Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Là Đại Siêu Cấp Phản Phái

Chương 11: Thủ Đoạn Của Lục Vô Trần (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vào lúc Lục Vô Trần luyện hóa tinh huyết Cổ Long, dị tượng đầy trời, làm cho vô số người ở thánh địa Thiên Thủy chấn động.

Mà trong đó, người chấn động nhất là Mộ Dao Thần.

Nàng ở cự ly gần nhất, đứng ở trước cửa, bản thân càng bị cuốn vào bên trong dị tượng.

Mộ Dao Thần vốn tâm loạn như ma, trải qua một loạt đả kích của Lục Vô Trần, tinh thần có chút mệt mỏi. Nhưng dị tượng khủng bố đột nhiên xuất hiện làm nàng thức tỉnh trong nháy mắt.

Long lực tuôn trào, tiếng rống vọt thẳng lên trời.

Một luồng uy thế khủng bố xuất phát từ nội tâm phả vào mặt.

Trong trong nháy mắt, Mộ Dao Thần cảm thấy mình như bị cuốn vào trong bão táp. Dù nàng là thánh nữ Thiên Thủy, là cao thủ cảnh giới thứ tư, cảnh giới đã không hề yếu kém, nhưng bị luồng sức mạnh này đè ép, vẫn không nhấc được nửa điểm tâm tư phản kháng.

“Đây là… Đây là con của Đại Đế?”

“Thật khủng bố.”

Mộ Dao Thần choáng váng, trong lúc sợ hãi cả người đổ mồ hôi, cảm xúc nửa hoảng sợ nửa sùng bái tuôn trào.

Trong đầu nàng không khỏi ảo tưởng một vài cảnh tượng kỳ quái.

Bản thân nàng quỳ gối trước mặt Lục Vô Trần, run lẩy bẩy.

Nhưng không phải do nàng sợ hãi, mà là cảm giác thoải mái khôn xiết.

Đột nhiên, Mộ Dao Thần tái mặt.

Cảm giác lạnh lẽo từ trong người xuất hiện, thoáng chốc lan ra khắp người.

Lạch cạch.

Trên da thịt trắng như tuyết của Mộ Dao Thần ngưng thành một tầng sương băng.

“Không hay rồi.” Ánh mắt Mộ Dao Thần hiện lên vẻ cấp bách.

Sao lại phát tác vào lúc này.

Mộ Dao Thần có thể chất rất đặc thù. Nàng tuyên bố ra ngoài bản thân là đạo thể Hàn Băng, nhưng trên thực tế thể chất tự thân mạnh hơn đạo thể bình thường rất nhiều. Có điều lại xảy ra một vài biến cố.

Khí tức đạo thể hàn sương của nàng quá mạnh, tu vi tự thân không áp chế được, cho nên cách một thời gian sẽ có hàn phách chui vào cơ thể, gây tổn thương đến da thịt.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Luồng hàn ý này quá mạnh, dù là cha nàng cũng không có cách trị tận gốc hàn sương nhập vào cơ thể, chỉ có thể miễn cưỡng áp chế được.

Trước đây chỉ cần tính đúng ngày, sớm đến Viêm Quật tu luyện là miễn cưỡng chống đỡ trong thời gian hàn phách nhập thể.

Nhưng gần đây tông môn đại loạn, hơn nữa bị Lục Vô Trần đả kích một phen, tâm tình rối rắm, ngày đến cũng thay đổi?

Gay to!

Trong khoảnh khắc bạo phát hàn sương, băng đã đóng khắp kinh lạc nội phủ nàng, muốn vận chuyện công pháp cũng không thể.

Mộ Dao Thần sốt sắng trong lòng, nhưng đã khó có thể cử động, chỉ thấy mí mắt nặng nề, gần như không nhấc lên được.

Một khi ngủ thϊếp mất…

Đại La Kim Tiên cũng khó lòng cứu được.

Cạch.

Vào lúc này cửa phòng mở ra.

Trong vùng ảm đạm, Mộ Dao Thần mơ hồ nhìn thấy một bóng người áo trắng xuất hiện.

Dáng người hắn đạm bạc, khí chất mênh mông tựa như Đế Hoàng.

Đặc biệt là tròng mắt kia ẩn ẩn ánh vàng, nhìn một cái đã khiến Mộ Dao Thần dao động tâm tư.

“Thú vị.”

Lục Vô Trần cười bình thản, lập tức điểm ngón tay đến.

Oành.

Nhất chỉ oach tạc hư không, nháy mắt đánh vỡ băng sương khắp người Mộ Dao Thần, làm nàng thoát khỏi trạng thái lạnh thấu xương.

Sức mạnh khủng bố trên ngón tay Lục Vô Trần đi vào trong, hòa tan băng sương trong kinh lạc toàn thân nàng.

Mộ Dao Thần mơ màng, theo bản năng ôm lấy người Lục Vô Trần.

Nửa canh giờ sau, Mộ Dao Thần tỉnh táo trở lại.

Phát hiện cả tay chân mình cọ loạn vào Lục Vô Trần như con mèo, dáng vẻ cực kỳ bất nhã, nàng đỏ hồng mặt, vội vàng tách ra.



“Điện hạ, ta… Chuyện này…” Mộ Dao Thần lắp bắp, hoàn toàn không có cảm giác của thánh nữ băng lãnh.

“Ngươi đã xảy ra chuyện gì?”

“Ta… Là đạo thể Hàn Băng biến dị…” Nàng nhanh chóng thuật lại tình huống của mình.

Lục Vô Trần ngẫm nghĩ một phen đã hiểu ra.

Đây hẳn là hắn đã phát động nội dung cốt truyện của vai chính trước?

Với một nhân vật thấp kém như Lâm Phong, nếu muốn gặp gỡ Mộ Dao Thần, thậm chí giữa hai người còn tiến thêm một bước phát triển, thì ắt phải có kịch bản cơ duyên trùng hợp.

Chẳng lẽ, chính là đây…

Lục Vô Trần đột nhiên nghĩ đến lời giới thiệu về Lâm Phong.

Hình như hắn ta có một loại bí bảo, tên là “Băng Phách thần phù”?

Xem ra, sau này hắn ta tiến triển quan hệ với Mộ Dao Thần, là nhờ vào món bí bảo này.

Có điều, đáng tiếc mình đã nhanh chân đến trước.

Lục Vô Trần mỉm cười.

Hắn đang nghĩ phải “cướp” thánh nữ về như thế nào, không ngờ đã có cơ hội.

“Ha ha.”

Lục Vô Trần mỉm cười: “Thể phách này của ngươi, nếu muốn giải quyết nói đơn giản cũng đơn giản.”

“Thật không?”

Mộ Dao Thần chấn động, nhìn về phía Lục Vô Trần bằng vẻ ao ước.

Vấn đề về thể chất đã quấy nhiều nàng rất lâu, làm cho Mộ Dao Thần muốn chuyên tâm tu luyện cũng khó, tu vi rất lâu chưa thấy có tiến bộ.

Hiện giờ, hoàng tử lại nói rất đơn giản?

Chỉ thấy Lục Vô Trần tiện tay chộp một cái.

Vụt.
« Chương TrướcChương Tiếp »