Chương 5: Nhiệm Vụ Tông Môn!

Kế tiếp, chính là đột phá đến Thông Khiếu Cảnh.

Mạnh Trường Khanh thở nhẹ một hơi, ngẩng đầu nhìn về phía nội môn.

Muốn trở thành đệ tử nội môn, nhất định phải có thực lực Thông Khiếu Cảnh, hơn nữa còn phải xông qua Khôi Lỗi Hạp Đạo.

Điều này không hề đơn giản.

Nhưng Mạnh Trường Khanh nhất định phải làm được.

Không chỉ vì trở thành đệ tử nội môn có nhiều ưu đãi hơn mà còn vì hắn muốn phát huy triệt để chức năng của hệ thống.

Chỉ có ở nội môn, hắn mới có thể tiếp xúc với những thiên tài chân chính của tông môn.

Chỉ cần bước vào nội môn, hắn tin chắc mình sẽ có thể bay cao như diều gặp gió, cá vượt long môn.

Cốc cốc cốc!

Bỗng nhiên, có tiếng gõ cửa vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Mạnh Trường Khanh.

Hắn nhíu mày, đi qua mở cửa.

Ngoài cửa là một đệ tử, sắc mặt có chút câu nệ.

“Mạnh sư huynh, ta là đệ tử Nhiệm Vụ Đường, nếu ngươi còn không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ vượt quá kỳ hạn ba tháng.”

Đệ tử ©υиɠ kính nói.

“Suýt nữa quên mất.”

Mạnh Trường Khanh giật mình.

Là đệ tử của tông môn, được hưởng thụ đãi ngộ của tông môn cũng phải thực hiện một số nghĩa vụ nhất định.

Đó chính là nhiệm vụ tông môn.

Mỗi ba tháng, mỗi đệ tử đều phải hoàn thành một nhiệm vụ.

Nếu không, nhẹ thì sẽ bị đình chỉ cung cấp tài nguyên tu luyện, nặng thì có thể bị đuổi ra khỏi tông môn.

Đây cũng coi như là một hình thức rèn luyện.

Hôm qua, Hạ Hàn chính là bị thương khi thực hiện nhiệm vụ tông môn.

“Ừ, đa tạ sư đệ nhắc nhở.”

Mạnh Trường Khanh gật đầu.

Cho dù là đệ tử ngoại môn cũng có phân chia giai cấp.

Đoán Mạch Cảnh bảy tầng trở lên có cơ hội tiến vào nội môn, nên được hưởng nhiều đặc quyền hơn.



Chẳng hạn như, họ sẽ được thông báo về các thông tin quan trọng, không cần phải tự mình tìm hiểu thông tin.

Mạnh Trường Khanh cũng dùng mắt dò xét để đánh giá tình huống của tên đệ tử này.

Đáng tiếc, hắn không có thuộc tính nào đặc biệt.

Nhưng điều này cũng bình thường.

Những thiên tài thực sự đã sớm tiến vào nội môn rồi.

Hắn cũng phải nhanh chóng tiến vào nội môn thôi!

Mạnh Trường Khanh hít một hơi, đóng cửa lại, đi về phía Nhiệm Vụ Đường.

Đi đến Nhiệm Vụ Đường.

Người ở đây ngược lại không nhiều lắm.

Sau khi tùy tiện nhận một nhiệm vụ chém gϊếŧ yêu thú, Mạnh Trường Khanh liền rời đi.

Yêu thú tuy rằng hung mãnh, nhưng với thực lực hiện tại của hắn, chỉ là yêu thú nhất cấp cao giai, vẫn có thể thoải mái đối phó.

Rời khỏi lãnh địa ngoại môn, Mạnh Trường Khanh phóng nhanh về phía rừng rậm cách đó không xa.

Trên đường đi không có chút trì hoãn nào.

Nếu không có nhiệm vụ này, hắn đều muốn bế quan đến Thông Khiếu Cảnh mới ra ngoài.

Cho nên bây giờ hắn cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào nhiệm vụ.

Đi sớm về sớm.

――

Nửa ngày sau.

Oanh!

Tiếng động ầm ầm vang lên, một con yêu thú thân thể to lớn ngã xuống đất.

Trên người nó có mười vết kiếm cực sâu, máu đỏ tươi chảy ra cuồn cuộn, nhuộm đỏ cả mặt đất.

Đây là Tử Văn Tinh Hùng, một loại yêu thú nhất cấp cực kỳ cường hãn.

Về phương diện lực lượng hay phòng ngự đều rất cao!

Võ giả đồng cấp bình thường không thể đánh lại nó.

“Tin tức có sai a, đây rõ ràng là yêu thú nhất cấp đỉnh phong!”



Mạnh Trường Khanh hất cái kiếm hoa, chấn đi vết máu trên kiếm.

Cũng may thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều.

Nếu không hôm nay đến đây, sợ là phải chịu thiệt thòi lớn!

Thậm chí có thể mất mạng.

“Cửu Ảnh Kiếm Quyết cấp viên mãn quả nhiên lợi hại, ngay cả phòng ngự của Tử Văn Tinh Hùng cũng dễ dàng phá vỡ như vậy.”

Mạnh Trường Khanh nhìn vết kiếm trên người Tử Văn Tinh Hùng, hài lòng gật đầu.

Về phần Đồng Giáp Công, Mạnh Trường Khanh hơi cúi đầu, nhìn vào vai phải của mình.

Y phục nơi đó đã bị rách, cơ bắp cường tráng lộ ra.

Trong lúc chiến đấu, hắn vẫn bị Tử Văn Tinh Hùng cào trúng một cái.

Đáng tiếc Đồng Giáp Công của hắn đã tăng lên tới tầng thứ năm.

Cho dù là yêu thú nhất cấp đỉnh phong như Tử Văn Tinh Hùng cũng không thể gây ra chút tổn thương nào cho hắn.

Về tốc độ, hắn vẫn còn một chút thiếu sót.

Mạnh Trường Khanh là người thích tự đánh giá bản thân.

Trong lúc chiến đấu, hắn phân tích tình hình rất rõ ràng.

"Sau khi trở về, có cơ hội phải học một môn vũ kỹ loại thân pháp."

Mạnh Trường Khanh thầm nghĩ, "Không đúng, hẳn là đi kết giao một võ giả sở trường về thân pháp. “

Có hệ thống ở đây, kết giao hảo hữu mới là phương thức tu luyện chính xác.

Lấy đi một số bộ phận trọng yếu của Tử Văn Tinh Hùng, Mạnh Trường Khanh xoay người rời đi.

Giao nhiệm vụ, mình có thể chuyên tâm tu luyện!

“Ân?”

Mạnh Trường Khanh vừa mới đi ra mấy chục thước thì đột nhiên ngừng lại.

Bởi vì hắn tinh tường cảm nhận được dưới chân mình truyền đến cảm giác chấn động ngày càng mãnh liệt, tựa như rất nhiều vật nặng đang chạy trốn.

Trong rừng rậm này, động tĩnh như vậy cũng chỉ có thể là yêu thú.

Tựa hồ là đang hướng về phía hắn mà tới.

Mạnh Trường Khanh nheo mắt lại.

Lập tức, mũi chân hắn điểm một cái, bay lên trời, rơi xuống phía trên một gốc cây cổ thụ cao lớn.