Chương 23: Nhiệm Vụ Đường, Bảy Mạch Đệ Tử!

Sau đó lại nói nhảm vài câu.

Tần Phóng liền cao hứng rời đi.

Trước khi đi còn nhắc nhở Mạnh Trường Khanh một câu, đừng quên nhiệm vụ tông môn.

Nhiệm vụ nội môn, không thường xuyên như ngoại môn.

Mỗi năm làm một cái là được.

Phần thưởng cũng tương đối phong phú, nói chung, cho dù là bình thường nhất, làm xong hai cái, cũng đủ đi đổi đan dược, hoặc là công pháp các loại.

Sau khi Tần Phóng đi.

Mạnh Trường Khanh mở bảng nhân vật ra.

Thông tin cơ bản:

[Ký chủ: Mạnh Trường Khanh]

[Chủng tộc: Nhân tộc]

[Tu vi: Thông Khiếu Cảnh tứ trọng]

Thông tin thuộc tính:

[Căn cốt: Nhị phẩm]

[Ngộ tính: Bình thường]

Vũ kỹ: 《Phong Lôi Kiếm Quyết (viên mãn)》, 《Cửu Ảnh Kiếm Quyết (viên mãn)》, 《Đồng Giáp Công (viên mãn).》

[Thiên phú: Xảo thủ]

[Hảo hữu: Hạ Hàn, Bạch Tố Khê, Tần Phóng]

[Thuộc tính chưa dung hợp:《Kiếm Bộ (Tiểu Thành)》 ]

[Phần thưởng còn lại: Thẻ tạo nghệ Huyền cấp vũ kỹ *2]

‘’Đáng tiếc, phần thưởng thêm vào không xuất hiện.‘’

Mạnh Trường Khanh có chút tiếc nuối. Phần thưởng thêm vào này, kỳ thực cũng không kém so với một số thuộc tính. Nhưng mà nó chỉ xuất hiện ngẫu nhiên, không phải lúc nào cũng có.

Tuy nhiên, Mạnh Trường Khanh không phải người tham lam. Có được Kiếm Bộ cũng không tệ.

Hắn khẽ động tâm niệm, chọn dung hợp.

"Đinh!"

"Dung hợp thành công!"



Tiếng nói vang lên, trong đầu Mạnh Trường Khanh bỗng xuất hiện rất nhiều cảm ngộ. Đó đều là cảm ngộ về Kiếm Bộ.

Kiếm Bộ là bộ pháp Huyền cấp sơ giai. Chủ công là biến hóa thân pháp trong một tấc vuông, không dùng để truy kích trong thời gian dài. Tuy nhiên, nếu phối hợp với kiếm pháp, uy lực của kiếm pháp sẽ được tăng cường đáng kể, khiến đối thủ khó lòng nắm bắt được.

"Thử xem!"

Sau khi hoàn toàn hấp thụ, Mạnh Trường Khanh trực tiếp thi triển ngay tại chỗ. Hắn thấy tốc độ của mình cực nhanh, bước chân như gió, gần như biến thành tàn ảnh.

Trong vòng mấy thước, hắn xê dịch chớp nhoáng, không thể nắm bắt được.

‘’Hảo bộ pháp!’’

Sau khi dừng lại, Mạnh Trường Khanh bình ổn khí huyết trong cơ thể, đôi mắt sáng ngời.

Không hổ là bộ pháp Huyền cấp sơ giai, chỉ cần độ linh hoạt này cũng đủ để hắn tránh được đại đa số công kích, thậm chí đánh lén.

Không cần sử dụng phương pháp đối kháng quần lang giống như lúc trước, chỉ có thể ngạnh kháng.

Đến Thông Khiếu Cảnh.

Đồng Giáp Công đã có chút không đủ dùng.

Đối phó với võ giả tầm thường, có lẽ còn có thể.

Nhưng đây là nội môn, tất cả đều là tinh anh.

‘’Ngày sau kết giao với một vị hảo hữu chủ tu luyện thể là được. Như Hạ sư huynh lúc trước vậy.’’

Trên mặt Mạnh Trường Khanh hiện lên nụ cười. Hắn lập tức nhìn xuống phía dưới cùng của bảng điều khiển. Hắn còn có hai tấm thẻ tạo nghệ vũ kỹ Huyền cấp chưa sử dụng. Vừa vặn có thể dùng ở trên Kiếm Bộ này.

Khi phương diện luyện thể không đủ thì phải dựa vào thân pháp linh hoạt để bù đắp.

Chỉ cần Kiếm Bộ tiểu thành đã có hiệu quả rõ ràng như thế, huống chi là viên mãn. Huống hồ Kiếm Bộ không phải là thân pháp đơn thuần mà là có thể phối hợp với kiếm pháp. Cho nên đem thẻ tạo nghệ tiêu ở trên Kiếm Bộ cũng không thiệt thòi.

Hắn quyết định sử dụng hai tấm thẻ trình độ, tăng cấp Kiếm Bộ.

"Đinh!"

"Tiêu hao hoàn tất, tăng cấp thành công!"

Một cỗ cảm ngộ so với vừa rồi càng khổng lồ nhất thời tràn vào trong đầu Mạnh Trường Khanh. Tất cả đều là mấu chốt tinh túy của Kiếm Bộ.

Kiếm Bộ, viên mãn!

Mạnh Trường Khanh chậm rãi mở mắt. Hắn lập tức bước về phía trước một bước. Trong phút chốc, thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ. Lúc xuất hiện lại đã ở bên ngoài mười thước.

‘’Tốc độ này...... Thật nhanh!’’

Mạnh Trường Khanh chấn động. Chỉ một hơi thở mà thôi, đã vượt qua khoảng cách dài như vậy. Nếu như đối địch mà nói, địch nhân cơ hồ là phản ứng không kịp.

‘’Không tệ không tệ.’’

Mạnh Trường Khanh hưng phấn hẳn lên.



Tuy rằng Kiếm Bộ cấp viên mãn tiêu hao quả thực có chút lớn. Chỉ một bước này, cơ hồ dùng hết một phần mười khí huyết của hắn nhưng không sao.

Uy lực mạnh, trực tiếp một chiêu giải quyết đối thủ không được sao. Nếu còn có thể để lâm vào ác chiến.

Vậy chỉ có thể nói rõ mình quá yếu.

――

Mạnh Trường Khanh thay quần áo sạch sẽ, quyết định rời tông, trở về gia tộc. Không có tài nguyên, tu vi không thể tinh tiến. Trong thiên địa mặc dù có nguyên khí, nhưng đó không phải là thứ hắn có thể hấp thu được lúc này.

Phải nghĩ thông suốt lợi hại.

Tuy nhiên, trước khi rời tông, Mạnh Trường Khanh quyết định đi Nhiệm Vụ Đường một chuyến. Thật vất vả mới ra ngoài một chuyến, thuận tay làm luôn. Với thực lực bây giờ của hắn, đại đa số nhiệm vụ đều không có khó khăn. Huống hồ nhiệm vụ nội môn cho phần thưởng cũng không thấp.

Đi đến Nhiệm Vụ Đường, Mạnh Trường Khanh thấy đệ tử ở đây rõ ràng tương đối nhiều, không giống như bên ngoài đường vắng ngắt. Hắn thuận thế quan sát bảng nhân vật của họ.

Tất cả đều là Thông Khiếu Cảnh, không thấy Tích Hải Cảnh nào. Tuy nhiên, điều này cũng bình thường. Võ giả Tích Hải Cảnh khác với Thông Khiếu Cảnh, thuộc về hạch tâm của tông môn. Tất nhiên sẽ không đến nơi như Nhiệm Vụ Đường.

Mạnh Trường Khanh nhìn tư chất căn cốt của bọn hắn, phát hiện đại đa số đều là tứ phẩm. Thỉnh thoảng mới thấy mấy cái tam phẩm.

Bây giờ hắn thấy tin đồn trong nội môn khắp nơi đều là thiên tài, cũng không hẳn là đúng. Hay nói cách khác, những người ở đây, phần lớn đều là từ ngoại môn thăng cấp lên?

Thiên tài thật sự không có ở đây?

Hắn không suy nghĩ nhiều, đem lực chú ý đặt vào thuộc tính khác. Phương diện căn cốt, trừ phi là nhất phẩm, nếu không đối với hắn bây giờ mà nói thật không có tác dụng gì. Vậy thì chỉ có thể chú ý đến các thuộc tính khác, chẳng hạn như thiên phú, huyết mạch, vũ kỹ, vân vân.

‘’Liệt Dương Đao Pháp, tên rất khí phách, đây là vũ kỹ của Thượng Võ Phong, Thượng Võ Phong chủ tu đao pháp. Nhân Trận Quyết, trận pháp sao, hẳn là đến từ Trận Pháp Phong.’’

...

Mạnh Trường Khanh nhất nhất phân biệt, cũng coi như là có thêm hiểu biết đối với nội môn. Nội môn tổng cộng có bảy đạo chủ phong, cũng là Thái Huyền Thất Mạch.

Tông Chủ Phong, Hình Phạt Phong, Dược Vương Phong, Tử Uẩn Phong, Thượng Võ Phong, Trận Pháp Phong, cùng với Linh Tiêu Phong. Mỗi một mạch, đều có lưu phái chính của mình.

Bây giờ, hắn cảm thấy hứng thú với vũ kỹ của Linh Tiêu Phong và Tử Uẩn Phong. Cái trước là chính bây giờ hắn chủ tu kiếm đạo. Mà Tử Uẩn Phong lại chuyên tinh luyện thể. Nghe đồn có một bộ bảo điển, có thể so sánh với Linh Tiêu Kiếm Điển của Linh Tiêu Phong, tên là Hoàng Thế Kinh Thiên Bảo Điển!

Tuy nhiên, đệ tử Tử Uẩn Phong trong Nhiệm Vụ Đường này, làm sao có thể có được công pháp đó? Loại công pháp này, tất nhiên là đệ tử cực kỳ hạch tâm mới có tư cách tu luyện.

Dĩ nhiên, Mạnh Trường Khanh cũng không nghĩ đến phương diện này.

Bởi vì không thực tế, Mạnh Trường Khanh chỉ hy vọng có được vũ kỹ luyện thể Huyền cấp sơ giai.

Tuy nhiên, sau khi nhìn một vòng, hắn cũng không phát hiện đệ tử Tử Uẩn Phong nào.

‘’Quả là đáng tiếc.’’

Sau khi xác định không có giá trị giao hữu quá lớn, Mạnh Trường Khanh đi tới quầy, chuẩn bị chọn một nhiệm vụ.

Lúc này, đúng lúc có một giọng nói hưng phấn vang lên:

"Mau nhìn, Thạch gia huynh đệ đến rồi!"