Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Không Muốn Sinh Hài Tử

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Miêu Nhi bị Vương Đại Trụ hạn chế, chỉ được hoạt động trênmột phạm vi nhất định trên bờ sông, buồn chán ngồi ngoạn bàntay. Lý Học Tuấn nhìn một đám tiểu hài tử đang khí thế ngất trờiquay quanh các tảng đá bên bờ sông, còn mình thì bò lên trên bờsông, tìm một vài cành liễu thích hợp, ngồi ở dưới gốc cây bắt đầubện.

Dư quang của Miêu Nhi thấy Lý Học Tuấn đang nhanh nhẹnhoạt động các ngón tay, thấy lạ liền chạy lại hỏi:“Tiểu ca ca, huynhđang làm gì vậy?”

Lý Học Tuấn trên tay vẫn không ngừng, thấp giọng đáp: “Ta đanggiúp ngươi bện một tiểu sọt để cho ngươi có thể đựng mấy concua”

Miêu Nhi nghe thế hai mắt sáng lên, sùng bái nhìn Lý HọcTuấn linh hoạt chuyển động hai tay.Kiếp trước đều dùng bọc nhựaplastic, loại làm bằng thủ công này cũng không nhiều nga. Con Miêu Nhi chuyên chú nhìn đồ trong tay Lý Học Tuấn dần dần hình thànhnên một tiểu sọt, cùng hắn trò chuyện không đến hai câu cũngkhông thấy buồn chán.

……

Ước chừng sau nửa canh giờ, các tiểu hài tử đều nắm trong taychiến lợi phẩm đưa đến trước mặt của Miêu Nhi, cả bọn đúnglà tiểu hài tử, bình thường đều lười bắt tôm cua, lần này lại còncạnh tranh với nhau, đổ đầy cái sọt Lý Học Tuấn vừa bện còn trànra cả bên ngoài.

Đại Trụ thả một số con cua và tôm nhỏ trở về sông, chỉ nhận mộtsố con lớn đưa Miêu Nhi đem về. Mọi người an ủi Miêu Nhivài câu, sau đó đều tản đi.

Miêu Nhi cảm khái, nơi đây đích thực là thuần phác, dùng nhiềuthời gian tìm kiếm mỹ vị, tiểu hài tử còn rộng rãi, phóng khoáng,toàn bộ đồ kiếm được đều tặng đi ra ngoài, ân, còn biết duy trìsự phát triển, không lạm dụng thái quá.

Sau khi về nhà, Ngô Tô Nhi biết được Đại Trụ mang Miêu Nhi đinghịch nước, tất nhiên là tránh không được suy nghĩ không thôngsuốt, lúc đó Miêu Nhi trong lòng đều đầy ắp món ngon mỹ vị,không chú ý ở Ngô Tô Nhibên cạnh đang mắng té tát Vương ĐạiTrụ.

……

Đến tối, Ngô Tô Nhi lấy bàn chải làm sạch cua, chỉ dùng nước muốiđun sôi, thêm một món ăn làm với dấm, sau đó đặt trên bàn.Vương Nhị với Vương Đại Trụ nói không muốn ăn, chỉ thử mộtchút. Miêu Nhi thấy bọn họ sẽ không ăn, mà cũng không táiuổng phí khí lực ngay cả xác cũng bỏ vào miệng nhai.

Vương Nhịchứng kiến Miêu Nhi phấn đấu ăn con cua nửa ngày, len léncười ngây ngô hai tiếng, lấy con cua của Miêu Nhi về phíamình, dùng sức lột vỏ sau đó thả lại vào bát của Miêu Nhi.

Miêu Nhi thấy động tác thành thạo của cha rất là kinh ngạc, hóa ra dân ở đây biết lột vỏ con cua để ăn.

“Cha ăn”

“Miêu Nhi ăn đi, cha khi còn bé ăn nhiều rồi nên hiện tại khôngthích nữa”

Miêu Nhi trong lòng giận giữ, kiếp trước xã hội vật chất phongphú, chính là không được vài lần ăn cua, ở đây lạc hậu lại nghèo,cư nhiên lại không ai thích ăn.

Mọi người trong nhà kiên trì cùng Miêu Nhi xong một nồicua sau đó mới múc nước tắm rửa, Vương Miêu Nhi rất thíchsạch sẽ, nhưng lại sợ tắm cho tới hiện tại, bởi vậy khi cậu tắm,Ngô Tô Nhi nhất định sẽ qua giúp cậu.

…..

Buổi tối, Miêu Nhi ngủ thẳng đến nửa đêm, chỉ cảm thấy trênngười khô nóng không gì sánh được, lại hết sức ngứa, cả ngườigiống như bị hãm trong một lò lửa, muốn mở mắt, nhưng như thếnào đều không mở ra được, trong miệng vô ý thức phát sinh tiếngkêu khóc.

Ngô Tô Nhi ngủ ở bên cạnh tỉnh lại, phát hiện thấy dị trạng của Miêu Nhi, cuống quýt lay tỉnh người mệt nhọc cả một ngày, hiệngiờ đang ngủ rất say ở bên cạnh -Vương Nhị.

“A Nhị, A Nhị, mautỉnh dậy, Miêu Nhi, Miêu Nhi không ổn”

Vương Nhị xoay người ngồi xuống, nhìn một chút thấy gương mặtMiêu Nhi đang đỏ lựng giống như sắp cháy, vội phủ thêm yphục đi ra ngoài “Ta đi gọi đại phu đến xem, ngươi đừng vội”

Đại phu trong thôn là một lão nhân, hiểu biết một số thảo dược,thường giúp cho người dân trị một ít loại bênh nhẹ, bệnh nghiêmtrọng phải tìm đại phu trong thị trấn. Sau khi sinh Miêu Nhi,đại phu tựa như trở thành khách quen của gia đình Vương Nhị.

……

Dưới ánh đèn, đại phu nhìn kỹ những nốt đỏ trên người Miêu Nhi, sau đó hỏi: “Hôm nay, Miêu Nhi ăn những gì”

Ngô Tô Nhi ôm Miêu Nhi đáp: “Đều là rau dưa, buổi tối có ănmột nồi cua”

“Chính là nó, Miêu Nhi không ăn được cua, qua được đêm nay thìkhông sao nữa, cầm lấy tay nó đừng cho nó gãi, để ta lấy mộtsố dược thảo ngâm trong nước cho nó tắm”
« Chương TrướcChương Tiếp »