Chương 42: Lì Xì Lớn Mấy Số 0 Của Club Tinh Duyệt, Tới Trước (2)

Hai tên vệ sĩ liền thu lại dáng vẻ kiêu ngạo ngay lập túc.

"Chị An, sao chị lại tới đây?" Tên vệ sĩ vừa kiêu căng khi nãy, giờ đã khách sáo khúm núm như một đứa trẻ con.

Bọn họ làm bảo vệ ở club Tinh Duyệt, bình thường đã quen giễu võ dương oai rồi.

Nhưng giờ gặp phải Sở An An, trong lòng họ vẫn sợ hãi.

Chỉ hơi không chú ý chút thôi là đắc tội với Trịnh Thái rồi.

"Hừ!"

Sở An An hừ lạnh một tiếng, dạy dỗ vài câu rồi cũng không dây dưa quá nhiều.

Bởi vì cô thấy được sự sốt ruột trong mắt Trần Bình, cho nên chỉ bảo hai người lui ra, ngay sau đó vội vàng dẫn Trần Bình vào club.

Hai tên vệ sĩ đứng ở của gãi gãi đầu, vừa không hiểu vừa kiêng dè nhìn bóng lưng của Trần Bình và Sở An An.

"Aiz, anh nói xem người kia có lại lịch thế nào? Lại khiến chị An đích thân đi hộ tống thế?"

"Đừng lo chuyện bao đồng, trừ phi cái đầu của anh muốn chuyển chỗ ở."

Quả nhiên, club Tinh Duyệt này trang hoàng cực kỳ xa hoa, chỗ nào cũng mạ lên màu vàng, bày trí theo phong cách khắc rồng vẽ phượng, vô cùng xa xỉ.

Ngay cả quầy lễ tân cũng là mặt bàn bằng đá cẩm thạch Ngự Long Sơn, giá trị cực kỳ đắt đỏ.

Có điều những thứ này chỉ là rác rưởi trong mắt Trần Bình thôi.

Sở An An và Trần Bình vừa vào sảnh lớn đã có một cô gái yêu kiều quyến rũ đi tới trước mắt, cô mặc sườn xám hoa mai đỏ xẻ tà hai bên đùi, cặp mông cong lắc lư trái phải, cánh tay trắng nõn không tì vết phe phẩy quạt gấm, chân đi một đôi giày cao gót màu đỏ, phát ra âm thành như đàn tỳ bà tấu khúc: "Yo, chị An, hôm nay ngọn gió nào đưa chị tới đây vậy?"

Người phụ nữ phảng phất mang dáng vẻ thời dân quốc này chính là quản lý của club Tinh Duyệt, Kiều Thanh Nhi, mọi người đều gọi cô là chị Thanh,

Dáng vẻ chị đại mà phong trần.

Nếu nói tới địa vị của Kiều Thanh Nhi ở club Tinh Duyệt thì cũng giống như địa vị của Sở An An ở phòng triển lãm Quốc Hoa vậy.



Là tâm phúc của ông chủ sau lưng club Tinh Duyệt - Hàn Long, cũng là tình nhân.

Nhưng phạm vi thế lực của cô ta chỉ trong club Tinh Duyệt mà thôi.

Ra khỏi cánh của này, địa vị của Sở An An có thể trấn áp trên Kiều Thanh Nhi.

Cho nên Kiều Thanh Nhi không phục Sở An An là chuyện ai ai cũng biết.

Hai người phụ nữ này chính là kẻ thù định mệnh.

"Kiều Thanh Nhi, đừng nói nhảm với tôi, cô Giang ở ghế lô nào?" Sở An An không quen nhìn dáng vẻ gợi cảm lẳиɠ ɭơ của Kiều Thanh Nhi.

"Chị An, chị cứ nói đùa, chỗ em làm gì có cô Giang nào chứ? Người tới chỗ này đều là đàn ông, không có phụ nữ. Vả lại chị An cứ xông vào đây thế này, sợ là cũng không thích hợp đâu."

Lông mày Kiều Thanh Nhi nhướng lên, phe phẩy quạt gấm, một tay đỡ ngực, hiển nhiên là không thích nhìn thấy Sở An An, trong lời nói lẫn ý tứ bên ngoài đều mang theo vẻ tức giận.

Trần Bình không có thời gian khua môi múa mép với người phụ nữ này, lạnh lùng nói: "Người đâu rồi? Tôi chỉ hỏi một lần thôi."

Lúc này Kiều Thanh Nhi mới chú ý tới sau lưng Sở An An còn có một người đàn ông đang đứng: "Yo, chị An, tên mặt trắng này là do chị dẫn tới à? Có phải là không hiểu quy tắc quá rồi không? Chỗ này tới lượt anh ta lên tiếng sao?"

Người đàn ông này quá hèn mọn rồi.

Bóp!

Tiếng bạt tại lanh lảnh vang lên.

Kiều Thanh Nhi vô cùng sửng sốt, không tin nổi mà ôm má mình, tức giận nói: "Sở An An! Cô lại dám đánh tôi? Cô chẳng qua là một con chó Trịnh Thái nuôi bên mình thôi, dựa vào đâu mà đánh tôi? Có phải cô quá coi thường club Tinh Duyệt chúng tôi rồi không?"

"Đúng vậy." Sở An An lạnh giọng nói.

Dám nói anh Trần không hiểu quy tắc, đánh cô là đã nhẹ lắm rồi!

Club Tinh Duyệt?

Ha ha, thật xin lỗi, trong mắt Sở An An tôi đây cũng chỉ là rác rưởi thôi.



Đương nhiên, trong mắt anh Trần thì còn không bằng cả rác rưởi.

Trần Bình cau chặt đôi mày, đã mất hết kiên nhẫn, lạnh lùng nói: "Tôi mặc kệ club Tinh Duyệt các cô là chỗ nào, sau lưng có ai là chỗ dựa, khuyên cô đừng có chọc giận tôi. Nếu không tôi san bằng chỗ này! Nói! Giang Uyển ở ghế lô nào?!"

Trần Bình tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!

Nếu người phụ nữ này còn không biết tốt xấu, anh cũng không ngại san bằng club Tinh Duyệt đâu!

Kiều Thanh Nhi ngẩn người, bất chợt cười lạnh chỉ vào Sở An An nói: "Sở An An, khẩu khí của tên mặt trắng này còn lớn hơn cô nữa. Muốn san bằng club Tinh Duyệt của tôi, đã rất lâu không ai dám nói ra lời này rồi. Anh là người đầu tiên đó!"

Sở An An cười đầy lạnh lẽo. Cô hoàn toàn không lo Trần Bình nói chuyện chỉ là ra vẻ. Cô hiểu, anh Trần nói được làm được.

Đừng nói là san bằng club Tinh Duyệt, cho dù là phá hủy nửa thành phố An Huy, Sở An An cũng cảm thấy không quá đáng.

Sau đó, Sở An An lạnh nhạt nói: "Kiều Thanh Nhi, tôi không muốn phí lời với cô. Mau dẫn đường đi, muộn một phút đều không phải chuyện cô có thể gánh vác được đâu!"

Kiều Thanh Nhi thấy Sở An An hùng hồn như vậy, trong mắt hiện lên một tia bất mãn, nói: "Sở An An, cô dọa tối ư? Đừng tưởng cô đi theo Trịnh Thái là tôi sẽ sợ cô. Nói cho cô biết, người club Tinh Duyệt tiếp đãi trong ngày hôm nay không phải là người cô chọc vào được. Cho dù là Trịnh Thái tới đây cũng phải theo quy tắc! Các người muốn đưa người phụ nữ đó đi à, không có của đâu!"

"Không dẫn đường?"

Ánh mắt Sở An An lạnh băng, vẻ mặt khó chịu cực độ.

Kiều Thanh Nhi này đúng là đang tìm đường chết.

"Ha ha, Sở An An, nói thật cho cô biết, vị bên trong kia chính là nhân vật lớn tới từ Kim Lăng. Về phần cô Giang mà cô nói đó đúng thật là nghiêng nước nghiêng thành, rất thú vị, hầu hạ vị bên trong là vinh hạnh của cô ta. Nói không chừng bây giờ cô ta đã bi..."

Kiều Thanh Nhi không nói tiếp nữa, vẻ kiêu ngạo và khıêυ khí©h trên mặt vô cùng rõ ràng.

Sở An An tê dại cả da đầu, lén nhìn Trần Bình bên cạnh một cái.

Trông anh rất bình tĩnh, nhưng lửa giận ẩn trong đội mắt kia đã khiến cả người Sở An An không rét mà run.

Lúc này, ngay cả Kiều Thanh Nhi cũng nhận ra sự thay đổi trên người Trần Bình.

Vẻ mặt anh trầm như nước, giọng nói lạnh như băng, nói: "Đừng có thủ khıêυ khí©h sự kiên nhẫn của tôi, lập tức dẫn tôi tới đó! Nếu không tôi sẽ khiến cô sống trong đau khổ và ân hận suốt nửa đời còn lại!"