- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hài Hước
- Ta Là Một Tên Trộm
- Chương 132: Gϊếŧ Không Tha (5)
Ta Là Một Tên Trộm
Chương 132: Gϊếŧ Không Tha (5)
"Nữ nhân a!" Mộ Dung Tiểu Thiên thấy Bạch Vân cùng với Linh nhi cười không ngừng, chỉ có thể lại cảm thán! Lắc đầu, bắt đầu quan sát chung quanh.
Trong động bốn vách tường gập ghềnh, tất cả đều là nham thạch, Mộ Dung Tiểu Thiên quét mắt một vòng, liền dám khẳng định lối ra tuyệt đối sẽ không có liên quan cùng với bốn vách tường, dưới nước đã xem qua, có thể bài trừ, còn lại chính là toàn bộ đài cùng với pho tượng kỵ sĩ kia, Mộ Dung Tiểu Thiên tìm tòi một vòng trên bình đài, tuy rằng trên bình đài có khắc đồ án cổ quái, nhưng là nhìn không ra có dấu vết gì không ổn. Cuối cùng, Mộ Dung Tiểu Thiên đem mục tiêu tập trung ở trên người pho tượng kỵ sĩ.
Pho tượng kỵ sĩ này cao ba bốn thước, điêu khắc trông rất sống động, đem khí thế đấu tranh anh dũng của kỵ sĩ thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, làm cho người ta không khỏi sinh ra cảm giác sùng kính!
"Các muội không cần cười hoài nữa, giúp huynh nhìn xem pho tượng kia có chỗ đặc biệt gì được không?"
"Hảo hảo, "
"Đến đây, đến đây, "
Bạch Vân cùng với Linh nhi cố nén cười tiến lại hỗ trợ.
Lần này cũng không khó tìm như tại quỷ ốc tìm Quỷ Vương Điện, Mộ Dung Tiểu Thiên mới vừa nhìn kỹ, liền phát hiện chỗ đặc biệt, trên ngực trái của kỵ sĩ, có một cái lỗ lõm vào, giống đồ án sao sáu cánh, cùng với khối kỵ sĩ chi tâm do Người Thủ Hộ Phong Ấn rớt ra rất giống nhau. Xem ra cơ quan mở đường ra là ở đây.
"Hai người lui ra phía sau một chút, " Mộ Dung Tiểu Thiên đối với Bạch Vân cùng với Linh nhi nói, hắn cũng không biết, sau khi đem kỵ sĩ chi tâm đặt vào sẽ sinh ra biến hóa gì, cẩn thận một chút tốt hơn.
Bạch Vân cùng với Linh nhi đều thối lui đến bên cạnh đài cao cẩn thận đề phòng, Mộ Dung Tiểu Thiên hướng hai người gật đầu, lấy ra khối kỵ sĩ chi tâm kia, thân thể nhẹ nhàng nhảy tới trên đầu Nghê Vượn Thú, đem khối kỵ sĩ chi tâm kia nhanh chóng đặt vào, sau đó lộn một vòng nhảy ra phía ngoài.
Một đạo quang mang kim sắc từ trước ngực pho tượng kỵ sĩ phóng ra, nháy mắt lan ra đến toàn bộ sơn động, tiếp theo từ trong sơn động khuếch tán ra ngoài, nhanh chóng bao phủ toàn bộ sơn cốc.
Pho tượng tọa kỵ sĩ bị ánh sáng hoàng kim chói lóa vây quanh, từ từ chậm rãi bay lên không, lơ lửng phía trên đài.
Bỗng nhiên, theo tiếng rống giận dử của Nghê Vượn Thú, kỵ sĩ kia không ngờ cử động, đại thương trong tay kỵ sĩ chỉ về phía trước, nước toàn bộ con suối bắt đầu sôi trào, đột nhiên bắt đầu hướng ngoài động chảy ngược trở về, theo dòng nước chảy ngược lại, bên cạnh đài một phiến đá bỗng yên lặng lộ ra.
Dòng nước nháy mắt khô cạn, một thông đạo lớn nháy mắt hình thành, kỵ sĩ kia vừa thu lại đại thương, tất cả quang mang liền biến mất, chỉ còn lại có kỵ sĩ cưỡi Nghê Vượn Thú còn lơ lửng trên không trung, được bao phủ kim sắc quang mang toàn thân, vừa huyền ảo lại vừa giống như thực.
"Ta Là Một Tên Trộm, vì ngươi giải trừ được phong ấn của một trong tam đại thánh giới kỵ sĩ, phong ấn Dạ Kỵ thánh giới, cho nên ngươi có thể đạt được tư cách truyền thừa của ta, nhưng vì ngươi không phải kỵ sĩ, cho nên ngươi mất đi cơ hội này, nhưng ngươi có thể đạt được huân chương truyền thừa của ta, có được tọa kỵ Nghê Vượn Thú cùng với năng lực mở ra lãnh địa Nghê Vượn Thú!" Một giọng nói uy nghiêm trang trọng, thanh âm có khí thế vương giả từ hư ảnh bao phủ trong kim quang kia truyền ra.
Tiếp theo, một đạo quang mang từ bên trong bắn ra, chiếu lên ngực trái Mộ Dung Tiểu Thiên, một huân chương có khắc đồ án Nghê Vượn Thú, tản ra quang mang kim sắc, cùng với huy chương dong binh trên ngực trái của Mộ Dung Tiểu Thiên song song cùng nhau.
"Trời ơi, ta lúc trước vì cái gì không chọn chức nghiệp kỵ sĩ, " Mộ Dung Tiểu Thiên tiếc rẻ, xem ra chính mình bỏ lỡ chức nghiệp che dấu! Loại kỳ ngộ này thường chỉ gặp không thể cầu.
" Tiểu tử, mặc dù ngươi chỉ đạt được huân chương kỵ sĩ truyền thừa của ta, có được thú cưỡi Nghê Vượn Thú Vương cùng với quyền lợi mở ra lãnh địa Nghê Vượn Thú, nhưng ngươi phải biết rằng, toàn bộ đại lục, cũng bất quá chỉ có ba huân chương kỵ sĩ, tiểu tử ngươi cũng phải biết thỏa mãn đi!" kỵ sĩ trong thanh âm lộ ra một tia nhu hòa.
"Đợi một chút, đợi một chút, đồ vật này nọ ta dường như đều nghe không rõ, ngươi giải thích cho ta một lần, " Mộ Dung Tiểu Thiên có điểm không hiếu mấy, ngoại trừ biết đây là một trong những chức nghiệp kỵ sĩ ẩn dấu, cùng với việc mình bị mất đi cơ hội đạt được chức nghiệp ẩn dấu này, ngoài ra những thứ khác hắn đều không hiểu!
"Ai, nếu ngươi là kỵ sĩ, ta cũng không cần phí nhiều lời như vậy, " trong quang mang kim sắc truyền ra một tiếng cười khẽ: "Hơn một ngàn năm trước, trong 《Vương Triều Thất Lạc 》có ba vị kỵ sĩ chức nghiệp đặc thù, bọn họ phân biệt là Lôi Đình kỵ sĩ Văn Quang, Phi Phong kỵ sĩ Stuart, cùng với ta Ám Thú kỵ sĩ Khăn Phá Tư, chúng ta phân biệt ba tổ chức lấy Lôi Đình Thú, Phi Phong Thú cùng Nghê Vượn Thú ba tọa kỵ làm huy chương của kỵ sĩ đoàn, nhưng vì sự xuống dốc của 《Vương Triều Thất Lạc 》, sau đại chiến viễn cổ chúng ta ba người cùng với ba loại tọa kỵ bị phong ấn trong ba địa phương, chính là Lôi Kỵ thánh giới, Phong Kỵ thánh giới cùng với Ám Kỵ thánh giới. Bất kể là ai mở ra ba chỗ phong ấn này, là có thể đạt được truyền thừa của ba người chúng ta cùng với có được ba loại tọa kỵ và quyền lợi được mở ra lãnh địa của loại tọa kỵ đó! Ta nói như vậy ngươi hiểu chưa?" thanh âm tạm dừng một lần rồi tiếp tục nói: "Kỳ thật tại thánh huyền trên đại lục ( cũng chính là khu Hoa Hạ) mỗi kỵ sĩ có thể có được hai tọa kỵ, một cái là ngựa lúc ban đầu, thứ hai có thể lựa chọn một loại trong ba loại tọa kỵ Lôi Đình Thú, Phi Phong Thú cùng với Nghê Vượn Thú. Đương nhiên, còn có một loại đặc biệt khác, nhưng phải là chức nghiệp kỵ sĩ cao nhất Long kỵ sĩ mới có thể có."
Điều này Mộ Dung Tiểu Thiên hoàn toàn hiểu được, nói một cách đơn giản thì trong lúc vô tình mình phát hiện ra khu chăn nuôi tọa kỵ Nghê Vượn Thú, nghe khẩu khí của Khăn Phá Tư, chính mình hiện tại thành chủ nhân của khu chăn nuôi này.
"Hắc hắc, con mẹ nó cũng đúng a! Lão tử tuy rằng không chiếm được chức nghiệp ẩn dấu, nhưng đem một con Nghê Vượn Thú ra ngoài bán cũng có thể thu hút được không ít người muốn mua, " Mộ Dung Tiểu Thiên giống như thấy được bó lớn bó lớn tiền mặt rơi vào trong túi áo!
"Ta nói ngươi hiểu chưa?" Khăn Phá Tư nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên mặt lộ vẻ tự mãn, trầm mặc không nói, mở miệng hỏi!
"Hắc hắc, hiểu được, hoàn toàn hiểu được."
"Tốt lắm, nếu không có nghi vấn gì nữa thì ta đi đây, có đem khu tọa kỵ Nghê Vượn Thú mở ra hay không đã là quyền lợi của ngươi, ta sẽ không hỏi đến, còn có lúc ngươi rời khỏi đây hãy mang theo tọa kỵ Nghê Vượn Thú Vương của ta, chỉ có người có được huân chương kỵ sĩ mới có thể điều khiển được nó, hiện tại nó thuộc về ngươi. Khối kỵ sĩ chi tâm này ngươi cũng cầm theo, sẽ có một ngày ngươi biết giá trị của nó." Một đạo quang mang hiện lên, khối kỵ sĩ chi tâm kia từ trong khối quang mang kim sắc bay ra, dừng ở trên tay Mộ Dung Tiểu Thiên, tiếp theo khối quang mang kim sắc bao trùm kỵ sĩ kia dần dần hư ảo mờ đi, đến cuối cùng biến mất vô tung vô ảnh!
Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
- ---------
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hài Hước
- Ta Là Một Tên Trộm
- Chương 132: Gϊếŧ Không Tha (5)