Lão ba rời đi được mười phút.
Ầm ầm. . .
Sấm chớp cuồn cuộn.
Tần Thiên Tuyết liếc mắt nhìn ra ngoài: “Hay là đi mượn cột thu lôi cho ngươi nhé?”
Tần Kha trợn tròn mắt.
“Ngươi nghiêm túc?”
“Không thì sao? Nhỡ may sau khi bị sét đánh thì cơ thể ngươi lại xuất hiện linh nguyên thì sao?”
“Dừng dừng, còn không bằng bao ta đi chết luôn đi!”
Tần Thiên Tuyết: “Yên tâm, quên dị năng của ta là gì rồi sao? Có ta ở đây, coi như ngươi còn một hơi, thì ta cũng có thể cứu ngươi về.”
“Không cần, ta có những biện pháp khác. Đúng rồi, dị năng của ngươi là gì?”
Tần Thiên Tuyết nhìn Tần Kha như nhìn một kẻ ngu.
Tên nhóc này hôm nay làm sao vậy?
Sao cứ kỳ kỳ quái quái?
Nhưng hình như hắn vẫn luôn như vậy thì phải?
“Được rồi, ngươi có biện pháp khác thì tốt.”
Tần Kha đương nhiên là có biện pháp khác.
Hệ thống đã ban thưởng cho hắn cái ‘linh dịch 999’ gì gì đó kia.
Không phải nói uống xong thì trong cơ thể sẽ xuất hiện linh nguyên sao?
Nhân lúc Tần Thiên Tuyết bận rộn trong bếp.
Tần Kha lấy ‘linh dịch 999’ ra xem.
Một bao chất lỏng nóng bỏng xuất hiện ở trong tay Tần Kha.
Vàng vàng . . . hơi nóng. . .còn có rất nhiều bọt khí.
“Hệ thống, ngươi ra đây, ngươi dám nói đây không phải nướ© ŧıểυ?”
[Không phải nha, đây là linh dịch 999! Uống hết thì trong cơ thể ngươi sẽ xuất hiện linh nguyên, ngươi có muốn hay không, ta có thể thu hồi!]
Tần Kha nửa tin nửa ngờ, lấy ống hút mà hệ thống mới bổ sung ra, cắm vào.
Ực ực ực.
“Mùi vị khá tốt!”
Lúc này, Tần Thiên Tuyết đi ra khỏi phòng bếp, nhìn túi chất lỏng màu vàng vàng trong tay Tần Kha, gương mặt nàng lập tức xạm lại.
“Uống ngon không?”
“Cũng được.”
Tần Kha gật đầu, thấy Tần Thiên Tuyết muốn quay người về phòng bếp, lập tức nói: “Ngươi không hỏi ta đang uống gì sao?”
“Không cần hỏi, bởi vì dù ngươi có uống cái gì thì ta cũng không bất ngờ!”
. . .
Một túi nước to vào bụng.
Không thể không nói, còn muốn lại đến một túi.
Tần Kha cúi đầu nhìn bụng mình.
Linh nguyên đâu?
Sao không có cảm giác gì?
Thậm chí còn thấy hơi buồn tiểu.
“Hệ thống, chuyện này là thế nào? Sao ta uống hết rồi mà vẫn không thấy linh nguyên xuất hiện?”
[Đinh, chuyện này. . . chắc là không quá date nha. . .]
“Cái gì gọi là chắc là?”
[Khẳng định là chưa quá date, tin ta, có thể là lát nữa mới có cảm giác!]
“Tần Kha!”
Tần Thiên Tuyết lại ra khỏi phòng bếp.
“Sau khi chị ngươi là ta suy nghĩ cẩn thận, ta cảm thấy để ngươi bị sét đánh thì quả thật là hơi mạo hiểm.”
Tần Kha trợn tròn mắt.
“Bây giờ ngươi mới biết?”
Tần Thiên Tuyết nói rất đàng hoàng: “Ta cảm thấy, hay là ngươi thử cắm ngón tay vào ở điện xem thế nào?”
Miệng Tần Kha đã há hốc.
Cái này. . .cmn đây là chuyện người làm sao?
Nói làm liền làm!
Tần Thiên Tuyết đi về phía Tần Kha, còn thuận tay cầm một ổ điện trên bàn.
“Nào, nhét vào. . . dùng ngón út của ngươi thử một lần, ngón tay khác sợ là không nhét vào được.”
Nhìn thấy Tần Thiên Tuyết càng ngày càng gần, Tần Kha vội vàng chạy qua một bên.
Ngươi đừng đến đây!!!!
“Đây là ổ điện, ngón tay út cũng không nhét vào được!”
Tần Thiên Tuyết liếc mắt nhìn ổ điện trong tay, hình như hơi nhỏ thật.
Nếu là Tần Kha khi còn nhỏ thì có thể nhét tay vào, cũng có thể nhét . . . vào…
Nhưng bây giờ đã 18.
“Như vậy đi, ta đi tìm sợi dây kẽm rồi cắm vào, sau đó người cầm dây kẽm…”
“Ta cầu ngươi làm người đi! Không nữa nữa, mắc tiểu!”
Sợ Tần Thiên Tuyết cắm tay mình vào ổ điện thật, Tần Kha vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.
Đi vào nhà vệ sinh, Tần Kha cởi thắt lưng ra. . .
Mười mấy giây sau, theo thân thể run rẩy.
Một dòng nước ấm đột nhiên vọt vào bụng dưới.
“Ừm…”
“Đây là… Linh nguyên?”
Ta xxx mẹ nó!
Còn có phương thức xuất hiện nào nhức trứng hơn không?
Người khác xuất hiện linh nguyên khi đang ngủ, hoặc là khi ăn cơm.
Sao đến lượt mình lại là khi đi tiểu rồi?
Thử nghĩ mà xem, sau này có người nói chuyện về việc mình linh nguyên của mình xuất hiện từ khi nào.
Người qua đường Giáp: Ta xuất hiện khi đang chơi bùn lúc ba tuổi.
Người qua đường Ất: Năm 18 tuổi, ta đang đi đường thì đột nhiên xuất hiện.
Người qua đường Bính: Ta xuất hiện khi đang ngủ.
Tần Kha: Hắc hắc, ta xuất hiện khi đang đi tiểu.
Rời khỏi phòng vệ sinh.
Có lẽ vì linh nguyên đã xuất hiện, cả người Tần Kha đều thoải mái, mặt mày sáng lạn.
Hắn ngồi trên ghế sa lon, tiếp tục chơi đùa với hệ thống.
Hơi động ý nghĩ một chút.
Một cái bảng hệ thống chỉ có hắn nhìn thấy đã hiện ra.
Dùng ý niệm để điều khiển, tiến vào trong Thương Thành.
Vốn cho rằng sẽ có những đạo cụ rất ngon, kết quả lại chỉ có một gói quà.
[Gói quà tân thủ: 1000 điểm cảm xúc mở một lần, sau khi mở ra sẽ thu hoạch được những vật phẩm sau: Hệ thống chúc phúc, Đại Bổ Hoàn x1, cục gạch x1, dị năng Chuyển Đổi. Giới hạn mua 50 lần, lần thứ 50 nhất định sẽ nhận được dị năng Chuyển Đổi!]
Đậu xanh, lại có dị năng.
“Hệ thống, sau khi nhận được dị năng này, liền có thể trực tiếp nắm giữ sao?”
[Đinh, đúng!]