Chương 29: Cởϊ qυầи Áo Ra.

Nếu không có nữ tử trước mắt này, hắn căn bản sẽ không có cuộc sống như bây giờ.

Thiếu tộc trưởng? Bái nhập Thái Huyền tông? Mọi thứ chỉ là ảo tưởng.

‘’Hảo tiểu tử ngươi! Rốt cục đã chịu trở về!’’

Cố Hồng Ngọc vì đội nón rộng vành, bốn phía đều có vải lụa rủ xuống nên không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng từ trong giọng nói có thể nghe thấy rõ ràng tâm tình vui sướиɠ nồng đậm.

Là một ngoại nhân.

Nàng lựa chọn ở lại Mạnh thị, chủ yếu là vì Mạnh Trường Khanh.

Nếu không thì nàng đã sớm rời đi.

‘’Còn tưởng rằng ngươi đã quên tiểu di ta, muốn cả đời ở Thái Huyền Tông.’’

Cố Hồng Ngọc giơ tay gõ ngực Mạnh Trường Khanh, lại phát hiện ngực hắn cứng cáp dị thường, không giống với trước đây.

‘’Tiểu Di nói quá lời rồi, ta dù quên ai cũng không thể quên ngươi a.’’

Mạnh Trường Khanh vừa cười vừa nói.

‘’Hừ hừ, tin rằng cho ngươi cũng không dám.’’

Cố Hồng Ngọc hừ nhẹ, lập tức kịp phản ứng, nhất thời ho nhẹ một tiếng.

Nơi này dù sao cũng là nơi đông người, không riêng tư.

Là hội trưởng, nàng vẫn phải giữ được tư thái cao lãnh.

‘’Thiếu tộc trưởng, y phục của ngươi hình như là đệ tử nội môn Thái Huyền Tông mới có tư cách mặc?’’

Có vị tộc lão đột nhiên lên tiếng.

Mọi người nhất thời chú ý đến quần áo của Mạnh Trường Khanh.

Là một trong những thế lực lớn trong Thiên Linh Châu, thế nhân đối với tình huống của Thái Huyền Tông tự nhiên sẽ hiểu rõ hơn.

Nói chung, y phục đệ tử ngoại môn tương đối đơn giản, mà đệ tử nội môn sẽ có rất nhiều hoa văn họa tiết, cổ tay áo vân vân, kim tuyến khảm biên.

Về phần đệ tử chân truyền trở lên, quần áo mặc vào sẽ càng thêm cao quý xa hoa, thậm chí còn có thể có một số công năng đặc biệt.

‘’Thật sự là quần áo của đệ tử nội môn!’’

‘’Vậy chẳng phải là nói Thiếu tộc trưởng đã là võ giả Thông Khiếu Cảnh rồi sao?!’’

Dứt lời, tiếng kinh hô không ngừng vang lên.



Thông Khiếu Cảnh!

Đối với những người địa phương nhỏ như bọn họ mà nói đã là cấp bậc cường giả rồi.

Hơn nữa còn là đệ tử nội môn của Thái Huyền tông.

Ngoại môn và nội môn tuy chỉ khác nhau một chữ, nhưng giữa hai bên cũng như mây và bùn.

Chỉ có tiến vào nội môn, mới được coi là đệ tử chính thức của Thái Huyền Tông.

Thái Huyền tông!

Đó là nơi mà họ nằm mơ cũng muốn đến.

‘’Ngươi...’’

Nghe vậy, Cố Hồng Ngọc nhất thời phản ứng lại.

‘’Đúng vậy, ta bây giờ đã là đệ tử nội môn của Thái Huyền Tông, đã đạt đến Thông Khiếu Cảnh tứ trọng!’’

Mạnh Trường Khanh gật gật đầu.

Khí tức tu vi cường đại nhất thời hiện ra.

Khiến cho nón rộng vành của Cố Hồng Ngọc trước mặt hơi lay động, lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ.

‘’Thông Khiếu Cảnh tứ trọng!’’

Mọi người lại một lần nữa kinh ngạc.

Tưởng rằng Thiếu tộc trưởng chỉ mới vừa bước vào cảnh giới này, không ngờ đã sớm đi được một đoạn đường ở cảnh giới này.

‘’Thiếu tộc trưởng uy vũ!’’

Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, tiếng hoan hô đột nhiên vang lên.

Ở Vân Thủy thành, võ giả Thông Khiếu Cảnh chính là tầng cao nhất.

Đối với Mạnh gia mà nói, thêm một vị Thông Khiếu Cảnh, không khác gì thực lực tăng lên gấp nhiều lần!

Hơn nữa thiếu tộc trưởng bây giờ mới bao nhiêu tuổi a.

Ngày sau có cơ hội rất lớn đặt chân lên Ích Hải Cảnh!

Vừa vào Ích Hải Cảnh, đó chính là chân chính siêu phàm, áp đảo thế tục.

‘’Hảo!’’

Thanh âm Cố Hồng Ngọc cũng hiện lên vẻ kích động.



Khó trách vừa rồi nàng gõ ngực Mạnh Trường Khanh, cảm giác thân thể mạnh mẽ có chút không bình thường.

Thì ra đã đạt đến Thông Khiếu Cảnh.

Bất quá trong đáy lòng nàng vẫn còn nghi hoặc.

Mạnh Trường Khanh là nàng nhìn lớn lên từ nhỏ, đối với tình huống của hắn nàng vô cùng hiểu rõ, không đến mức hắn có mấy cọng lông đều rõ ràng, nhưng cũng kém không xa.

Lấy tư chất của hắn, hẳn là không thể đạt tới Thông Khiếu Cảnh trong thời gian ngắn như vậy.

Chỉ là hiện tại không thích hợp để truy vấn chuyện này, chờ đến ban đêm lại cẩn thận kiểm tra thân thể của hắn.

Ban đêm, sau bữa tiệc thịnh soạn.

Mạnh Trường Khanh bị Cố Hồng Ngọc kéo vào phòng của nàng.

Cố Hồng Ngọc mặc dù là trưởng bối, nhưng dù sao cũng là nữ nhân.

Phòng của nàng được bài trí trang nhã, còn có mùi thơm nhàn nhạt tràn ngập, thấm vào ruột gan, giống như mùi hương trên người nàng.

Mạnh Trường Khanh xoa xoa mặt.

Khó được trở về nhà một chuyến, một số tộc lão, tộc nhân kính rượu vẫn là tránh không được.

Bất quá với tu vi của hắn, say là không có khả năng say.

Chỉ là thời gian dài đi đường, hắn quả thực muốn trở về phòng nghỉ ngơi một chút.

Nhưng vừa mới rời đi, đã bị Tiểu Di gọi lại, sau đó kéo đi tới nơi này.

Cố Hồng Ngọc mở miệng nói.

"Cởϊ qυầи áo ra."

Mạnh Trường Khanh sửng sốt.

"Tiêu Di, chúng ta cũng không thể làm chuyện trái với luân thường đạo lý a."

Cố Hồng Ngọc liếc mắt một cái, lập tức dùng tay phải gõ nhẹ đầu Mạnh Trường Khanh.

"Nghĩ đi đâu. Bảo ngươi cởi thì cởi."

Mạnh Trường Khanh chỉ có thể làm theo.

Lời của người khác hắn có thể không nghe, thậm chí không nhìn, nhưng Tiểu Di thì lại là chuyện khác.

Theo y phục được cởi ra, thân trên hoàn mỹ của Mạnh Trường Khanh cũng hiện ra.