Chương 02: Trước khi chơi phải bị mổ sọ

Đây là lần đầu tiên Hàn Phi thử trải nghiệm trò chơi giả lập hiện thực, vì lý do an toàn nên hắn đã lên mạng tìm kiếm rất nhiều thông tin liên quan đến Hoàn Mỹ Nhân Sinh.

Dưới sự giám thị và kiểm trắc của các bộ ngành liên quan, Hoàn Mỹ Nhân Sinh đã trải qua năm lần Closed Beta, ba lần cải cách sửa đổi quy mô lớn, mà vào 0 giờ đêm nay Hoàn Mỹ Nhân Sinh sẽ tiến hành lần Closed Beta thứ sáu. Nếu mọi việc đều thuận lợi, đây sẽ là lần kiểm trắc cuối cùng trước khi trò chơi được Open Beta.

“Trò chơi này còn chưa Open Beta, sao ông chủ tiệm đồ cũ lại có được mũ trò chơi nhỉ? Chẳng lẽ là có quan hệ với nội bộ công ty trò chơi? Hơn nữa ta thấy trên mạng nói Hoàn Mỹ Nhân Sinh không bán mũ trò chơi, bọn họ đã phát minh ra thứ gọi là ‘khoang trò chơi vũ trụ’, giá bán cao gấp hai mươi lần giá mũ trò chơi.”

Càng nghĩ Hàn Phi càng cảm thấy mình đã bị lừa, có lẽ trò chơi trong chiếc mũ này chỉ có cùng tên với trò Hoàn Mỹ Nhân Sinh kia thôi.

Nhưng đã mua về rồi, Hàn Phi cảm thấy mình cũng nên xài thử một lần xem sao.

Hắn cắm đầy đủ các loại dây điện theo hướng dẫn sử dụng, sau khi thấy đèn sáng lên, Hàn Phi đội mũ lên đầu mình.

Tầm nhìn bị che mất, bóng tối bao trùm hết thảy, Hàn Phi cảm giác như mình vừa bị ném vào một vùng biển tối tăm không chút ánh sáng.

Hắn không nhìn thấy gì, nhưng lỗ tai vẫn có thể nghe được tivi đang phát kênh tin tức ——

“Bản tin ngày 31 tháng 12, dự án xây dựng trí thông minh nhân tạo cho toàn thành phố Tân Hỗ đã bước vào giai đoạn kết thúc, trí năng nhân tạo tự động hóa sẽ được liên kết chặt chẽ khắp thành phố, rồi đây Tân Hỗ sẽ trở thành tượng đài phát triển trong lịch sử loài người.”

“Bản tin ngày 31 tháng 12, nhiều quốc gia trên thế giới tố cáo công ty khoa học kỹ thuật Thâm Không lũng đoạn thị trường, quá trình điều tra đã chính thức bắt đầu.”

“Bản tin ngày 31 tháng 12, để bảo vệ phúc lợi công dân, chính phủ nước ta đã quyết định đầu tư vào giáo dục và khoa học kỹ thuật, bồi dưỡng ra nhiều nhân tài hơn cho quốc gia.”

“Bản tin ngày 31/12, tại khu bán đồ cũ ở ngoại thành thành phố Tân Hỗ đã xảy ra hỏa hoạn nghiêm trọng, nhiều cửa tiệm bị thiêu hủy, không loại trừ có khả năng do người cố ý phóng hỏa.”

Thanh âm bên tai càng lúc càng nhỏ, trong nháy mắt thế giới trước mắt Hàn Phi đã biến thành một màu máu đỏ tươi.

Mũ trò chơi bắt đầu phát ra âm thanh kỳ quái, Hàn Phi theo bản năng cảm thấy bất an, hắn muốn tháo mũ trò chơi xuống nhưng đúng lúc này, một cảm giác đau nhức kinh khủng từ sau gáy truyền tới tựa như có kim châm đang đâm thẳng vào sọ não hắn, đưa vật gì đó vào sâu bên trong não.

[Truyền tài liệu thành công, truyền ký ức thành công, kết nối thần kinh thành công. Tài khoản người quản lý sơ cấp đã được kích hoạt, số hiệu người chơi: 0000.]

[Hoàn Mỹ Nhân Sinh là trò chơi hệ chữa trị có thể nuôi dưỡng linh hồn, trấn an tinh thần và thể xác người chơi. Trò chơi này có thể khiến người ta bật cười, mô phỏng cuộc sống sinh hoạt ấm áp thường ngày. Chúng ta dùng hy vọng và hạnh phúc làm chủ đạo, mang đến cho người chơi lực lượng cảm xúc tích cực…]

Thời gian trôi qua từng phút từng giây một, mãi cho đến 23 giờ 59 phút, giọng nói máy móc truyền ra từ đại não mới dừng lại.

[Hiện tại ngươi có thể lựa chọn nhân sinh hoàn mỹ nhất thuộc về mình.]

Bị cảm giác lạnh băng kí©h thí©ɧ thần kinh, Hàn Phi chậm rãi mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trong một căn hộ cũ kỹ lạ lẫm.

Căn hộ này rộng khoảng 70 mét vuông, đồ dùng trong nhà phủ đầy tro bụi, tường nhà loang lổ vết vôi vữa, một số chỗ còn có vết bẩn màu đỏ đỏ đen đen.

“Đau đầu quá! Cảm giác như phần gáy bị ai thọc thành một lỗ hổng vậy.”

Mùi nấm mốc nhàn nhạt bay vào khoang mũi, Hàn Phi có thể cảm giác được mọi vật xung quanh rất rõ ràng.

Thính giác, thị giác, khứu giác, xúc giác… trò chơi này hoàn toàn không có khác biệt gì so với hiện thực!

Ngồi giữa phòng khách lạnh tanh trống vắng, Hàn Phi ngơ ngác nhìn căn hộ rỗng tuếch.

Bố cục và vật dụng trong căn hộ đều theo phong cách của mấy thập niên trước, khắp nơi phủ đầy tro bụi tựa như đã rất lâu không có người ở.

“Đây chính là nhà của ta trong trò chơi sao?”

Hàn Phi xoa xoa gáy rồi đứng lên. “Đọc trong phần giới thiệu thì đây là một trò chơi mô phỏng cuộc sống sinh hoạt thường ngày, không có cách chơi cố định, ta có thể cố gắng thăng cấp thuộc tính cho nhân vật, cũng có thể kiếm tiền để tiêu xài hưởng thụ, hoặc là tìm một bạn gái ảo để yêu đương.”

Đang suy nghĩ xem bước kế tiếp nên làm gì, Hàn Phi chợt nghe ngoài cửa có tiếng gõ.

Cộc cộc cộc.

Hắn đi tới mở cửa chống trộm, đèn trần điều khiển bằng âm thanh sáng lên xua tan đi sự quạnh quẽ tịch mịch trong căn phòng.

“Chàng trai, ngươi chính là người mới chuyển đến chung cư này phải không?”

Một giọng nói thân thiết hòa ái vang lên, ngoài hành lang chật chội vương vãi đầy tạp vật xuất hiện một bà lão hiền lành với mái tóc bạc trắng.

“Hôm nay là đêm giao thừa, nhà bà có gói sủi cảo, đến ăn cùng bà một bữa đi, ngày cuối năm nên náo nhiệt vui vẻ mới phải.”

Cuộc sống đô thị hiện đại khiến tất cả mọi người đều quay cuồng bận rộn không ngừng, hàng xóm với nhau có khi mấy tuần lễ cũng không trò chuyện được một câu nào, Hàn Phi lớn như vậy mà lần đầu tiên mới gặp được loại tình huống hàng xóm ghé nhà mời sang ăn cơm như thế này.

“Hay là thôi đi ạ, ta không muốn làm phiền bà.” Từ sau khi bị công ty sa thải, Hàn Phi càng thêm trầm mặc ít nói, hắn không muốn giao lưu trò chuyện quá lâu với người lạ.

“Con trai và con dâu ta đang đi làm xa chưa về, trong nhà chỉ có ta và đứa cháu nội. Nhiều đồ ăn như vậy mà ăn không hết thì lãng phí lắm.”

Bà lão nhìn Hàn Phi với ánh mắt hiền từ như nhìn cháu mình, mỗi một câu nói đều tỏa ra năng lượng tích cực như ánh dương khiến người ta cảm thấy ấm áp.

“Sủi cảo đêm giao thừa mang nhiều ngụ ý phúc lộc thọ, ăn sủi cảo có thể diệt trừ xui xẻo của năm đã qua. Ngươi sống một mình không hề dễ dàng, ghé qua ăn sủi cảo nóng cho ấm dạ dày nào.”