Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Giúp Sư Phụ Thu Đồ, Vừa Thu Lại Một Cái Không Lên Tiếng

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
【Tên: Mặc Uyên

Tuổi: Mười hai

Tu vi: 0 (Thần Ma thể vô thượng)

Tuổi thọ | tiêu hao: 100 năm | khỏe mạnh

Lý lịch cuộc đời: Mặc Uyên sinh ra ở Ma vực, con Ma Quân thượng giới, khi năm tuổi, cao tầng Ma giới cải tổ, cha Mặc Uyên chết, Mặc Uyên trốn khỏi kẻ thù đuổi gϊếŧ, mẹ liều một hơi cuối cùng giúp Mặc Uyên che giấu ma khí, đưa vào Nhân vực, sau đó luôn lưu lạc ở Nhân vực...】

Sau khi Hứa Ngôn lại nhận tin tức của hệ thống, nhìn Mặc Uyên cười khổ.

Trời muốn diệt ta! Giấu Ma tộc, chín cái mạng của hắn không đủ để lăng trì!

Hắn như thấy mình thần hồn câu diệt.

Khi Hứa Ngôn cười, Mặc Uyên bật dậy, mảnh sứ trong tay đánh tới Hứa Ngôn.

Nhưng ngay sau đó, Mặc Uyên đã bị đè chặt ở trên sàn xe, mảnh sứ vỡ và huyết ngọc trong tay rơi xuống bên cạnh.

Hứa Ngôn cúi người, cười lạnh bên tai Mặc Uyên:

"Tiểu ma chủng, ngươi cho rằng ta không thấy mảnh sứ ngươi giấu hả?"

Hắn nhìn huyết ngọc, sau đó để hệ thống kiểm tra.

【Huyết ngọc: Che giấu ma khí (đã tổn hại)】

Lúc này Mặc Uyên nhìn chằm chằm vào Hứa Ngôn, trong mắt có không cam lòng và tuyệt vọng, ngẩng đầu lên cắn bả vai Hứa Ngôn.

Hứa Ngôn bình tĩnh, chỉ thản nhiên nhìn chỗ bị cắn.

Nhưng trong lòng hắn đang gào thét, chó má, cầm tinh con chó hả! Đau thế!

Nhưng hắn không có thời gian quan tâm, một khi ba người bên ngoài tiến vào, cho dù hiện giờ hắn còn một ngày tuổi thọ, hắn cũng không sống được đến mai.

Hắn vội hỏi hệ thống: "Có thể che giấu ma khí của nó không?"

【Ký chủ muốn kích hoạt kỹ năng riêng sao?】

Gì? Hứa Ngôn nghi ngờ, hệ thống rác rưởi này có thể cho hắn kỹ năng riêng à?

"Kích phát!"

【Kiểm tra thấy tuổi thọ ký chủ không đủ!】

Hứa Ngôn thầm phỉ nhổ, hắn quên hệ thống này làm gì cũng trừ tuổi thọ.

Sau đó hắn hung dữ nói với Mặc Uyên:

"Tiểu ma chủng, ta hỏi ngươi có muốn sống không?"

Mặc Uyên nghe thế thả lỏng răng.

Hứa Ngôn nói tiếp:

"Điều kiện chỉ có một, gia nhập Phù Sơn tông, ta bảo vệ ngươi không bị người khác phát hiện ngươi là Ma tộc!"

"Gia nhập không?"

"Ba, hai…"

Trong mắt Mặc Uyên hiện vẻ giãy giụa, những năm y lưu lạc, cũng từng nghe lời đồn trên phố, nói có một vài môn phái nhỏ chuyên bắt chủng tộc khác đi nghiên cứu.

"Một…"

Mặc Uyên nhả ra, nhìn sang chỗ khác:

"Ta đồng ý!"

Nghe thế, một tiếng "Bốp!" vang lên.

Hứa Ngôn vỗ lên đầu Mặc Uyên, tiếng "Tinh" của hệ thống cũng vang lên theo.

【Kiểm tra thấy Mặc Uyên (Ma tộc) đã vào tông môn, tuổi thọ ký chủ tăng lên một trăm năm】

Mặc Uyên gãi đầu, khϊếp sợ nhìn Hứa Ngôn, y vừa đồng ý thì bị ăn đánh!

Nhưng giây tiếp theo, Mặc Uyên đã cảm thấy toàn thân thông suốt, một dòng nước ấm tiến vào từ giữa chân mày y, thông khắp tứ chi, kinh mạch toàn thân như đổi hướng.

Lần đầu tiên y cảm thấy hóa ra dù ở Nhân vực thì y cũng có thể không cần đè nén như thế, cứ cảm thấy hô hấp bị nghẹn!

Tất cả là vì Hứa Ngôn chỉ tay vào giữa chân mày y, thì thào một tiếng:

"Ẩn!"

Trong mắt Mặc Uyên hiện vẻ vui mừng!

Còn Hứa Ngôn, niềm vui vì nhận được một trăm năm tuổi thọ lập tức biến mất, sắc mặt hắn dần lạnh đi.

Hắn vừa mở ra kỹ năng riêng của hắn – Nói là làm ngay!

【Sử dụng kỹ năng riêng, hỗ trợ Mặc Uyên che giấu ma khí (kèm theo kỹ năng có thể chuyển linh khí thành ma khí) trừ tám mươi năm tuổi thọ của ký chủ】

Hứa Ngôn cúi đầu nhìn Mặc Uyên, cười gằn.

Sau đó kéo Mặc Uyên úp mặt xuống, tay phải nhẹ nhàng đặt bên hông y, sau đó cởϊ qυầи.

Trong ánh mắt khϊếp sợ của Mặc Uyên, Hứa Ngôn giơ tay đánh.

Lúc này, cửa bị đẩy ra, ba người ở phân đường Thanh Thánh tông nhìn thấy cảnh tượng một thiếu niên lên cơn điên, tét mông một đứa trẻ.

Tuy rằng cái mông đã sưng đỏ, nhưng vẫn có thể thấy làn da trắng nõn vốn có của nó!

Hứa Ngôn khẽ liếc ba người đứng ngoài cửa, đánh mạnh tay hơn, miệng còn nói:

"Nghịch tử, ai bảo ngươi không nghe lời, xem hôm nay ta có đánh mông ngươi nở hoa không!"

Mặc Uyên từ khϊếp sợ đến tuyệt vọng, y cũng nhìn thấy mấy người ngoài cửa, quay đầu không nhìn nữa, mặt mày nhem nhuốc có vẻ cũng không thể che giấu được sự xấu hổ và giận dữ của y.

Mắt ầng ậng nước, bảy năm ở Nhân vực, y nhận hết nhục nhã!

Hứa Ngôn đánh mệt, lắc tay, giả vờ vừa thấy mấy người bên ngoài, vội đứng lên hỏi:

"Ồ? Các vị đạo hữu có chuyện gì?"

Mấy người vốn đang đứng xem trò vui phản ứng lại, vị hơi lớn tuổi chắp tay nói:

"Đạo hữu, chúng ta đến để đuổi bắt Ma tộc. La bàn biểu hiện, Ma tộc ở hướng này, chúng ta mới tự tiện xông vào, đạo hữu chớ trách!"

"Cái gì!"

Hứa Ngôn diễn lố nhìn xung quanh:

"Ma tộc ở trong này á? Đạo hữu mau nhìn xem ở đâu? Tu vi của ta thấp, không ngờ có Ma tộc ẩn núp trong phòng ta."

Nói xong hắn còn ôm lấy Nhị Mao, đi ra cửa, để lại Mặc Uyên nằm sấp ở đó, yên lặng kéo quần.
« Chương TrướcChương Tiếp »