có điều chúng ta trước đây đều đến quán rượu."

Năm vàng này chính là năm nghìn tệ, mặc dù bây giờ tỷ giá vàng có phần hạ thấp xuống, nhưng so với giá tiền này thì cũng không kém nhiều lắm.

Lý Tuyết thành thật nói: "Cái này cũng chưa chắn là vấn đề tiền, nói không chừng là họ đang họp trên đường, chính là văn hóa của công hội người ta, trước đây em chơi một game, công hội trong đó, hội trưởng mà thích là có thể họp ngay ở khu luyện cấp để thể hiện cá tính."

"Nếu như bị quái nhỏ bao vây tấn công thì chẳng phải sẽ rất thảm sao?"

"Đúng vậy, cho nên rất nhiều hội viên không chịu nổi sở thích não tàn của hội trường, đều rối rít rút lui, công hội giải tán."

Vương Vũ: "..." Trên thế gian này thật sự có nhiều người kỳ quái.

Hai người Vương Vũ quanh quẩn ở cửa nhà lão Tony, khiến đám người kia cảnh giác, lúc này, trong đám người có một người đi ra, kiêu ngạo ngang ngược chỉ vào hai người hỏi: "Này, hai người các ngươi đang làm gì đó?"

"Chúng ta đến làm nhiệm vụ, các ngươi cứ họp đoàn của các ngươi, không ảnh hưởng đến chúng ta!" Vương Vũ cười khẽ nói.

Mọi người vừa nghe đến hai chữ "nhiệm vụ" thì lập tức cảnh giác lên, mấy người chơi vừa nãy còn nghiêng ngả dựa dẫm, lúc này lập tức đứng thẳng người, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ.

Tên đại ca đứng đầu nhìn chằm chằm Vương Vũ, hung dữ hỏi: "Các ngươi đến cướp thuốc?"

"Không phải."

Vương Vũ lắc lắc đầu, trời đất chứng giám, trên giới thiệu nhiệm vụ viết là "Lấy thuốc."

"À, vậy thì tốt rồi."

Vừa nghe hai người Vương Vũ nói không phải đến để cướp thuốc, mọi người lúc này đều yên tâm trở lại, có điều vẫn hơi đề phòng nói: "Người anh em, ta không cần biết ngươi làm cái nhiệm vụ gì, bây giờ ngươi tốt nhất đừng bước qua cánh cửa này."

"Vì sao?" Vương Vũ không hiểu hỏi.

Đại ca đứng đầu nói: "Vì chúng ta cũng nhận được nhiệm vụ, canh phòng nơi này, không để cho kẻ nào cướp được thuốc của lão Tony, cho nên, nếu ngươi có nhiệm vụ gì, tốt nhất là chờ sau khi nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành rồi lại nói tiếp."

Lý Tuyết nghe vậy kinh ngạc thảo luận trong kênh đội: "Anh Vũ, không được rồi, đây là nhiệm vụ hai chiều!"

"Nhiệm vụ hai chiều? Đó là cái gì?" Vương Vũ tò mò hỏi.

"Tức là hệ thống giao cho hai nhóm người hai nhiệm vụ đối lập, để những người chơi tự gϊếŧ lẫn nhau."

Nhiệm vụ hai chiều cũng không hiếm gặp trong game, trong game truyền thống còn có áp tải hàng, cướp hàng, bảo vệ thành, tấn công thành,… đủ loại nhiệm vụ hai chiều.

Người ta thường nói đánh nhau với người càng đánh càng vui, bắt nạt NPC thì bắt nạt mãi cũng ngán, dù sao cũng nên thay đổi khẩu vị.

Có điều nhiệm vụ hai chiều bình thường đều rất khó, dù sao trí thông minh nhân tạo của NPC có cao đến đâu chăng nữa, từ đầu đến cuối cũng vẫn chỉ là một chuỗi lập trình, so với người chơi mưu ma chước quỷ thì kém hơn rất nhiều, BOSS có trâu bò hơn nữa cuối cùng cũng vẫn bị người chơi đánh bại không phải sao?

Cho nên nhận được loại nhiệm vụ hai chiều không hạn chế người chơi này, không chỉ so trang bị và kỹ thuật người chơi đấu với người chơi, còn có quan hệ, dưới tình huống bình thường ai có nhiều anh em thì người đó có thể thắng được.

"Mẹ nó, hệ thống cũng quá đểu cáng rồi!" Vương Vũ líu lưỡi không nói nên lời.

Lý Tuyết lo lắng nói: "Nếu sớm biết đây là nhiệm vụ hai chiều thì đã gọi nhiều người đến đây một chút... Anh Vũ, chúng ta..."

Lý Tuyết còn chưa nói hết câu, Vương Vũ đã tiến lên nghênh đón, nói với đại ca đứng đầu: "Tất cả mọi người đều có nhiệm vụ, ngươi không để người khác làm nhiệm vụ, không tránh khỏi có phần bá đạo quá đi!"

Tên đại ca đứng đầu chỉ chỉ vào huy hiệu ở ngực nói: "Chúng ta là người của Lạc Nhật Sơn Trang, ngươi không phục cũng phải nhịn lấy, ta thấy mặt mũi ngươi cũng rất vừa mắt, sẽ không để ngươi mất mặt trước mặt bạn gái, cút đi!"

"..." Vương Vũ phất tay áo nói: "Đầu tiên, cô gái này không phải bạn gái của ta, thứ hai, phải thế nào mới để chúng ta vào trong làm nhiệm vụ?"

Đại ca đứng đầu kiêu ngạo cười nói: "Rất đơn giản, xử lý được hết chúng ta!"

Đại ca đứng đầu vừa dứt lời, mấy chục người của Lạc Nhật Sơn Trang đều ồn ào xông lên, bao vây hai người Vương Vũ.

Vương Vũ cười nói: "Chỉ đơn giản vậy thôi sao? Một khi đã như vậy, thì đành xử lý hết tất cả các ngươi thôi!"