Chương 12: Đều Là Diễn Viên

Liên tục mấy lời chúc phúc, cuối cùng cũng thu hoạch được hai viên Đại Bổ Hoàn.

Cũng không biết là mặt mình đen, hay là hệ thống này phế!

[Đinh, mở gói quà, chúc mừng túc chủ nhận được dị năng ‘Chuyển Đổi’! Vận may bùng nổ nha!]

Dị năng!!

Hai mắt Tần Kha sáng rực.

Quả nhiên, chiêu trò giống hệt game online, cái gói quà cuối cùng mới có thể mở ra đồ ngon.

Đã đến nước này rồi, còn có mặt mũi nói ‘vận may bùng nổ’?

Tần Kha vội vàng kiểm tra giới thiệu của dị năng.

[Dị năng: Chuyển đổi] : lv1 (túc chủ có thể lưu lại ấn ký ở một nơi, bất kể túc chủ ở nơi nào, chỉ cần trong phạm vi 50 mét thì có thể dịch chuyển tức thời về nơi lưu lại ấn kỳ.)

Đây là. . . thuấn di?

Thuấn di 50 mét?

Quá trâu!

Đây tính là dị năng hệ không gian?

Nếu như cầm dị năng này đi cướp ngân hàng thì…

Vì kiểm tra hiệu quả của dị năng, Tần Kha để lại một ấn ký ở trong phòng của mình, rồi lao xuống dưới sân chung cư.

Sử dụng dị năng!

Dị năng cần linh nguyên để phát động.

Cũng chính khoảnh khắc này, một lượng lớn linh nguyên trong cơ thể Tần Kha biến mất.

Cảm giác như bị móc sạch…

Hô!

Không đến nửa giây thời gian, trước mắt trở nên mơ hồ.

Lại nhìn kỹ, mình đã trở về phòng.

Hô hấp Tần Kha trở nên dồn dập.

Mặc dù sử dụng một lần cần lượng lớn linh nguyên.

Nhưng không thể không nói, cái dị năng này rất mạnh!

Mặc dù không có tính công kích, nhưng tính thực dụng lại không thua dị năng loại công kích.

[Đinh, dị năng này có thể thăng cấp, đẳng cấp càng cao, phạm vi thuấn di càng xa! Đẳng cấp trước mắt là lv1, cần 1000 điểm cảm xúc để tăng một cấp!]

Tần Kha cũng muốn thăng cấp.



Nhưng nghĩ cẩn thận thì lại thôi.

Bây giờ, mỗi một lần sử dụng thì mình đều bị móc sạch.

Đại biểu linh nguyên trong cơ thể mình không đủ!

Cho nên giữ điểm cảm xúc để kiếm Đại Bổ Hoàn thì tốt hơn.

Tạm thời tăng linh nguyên lên rồi tính tiếp.

Huống hồ, khoảng cách 50 mét cũng tạm đủ dùng rồi.

Nhưng gói quà đã hết.

Sau này biết kiếm Đại Bổ Hoàn ở đâu?

Tần Kha ấn vào Thương Thành để xem.

Không còn gói quà gì nữa.

Nhưng trong Thương Thành lại có thêm một vật phẩm, phối phương Đại Bổ Hoàn.

[Phối phương Đại Bổ Hoàn, giá bán 49.999 điểm cảm xúc!]

50.000 điểm?

Tương đương với 50 gói quà tân thủ!

Nhưng nếu như sở hữu phối phương.

Sau này không cần kiếm Đại Bổ Hoàn từ hệ thống ngu xuẩn này nữa.

Mình có thể tự chế ra.

Không thể không nói, cái Đại Bổ Hoàn này rất mạnh.

Trước đó chỉ ăn một viên, liền có thể một đánh năm rồi.

Nếu như mỗi ngày ăn một viên Đại Bổ Hoàn.

Địa Cầu sớm muộn gì cũng là của ta!

Tần Kha ăn sạch hai viên Đại Bổ Hoàn vừa mới lấy được.

Hắn có thể cảm nhận được linh nguyên trong cơ thể đã nhiều hơn.

Ngay cả linh nguyên vừa tiêu hao hết cũng đã khôi phục.

Xem ra Đại Bổ Hoàn này không chỉ đơn giản là gia tăng linh nguyên trong cơ thể, mà còn có thể khôi phục linh nguyên đã tiêu hao.

[Túc chủ: Tần Kha.]

[Thực lực: Linh giả Nhất cảnh cấp 4.]



Mấy viên Đại Bổ Hoàn này đúng là rất mạnh.

Chỉ mới có một ngày, hắn đã tăng lên đến cấp 4.

Tuy nói không ít người trong trường học cũng ở cảnh giới này.

Nhưng tuyệt đối không có người nào có tốc độ gia tăng cảnh giới vượt qua đại soái ca như mình!

Phát giác điện thoại di động không ngừng chấn động.

Tần Kha mở ra xem.

Không xem thì không biết, vừa xem liền giật mình.

Nhóm chat lớp đã nổ tung.

Hầu như tất cả đều đang @ hắn.

Trần Đại Xuân: “@ Tần Kha, đừng núp, mau ra đây, kể chút tình hình lúc đó đi.”

Tiền Hải: “Tên bị khóa hầu rồi cầu cứu trong video là Vương Chí Kiệt đúng không?”

Vương Chí Kiệt: “Cái gì gọi là bị khóa hầu, đấy gọi là hấp dẫn hỏa lực quân địch.”

Tần Kha lại vào mấy trang web tin tức.

Phía trên đó có mấy video, tất cả đều là cảnh tượng hắn anh hùng cứu mỹ nhân ở chợ đêm.

Cũng không biết bọn họ lấy mấy video này ở đâu.

Mình hot rồi?

Trương Phong: “Đậu xanh, một cục gạch mà cũng chơi ra hoa!”

Lý Tuyết: “Tần Kha ẩn giấu sâu thật, rõ ràng là đã có linh nguyên, thậm chí còn sở hữu dị năng, vậy mà còn không nói cho chúng ta biết, rất khiêm tốn nha!”

Tần Kha: “Lúc đầu định dùng thân phận người bình thường để ở chung với các ngươi, không ngờ cuối cùng vẫn bị các ngươi phát hiện, được rồi, không diễn nữa, ta là cường giả, ta ngả bài!”

Tần Kha xuất hiện, nhóm chat lại như ong vỡ tổ.

Trương Phong: “Không ngờ mới hai ngày thôi, ban 3 chúng ta lại xuất hiện ba vị anh hùng.”

Vương Chí Kiệt: “Ha ha ha, đừng mở miệng gọi ta là anh hùng, quá ngại ngùng.”

Trần Đại Xuân: “Ba cái? Không phải hai thôi sao? Tần Kha và Lý Minh!”

Vương Chí Kiệt: “???”

Dấu chấm hỏi đã kín màn hình.

“Ta thì sao? Ta thì sao? Ngươi tóm tắt luôn cả ta?”

Trần Đại Xuân: “Thôi đi, chỉ bằng vào ngươi mà cũng đòi làm anh hùng, toàn bộ hành trình đều bị khóa cổ, nếu như không có Tần Kha, có lẽ người đã bị đánh cho ị ra quần rồi! Ngươi còn muốn so với Tần Kha và Lý Minh?”

Vương Chí Kiệt: “Tần Kha thì ta đồng ý, tiểu tử này đúng là rất hung hãn. Nhưng Lý Minh mà cũng tính là anh hùng? Nói thật cho các ngươi biết đi, Lý Minh anh hùng cứu mỹ nhân chính là diễn, ba tên lưu manh kia là do hắn dùng tiền gọi đến! Còn cả cô gái bị ức hϊếp cũng vậy!”