Chương 20: Lui Ra Phía Sau, Ta Muốn Trang Bức

Vương Cương chỉ cảm thấy cực kỳ nhục nhã, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Tiểu tử ngươi có biết chữ ‘chết’ viết như thế nào không?”

Tần Kha hơi ngẩn người: “Không thể nào, Vương Cương, đã đến lớp 12 rồi mà ngươi còn không biết chữ ‘chết’ viết như nào sao?”

Hắn nói xong liền gạt tay Vương Cương ra, bảo Vương Cương chờ một lát.

Sau đó, dưới ánh mắt mờ mịt của tất cả mọi người, hắn cầm một bản từ điển ra.

Khi thấy bản từ điển trong tay Tần Kha, Vương Chí Kiệt liền biến chuyện bắt đầu trở nên không đơn giản.

Tần Kha đi đến trước mặt Vương Cương, lật từ điển ở ngay trước mặt hắn, chỉ vào chữ ‘chết’ ở trên đó.

“Thấy chưa, đây chính là chữ chết, nào, đọc theo ta, ‘ch’ ‘ết’ ‘chết’, từ trái nghĩa với nó là sống!”

[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Vương Cương +999!]

[Đinh, tâm tình tiêu cực đến từ Lý Minh +666!]

Vương Cương suýt nữa thì tức đến hộc máu!

Lão tử nói hởi chữ ‘chết’ viết như thế nào là đang hù dọa ngươi!

Tiểu tử ngươi cmn lại cầm một cuốn từ điển ra!

Đến cùng là ta ngu xuẩn hay là ngươi não tàn?????

“Tiểu tử, ta thấy ngươi không muốn sống nữa rồi!”

Vương Cương nổi giận gầm lên một tiếng!

Hắn giơ nắm đấm to đùng lên, đập thẳng về phía mặt Tần Kha!

Ra tay rất độc ác, cũng coi như là một kẻ hung ác!

Cũng may là Tần Kha phản ứng nhanh, vội vàng dùng từ điển che mặt của mình.

Nhưng dù là vậy, hắn vẫn bị sức mạnh khổng lồ kia nện cho nửa gương mặt chết lặng, thân thể cũng lảo đảo lùi về sau nửa bước.

Ta xxx mẹ nó!



Tất cả mọi người là người văn minh, là quân tử.

Có lời gì không thể từ từ nói sao?

Nhìn thấy Vương Cương đã động thủ, Lý Minh và Trần Đại Xuân cũng bắt đầu trở nên kích động.

Trần Đại Xuân cười lạnh: “Chỉ bằng thực lực của Vương Cương, hoàn toàn có thể đánh cho tiểu tử Tần Kha kia lòi phân!”

Lý Minh cười đến méo miệng: “Muốn đấu với ta? Ta còn không cần đích thân ra tay, cũng đủ để làm cho tiểu tử này khổ sở rồi!”

Vương Chí Kiệt nhanh tay nhanh mắt, vội vàng đỡ lấy Tần Kha từ phía sau.

Hứa Diệu Âm vừa mới ra khỏi lớp học, nhìn thấy cảnh này thì rất kinh ngạc.

Thân làm lớp trưởng lại thấy bạn học cùng lớp bị đánh, phản ứng đầu tiên chính là đứng ra ngăn cản.

“Vương Cương, ngươi muốn làm gì!”

Không chờ Vương Cương trả lời.

Tần Kha đã xông lên, nện một quyền vào mặt hắn!

Một giây sau, tiếng hét thảm thiết vang lên!

Ừm. Người hét thảm là Tần Kha!

Chỉ thấy Tần Kha ôm nắm đấm, nhảy tưng tưng tại chỗ!

Nửa bên mặt của Vương Cương thì xuất hiện trạng thái hóa đá!

Thấy Tần Kha đánh lén không thành công, trái lại còn tự đả thương mình, Vương Cương cười ha hả: “Ngu xuẩn, dị năng của ta chính là hóa đá, đừng nói là nắm đấm của ngươi, mà cho dù ngươi có cầm đao chém ta, thì ta cũng sẽ không bị thương một cọng lông.”

Hắn nói xong lại tiếp tục giễu cợt: “Nghe nói tiểu tử ngươi đã xuất hiện linh nguyên, đêm qua còn giúp người làm việc vui, ta còn tưởng rằng ngươi rất mạnh nữa cơ, bây giờ xem ra cũng không có gì đặc biệt. Loại như ngươi, ta đứng im cho ngươi đánh mười phút, ngươi cũng chưa chắc có thể đánh bại ta!”

Tần Kha đau đến đỏ cả mặt.

Mẹ nó!

Quên mất tên này có dị năng hóa đá.

Hắn hít một hơi thật sâu: “Được, đây chính là ngươi nói, có giỏi thì đứng im để cho ta đánh, ta đánh ngươi mà ngươi vẫn không sao, vậy coi như ngươi trâu!”



Vương Cương xoa xoa nắm đấm: “Loại như ngươi, ta đứng im cho ngươi đánh trăm cái thì lại làm sao?”

“Tốt, đây chính là ngươi nói đây, trăm cái thì trăm cái!”

Tần Kha cũng không nói nhảm, trực tiếp móc cục gạch ra!

Nhìn thấy Tần Kha móc cục gạch ra từ hư không, Vương Cương thấy hơi kinh ngạc: “Dị năng hệ không gian sao? Ha ha ha… Chết cười mất thôi, dị năng hệ không gian này cũng quá cùi bắp đi, lấy cái gì không tốt, lại lấy cục gạch!”

Tần Kha cũng nhếch miệng cười một tiếng.

Đã nghe qua một câu nói: Nhân vật phản diện đều chết bởi nói nhiều chưa!

Tần Kha nhìn về phía Vương Chí Kiệt ở bên cạnh, ánh mắt như đang nói: Lui ra phia sau, ta muốn bắt đầu trang bức.

Vương Chí Kiệt: Nhận được!

Tiếng cười nhạo của Vương Cương còn chưa kết thúc, Tần Kha liền cầm gạch nện thẳng vào mặt Vương Cương!

Vương Cương đứng yên tại chỗ, căn bản là không có ý định né tránh.

Dị năng hóa đá của mình, dù là dùng dao chém thì cũng không sao cả, chỉ một cục gạch nho nhỏ như này…

Rầm!

“A, cái đệch! Sao mặt lại đau rát rồi?”

Vương Cương lảo đảo lùi về sau một bước.

Khóe miệng đã chảy ra một tia máu!

Người chung quanh thì quá kinh hãi.

“Đậu xanh! Chuyện gì thế này dù cầm đao cũng không chém được dị năng hóa đá của Vương Cương cơ mà, sao bây giờ lại bị một cục gạch nện cho chảy máu?”

“Cục gạch này có vẻ như không phải vật tầm thường!”

Tần Kha ước lượng cục gạch trong tay: “Là ngươi nói để cho ta đánh trăm cái, bây giờ còn chín mươi chín cái nữa! Ta đúng là muốn thử xem, xem xem đầu của ngươi cứng hay là cục gạch trong tay ta cứng!”

Cục gạch bỏ qua tất cả phòng ngự, há có thể là nói chơi?