Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Là Võ Học Gia

Chương 29: Quầy xảy ra chuyện lớn rồi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi thấy cái tên "Thiết Ngưu" này, Lý Tuyết lập tức ngây ra.

Trong game Trọng Sinh, "Thiết Ngưu" là một nhân vật có tiếng tăm lẫy lừng.

Không biết đây là tài khoản của vị đại thần nào, nay đang đứng trên vị trí top 1 của bảng xếp hạng cấp độ, hai lần lên thông báo thế giới về việc gϊếŧ BOSS, video quay cảnh hắn săn BOSS vẫn luôn đứng top trên diễn đàn.

Kỳ thật dù bảng cấp độ không có hắn, chỉ riêng đoạn video cảnh hắn diệt BOSS, thì hắn đã thật sự là cao thủ hàng đầu trong cảm nhận của người chơi.

Còn Lý Tuyết thì sao? Cô ta chỉ là một đội trưởng đội cày tiền hạng hai của Quân Đoàn Tường Vi, trước nay vốn chẳng có tiếng tăm gì. Tuy nhiên vì chơi game mô phỏng toàn diện, vì có nhan sắc khá xinh đẹp cho nên cũng có chút danh tiếng trong game, chẳng qua so với Thiết Ngưu đại thần thì bọn họ thật sự chẳng là gì.

"Ồ? Thiết Ngưu đại thần tìm mình làm gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ cũng giống tên háo sắc Chim Thiên Đường này?" Lý Tuyết lập tức cho rằng tất cả đàn ông đều nông cạn như nhau.

Nhưng cô ta vẫn chấp nhận, bởi dù sao đây cũng là đệ nhất cao thủ, mạnh hơn Chim Thiên Đường không biết bao nhiêu. Lý Tuyết là một cô gái khôn khéo, cô ta biết một đứa con gái mà muốn xông pha giang hồ thì khó tránh được phiền toái rắc rối, muốn việc gì cũng thuận lợi thì không nên đắc tội ai hoàn toàn.

Sau khi chấp nhận lời mời kết bạn, Thiết Ngưu lập tức gửi tin nhắn.

"Tiểu Tuyết, đang ở đâu vậy? Ở đâu? Ban nãy anh làm nhiệm vụ, quên mất chuyện em giao cho, xin lỗi nhé!"

"..." Tin nhắn này hệt như một tia sét đánh thẳng vào trái tim Lý Tuyết.

"Anh... Anh là anh Vũ à?" Lý Tuyết thực sự không dám tin, vị cao thủ đệ nhất trong truyền thuyết lại là người ở bên cạnh mình, còn là một người trước nay chưa chơi game bao giờ.

"Không phải anh thì là ai nữa! Mau gửi tọa độ đây, anh qua đó ngay bây giờ!"

"À, tại tọa độ 3982 - 8274 ở rừng rậm! Anh mau tới đây, sắp bắt đầu rồi!"

"Tới ngay bây giờ đây!"

Lý Tuyết tắt tin nhắn đi, tinh thần vẫn hoảng hốt... Cú chuyển biến bất ngờ này khiến cô ta có chút không tiếp thu được.

"Chị cả, thế nào rồi, anh chủ nhà ngốc nghếch kia sẽ đến đây chứ?" Mã Lỵ vội vàng hỏi.

"Ừ... Tới chứ..."

Mã Lỵ nghe nói là Vương Vũ đang đến, gánh nặng trong lòng cũng vơi đi hẳn, bèn cười mắng: "Cái tên ngốc này, chỉ biết gây cản trở... Chờ anh ta đến đây, em phải sờ mó anh ta hai cái mới được!"

Lý Tuyết lo lắng khuyên: "Em... Em đừng có làm bừa... Em có biết là..."

Lý Tuyết còn chưa nói xong, Chim Thiên Đường đã bu tới, nói: "Sao rồi Tiểu Tuyết? Người của nàng có đến không? Không đến thì chúng ta không đợi nữa. Nàng nên biết là thời gian của ta rất quý giá, không có nghĩa vụ lãng phí nó vào mấy nhân vật nhỏ như nàng!! Đương nhiên, nếu...."

Lý Tuyết cắt ngang lời với vẻ mặt vô cảm: "Không có nếu, anh ấy sắp đến rồi!"

"Hừ!" Chim Thiên Đường trừng Lý Tuyết một cái, rồi gọi những người khác: "Được rồi, mọi người chuẩn bị đi, chúng ta xuất phát nào!"

"Hey, Tiểu Tuyết! Anh tới rồi!"

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên phía sau bọn họ.

Mọi người quay lại nhìn theo tiếng, thấy một người to con đang chạy tới bên này.

Tên to con đó trông khá oai phong, chỉ là trang phục trên người trông rất ư thê thảm.

Trên cơ thể to oạch đó là một chiếc áo gi lê đen sì như mực, hệt như một cái mai rùa đen úp lên người, trông rất buồn cười.

"Anh Vũ, cuối cùng thì anh cũng tới rồi!"

Lý Tuyết vội vàng dẫn đội của mình chào đón người to con.

Chim Thiên Đường thấy Vương Vũ ăn mặc như vậy, sắc mặt đen sì, tỏ ra không vui: "Tiểu Tuyết, ta nói nàng này, sao nàng nhận đủ mọi thể loại vậy? Nàng mời cả Võ sư, thật sự cho rằng cày tiền thì ngon ăn lắm hả?"

Trong game Trọng Sinh này, có thể dựa vào binh khí để đoán nghề nghiệp.

Cầm dao găm là Đạo tặc, cầm quyền trượng là Kỵ sĩ... Võ sư không chỉ có tạo hình đô con, mà còn không có vũ khí, đây chính là đặc điểm dễ nhận biết nhất.

Đây là lần đầu tiên mấy người này nhìn thấy Vương Vũ trong game, còn chưa hết tò mò, nghe vậy thì đều không vui, mặt mày cũng nhăn nhó hết cả.

Nhất là Lý Tuyết, Vương Vũ là người của cô ta, nên việc Vương Vũ bị người ta coi thường cũng hệt như cô bị coi thường vậy.

Vương Vũ lại hoàn toàn không để ý lời nói của Chim Thiên Đường, bởi Võ sư bị người ta khinh thường đã quen rồi, hắn cười hỏi mấy cô gái: "Tiểu Mã, tên của em là gì?"

Mã Lỵ cười nói: "Em là Mã Lan Hoa!"

"Hay đấy! Tiểu Y thì sao?"

"Huân Y Thảo!" Tiểu Y có chút ngại ngùng.

"Còn Manh Manh?" Vương Vũ nghĩ nát óc cũng không nghĩ được bông hoa nào có chữ "Manh" trong tên.

"Xuân Manh Thảo!" Manh Manh nói.

Vương Vũ thấy mình đúng là còn nhiều thứ không biết, bèn hỏi: "Có loại hoa này à?"

"Có chứ!"

"Vậy hoa đuôi chó kia là ai?"

Mọi người: "..."

Thấy Vương Vũ coi thường mình như vậy, Chim Thiên Đường càng bực hơn, sải bước hùng hục đi tới chỗ Vương Vũ, vừa đi vừa gào lên: "Ta nói ngươi này, ngươi không nghe thấy à! Một tên Võ sư rác rưởi, còn đòi vào đội gì chứ!"

"Đây là ai vậy?" Vương Vũ quay sang nhìn Chim Thiên Đường có vẻ mặt dữ dằn, hỏi Lý Tuyết.

Mã Lỵ ở bên cạnh đáp lại: "Là đội trưởng của bọn em, chính vì anh đến muộn nên đang trút giận lên chị cả kìa!"

"Là thế ạ!" Vương Vũ gãi gãi đầu: "Xin lỗi đội trưởng nhé, ta quên mất!"

Sau đó Vương Vũ quay sang nói với Lý Tuyết: "Lần sau gặp phải chuyện này, em cứ đăng xuất rồi gọi anh một tiếng là được rồi!"

Lý Tuyết gật đầu: "Vâng, em biết rồi!"

"Gọi một tiếng? Các người ở cùng nhau??"

Đây là người nói vô tâm, người nghe có ý. Nghe Vương Vũ nói như vậy, Chim Thiên Đường lập tức cảnh giác.

Tuy đăng xuất gọi người có rất nhiều loại, nhưng giữa nam và nữ thì thường khiến người ta liên tưởng tới loại này nhất.

Vương Vũ trả lời rất hiển nhiên: "Đúng vậy, bọn ta ở cùng nhau!"

"Mẹ!!"

Câu này của Vương Vũ hoàn toàn chọc giận Chim Thiên Đường, gã ta vung tay lên quăng một cái tát lên mặt Lý Tuyết, miệng thì mắng:

"Bố đây lấy việc công làm việc tư, dùng chức quyền kéo đội hạng hai của ngươi vào đội tinh nhuệ cho hưởng ké kinh nghiệm, thế mà ngươi lại ở chung với thằng khác!!"

Cái tát này tới quá đột ngột, các cô gái hoàn toàn không kịp phản ứng, ai nấy đều sợ tới mức ngây người ra.

Lý Tuyết thì càng sợ hơn, cô nhắm chặt mắt lại, chuẩn bị sẵn cho cú tát này.

Những người khác bên Quân Đoàn Tường Vi đều sửng sốt, chạy tới đây xem trò hay.

"Tuyết Nhung Hoa này đúng là không biết xấu hổ, mất công Thiên Đường ca ca thích ả ta như vậy. Đây là lần đầu tiên ta thấy Thiên Đường ca ca nổi giận như thế này!"

"Đúng vậy, giờ thì hay rồi, đắc tội Thiên Đường ca ca, mất luôn cả việc, còn bị đánh nữa chứ!"

Tuy danh tiếng của Chim Thiên Đường trong công hội là không tốt lắm, nhưng đây quả thực là lần đầu tiên gã ta ra tay đánh con gái!

Bởi vì Chim Thiên Đường đẹp trai, kỹ thuật chơi game lại tốt, khá là có tiếng trong đám con gái.

Thấy Lý Tuyết chẳng biết điều như vậy, đám người kia đều lắc đầu thở dài, lên tiếng chỉ trích Lý Tuyết.

Nhưng bàn tay của Chim Thiên Đường còn chưa đánh xuống, ngay tại thời khắc chỉ mành treo chuông, một bàn tay đã túm chặt lấy nó.

Chủ nhân của bàn tay kia đúng là Vương Vũ. Chim Thiên Đường híp mắt lại, gã cảm thấy được một luồng sát khí đang bốc lên.

"Oắt con, có gì từ từ nói, chứ đừng có ra tay với con gái!" Vương Vũ thản nhiên nói.

Chim Thiên Đường giận dữ: "Con mẹ nó, ngươi là cái thá gì mà dám nói ta?"

Sau câu nói đó, gã giơ chiếc khiên bên tay kia lên, dùng một chiêu Thuẫn Kích đánh thẳng lên đầu Vương Vũ.

Vương Vũ cầm cổ tay Chim Thiên Đường, kéo về phía ngược lại. Cùng lúc đó chân hắn tung một đòn đá rồi quét chân, Chim Thiên Đường lập tức không khống chế được cơ thể, ngã rầm xuống đất.

"Thằng bé này, nói mà không thèm nghe. Ta bảo ngươi đừng có ra tay với con gái, ngươi lại ra tay với ta, chẳng phải là thèm đòn à!" Vương Vũ nhìn chằm chằm Chim Thiên Đường, mắng mỏ.

"..."

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều ngơ ngác, những âm thanh xì xào lập tức tắt lịm.

Người của Quân Đoàn Tường Vi trợn tròn mắt nhìn, dường như không thể tin được là cảnh tượng trước mắt đang xảy ra.

Tên cặn bã như Chim Thiên Đường, sở dĩ có thể thoải mái tung hoành trong Quân Đoàn Tường Vi, ngoài việc gã có khuôn mặt đẹp trai ra thì thực lực khá là cao, đây là điều mà cả Quân Đoàn Tường Vi đều biết.

Là một công hội toàn người chơi nữ, cần có cao thủ như thế tới bảo vệ chở che. Thử nghĩ xem, trong thế giới kẻ mạnh làm vua, sứ giả hộ hoa dám bảo vệ nhiều bông hoa như vậy, không mạnh liệu có làm được không? Nếu là người bình thường e là đã bị đánh chết ở đầu phố từ lâu rồi!

Nhưng một đại cao thủ như vậy lại bị người ta quật ngã chỉ bằng một chiêu!!

Đúng vậy, chính là quật ngã, không thể ngờ được trong game online lại xuất hiện từ này... Nhưng sự thực lại kỳ quặc như thế đó!

Chim Thiên Đường mất mặt trước mặt các cô gái, giận dữ tới mặt mày đỏ bừng lên. Gã lồm cồm bò dậy, không nói lời nào, vung tấm khiên lập tức lao đến. Lần này gã dùng kỹ năng cấp 5 "Va Chạm" của Chiến sĩ.

Chiêu này không khác gì chiêu thức Xung Phong của Kỵ sĩ, nhưng Xung Phong có thể gây choáng, hiệu quả của Va Chạm lại cưỡng chế di chuyển vị trí.

Chim Thiên Đường ỷ vào ưu thế nghề nghiệp, định quật ngã Vương Vũ để hòa nhau một ván.

Vương Vũ mỉm cười, nghiêng người né cú Va Chạm của Chim Thiên Đường, hắn lệch tay chìa qua sau gáy Chim Thiên Đường, tóm lấy cằm của gã, sau đó lại kéo ra sau…

Chim Thiên Đường đang di chuyển với tốc độ cao, thế xông tới lập tức ngừng lại. Theo quán tính, gã lại bị quật xuống đất một cú thật mạnh. Đôi chân của Chim Thiên Đường vẫn còn đang duy trì tư thế chạy ở giữa không trung.

Thấy tên nhóc này dạy mãi nhưng không chịu sửa, Vương Vũ lười nói nhiều, hắn giơ chân lên, đạp một cái thật mạnh lên khuôn mặt anh tuấn của Chim Thiên Đường.

Chim Thiên Đường thậm chí còn chả kịp kêu tiếng nào, đã hóa thành một vệt sáng trắng, đánh rơi một tấm khiên.

Vương Vũ nhặt khiên lên, xem qua thuộc tính, thấy nó rác rưởi quá, bèn đưa cho Lý Tuyết: "Các em, ai dùng được thì lấy đi."

Lý Tuyết không dám nhận lấy, mà kinh hãi kêu lên: "Anh Vũ... Sao anh lại gϊếŧ hắn rồi?"

"Thằng này không nghe người ta dạy, đành phải tiễn hắn đi cho hắn tỉnh táo lại!" Vương Vũ cười nói.

"Ôi anh Vũ ơi, chúng ta rắc rối to rồi!" Sắc mặt Lý Tuyết tái nhợt.

Vương Vũ thản nhiên hỏi: "Là sao cơ?"

Mã Lỵ nói chen vào: "Tên biếи ŧɦái này có thế lực lớn chống lưng, Quân Đoàn Tường Vi bọn em đều sống dựa vào hắn ta cả! Anh đánh chết hắn rồi, sau này bọn em ở trong công hội, thậm chí là trong cả trò chơi này, đều khó mà sống rồi!"

Lý Tuyết ở bên cạnh cũng gật đầu!

Trong game online, sức một người có mạnh đến mấy, nhưng bị thiết lập cân bằng của hệ thống cản trở thì chung quy cũng có hạn, cho dù là đại gia Nhân Dân Tệ cũng không thể lấy một địch lại một trăm được.

Bởi vậy mới sinh ra cái gọi là công hội này!

Chim Thiên Đường có một ông anh tên là Huyết Sắc Chiến Kỳ, là thủ lĩnh của "Liên Minh Huyết Sắc", một công hội thuộc tốp 10 của giới game online.

Nhờ có tầng quan hệ này của Chim Thiên Đường, các cô gái trong Quân Đoàn Tường Vi mới có thể đứng vững trong giới chơi game.

Cũng nhờ điều đó, những bình luận về Quân Đoàn Tường Vi không được tốt cho lắm. Người bên ngoài thường hay gọi bọn họ là "Quân đoàn hoa giải khuây của Huyết Sắc", có thể thấy ý xấu trong đó là gì.

Nếu chỉ làm Chim Thiên Đường khó chịu, e ngại danh hiệu đại thần Thiết Ngưu, có lẽ chuyện sẽ chìm xuống.

Nay Vương Vũ gϊếŧ Chim Thiên Đường, lại còn cướp trang bị của gã... Đây đã là đắc tội với gã rồi. Không chỉ đám người Lý Tuyết khó giữ được công việc, sợ rằng sau này còn bị Huyết Sắc Chiến Kỳ truy sát.
« Chương TrướcChương Tiếp »