Ngày ta từ biệt cuộc đời, là ngày cơn mưa xuân rơi xuống. Ta đột nhiên nhớ về Yến Triều Sinh Đã trôi qua bao lâu rồi...Trăm năm chăng? Người kia vẫn luôn ở phía trước, bảo vệ ta Ngay cả lôi kiếp, vẫn …
Ngày ta từ biệt cuộc đời, là ngày cơn mưa xuân rơi xuống.
Ta đột nhiên nhớ về Yến Triều Sinh
Đã trôi qua bao lâu rồi...Trăm năm chăng?
Người kia vẫn luôn ở phía trước, bảo vệ ta
Ngay cả lôi kiếp, vẫn không khiến hắn mảy may xê dịch, vẫn kiêu ngạo đứng đó gánh chịu
Khi đó ta ngây thơ, luôn cho rằng hắn yêu ta. Mãi về sau, hắn mang về người trong lòng thật sự, một vị Tiên tử giống ta tám phần.
Ta thở dài, khổ sở.
Ta chết sớm quá, không thể nhìn thấy bóng dáng lảo đảo đi về phía ta trong cơn mưa nặng hạt.