Chương 19: Ta Là Vô Sầu

Đi ra Thần Bí Cửa Hàng sau Thần Phong trực tiếp đi đến Tòa Thị Chính. Lục Lạc bước cuối cùng là chuyển giao cho con trai lão nhân bức thư. Con trai lão Aqua , đang làm công tác văn phòng tại Tòa Thị Chính cho nên Hà Phong mới đi đến nơi đây

Trong một tòa thành, thì Tòa Thị Chính là trung tâm đầu não của toàn bộ. Cũng được coi thủ phủ của Thái Thú. Trong tòa thị chính, có một cột trụ được gọi là Long Trụ. Long Trụ thì được coi như trái tim một tòa thành, là xác nhận sở hữu tòa thành đó của một đế quốc. Long trụ bị hủy đồng nghĩ với tòa thành đó vô chủ. Cho nên sau này ở công thành chiến. Hủy long trụ là việc ưu tiên hàng đầu của các công hội

Nhưng hôm nay Hà Phong đến đây, không phải là để chiếm thành, hủy long trụ. Mà đến đây là vì nhiệm vụ. Hắn nhanh chóng có mặt tại trước cửa Tòa Thị Chính. Có thể nói vì là trung tâm của tòa thành nên được canh phong thập phần nghiêm ngặt. Ở cửa ra vào, hai bên là hai NPC canh giữ có lever 120, thi thoảng lại có một đội tuần tra đi qua dẫn đầu bởi một đội trưởng, có lever 150. Có thể nói là khủng bố trong giai đoạn hiện nay

" Tôn kính khách nhân, không biết có thể giúp gì được cho ngài " một vị mĩ nữ đang làm việc, liền chú ý tới Hà Phong đang bước tới. Mĩ nữ nhoẻn cười mà nói.

Không khó để Hà Phong bước vào Tòa Thị Chính. Vốn là người giao thư, Hà Phong chỉ cần đưa ra bức thư, sau khi xác nhận các kiểu hộ vệ canh cửa liền thả cho hắn đi vào. Vào tới nơi lúc này, tiến lại một quầy nhân viên tiếp tân, Hà Phong đưa ra bức thư

" Ta ở đây có một bức thư, được gửi từ Giang Tân Thôn cho Aqua đại nhân, không phiền có thể thông báo giúp ta một tiếng "

Nhìn bức thư trong tay Hà Phong. Sau khi xác nhận không có vấn đề, mĩ nữ lúc này mới gật đầu nói

". Được, xin ngài chờ chút. Ta đi thông báo, rất nhanh sẽ quay lại " nói rồi mõ nữ đứng dậy đi về phía cầu thang

Còn lại Hà Phong lúc này cũng chỉ có thể ra ghế ngồi chờ đợi, nhàm chán Hà Phong mở ra bảng hệ thống coi

Hiện tại [ Thần Ma] đại lục đã mở cửa được 30 giờ. Người chơi hiện nay cũng nằm trong khoảng lever 6,7 đỉnh tiềm người chơi ở lever 8. Có một số ít người chơi như Trương Sơn loại này đạt tới lever 9 khoảng chừng. Lever 10 trở lên tạm thời vẫn chỉ có mình Hà Phong. Làm xong nhiệm vụ ở Thần Bí cửa hàng Hà Phong lúc này đã đạt tới lever 12. Nhưng đối với Hà Phong như vậy còn chưa đủ. Hắn hiện nay cấp thiết muốn sớm lên đến lever 20 để có thể tham gia phó bản. Có lẽ ở người chơi khác không biết nhưng hắn biết công hội lệnh đầu tiên rơi trong phó bản lever 20 Tê Hà Lĩnh. Nhưng chỉ có một mà thôi. Từ công hội lệnh thứ 2 trở đi muốn đánh boss hoàng kim lever 50 mới có thể rơi ra. Tuy rằng sau này công hội lệnh cũng không coi là thiếu nhưng với giai đoạn hiện nay, công hội nào càng lập sớm càng được nhiều quyền lợi. Cho nên bây giờ mục tiêu của Hà Phong là lever 20 phó bản Tê Hà Lĩnh.

" Khách nhân tôn kính, Aqua đại nhân đang tại phòng khách chờ ngài, mời ngài đi theo ta" Mỹ nữ lúc này đi đến trước mặt Hà Phong nhẹ giọng nói ra

" Được, xin mời dẫn đường "

Hà Phong đứng dậy, khẽ gật đầu, đi theo mỹ nữ lên lầu 2 vào văn phòng của Aqua.

Phòng của Aqua khá gọn gàng và ngăn nắp. Bên trong lúc này đứng sẵn một vị mang trường bào màu trắng, ngũ quan tinh xảo, tuổi tác chừng 35 đang lẳng lặng đứng bên cửa sổ ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên. Khỏi cần nói Hà Phong cũng biết được đây chính là Aqua. Cũng là một vị tứ giai Pháp Sư lever cao tới 150

" Dị năng giả, nghe nói ngươi có thư của cha ta gửi từ quê nhà đi " Aqua nhìn về phía Thạch Phong mỉm cười mà hỏi

" Đúng, đây là bức thư cha ngài để ta chuyển tới ngài" Nói rồi Hà Phong lấu ra thư đưa cho Aqua

Nhận lấy thư sau, Aqua liền xé phong bao mở thư ra đọc, nhìn Aqua lúc đọc thư có về gật gù, hài lòng về điều gì đó trong nội dung thư.

Đọc xong nội dung thư sau, Aqua vẻ mặt trở lên ôn hòa nhìn về phía Hà Phong " Dị năng giả, ngươi giúp gia đình chúng ta, ta rất biết ơn vì điều đó, ngươi muốn ta cảm tạ người như thế nào "

" Không có gì, chỉ mà tiện tay " Hà Phong lúc này cũng chỉ có thể đáp. Đòi thưởng, đùa gì chứ, không thể nói toạc ra ta muốn một tên hộ vệ được

" Dị năng giả, ngươi không phải là kẻ tham lam, ta quý trọng điều đó. Ta chỗ này có một hộ vệ, đã đi theo ta nhiều năm, tặng cho ngươi đi" Aqua lúc này trân thành mà nói

Trong mắt đa số NPC thì đa số các Dị Năng Giả thường là kẻ tham lam, ngạo mạn bởi người chơi không từ thủ đoạn tranh cướp tài nguyên, gây ra chiến tranh, không ngừng tàn sát. Cho nên với người chơi thường không có ấn tượng tốt đẹp trong mắt NPC

Nhưng lần này trái lại. Aqua không hề biết mục đích thật sự của Hà Phong. Cho nên khi nghe Hà Phong nói Aqua không khỏi có chút cảm tình về vị dị năng giả này nên trực tiếp đưa tặng Iris, một hộ vệ đã theo mình lâu năm. Mặc dù Iris là nhị giai nhưng với Aqua nhị giai hộ về hắn cũng không thiếu a. Cho nên việc cho đi Iris hắn cũng không hề bận tâm hay đau lòng

Lúc này một thiếu niên trạc tầm 25 26t, mặt mũi sáng sủa, mặc một thân trường giáp vàng, trong tay cầm trường thương đến trước mặt Hà Phong, khỏi cần nói Hà Phong cũng biết đây chí hà Iris.

Iris lúc này cúi đầu, thái độ cực kì cung kính, quỳ một chân dưới đất chắp hai tay hướng Hà Phong mà nói

" Thuộc hạ Iris, tham kiến đại nhân "

Nhìn về Iris Hà Phong khẽ gật đầu. Mục đích hôm nay hắn đến đây đã đạt được, cũng không còn lý do tiếp tục ở lại cho nên quay về phía Aqua chắp tay nói

" Vậy xin cảm ơn Aqua đại nhân, ta hiện cò có việc, không tiếp tục phiền Aqua đại nhân cho nên xin cáo lui"

Aqua lúc này gật đầu, cũng không có ý giữ lại Hà Phong. Để người tiễn Hà Phong đi ra, hắn lại tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm phong cảnh

" Iris nếu một lúc nào đó ta cùng Aqua đứng ở phía đối lập nhau, ngươi sẽ giúp ai "

Đi ra khỏi phòng về sau, trên đường đi Hà Phong lên tiếng hỏi. Lúc này Iris đã theo ở hắn sau lưng. Nghe đến lời Hà Phong sau Iris lập tức trả lời— QUẢNG CÁO —

" Nguyện chết đi theo đại nhân"

Nghe đến câu trả lời sau Hà Phong hài lòng gật đầu. Hà Phong biết, mục tiêu của hắn sau này sẽ công thành Biện Kinh. Mà Aqua lại là thống soái chịu trách nhiệm bảo vệ thành, Hà Phong cùng Aqua sau này sẽ đứng ở hướng đối đầu nhau. Cho nên hắn mới hỏi Iris.

Hà Phong biết, không riêng gì Hộ Vệ mà ở tất cả NPC cũng đều là con người bình thường, Ân phải nói con người của thế giới [ Thần Ma] đi. Họ cũng có tình cảm, có suy nghĩ. Ngươi chơi cũng có thể gặp NPC truy sát, cũng có thể bị NPC đoạt bảo vật.... Ở kiếp trước Hà Phong đó cũng không phải việc hiếm lạ. Giả dụ ngươi chiêu đến một hộ vệ mang lòng chính nghĩa bừng bừng mà ngươi lại gϊếŧ người như ngóe thì sớm muộn gì Hộ Vệ cũng sẽ phản bội ngươi. Nên nói loại hình này cũng không phải tuyệt đối trung thành

" Được rồi, hiện tại khu vực ta luyện công cũng không có phù hợp với ngươi, ngươi tự đi tìm chỗ luyện công đi, có việc ta sẽ gọi " Hà Phong lạnh nhạt nói

" Tuân lệnh đại nhân "

Sở dĩ Iris là nhị giai, lever ở 35, trong khi đó Hà Phong mới lever 12 nhất giai, cưỡng ép đứ theo Iris luyện công chỉ làm giảm đi khả năng phát triển của hắn, điều này Hà Phong thật không muốn.

Vậy là Hà Phong cùng Iris tạm thời tách ra. Hà Phong ghé qua tiệm thuốc mua ít thuốc nước phục hồi Hp cùng Ma Lực. Xong lại ghé tiệm tạp hóa mua ít đồ dung. Đầy đủ sau lúc này liền đi ra dã ngoại hướng về khu vực sâu xa nhất ngoại thành Biện Kinh chạy tới. Người chơi ở lever 10-20 chỉ có thể luyện cấp ở xung quanh khu vực ngoại thành.

Rất nhanh Hà Phong đến bên một khe suốt, bên cạnh khe suốt là cánh đồng cỏ bằng phẳng. Lúc này trên cánh đồng từng đầu Man Ngưu đang lẳng lặng ăn cỏ. Hà Phong biết đây đã là khu vực ngoại thành quái cường đại nhất



Man Ngưu: Lever 20 Hp 2000

Không phải Hà Phong không muốn đến khu vực quái cấp cao hơn. Nhưng ở [ Thần Ma] đại lục quy định thì người chơi hay NPC chỉ có thể đánh quái trong khu vực lever tương ứng. Giả dụ như Hà Phong lever 12 chỉ có thể đánh quái trong khu vực có lever 20 trở xuống. Hay Iris lever 35 chỉ có thể đánh quái dưới lever 40 trở xuống. Trà khi nhận được nhiệm vụ như nhiệm vin Lục Lạc có thể đi ra khu vực khác quái cấp cao hơn, còn không thì hoàn toàn không thể.

Lúc này không thể đi khu vực khác, Hà Phong chỉ đành có thể luyện cấp ở đây. Cầm trong tay Quỷ Kiếm, Hà Phong liên thi triển ra Quỷ Trảm

Với kinh nghiệm của mình, Hà Phong rất nhanh khiến độ thuần thục của Quỷ Trảm lên đến trung kỳ 75%. Cũng Tức là lúc này mỗi kiếm Hà Phong có thể đánh ra 19% sát thương. Hà Phong sức tấn công 1000. Mỗi lần chém khiến đối phương tổn hao 190 máu, một lần vung kiếm 3 nhát chém thành 570 hp. Có thể nói sát thương tuy không cao bằng chém chay nhưng vì mỗi lần vung chém 3 lần lại thêm tốc độ khi xuất Quỷ Trảm tăng 50% cho nên nói cực mau lẹ Hà Phong kết liễu một Man Ngựu

Hệ Thống: người chơi thành công đánh chết một đầu Man Ngưu. Vì vượt 8 lever đánh gϊếŧ thưởng exp 2000

Nhìn thông báo Hà Phong hài lòng gật đầu. Hiện nay để lên lever 13 Hà Phong còn cần khoảng chừng 50000 kinh nghiệm, tức là cần đánh gϊếŧ 25 đầu Man Ngưu. Thu hồi tâm tình Hà Phong tiếp tục lao vào luyện cấp

..................

Vĩnh Lạc đế quốc, Nam Nhạc Nhất

Lúc này trong trong tiểu trấn, 3 thân ảnh đang hướng Quán Rượu đi đến.

" Đại ca, nhị ca, ở quán rượu thật tốt như hạ người nói sao " Một giọng nữ trong đó hỏi. Chính Ngưng Nhi.

" Ta cùng đại ca chưa từng tới, nhưng nghe diễn đàn nói, tiện rủ người xem thử" Một giọng nam lúc này cất lên. Hắn là Đổng Minh nhị ca của Ngưng Nhi

"Ừm " Lúc này Viễn Long nhẹ gật đầu.

Vốn đang luyện cấp Ngưng Nhi được thông báo thể lực cạn kiệt. Trong [ Thần Ma ] thể lực cũng như sức khỏe. Hiện trong [ Thần Ma] cũng không có loại thuốc nước có thể hồi phục.Cho nên sau khoảng một thời gian đánh quái cần phải vê thôn, trấn nghỉ ngơi, từ từ hồi phục Cũng có thể làm nhiệm vụ. Tuy nhiên thể lực của mỗi người kè không giống nhau. Giống như Hà Phong một dạng. Hắn tuy chỉ số thể lực không hiển thị như cũng rất trâu bò a. Còn như những người chơi bình thường thì cứ cày quái khoảng 30 tiếng là thể lực cạn kiệt.

Nhưng Nhi vốn định về Nam Nhạc Trấn làm một ít nhiệm vụ, vừa có thể hồi phục thể lực vừa có thể kiếm điểm kinh nghiệm. Nhưng lúc này đại ca cùng nhị ca nàng đánh tới, ý tứ đại loại là hai người cũng vừa cạn thể lực, rủ nàng cùng tới quán rượu ngồi

Trong thôn, trấn cũng có các quán rượu mọc lên, nhưng khác ở thành thị, các quán rượu tròn thôn không có khả năng chiêu được đến Hộ Vệ. Loại hình quán rượu này trong thôn chỉ có thể giúp người chơi tăng tốc độ hồi phục thể lực cùng nhận được một lượng exp cố định. Tuy rằng không nhiều bằng làm nhiệm vụ nhưng so với việc chạy lăng xăng đây đó cũng coi như nhàn hạ hơn rất nhiều.

Rất nhanh ba người đi tới quán rượu. Mở cửa bước vào, cảnh người chơi ngồi đông kinh khủng đập vào mắt. Tuy rằng diện tích quán rượu có diện tích không nhỏ. Nhưng lượng người chơi đổ về quá đông, nhất thời không khỏi khiến không khí có chút ngột ngạt.

Liếc nhìn một bàn còn bàn trống ba người rất nhanh lại gần quầy rượu gọi chút đồ uống sau đó tiến lại bạn ngồi

" ah.....ấu....ah.....kimochi..... huynh xấu quá à kimochi ứ ứ.... "

Âm thanh phát ra từ một giọng nữ không khỏi khiến ba người tò mò nhìn sang.

— QUẢNG CÁO —

Lúc này ở bàn cách đó không xa. Một nữ nhân xinh đẹp ăn mặc có phần hở hang đang ngồi đó, sau lưng nàng là một nam tử ,đang đưa hai tay về trước không ngừng xoa bóp nhũ hoa của nàng. Nam tử này mặc trường bào màu xám, mái toac đen dài che đi nửa phần khuôn mặt, làm cho người ngồi bên cạnh không thể đoán ra dung mạo phối phương.

Thấy cảnh này mọi người ngồi bên đều đỏ mặt tía tai. Hận không thể lao ra đánh chết tên nam tử này. Viễn Long lúc này cũng bật cười lắc đầu " người trẻ bây giờ thật là .."

" Giữa bạn ngày ban mặt mà bọn chúng lại quá trớn rồi, ta nhớ trong Nam Nhạc Trấn cũng có phòng trọ đi " Đổng Minh lúc này cũng bật cười mà nói

Ngữ Nhi thì không tốt tính như hai đại ca nàng, vốn định vác kiếm sang nói chuyện lý lẽ với đối phương nhưng rất nhanh bị hai đại ca của nàng giữ lại, cho nên cũng chỉ đành hậm hực mà ngồi lại chỗ, cũng không quen ném lại câu nói

" Hạ lưu, vô sỉ "

Viễn Long cũng chỉ cười cười, cô em gái này của hắn cái gì cũng tốt chỉ có điều tính cách khá cao ngạo, thích gì làm lấy. Cũng bao lần làm cho hắn cùng Đổng Minh sống dở chết dở vì cái tính làm không suy nghĩ của minh.

Để tránh không khí có chút ngưng trọng, Đổng Minh lúc này thay đổi chủ đề, hướng về hai người mà nói

" Ngưng Nhi, ngươi nói thử, tên Tuyệt Ảnh đó thật mạnh như trong clip sao "

" Đúng, ngươi nói xem, ta cũng muốn biết " Viễn Long lúc này cũng nói

Vốn khi nghe Ngưng Nhi báo, hai người lúc đầu xó phần nghi ngờ, nhưng sau khi clip xuất hiện trên diễn đàn, hai người xem xong đều chung một nhận xét: tên này quá cường

Sau đó cả hai cùng phái ra nhân thủ tìm kiếm Tuyệt Ảnh nhưng tuyệt nhiên không thấy tung tích, dường như đối phương biến mất khỏi [ Thần Ma ] đại lục một dạng.

Ngưng Nhi lúc này thu hồi tâm tình, hít một hơi lấy lại bình tĩnh, bắt đầu kể ra

" Nào chỉ cường, hắn đúng là đáng sợ mới đúng"

Nói rồi Ngưng Nhi bắt đầu kể lại chuyện khí ấy. Từ lúc bắt đầu chia tách đội ngũ với Viễn Long sau đó gặp Tuyệt Anh, đến khi bị Tần Nhạc chạy đến.....cuối cùng là Tuyệt Ảnh diệt sát Tần Nhạc

Làm hai người Viễn Long và Đổng Minh chăm chú nghe, đến cuối cùng khi diệt sát Tuyệt Ảnh hai người có chút lạnh, lấy đầu tướng địch trong khi hàng chục người chơi bảo vệ. Đây có thể nói chuyện đáng sợ a. Chẳng phải bảo lúc nào Tuyệt Ảnh cũng có thể diệt sát người khác dù ngươi có được bảo vệ hay không.

" Ngươi nói vậy, cũng khiến ta cảm thấy đối phương thực sự đáng sợ, có lẽ chỉ Thần Phong Đại Thần mới có thể so với hắn đi " lúc này Viễn Long nói ra

" Ta không cảm thấy Thần Phong có thể so với hắn, Thần Phong chỉ cho ta thấy được hắn mạnh có thể đấu với cả trăm người, nhưng cả nghìn người cả vạn người thì sao? Ta nghĩ Thần Phong cũng không có cách " Ngưng Nhi lúc này đáp lại. Ở nàng nghĩ có lẽ hai vị đại ca nàng chưa hiểu được sự đáng sợ của Tuyệt Ảnh. Thân là người trực tiếp chứng kiến, nàng tự tin hiểu rõ hơn hai vị đại ca rất nhiều

Không đợi Viễn Long đáp lời, lúc này Đổng Minh lắc đầu mà tà tốn nói ra

" Ta vẫn cảm thấy Thần Phong đáng sợ hơn, ta có xem clip hắn chiến đấu. Ở hắn mỗi lần chém là có thể hạ sát một người, điều này ta nghĩ Tuyệt Ảnh không bằng hắn "



" Nhị ca, Thần Phong hắn cường đại là do [ Thánh ] cấp bộ đồ hắn được thưởng qua nhiệm vụ thần bí, ta nghĩ nếu không có bộ đồ đó hắn không chịu nổi một đòn, các ngươi không thấy trong chiến đấu hắn vẫn để bị đánh trúng đó sao? Còn Tuyệt Ảnh từ đầu đến cuối trận hắn không hề bị tổn thương a " Ngưng Nhi lúc này cãi lại

" Ây ây, không cần cãi nhau, ta nói các vị biết người mạnh nhất là Vô Sầu" lúc này một giọng nói cất lên

Đang tranh luận, ba ngươi đột nhiên nghe thấy lời nói, đồng thời cùng nhìn lại.

Giọng nói phát ra từ nam tử mặc trường bào xám hồi nãy, hắn bây giờ đôi tay vẫn không ngừng mân mê nhũ hoa đối phương nhưng khuôn mặt đã hướng về ba người.

" Huynh đệ, lời nói đấy là như nào " Viễn Long sau khi thấy nam tử kia nói, hắn không tức giận nên muốn nghe chút kiến thức từ đối phương.

" Cả Thần Phong cùng Tuyệt Ảnh, ở ta xem ra, bọn hắn cùng thường thôi, còn lâu sánh được bằng Vô Sầu " Nam tử không nhanh không chậm đáp

" Vô Sầu ? " Đổng Minh nhìn đối phương mang vẻ mặt nghi hoặc. Hắn chưa từng nghe nói cái tên này a. Mặc dù trên diễn đàn cũng sẽ xuất hiện một vài người chói cường đại ở các quốc gia được đưa lên nhưng cái tên Vô Sầu, Đổng Minh tuyệt nhiên chưa từng nghe

Không đợi Đổng Minh hỏi, lúc này Ngưng Nhi đã nói ngay

" Hừ ngươi biết gì mà nói, chính ta là người có mặt trong trận chiến đó, Tuyệt Ảnh cường không phải hạng người như ngươi có thể tưởng tượng "

" Không phải hắn cường, mà do ngươi quá yếu " Nam tử lúc này nở một nụ cười mà đáp

— QUẢNG CÁO —

" Ồ vậy ngươi nói xem Vô Sầu là ai sau ta chưa từng nghe nói đến " Không chịu thua Ngưng Nhi lúc này quát. Vốn chuyện lúc đầu Ngưng Nhi đã không ưa hắn, bây giờ thấy đối phương tranh luận với mình nàng thật không chịu phục. Ẩn ẩn có xu thế muốn động võ với đối phương

" À quên giới thiệu, ta là Vô Sầu " nói rồi nam tử trực tiệp hiện ra bảng tên của mình.

" Thì ra ngươi là Vô Sâu a, được để ta kiến thức một phen năng lực của thiên hạ đệ nhất cường "

Ngưng Nhi lúc này nở nụ cười. Ở người khác không biết còn nghĩ đến nàng vui, nhưng làm đại ca cùng nhị càng nàng biết Ngưng Nhi triệt để tức giận rồi, mỗi lần cực kì tức giận điều gì ngưng nhi đều cười cười như cảnh báo về một cơn bão sắp xảy ra.

Tuy rằng trong [ Thần Ma] người chơi có túi hành trang, có thể bỏ vũ khí vào đó, nhưng một số người có sở thích cầm vũ khí ở tay cho dù không trong chiến đấu, mà Ngưng Nhi lại là loại đó. Ở nàng giải thích ra thì nghe có vẻ hâm hâm bởi: ......rất nữ hiệp

Mà Ngưng Nhi lúc này cầm lên vũ khí của mình. Ở nang đang định xuất kiếm ra chiến đấu thì một thân ảnh xuất hiện bên cạnh nàng. Là Vô Sầu, Vô Sầu không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh Ngưng Nhi, lúc này hắn sử dụng một ngón tay đang ấn vào đầu chuôi kiếm, nhìn như chỉ là để tay nhưng lại khiến Ngưng Nhi không thể tiếp tục rút kiếm ra khỏi vỏ.

" Ân thanh kiếm khá đẹp đấy, ra nghĩ chắc cũng phải là [ Lục] sắc đi " Vô Sầu lúc này đứng đối diện với Ngưng Nhi mỉm cười mà nói ra

"Ngươi...." trái lại với thái độ bình tĩnh của Vô Sầu. Ngưng Nhi cực kì trấn kinh

" Chơi với lửa coi chừng dẫn lửa gây họa " Nam tử lúc này nói ra câu nói đầy ẩn ý, kèm theo đó một tia sát khi làm Ngưng Nhi đột nhiên cảm thấy áp bách

" Ngưng Nhi " Lúc này Viễn Long cùng Đổng Minh kịp thời tỉnh táo lại, phải nói Vô Sầu xuất hiện khiến cả hai người họ thấy giật mình. Lo sợ Vô Sầu gây bất lợi cho Ngưng Nhi. Hai người quyết định cùng lao lên

" A a , họ tức giận rồi, mạ chạy lẹ " Vô Sầu lúc này đã thay đổi thái độ nghiệm túc bằng khuôn mặt cợt nhả. Hắn một tay ôm lấy eo nữ nhân vừa nãy, một tay ném ra mất đồng tệ tiền rượu lên bàn, sau đó nhanh chân chạy vọt ra khỏi quán như sợ Ngưng Nhi đuổi theo

" Ngưng nhi ngươi không sao chứ " lúc này Đổng Minh tiến lên hỏi

" Tên đó có thể bước vào phạm vi của ta mà ta không chút khó khăn " Ngưng Nhi lúc này vẫn còn đang triệt để trấn kinh nên vô thức nói

" Tưởng gì, ta cũng có thể tiến vào đc này " Nói rồi Đổng Minh tiến lại gần Ngưng Nhi

" Tên ngốc này, ngươi học nhiều mà không chịu tìm hiểu là sao" Lúc này Viễn Long kéo Đổng Minh lại gần. Hắn bắt đầu giải thích

" Ngươi có cảm thấy đứng gần ta cùng Ngưng Nhi cảm giác rất khác nhau không ? " Viễn Long lúc này hỏi

" Có " Đổng Minh lúc này mặt vẫn ngu ngơ gật đầu

" Đó là vì ta không có cảnh giác với ngươi, còn Ngưng Nhi luôn cảnh giác với mọi thứ xung quanh "

Đổng Minh lúc này mặt càng ngu ngơ, đầu óc càng mờ mịt. Cái gì mà cảnh giác với không cảnh giác ở đây, bọn họ là người một nhà mà.

Nhìn đến vẻ mặt của Đổng Minh, Viễn Long lúc này biết Đổng Minh vẫn không hiểu, đành giải thích cặn kẽ

" Không phải Ngưng Nhi không tin ngươi, đơn gian Ngưng Nhi cường đại hơn chúng ta, ở cao thủ thường rất cẩn thận phạm vi xung quanh họ, càng cường đại phạm vi cảnh giác càng lớn, giống như ngươi khi đứng trong nước, nếu có kẻ lạ mặt xâm nhập, sẽ tạo ra sóng, nhờ đó họ có thể biết được có kẻ xâm nhập, vị trí của hắn. Nếu đề cao cảnh giác, thậm chí khi ngủ một cành cây, ngọn cỏ lay động, họ cũng có thể biết vì thế tự do xâm nhập phạm vi là điều không thể"

Đổng Minh lúc này đứng bên cạnh thì gật gù, hắn hiểu những lời Viễn Long nói, hắn lúc này run run hỏi lại

" Vậy Ngưng Nhi nói hắn xâm nhập phạm vi của Ngưng Nhi không chút khó khăn tức là.."

Viễn Long gật đầu trả lời

" Hoặc hắn là kẻ có tâm hồn như một đứa trẻ không chút tạp chất, hoặc hắn là kẻ mạnh, ít nhất cao hơn Ngưng Nhi"

Đồng Minh lúc này mới hiểu được, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. Ngưng Nhi cường đại cỡ nào bọn họ hiểu. Có thể nói nàng cả đời này say mê với kiếm đạo, ngay cả đại ca hắn Viêm Long cùng hắn thêm vào cũng không là đối thủ của Ngưng Nhi. Mà Vô Sâu lại có thể áp Ngưng Nhi một đầu. Đây cũng là quá kinh khủng đi.

Vĩnh lạc đế quốc kẻ mạnh có vẻ nhiều a.