"Sư huynh, lần đầu gặp mặt, ngươi không cho sư đệ ít lễ vật à?" Mặc Uyên ngước nhìn Hứa Ngôn.
Hứa Ngôn xịt keo, ném Cẩu Nhị Mao ra, vội tới bên giường:
"Ha ha, đều là sư huynh đệ, nói lễ vật gì chứ."
"Khách sáo! Khách sáo rồi!"
"Ngủ, ngủ đi!"
Hứa Ngôn xoay người nằm lên giường, đang nghĩ, lại là một tên sạch hơn cả mặt, không khác gì hắn năm đó.
Khi Hứa Ngôn định ngủ.
Mặc Uyên hỏi:
"Thật sự muốn đi Thanh Thánh tông sao? Ngươi có chắc là ta có thể đi không?"
Hứa Ngôn lẩm bẩm:
"Yên tâm đi! Ta bảo đảm không để ai phát hiện ra ngươi. Hơn nữa, hiện giờ ngươi có thể tu luyện, linh khí ở Thanh Thánh tông nồng đậm, linh khí có thể tự động chuyển thành ma khí."
Hắn vừa nói thế, khiến trong lòng Mặc Uyên dậy sóng.
Y có thể tu luyện! Y có thể tu luyện ở Nhân vực! Sao y không nghĩ tới chứ, hóa ra sẽ có chuyện tốt xảy ra trên người y!
"Tinh!"
【Giá trị tông môn của đệ tử Mặc Uyên tăng lên 1 điểm】
Mặc Uyên kích động không ngủ cả đêm.
Hứa Ngôn ngủ ngon lành.
Sáng hôm sau.
Hứa Ngôn vặn eo bẻ cổ, mở cửa là thấy đạo hữu lớn tuổi đêm qua.
Người kia thấy Hứa Ngôn thì nói:
"Đạo hữu, chúng ta đã báo tình huống của ngươi cho đường chủ, gần đây đúng là có sư huynh đệ phải về tông môn, có thể tiện đường mang ngươi qua, nhưng chỉ có thể mang đạo hữu đến thành trấn dưới núi."
"Thật sao?"
Hứa Ngôn kích động cười hỏi.
Sau đó nắm chặt lấy tay đạo hữu lớn tuổi, ra sức khen, gì mà đạo hữu là hóa thân Bồ Tát cửu thiên hạ phàm cứu khổ cứu nạn, v.v, xổ ra một đống lời hay lẽ đẹp như không cần tiền!
Khen đến mức đạo hữu đối diện đỏ mặt, nói thẳng:
"Nào có! Nào có! Khen quá lời rồi!"
Mặc Uyên đứng sau lưng Hứa Ngôn, nghe hắn nịnh bợ, chỉ cảm thấy sao kẻ này không biết xấu hổ thế!
Sau đó Hứa Ngôn kéo xe bò, Phù Sơn Tử, Nhị Mao và Mặc Uyên ngồi trên ván xe, cùng đến phân đường của Thanh Thánh tông.
Đương nhiên, Hứa Ngôn không muốn để Mặc Uyên cũng ngồi trên xe, nhưng Mặc Uyên nói mình bị thương, vì giữ hình tượng sư huynh tốt trước mặt mọi người, Hứa Ngôn không thể bảo tiểu tử này xuống đi bộ.
Vì thế hắn hơi buồn bực!
Phân đường ở quốc đô Hạ quốc của Thanh Thánh tông, đệ tử phải về tông môn đã chuẩn bị xong, chỉ chờ đám Hứa Ngôn đến.
Hứa Ngôn vừa đến là nhận được mấy ánh mắt đồng tình và thương hại!
Một nữ tử trong đó chậm rãi đi tới nói với Hứa Ngôn:
"Ngươi là đạo hữu Hứa Ngôn hả! Chúng ta đã được nghe sự tích về ngươi, một người kéo sư phụ dẫn theo sư đệ vất vả nhỉ!"
Hứa Ngôn lắc đầu:
"Đây là trách nhiệm của một đệ tử và huynh trưởng như ta, không khổ!"
Nữ tử kia nhìn vẻ mặt bình thản của Hứa Ngôn, thầm nghĩ kiên cường thật, nhưng tư chất kém quá, từng này tuổi rồi mới Luyện Khí tầng sáu.
Không, cũng có thể là do người ta nhập môn muộn, nàng nghĩ thế nên bảo Hứa Ngôn cùng cưỡi một kiếm với nàng.
Còn tri kỷ thu Phù Sơn Tử vào trong Tụ Lý Càn Khôn.
Trước khi đi, Hứa Ngôn nhìn đạo hữu dẫn hắn đến, xem ra là kẻ biết ăn nói!
Mặc Uyên được mang lên phi kiếm của người khác, y vẫn hơi sợ, cứ sợ bị những tu sĩ này phát hiện ra thân phận Ma tộc.
Vì thế thường xuyên nhìn Hứa Ngôn, nào ngờ Hứa Ngôn và nữ tu kia trò chuyện vui vẻ, không thèm nhìn y.
Y đành ôm chặt Nhị Mao trong lòng, nhìn phía trước.
Y nghĩ bây giờ mình có thể chuyển linh khí thành ma khí, đến khu vực Thanh Thánh tông, y phải cố gắng tu luyện, cuối cùng có một ngày trở về Ma vực.
Báo thù cho cha mẹ, còn phải đoạt lại tài nguyên vốn thuộc về mình.
Đi liên tục nửa tháng, Hứa Ngôn và vài đạo hữu đồng hành càng quen thân hơn!
Võ mồm khoảng thời gian này của Hứa Ngôn không uổng phí, hắn luôn có một ý tưởng, có thể lừa đệ tử của tông môn khác vào tông môn mình không.
Sau khi biết hệ thống thừa nhận có thể, Hứa Ngôn trao đổi với bọn họ càng hăng say.
Đấy, hệ thống lại bắt đầu công tác thống kê.
【Giá trị thuộc về Thanh Thánh tông của Thừa Bình giảm xuống một điểm】
Hứa Ngôn cảm thấy hy vọng sắp tới.
Thêm một thời gian, khi giá trị thuộc về của bọn họ đối với Thanh Thánh tông về 0, kia chẳng phải là thời cơ tốt để quay sang gia nhập Phù Sơn tông sao.
Khi Hứa Ngôn vui vẻ, một tin tức cực tốt lại xuất hiện.
【Chú ý: Đệ tử tiềm lực đã xuất hiện!】