Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 53

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Miêu Nhi, đem y phục mặc lại, nhanh lên kẻo nhiễm lạnh bây giờ”Lý Học Tuấn đối với Miêu Nhi không biết khi nào đã đem áokhoác ngoài cởi ra, dặn dò nói.

“Mặc vào khó chịu muốn chết, hiện tại cũng không lạnh ni” Miêu Nhi bất mãn nói.

Đã qua địa phương cho thuê xe ngựa, Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi hai người không có mã xa, các xe khác lại chất đầy hàng hóa,nên Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi chỉ có thể cùng mã phu ngồiphía trước xe ngựa.

Thời điểm buổi sáng, lúc xe ngựa chạy bị giócát quật vào sinh đau, nên Lý Học Tuấn đặc biệt lấy ra áo khoác dàicủa bản thân đem Miêu Nhi bao từ đầu xuống chân, lúc này đãgần buổi trưa, Miêu Nhi rốt cuộc cũng chịu không được màđem áo khoác cởi ra.

“Xe ngựa chạy nhanh, đừng để bị cảm lạnh” Lý Học Tuấn thúc giụcnói.

“Tiểu ca nhi, mặc áo lại đi, không nên đem thân thể của mình rađùa giỡn” Mã phu trung niên ngồi bên cạnh Miêu Nhi đánh xecũng mở miệng khuyên nhủ.

“Ta ngồi phơi nắng một chút rồi sẽ mặc lại ngay”

“Không được, chờ đến thời điểm cho xe ngựa dừng lại để ăn lươngkhô, lúc đó hẳn cởi ra phơi nắng, hiện tại cứ mặc vào đã, nghe lời”

Lý Học Tuấn sau khi nói xong nhếch miệng nhìn chằm chằm Miêu Nhi không tha.

Miêu Nhi cảm giác được ánh mắt nghiêm khắc của Lý Học Tuấn,lại nghĩ đến thời gian sinh bệnh của mình, Lý Học Tuấn ở bên cạnhvội vàng, lo lắng chăm sóc cho mình, thì bỗng nhiên có điểm chột dạ, liền bĩu môi đem áo khoác mặc vào, che khuất hơn phân nửakhuôn mặt “Hiện tại được rồi chứ”

“Mọi người nhẫn một chút, tranh thủ đêm nay trước khi trời tối thìvề đến nhà” Lý Học Tuấn thấy Miêu Nhi thành thành thật thậtđem áo khoác ngoài mặc vào, lúc này mới dời đi đường nhìn, đềcao âm thanh rống lên một tiếng.

“Hắc” Mấy mã phu cao giọng đáp lại.

…..

Trước khi bầu trời tối đen, đoàn xe như ý nguyện tới được trấnTảng Đá, Lý Học Tuấn triệu tập hỏa kế ở cửa hàng mình ra kiểm kêhàng hóa.

Nhìn phía sau Miêu Nhi đang vội vàng chạy nhanhtới, yêu thương thở dài một hơi, hạ quyêt tâm ngày mai trước tiênđem Miêu Nhi đưa trở về, ở chỗ này Miêu Nhi có vẻ sẽkhông chịu an phận nghỉ ngơi.

“Miêu Nhi, thu thập một chút, ngày mai ta cùng với nhi quay vềthôn” Lúc ăn cơm chiều, Lý Học Tuấn đối với Miêu Nhi nói.

“Chờ vài ngày nữa đã, thời điểm hiện tại đang rối loạn, chờ đemhàng hóa sắp xếp xong, chúng ta sẽ cùng nhau trở về” Miêu Nhi đem vài miếng thịt trong chén bỏ ra, cố gắng ăn một ngụmcơm lớn.

“Đừng lo, ta đưa nhi trở về xong, rồi quay lại từ từ làm cũngđược, chờ hoàn tất ta sẽ đón nhi trở lại đây sau” Lý Học Tuấnthấy Miêu Nhi đẩy mấy miếng thịt sang một bên không ăn liềnnói tiếp “Đem thịt ăn hết đi, nhìn nhi sau khi xuất môn mộtchuyến mà đã gầy đến như vậy, còn kén ăn nữa”

“Cho huynh, ta là ăn không vô….đầy dầu mỡ ngán chết đi được”Miêu Nhi lấy đôi đũa gắp mấy miếng thịt bỏ vào trong bát củaLý Học Tuấn, nhíu mày chán ghét “Vừa mới ăn lương khô nửa thángxong, bây giờ đột nhiên lại ăn mấy thứ đầy dầu mỡ này, nhất địnhsẽ đau dạ dày”

Lý Học Tuấn suy nghĩ một chút, liền tiếp nhận thịt trong chén củaMiêu Nhi, sau đó nói:“Sau khi trở về, ta sẽ kêu Đại Trụ đi bắt mấy con cá về cho nhi ăn, có được hay không?”

“Ân, thế cũng được” Miêu Nhi lấy một ít rau xanh tiếp tục ănvới cơm.

“Sau khi về nhà phải ăn thêm nhiều món mặn nữa, không thể cứ ănrau xanh mãi, biết không?” Lý Học Tuấn dặn dò nói.

“Một mình huynh có thể làm hết không? Thực sự không cần ta hỗtrợ sao?” Miêu Nhi buông chén xuống hỏi.

“Không có việc gì đâu, trước tiên đem hàng hóa mở ra, sau đó sẽcùng mấy chưởng quỹ từ từ đặt mấy thứ đó vào trong cửa hàng” Lý Học Tuấn chọn một miếng thịt, đem thịt cùng mỡ tách ra.

“Ta không muốn, đừng bỏ cho ta” Miêu Nhi thấy Lý Học Tuấnđưa đôi đũa có miếng thịt sang bên mình liền vội vàng lấy tay chechén lại.

“Chỉ ăn một miếng này thôi, nhanh a” Lý Học Tuấn kiên nhẫn hướngvào chén Miêu Nhi đưa qua.

Miêu Nhi vẻ mặt đau khổ tiếp nhận, ô ô, sớm biết đêm naythời tiết nóng, ta đã không đi làm thịt hầm rồi.

Lý Học Tuấn bao một khách sạn bình dân ở trấn trên, an bài chomấy mã phu ở tạm, sáng sớm hôm sau mượn bọn họ một chiếc xengựa, chọn kỹ mấy cây vải tốt, ở trong chợ mua thêm một khốithịt lớn, sau đó mới mang Miêu Nhi trở về thôn Hoàng Hà.

***

“Cha, A sao, con đã trở về” Còn chưa vào cửa, Miêu Nhi đã vuivẻ kêu to lên.

“Miêu Nhi đã trở về, Học Tuấn, mau vào” Vương Nhị nghe âm thanhcủa Miêu Nhi liền cười tủm tỉm đi ra đón.

“Cha, gần đây người có khỏe không?” Lý Học Tuấn hỏi: “A sao đâurồi ạ?”

“Cậu của Đại Trụ bị ngã gãy chân, A sao con ngày hôm qua đi hỗtrợ chăm sóc hắn rồi” Vương Nhị nhíu cặp lông mày lại một chút,nói.

Đang nói chuyện, Vương Đại Trụ cùng Lý Giai Nhi cũng từ trongphòng đi ra, Vương Đại Trụ tiếp nhận gì đó trong tay của Lý HọcTuấn.

“Miêu Nhi, Học Tuấn, xem các ngươi kìa, trở về là tốt rồi, đem mấythứ này về làm gì, việc buôn bán của các ngươi cũng không dễdàng gì” Lý Giai Nhi một bên đem Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấnnghênh đón vào trong phòng, một bên nói.

Lý Học Tuấn cười cười không nói, nhìn xung quanh một vòng lạihỏi: “Vương Hưng, Vương Tổ đâu rồi?”

“Mấy ngày trước, trường học từ thiện được mở ra, chọn một ngàytốt, muốn đi đến trường bái sư, Vương Hưng cùng Vương Tổ cũngđi luôn rồi” Lý Giai Nhi một bên pha trà cho Miêu Nhi cùng Lý Học Tuấn, một bên hồi đáp.

“Tẩu sao sao, ngươi đừng làm nữa, cứ để cho chúng ta tự làm” Miêu Nhi ngăn Lý Giai Nhi lại nói: “Tẩu sao sao, đến đây giúp ta sắpxếp lại y phục một chút, được không?”

Lý Giai Nhi cước bộ nhanh nhẹn pha một ly trà cho Lý Học Tuấn“Được, Học Tuấn trước tiên cứ ngồi đây chơi một chút nhé”

….

Chờ vào trong phòng, Miêu Nhi thấy Vương Nhị cùng VươngĐại Trụ đều ngồi ở nhà chính bồi Lý Học Tuấn, thấp giọng hỏi Lý Giai Nhi “Cậu xảy ra chuyện gì vậy?”

Lý Giai Nhi lôi kéo Miêu Nhi ngồi lên trên giường, nhỏ giọngđem sự tình nói lại một lần “Cha có đi hỗ trợ triều đình một chút,Cữu sao sao không thuận theo, còn thường thường qua đây nháomột hồi, cậu bị gãy chân cũng không ai chiếu cố, A sao cách vàingày sẽ đi qua đó chiếu cố cậu. Tam Cẩu Tử thì đến trường, làmnghi lễ bái sư xong thì ăn ở nhà của chúng ta luôn, ban đầu ta vốnđã ở đây, nên Cữu sao sao không dám nói gì, nhưng Cữu sao saogiống như không cam lòng, lại chỉa mũi nhọn sang Phương sư phụcùng Lý Thạch”

“Cữu sao sao, thời gian trước đây sao không thấy hắn nói gì, bâygiờ lại làm ra vẻ ta đây muốn làm chuyện tốt” Miêu Nhi bĩumôi coi thường, hồi còn bé khi mình bị bệnh nặng, muốn lên trấntrên tìm đại phu, sau khi Ngô Tô Nhi từ nhà mẹ đẻ vay tiền trở về,vành mắt lại hồng hồng, Vương Đại Trụ đi theo cũng căm giận.

Cuối cùng vẫn là mấy hộ trong thôn cho mượn tiền mới có thể lêntrấn trên lấy được dược.

“Lý Thạch đi đón Vương Hưng cùng Vương Tổ rồi, ngươi nghỉ ngơimột chút, ta đi làm vài món ăn” Lý Giai Nhi cười đối với Miêu Nhi nói.

“Ăn giống như bình thường là tốt rồi, không cần phiền phức” Miêu Nhi đem quần áo xếp thành từng chồng đặt vào trong tủ quầnáo, đối với Lý Giai Nhi đã đi ra tới cửa hô lên.

Lý Học Tuấn vội vã ăn cơm một lát, trước khi xuất môn đối vớiVương Đại Trụ tỉ mỉ nói lời dặn dò, đó là đem thân thể Miêu Nhi hảo hảo dưỡng lên.

“Ngươi yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho Miêu Nhi, nó khôngthích ăn thịt, thì trong sông vẫn còn nhiều cá mà, đêm nay ta sẽ điđặt một cái sọt, chắc chắn sẽ đem Miêu Nhi dưỡng đến khỏemạnh” Vương Đại Trụ vỗ vỗ vai Lý Học Tuấn nói: “Miêu Nhi thân thểbất hảo, khổ cho ngươi rồi”
« Chương TrướcChương Tiếp »