Chương 21: Huấn luyện quân sự bắt đầu . . .

EDITOR: NIỆM

NGUỒN:

TruyenHD

st111

Mấy người A Huy đi tới bên cạnh Tần Khả Tuyên đứng, mấy nam sinh xô xô đẩy đẩy cười đùa ầm ĩ, A Huy ung dung tự tại mà đứng ở trước mặt Tần Khả Tuyên, “Bạn học, tôi là La Thánh Huy, bạn tên gì?”

Tần Khả Tuyên liếc mắt nhìn mấy nam sinh bên cạnh cười đến càng vui vẻ kia, nhìn chằm chằm La Thánh Huy nói: “Nếu như tôi cho cậu biết, thì mấy người phải cách xa tôi chút.” Bọn họ quả thực là quá ồn ào.

Mấy nam sinh nghe xong thoáng chốc cười ha hả, La Thánh Huy hung dữ trừng mắt liếc bọn họ một cái, gật đầu, “Được!”

“Tần Khả Tuyên.”

La Thánh Huy nói được làm được, ngay tức khắc mang theo mấy người này đi tới hàng ngũ cuối cùng.

“Ôi giờ ơi, lại có bạn nữ không cười với Huy Thiếu kìa!”

“Mày câm miệng cho tao!”

“Nhưng mà, nhỏ này cũng chảnh quá, A Huy mày thực sự muốn tán nhỏ?”

“Đi đi, tao nói muốn tán nhỏ khi nào?”

“…”

Chủ nhiệm lớp điểm danh một lần lại một lần, sau khi tất cả mọi người tập trung đông đủ mới dẫn lên một chiếc xe buýt, Tần Khả Tuyên bởi vì vóc dáng không cao đứng ở phía trước, vừa lên xe thì liền chọn vị trí cuối cùng ngồi xuống nhắm mắt nghỉ ngơi. Mãi cho đến khi xuống xe cũng chưa từng mở mắt nhìn bạn học trong xe tranh cãi ầm ĩ từ khi lên xe, kể cả mấy nam sinh bên cạnh cười hi hi ha ha chen chúc ở một hàng cuối cùng.

Sau khi tới trường quân đội rồi lại tập trung ở trên sân tập, Hiệu trưởng còn có Người phụ trách trường quân đội nói một đống những việc cần chú ý xong, mới để cho từng chủ nhiệm của mỗi lớp sắp xếp phân chia ký túc xá, sau đó cùng Giáo quan (giáo viên trong quân đội) dẫn học sinh đến ký túc xá.

Một ký túc xá có 12 người ở, tất cả mọi người đều là bạn học cùng lớp, hơn nữa còn chưa bắt đầu tiến hành huấn luyện, tâm trạng hưng phấn vẫn còn rất cao, vừa cất hành lý vừa chào hỏi nói chuyện với nhau.

Tần Khả Tuyên đánh giá sơ qua họ đem hình dáng cùng với tên mà họ tự giới thiệu âm thầm nhớ kỹ, sau đó im lặng không lên tiếng thu xếp hành lý.

“Này! Cậu tên là gì?!” Một nữ sinh đi tới bên cạnh Tần Khả Tuyên giọng điệu kiêu căng hỏi.

Vừa lúc di động trong túi quần của Tần Khả Tuyên vang lên, Tần Khả Tuyên lạnh lùng nhìn người nữ sinh lúc ở trường tập hợp cãi nhau với La Thánh Huy, “Cậu tốt nhất khép chặt miệng, cẩn thận đầu lưỡi sẽ biến mất.” Sau đó không đếm xỉa đến ánh mắt bực tức lườm nguýt cùng với cơ thể tức giận đến phát run của nữ sinh ấy, mà đi đến hành lang lấy điện thoại di động ra đưa lên tai, “Tôi nhớ tôi nói qua tôi gần đây không rảnh.”

“Hê hê, Ám Dạ muội muội, đối với điện thoại người ta đặc biệt quan tâm gọi tới, tại sao có thể vô tình thế chứ?”

“Tiểu Ám Dạ, khi nào thì em mới trở về?”

“Này này, hai người các cậu cũng để cho tôi nói hai câu được không?”

Tần Khả Tuyên quyết đoán cúp điện thoại, di động lại lập tức vang lên, nghe máy lần nữa, “Nếu như còn nói nhảm nữa, tôi sẽ lập tức rời khỏi tổ chức.”

“…” Đối phương trầm mặc một hồi, mới thật cẩn thận hỏi: “Cái tổ chức gì?”

Tần Khả Tuyên cầm di động xuống nhìn về phía màn hình, sau đó lại đưa tới bên tai, “Có chuyện?”

“Tuyên Tuyên! Em nói là cái tổ chức gì? Có phải em gia nhập cái tổ chức không tốt gì hay không, vì vậy nên đêm hôm đó mới có thể bị thương?! Trời ạ! Tuyên Tuyên em mau rời khỏi cái tổ chức gì đó này ngay, cái tổ chức chó má gì a! Dám lừa gạt cô bé vị thành niên đi làm chuyện phạm tội trái pháp luật, thiếu chút nữa bị chết! Tuyên Tuyên, em nghe anh nói…”

Tần Khả Tuyên lại một lần nữa quyết đoán cúp điện thoại, sau đó đem pin tháo xuống, như vậy những người này có tìm cũng không tìm được cô để mà dong dài nữa.

Âm thanh tập hợp của phát thanh vừa vang lên, Tần Khả Tuyên đã sớm thay quân phục từ trong túc xá chậm rãi đi tới địa điểm tập hợp mà Giáo quan chỉ định. Hôm nay đến trường cô vì không muốn lộ vẻ phô trương, cho nên mặc một cái áo tay lửng, dù vậy vẫn lộ ra cánh tay, vì thế vừa thấy được quân phục dày lại là áo dài tay, ngay lập tức mặc vào trên người, lúc này mới cảm thấy thiết thực hơn nhiều.

Phát thanh vang lên một khoảng thời gian mới dừng, các học sinh lớp khác cơ bản đều đã đến đông đủ xếp thành hàng, nhưng mà vị trí của lớp 10/15 thì chỉ có lác đác vài người, Giáo quan của họ ngay lập tức phát hỏa, sắc mặt rất…nhìn không ra, bởi vì xác thật là đã quá đen rồi.

“Mẹ kiếp! Mấy thằng nhóc này ăn gan hùm mật báo rồi phải không?! Dám làm ông bẽ mặt?! Bọn nam sinh kia chết ở đâu rồi?!” Giáo quan đầu tiên chất vấn tăm tích của nam sinh, tính tình của quân nhân cũng không quá tốt, tức giận rồi thì chỉ cần không phải là sĩ quan cấp cao hơn bọn hắn, bọn hắn đều sẽ thô bạo mắng chửi người.

“Báo cáo Trung đội trưởng, tụi nó còn đang ở trong ký túc xá sửa sang hành lý.” Có một nam sinh lớn tiếng hét lên.

“Mẹ nó còn sửa sang cái rắm! Cậu đi gọi chúng nó tập hợp!”

“Dạ!” Nam sinh lập tức hướng ký túc xá chạy đi.

“Em! Nữ sinh tại sao chỉ có một mình em? Những người khác đâu?!” Giáo quan bắt được nữ sinh duy nhất ở đây — Tần Khả Tuyên hỏi.

“Báo cáo Trung đội trưởng, họ đang trang điểm.” Tần Khả Tuyên làm ra vẻ trả lời, lúc cô từ trong túc xá đi ra, nữ sinh trong túc xá quả thật là đang ở trên mặt bôi quét cái gọi là kem chống nắng, có lẽ là đang tự trang điểm.

“Chết tiệt! Bọn nhóc này là đến huấn luyện quân sự hay là đến dạo phố? Em đi kêu bọn nó tập hợp.”

“Báo cáo Trung đội trưởng, họ đi xuống rồi.” Cô là người sẽ vì loại người như vậy chạy việc à? Cái loại thiên kim tiểu thư õng ẹo này muốn xách dép cho cô cũng không có tư cách!

Trung đội trưởng nghi ngờ liếc nhìn cô một cái, lại nhìn về phía cửa cầu thang ký túc xá của nữ sinh, nơi đó căn bản là không có ai, quay đầu lại trầm giọng đối với Tần Khả Tuyên nói: “Em đi gọi…”

Đúng lúc này, một đám nữ sinh cộp cộp cộp từ trong cửa cầu thang chạy tới, thì ra là Chủ nhiệm lớp nhìn thấy học sinh của mình đến giờ còn chưa xuất hiện ở trên sân, hầm hầm tự mình đi bắt đám học sinh hư không tưởng nổi đó, hướng về phía đám nữ sinh gào thét kêu họ chạy xuống.

Rất nhanh nam sinh cũng tới, Trung đội trưởng mặt đen lộ ra hàm răng trắng hếu mỉm cười u ám: “Giỏi lắm, các em gan dạ không nhỏ, ngày đầu tiên đã thách thức quyền uy của tôi, điều này rất đáng khen ngợi, vì thế tôi quyết định tặng các em một món quà thật to, các em có vui không?”

Lúc này một đồ ngốc cũng biết sẽ không có cái chuyện gì vui đang chờ bọn họ, có thể vui? Bọn họ yên lặng nhìn chằm chằm mặt đất, không dám lên tiếng.

“Các em đây là ngầm đồng ý? Vậy được rồi, tôi hiện tại công bố món quà tôi muốn tặng! Sau này mỗi buổi sáng tập hợp xong, toàn bộ các em vòng quanh sân tập chạy mười vòng cho tôi!”

“Hả? Mới không cần!” Những công tử bột và thiên kim tiểu thư sống an nhàn sung sướиɠ này lập tức không cam tâm tình nguyện, đừng nói là cái sân tập vừa nhìn trông không đến đầu này, cho dù là sân bóng rỗ nho nhỏ chạy mười vòng bọn họ cũng đã chịu không nổi, hơn nữa bọn họ mỗi ngày còn phải huấn luyện quân sự, mệt mỏi lắm rồi!

Trung đội trưởng nghiêm mặt tức giận trừng đám học sinh miệng còn hôi sữa này, lớn tiếng quát: “Bây giờ ai là người đầu tiên hoàn thành mười vòng, thì sau này cũng không cần chạy nữa!”

Hắn vừa dứt lời, Tần Khả Tuyên liền từ trong đội ngũ đứng ra, lạnh nhạt nói: “Em đi.”

Những người khác tức khắc la ó lên, nhìn thân hình cậu ta gầy yếu như thế, có thể chạy hết một vòng cũng đã là kỳ tích rồi, chạy hết mười vòng tuyệt đối là không thể nào.

Trung đội trưởng cũng có nghi ngờ như thế, chau chau mày nhìn nữ sinh duy nhất không bị trễ này, hỏi: “Em chắc chứ?”

“Chắc.”

“Vậy em đi đi.” Quân nhân luôn luôn chú trọng gọn gàng dứt khoát, Trung đội trưởng nhìn thấy Tần Khả Tuyên gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa liền đồng ý, dù cho cô nhóc thực sự không chạy được, hắn cũng sẽ không nói được gì, dù sao cô nhóc không bị trễ, chưa cùng hắn đối nghịch, theo ý nào đó mà nói, hành động bây giờ của cô nhóc là cho hắn một lối thoát, bất luận là hướng về phương diện nào, hắn đều sẽ không làm khó cô nhóc được.

Thật ra, Tần Khả Tuyên cũng không nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ đơn giản là muốn huấn luyện thân thể nâng cao thể chất của cái cơ thể này mà thôi, hơn nữa mặc dù cái sân này nhìn rất lớn, nhưng ở trong mắt cô cũng không tính là cái gì.

Thế là, ở trên sân tập to như thế, toàn bộ những người đang luyện tập đều nhìn thấy một nữ sinh gầy yếu chỉ là nhìn thôi cũng khiến cho trong lòng họ nguôi lạnh chạy vòng quanh trên đường băng một vòng lại một vòng, đừng nói chống đỡ không được té xỉu, ngay cả tốc độ cũng chưa từng giảm xuống, vẫn duy trì tốc độ trung bình mà chạy.

Tần Khả Tuyên không đếm bản thân chạy được bao nhiêu vòng, mãi cho đến khi lại một lần chạy qua vị trí luyện tập của lớp 15, Trung đội trưởng ngăn cản cô mới dừng lại. Trung đội trưởng nhìn chằm chằm sắc mặt hồng hào chỉ toát ra chút mồ hôi trên chóp mũi của Tần Khả Tuyên, hết sức bối rối nói: “Đủ mười vòng rồi, em nghỉ ngơi chút đi, mười vòng sau này em cũng không cần chạy nữa.” Phải biết rằng khi hắn huấn luyện thường ngày, chạy hết mười vòng đã sớm thở hồng hộc rồi, nhưng cô bé nữ sinh này lại có thể thở gấp cũng không thở gấp một cái?

“Báo cáo Trung đội trưởng, em không cần nghỉ ngơi, còn nữa mười vòng sau này em cũng muốn tham gia.” Tần Khả Tuyên đứng nghiêm yên lặng nói, không tham gia rèn luyện vậy cô đến huấn luyện quân sự để làm gì?

Học sinh chủ động tích cực như thế, Trung đội trưởng nghe xong đương nhiên cao hứng, nhưng, cô bé này lẽ nào là cuồng tự ngược? Hẳn là không phải đâu nhỉ? Hắn vì không thể nhận ra co rúm khóe miệng, nói: “Thôi được, vậy em về hàng đi.”

Trung đội trưởng xoay người nhìn đám người đang lén lút muốn lười biếng kia, ánh mắt lập tức không thương hương tiếc ngọc nữa, mà sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm những học sinh đó, mẹ nó chứ, hắn tại sao lại xui xẻo như vậy rút trúng cái lớp hỗn loạn này?! “Mẹ cái bọn này khi tôi là mù đúng không? Còn động? Mẹ nó! Xem ra tôi không nghiêm khắc trừng trị, lá gan của các em cũng đều lớn hơn gì rồi?! Quay trái! Chạy mười vòng cho tôi! Đừng có ồn ào với tôi nữa! Mau chạy đi!”

Mặc dù học sinh lớp này rất muốn phản đối, nhưng dù sao bọn họ bây giờ là ở trên địa bàn binh ca người ta, vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời phục tùng mệnh lệnh.

Một vòng còn chưa chạy hết, thì đã có người chạy hết nổi, Trung đội trưởng mới không dịu dàng như thế mà đi chăm sóc mấy đứa này, mặt lạnh lùng nói: “Các em nhìn em ấy xem, mới chạy xong mười vòng về thì lại cùng các em chạy tiếp, em ấy cũng còn chưa thở dốc, các em đã gục xuống cho tôi rồi? Đừng nghĩ đến muốn lười biếng với tôi, coi như là bò cũng phải bò hết mười vòng cho tôi!”

Cả lớp 15 lập tức kêu rên liên tục, thậm chí có một vài nữ sinh oán giận Tần Khả Tuyên tại sao phải liên lụy họ! Nam sinh càng khỏi phải nói, dù sao một nữ sinh yếu đuối người ta đều chạy xong, giờ lại cùng bọn họ chạy, nếu bọn họ ngay cả một phần hai của người ta cũng không chạy được vậy còn là đàn ông sao?!

Thế là, nam sinh tập trung tất cả sức lực muốn cùng Tần Khả Tuyên phân cao thấp, trong khi đó nữ sinh lại trừng mắt nhìn chằm chằm Tần Khả Tuyên chạy ở phía trước, thề phải dùng ánh mắt gϊếŧ chết cô!

Cứ thế mười vòng, đám nam sinh miễn miễn cưỡng cưỡng kiên trì chạy tiếp, nữ sinh ngoại trừ Tần Khả Tuyên ra sau cùng đều là đi tiếp, đi hết một vòng cuối cùng, mọi người bao gồm cả những người bình thường cực kỳ coi trọng hình tượng đều ngồi bệt hết dưới đất bất động, nếu không phải đây là trên đất bùn, bọn họ đã sớm nằm xuống rồi.

Sau khi Trung đội trưởng trừng phạt xong, tâm tình cũng khá hơn, cười híp mắt cùng bọn họ tuyên bố: “Nói cho mọi người một tin vui, bài đầu tiên ngày mai chúng ta sẽ tiến hành tập bắn, có thể dùng súng vui không?”

“Ây ~” đáp lại hắn là âm thanh bầu không khí trầm lặng của mọi người, giờ phút này ngoại trừ để cho bọn họ nằm trên giường ngủ ra, những thứ khác đều là mây bay.

Tần Khả Tuyên nhìn vào Trung đội trưởng như đang suy nghĩ điều gì.