Chương 109: Lại Gặp Anh Hùng (2)

Chủ quán cầm bình rượu hồ đào đang đi qua; người chơi được kêu là Diệp Cô Thành trầm giọng quát một tiếng, chọn một cái ghế ngồi xuống, rồi ngạo nghễ nói: "Cầm kiếm đi khắp giang hồ, ánh kiếm chấn nhϊếp địch, mười bước gϊếŧ một người, vẫn thong dong nói cười."

"Tiên sinh, rượu của ngươi, " tiểu nhị đem rượu đưa đến trước mặt Diệp Cô Thành.

"Ai, cao thủ thật là chán, quả là cô đơn a!" Diệp Cô Thành thở dài một tiếng, có vẻ vô cùng cô đơn, nắm bầu rượu, đưa lên miệng uống ừng ực.

Diệp Cô Thành nhìn qua thập phần tang thương, giống lãng tử phong trần, làm cho người ta có một loại cảm giác thâm tàng bất lộ.

"Em có thể nhìn thấy được hắn nông sâu như thế nào không?" Mộ Dung Tiểu Thiên nhẹ giọng hỏi Bạch Vân.

"Nhìn không ra, " Bạch Vân lắc đầu: "Hắn đã che dấu level, bất quá trong top 10 không thấy tên hắn, hơn nữa một thân hắn cũng không phải trang bị chiến đấu, nhưng năng lực cá nhân cao thấp cũng không phải dựa vào cấp bậc có thể biết."

"Uhm, " Mộ Dung Tiểu Thiên gật đầu đồng ý, tiếp theo lại thở dài nói: "Nghe khẩu khí của hắn, có thể hắn đã đạt đến cảnh giới đi khắp thiên hạ vô địch thủ, không thể tưởng được, cái tân thủ thôn bị lãng quên này, cũng có cao thủ như vậy. Xem ra, chúng ta đúng là ếch ngồi đáy giếng, ánh mắt thiển cận a!"

Lại một trận gió lạnh thổi vào quán rượu, gió lạnh lướt qua, bốn người chơi mới đi vào.

Tất cả đều mặc trang phục tân thủ do hệ thống cấp, trên đỉnh đầu level cũng không che dấu. Cao nhất một người lv 9, một lv 8, còn có hai lv 7.

Bởi vì ánh sáng trong quán rượu hơi u ám, mà Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân lại ngồi ở vị trí tận bên trong, cho nên cũng không ai để ý.

"Diệp đại hiệp, ngươi không phải từng nói mười bước gϊếŧ một người, hôm nay có hứng thú gϊếŧ vài người nữa không?" người chơi lv 9 kia vừa nhìn thấy Diệp Cô Thành liền nở nụ cười.

"Đúng vậy, Diệp đại hiệp, tốt xấu gì cũng phải bộc lộ tuyệt chiêu thiên ngoại phi tiên (*) của ngươi cho mọi người nhìn một chút chứ!" Gã lv 8 còn lại cũng không kiêng nể gì quát to.

(* một tuyệt chiêu của nhân vật Diệp Cô Thành trong tác phẩm của Cổ Long.)

Bốn tên đều đứng lên cười ha ha.

"Ai, đối với kẻ mới bước chân vào giang hồ như các ngươi, ta không chấp nhặt." Diệp Cô Thành thâm trầm thở dài, lắc lắc đầu nói: "Với cấp bậc thấp như các ngươi làm sao có thể hiểu nỗi cô đơn tĩnh mịch của cao thủ chứ!"

Diệp Cô Thành nói xong, vỗ mạnh một cái lên bàn, lại là một tiếng quát: "Chủ quán, tính tiền."

"Ta khinh, " người chơi lv 9 mới vừa cùng với mấy người bằng hữu ngồi xuống, nghe Diệp Cô Thành nói lại đứng lên: "Ngươi nếu thật là Diệp Cô Thành, ta đây là Tây Môn Xuyên Tuyết (DG: cũng la nv trong tác phẩm của Cổ Long)! Đừng tưởng rằng mang cái mũ tre, mặc một thân trang sức hiệp khách là có thể trở thành cao thủ, ngươi đừng cho là ta không biết! Bằng hữu của ta đã nói cho ta biết từ sớm, nói rằng ở 110 tân thủ thôn có một tên cùi bắp, cả ngày không luyện cấp, không biết lụm đâu ra quần áo cùng trang sức hiệp khách suốt ngày lượn lờ tiêu sái!"

"Con mẹ nó còn ở nơi này ra oai, "

"Ha ha, giả thần giả quỷ, kỳ thật căn bản là rác rưởi, "

"Mẹ nó, dạy cho nó một bài học đi anh em, "

Mấy người đều đứng lên, xông tới dùng nắm tay đánh hội đồng Diệp Cô Thành.

"Ôi, các ngươi đánh ta làm gì a!, ta vừa rồi không có chọc các ngươi!" Diệp Cô Thành nâng hai tay ôm đầu một bên trốn tránh một bên hét to! Tất cả thâm trầm cùng với tiêu sái trong phút chốc biến mất.

Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân trợn hai mắt, nhìn Diệp Cô Thành một thân trang phục và đạo cụ bị mấy tên kia công kích nháy mắt biến thành như cái mền rách, mới vừa nhấp một ngụm rượu đều thiếu chút nữa phun ra.

Bạch Vân che miệng cười mãnh liệt, dựa vào, chỉ trong phút chốc, biến hóa này tới quá nhanh.

"Anh kêu bọn họ dừng tay đi! Đánh hắn te tua như vậy, thật sự có chút hơi quá, " hai người cười đã đời, nhìn lại bên kia vẫn còn tiếp tục ấu đả, Bạch Vân nhìn có chút không đành lòng, mở miệng để Mộ Dung Tiểu Thiên ngăn cản.

"Các bằng hữu, dừng tay đi, hắn lạnh lùng cũng tốt, tự nhận đẹp trai cũng tốt, đó là chuyện của hắn, dường như cũng không có ảnh hưởng đến người khác, hay là bỏ qua đi!" lời nói Mộ Dung Tiểu Thiên như gió mát thổi qua, rất nhẹ, rất chậm, nhưng lộ ra uy nghiêm cùng với ngữ khí không cho từ chối.

"Chúng ta dựa vào cái gì nghe lời ngươi, ngươi định bắt chước hắn hả!"

"Lại thêm một tên tự cho mình là đại nhân vật."

"Thêm một tên cao thủ cô đơn tĩnh mịch nữa hả, ha ha, "

Mấy tên kia đều cười ha ha, cũng ngưng đánh Diệp Cô Thành.

Mộ Dung Tiểu Thiên thấy mấy tên kia là tân thủ nên đối với lời nói lỗ mãng của bọn họ cũng làm ngơ,thứ nhất hôm nay tâm tình cũng đang vui, thứ hai thật sự không nghĩ cùng bọn họ so đo, dù sao, mấy tên kia đều là tân thủ ngay cả chuyển chức còn chưa chuyển.

"Để ta đạp cho hắn vài cái, xem thử ai mới là cao thủ ở trong này, " mấy tên kia nói xong hướng Mộ Dung Tiểu Thiên đi tới.

"A!, nguyên lai là tiền bối Ta Là Một Tên Trộm của tân thủ thôn 110, " vừa chứng kiến danh xưng trên đầu Mộ Dung Tiểu người chơi kia sợ hãi kêu thành tiếng.

"Oa, thì ra là thần tượng của ta!"

Mấy tên kia sợ ngây người, đều ngơ ngác sửng sờ ở nơi đó.

Nửa ngày sau, đám người chơi này mới có phản ứng, một đám lộ vẻ vui mừng, kinh hỉ như điên.

"Ai nha, Tên Trộm đại ca, ngươi là lão đại của chúng ta ở tân thủ thôn 110, nghe nói ngươi hiện tại càng ngày càng trâu bò, đã thành lão đại tại Phượng Hoàng Thành rồi, Tên Trộm Lão đại, thu nhận tiểu đệ đi, tiểu đệ nguyện ý đi theo ngươi làm tùy tùng."

"Đúng vậy, đúng vậy, Tên Trộm đại ca, ngươi thu nhận chúng ta làm tiểu đệ đi." Mấy người khác cũng vội vàng nói.

"Hừ, " Mộ Dung Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, nghiêm khắc nói: "Ta chỉ có huynh đệ, không có tiểu đệ, càng không ỷ thế hϊếp người, lấy mạnh hϊếp yếu."

Mấy tên kia vừa nghe, trên mặt đều lộ ra vẻ xấu hổ.

"Vậy làm sao mới có thể trở thành huynh đệ của Tên Trộm đại ca, " Tên lv 9 kia trên mặt hiện ra trang trọng, thập phần nghiêm túc nói.

"Rất đơn giản, chỉ bốn chữ, " Mộ Dung Tiểu Thiên dừng lại một chút rồi nói: "Nặng tình, nặng nghĩa."

"Nếu chúng ta làm được bốn chữ này, ngươi có xem chúng ta là huynh đệ không, " tên kia tiếp tục nói.

"Sẽ" Mộ Dung Tiểu Thiên khẳng định trả lời: "Nếu các ngươi làm được, cho dù các ngươi level 0, ta cũng xem ngươi là huynh đệ tốt nhất."

"Tên Trộm đại ca, xin nhớ kỹ lời nói của ngươi hôm nay, " người chơi lv 9 nói xong, không đợi Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời, mang theo mấy người đồng bạn xoay người tránh ra.

"Thực xin lỗi, " người chơi lv 9 đi đến trước mặt Diệp Cô Thành gập người thật sâu, sau đó mang theo ba đồng bạn ly khai quán rượu.

Vừa ra đến trước cửa, người chơi kia quay đầu nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên nói một câu: " Tên Trộm đại ca, ngươi quả thật khiến chúng ta không chút hối hận khi kính nể cùng với sùng bái ngươi!"

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))