Tần Uyên nhắm mắt lại, hắn và Tần Cửu Ca đều thuộc Tần tộc nhưng lại không phải nhất mạch, Tiên Cổ Tần tộc được chia làm rất nhiều mạch. Mạch của Tần Cửu Ca là mạch tộc trưởng thế lực lớn nhất, là mạch chủ trấn áp cả Tần tộc.
Hắn là thúc thúc ruột của Tần Lăng, toàn bộ thế hệ này của Tần tộc, người có thể miễn cưỡng so sánh được với Tần Cửu Ca ở mạch này của hắn cũng chỉ có mỗi Tần Lăng. Nhưng đó chỉ là trước đây mà thôi, bây giờ đây khi Tần Cửu Ca bước lên cảnh giới Nhân Hoàng, vậy mọi thứ xem như đã khác hoàn toàn.
Thiếu niên Nhân Hoàng, trăm triệu năm qua chưa từng xuất hện. Tần Cửu Ca đã phá vỡ toàn bộ lịch sự của Tần tộc. Dù là những lão tổ đã ngủ say nhiều kỷ nguyên qua cũng không phát triển nhanh như Tần Cửu Ca.
Đạo tử thế hệ này, đoán chừng hôm nay sẽ bị Tần Cửu Ca túm được.
Bây giờ Tần Uyên phải thừa lúc Tần Cửu Ca mới đột phá không lâu, cảnh giới còn chưa ổn định mà đánh bại hắn. Chẳng vì sao cả, chỉ vì tranh thủ cơ hội thay thằng cháu Tần Lăng của mình.
Hiện tại Tần Lăng hoàn toàn chẳng có tư cách gì để so sánh với Tần Cửu Ca, thế nên Tần Uyên phải áp danh tiếng của Tần Cửu Ca xuống, cứ cho là chẳng hữu dụng mấy đi nữa, nhưng tối thiểu sẽ mang đến cảm giác Tần Cửu Ca trong giai đoạn này không mạnh lắm trong lòng người trong tộc.
Thậm chí có thể tranh thủ cơ hội thay Tần Lăng.
“Hiện giờ tộc thúc là Nhân Hoàng tam trọng, có thể áp chế xuống Nhân Hoàng nhất trọng, không biết ý của Cửu Ca thế nào!”
Tần Uyên cười hiền hòa, chậm rãi nói.
Tần Cửu Ca nhắm mắt lại, lão già nhà ngươi cảm thấy ta không biết ngươi đang nghĩ gì à, ngươi cảm thấy ngươi có thể húp được ta chắc.
Chẳng qua là lão à, ngươi nghĩ sai rồi. Tần Cửu Ca cười mỉa mai, bây giờ hắn nhìn như mới bước lên con đường Nhân Hoàng, nếu là người bình thường chắc chắn không thể là đối thủ của lão già này.
Nhưng ngươi cảm thấy ta là người bình thường à?
“Được thôi.” Tần Cửu Ca mỉm cười. Gài ta sao, không khiến ngươi rớt một miếng thịt là không được.
Mặt Tần Uyên lộ vẻ vui mừng. Tần Cửu Ca này bây giờ còn quá trẻ, thật sự cho mình là thiếu niên Nhân Hoàng nên có thể ngông cuồng như thế sao?
“Chiến một trận ở Vấn Đạo điện.”
…
“Các ngươi nói xem ai sẽ thắng?”
“Chắc là Tần Uyên rồi.” Có người không chắc chắn trả lời. Dẫu gì Tần Uyên đã bước lên con đường Nhân Hoàng từ lâu, là một cường giả Nhân Hoàng tam trọng, dù cho Tần Uyên có áp chế cảnh giới xuống nhưng công pháp thì đâu có quên được, thủ đoạn đối địch vẫn còn đó thôi.
“Trái lại ta cảm thấy là Cửu Ca công tử.” Có một thiếu nữ mang vẻ si mê nói. Vẻ ngoài của Tần Cửu Ca tuấn mỹ phi phàm, không cần phải nói cũng biết giá trị nhan sắc của Tần Cửu Ca đã mê đảo nhiều thiếu nữ Tần tộc.
Tin tức Tần Uyên muốn so chiến với Cửu Ca công tử vừa mới bước lên con đường Nhân Hoàng trở nên lan nhanh toàn bộ ra toàn bộ Tần tộc. Trong tộc đều biết Cửu Ca công tử chính là yêu nghiệt cấp cao nhất Thái Cổ Tiên Vực, nhưng không được bao nhiêu người từng nhìn thấy Cửu Ca công tử đối chiến với người khác.
Trên Cửu Thiên Tiên Vân, có tám bóng người cao lớn đang đứng.
“Rõ ràng Cửu Ca mới bước lên con đường Nhân Hoàng hôm nay.” Một bóng người cao lớn mờ mờ ảo ảo đứng trên Tiên Vân, chầm chậm nhìn về phía Tần Cửu Ca, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
“Cửu Ca thiên phú kinh người có thể làm đạo tử Tần tộc đời này của ta rồi.” Một bóng người đứng trên Tiên Vân khác mỉm cười nói. Đạo tử cũng chính là thiếu tộc trưởng, chỉ là đổi sang cách nói khác mà thôi.
“Đừng vội, xem thử xem Cửu Ca mới vừa đạt đến Nhân Hoàng có thể đánh bại được Nhân Hoàng hay không đã.” Lại có thêm một người khác chậm rãi mở miệng. Nhân Hoàng không phải là cảnh giới bình thường, nhất trọng nhất trọng thiên ( mỗi trọng là một vùng trời ), mới bước vào Nhân Hoàng khác biệt hoàn toàn với người bước vào Nhân Hoàng đã mấy trăm năm.
“Hắn đã bước lên con đường Nhân Hoàng trở thành Nhân Hoàng rồi ư?”
Trong đại diện, tại nơi trung tâm, một thanh niên anh tuấn, ánh mắt đầy vẻ không cam lòng. Tại sao thiên phú của hắn lại tốt đến như thế, tại sao?
“Hiện giờ hắn đã mạnh như thế rồi sao?” Rất nhiều thiếu niên yêu nghiệt khí tức cường đại lẳng lặng nhìn về phía thiếu niên đang đứng chắp tay ở giữa sân, quá đáng sợ, nhanh như thế đã bước lên con đường Nhân Hoàng trở thành Nhân Hoàng rồi. Trong lòng đại đa số bọn họ đã tràn ngập tuyệt vọng.
“Tộc thúc, nhỡ có tổn thương đến ngươi cũng đừng trách Cửu Ca nha!”
Tần Cửu Ca mỉm cười, đối với loại người muốn đạp mình xuống, hắn chưa bao giờ vì nhân từ mà nương tay, dù là một kẻ trong tộc, thì tính là gì chứ.
“Cửu Ca cứ việc xuất chiêu, tộc thúc chuẩn bị xong rồi.”
Dứt lời, Tần Uyên ép tu vi Nhân Hoàng tam trọng trên người mình xuống tu vi nhất trọng.
Vừa làm xong, khí tức toàn thân Tần Uyên bạo phát, toàn thân được bao phủ trong kim quang.
“Trấn Ngục Thần Quyết.”
Tần Uyên hét lớn một tiếng, trên người hiện lên tiên văn, hai bàn tay liên tục chưởng ra, kình khí hóa thành một con voi khổng lồ che trời màu đỏ sậm.
Bây giờ Tần Uyên chỉ muốn nhanh chóng đánh bại Tần Cửu Ca, chỉ cần giành được thắng lợi trong lần tỷ đấu này, đạo tử thế hệ này vẫn còn cơ hội rơi vào mạch của mình.
Hắn điều khiển voi khổng lồ chạy đến.
Tần Cửu Ca không hề động đậy một chút nào, mắt hóa thành màu đỏ tía, trông vô cùng tà mị, bàn tay nắm chặt thành quyền tung ra một cú đấm, không gian xung quanh như bị đông lại, khí thế như cầu vồng.
“Ầm.”
Nắm đấm mang theo khí tức luân hồi mãnh liệt nện lên người voi khổng lồ màu đỏ sậm.
Voi khổng lồ ầm ầm sụp đổ, ngay sau đó nắm đấm vọt thẳng về phía Tần Uyên.
"Không thể nào!" Tần Uyên trợn mắt nhìn, toàn thân rơi khỏi Vấn Đạo đài, khí tức ảm đạm.
Tần Uyên ngã ra đất, trên mặt đầy vẻ khó tin, xem như vừa rồi hắn không áp chế tu vi của mình có lẽ cũng chỉ ngăn cản được một chiêu này. Điều này cho thấy rõ rằng bản thân hắn rất có thể không phải là đối thủ của Tần Cửu Ca.
Đôi mắt màu đỏ tía của Tần Cửu Ca chậm rãi tan đi, vừa rồi mặt ngoài hắn chỉ đấm một đấm đấy thôi, thật ra hắn còn âm thầm dùng đến Trọng Đồng Nhãn, vì muốn lập uy trước Tần tộc.
Còn chuyện liệu có bị trưởng lão trong tộc đặt câu hỏi về đôi mắt đó hay không, câu trả lời chắc chắn là không. Sẽ không có ai vì chuyện này mà đặt vấn đề với Tần Cửu Ca, thân phận của hắn đã xác định ngay từ đầu hắn sẽ nhận đãi ngộ khác với nhân vật chính.
“Vạn Đạo Luân Hồi Quyền.”
“Cửu Ca rõ ràng đã lĩnh ngộ Vạn Đạo Luân Hồi Quyền.”
Có trưởng lão Tần tộc đang âm thầm quan sát hoảng sợ thốt lên. Trong mắt những tộc nhân bình thường, năng lực này chỉ là quyền pháp đỉnh cấp bình thường, nhưng với bọn họ - những người hiểu rõ tình hình biết rõ quyền pháp này thật sự kinh người đến cỡ nào.
Còn về việc Tần Cửu Ca dùng đến Nhãn Đồng cũng chẳng có bao nhiêu người chú ý đến, tất cả cũng vì Vạn Đạo Luân Hồi Quyền quá kinh người.
Đây là công pháp mà một vị Tiền Hành giả độc đoán từ thời vạn cổ để lại. Trong cổ sử ghi chép, vị Tiền Hành giả kia là cường giả cái thế vô song hoành áp cả Thái Cổ Tiên Vực.
Vì vậy nghĩ là biết độ khó khi tu hành Vạn Đạo Luân Hồi Quyền mà vị Tiền Hành giả kia để lại.
Các trưởng lão vui mừng khôn xiết, Tiên Cổ Tần tộc thế hệ này sẽ tung hoành cả Thái Cổ Tiên Vực.
“Tần Cửu Ca của Tần tộc hôm nay bước lên con đường Nhân Hoàng, khai sáng lịch sử ghi chép Tiên Cổ Tần tộc, xứng làm đạo tử thế hệ này của Tần tộc, được con cháu Tần tộc sùng bái.”
Tiếng nói tựa như tiếng chuông đại lữ vang vọng từ thời viễn cổ truyền đến trong tai mỗi người.
“Tham kiến đạo tử.” Đa số mọi người ở chỗ này đều phấn khích nhìn thiếu niên như trích tiên ở trên đài, giờ là đạo tử của bọn họ, thiếu niên Nhân Hoàng.
Ở Tần tộc, ngoại trừ nhân vật cấp bậc Thái thượng trưởng lão, tất cả mọi người đều phải yết kiến đạo tử. Đây chính là quyền lợi của đạo tử, kẻ nào không tuân, chém!
…
Không gian đại điện!
Nơi đây là nơi quan trọng nhất đối với Tần tộc, kết nối với các Đại hạ giới, xung quanh Thái Cổ Tiên Vực là các Đại tinh thần giới, cũng chính là hạ giới, vì thế Thái Cổ Tiên Vực thành trung tâm của nghìn tỷ tinh thần giới.
Mỗi tộc thực lực đỉnh cấp ở Thái Cổ Tiên Vực đều sẽ sắp xếp thế lực đến các hạ giới, Tiên Cổ Tần tộc cũng không ngoại lệ,
Mỗi đại tinh thần giới trải rộng vô số thế lực, thế lực cường đại nhất trong mỗi tinh thần giới mới có thể tiến vào Thái Cổ Tiên Vực.
Tuy mỗi tinh thần giới đều không nhiều tài nguyên như Thái Cổ Tiên Vực, nhưng trên thực tế là có quá nhiều tinh thần giới. Vì thế trong mắt các thế lực bá chủ Thái Cổ Tiên Vực, mỗi tinh thần giới đều là một tài nguyên quý giá.
Nhưng điều này không đại biểu cho chuyện ai ở Thái Cổ Tiên Vực cũng có thể đến hạ giới. Ở mỗi tinh thần giới đều có giới hạn thực lực, sau khi vượt qua giới hạn thực lực này là sẽ bị tinh thần giới bài xích. Hơn nữa, không phải thế lực nào cũng có đại trận vượt giới, nó cũng có nghĩa thế lực lớn nào có thể có năm sáu cái đại trận vượt giới đã là ghê gớm.
Để bố trí một đại trận vượt giới tiêu hao tài nguyên không sao kể xiết. Tất nhiên, nếu là từ bên ngoài vượt vào Thái Cổ Tiên Vực thì lại không khó, kẻ nào vượt qua giới hạn thực lực sẽ bị tinh thần giới truyền tống ngẫu nhiên đến một nơi nào đó của Thái Cổ Tiên Vực.
Những điều này thật ra là sự bảo vệ đối với hạ giới, dù gì trên thực tế Thái Cổ Tiên Vực quá lớn mạnh.
Tổng kết một câu, thượng giới lên thì dễ, hạ giới mới khó!