Hai chữ đơn giản này, Từ Tiểu Thiên không hiểu sao bình tĩnh lại. Sự mệt mỏi bao ngày ập đến, anh ngáp dài: “Sáng nay cậu không đến… vì công ty đã ký hợp đồng với Tập đoàn Cố thị, công ty đã chuẩn bị tiệc vào buổi tối và mời rất nhiều đối tác... Mọi người đã đi chuẩn bị hết rồi..."
Anh ta còn chưa nói xong đã có tiếng ngáy nhè nhẹ vang lên.
Gặp gỡ đối tác......
Không phải sẽ gặp lại Cố Văn Tông sao?
Nhưng có một bữa tiệc vào buổi tối......
Giang Khả Lạc liếc nhìn bộ quần áo công sở nhăn nheo trên người, không biết có nên mua một bộ vest trang trọng hơn không, dù sao bây giờ mình cũng có chút tiền, không còn rơi vào cảnh nghèo khó nữa......
Cậu lấy điện thoại ra và kiểm tra các trung tâm thương mại xung quanh.
Giang Khả Lạc vốn định tranh thủ thời gian nghỉ trưa để ra ngoài mua một bộ vest đi dự tiệc, nhưng khi đi ngang qua đại sảnh thì bị lễ tân dưới quầy chặn lại: "Giang Khả Lạc, có đồ giao cho cậu!" ”
Giang Khả Lạc dừng lại, có chút kỳ quái: "Ai gửi cái gì cho tôi à?" ”
Nhân viên quầy lễ tân vội vàng cầm một cái hộp rồi đặt lên bàn, chiếc hộp rất lớn, trên đó có thắt một chiếc nơ bằng sa tanh đen, thoạt nhìn rất cao cấp và xa hoa thoạt nhìn có vẻ cao cấp và quý phái: “Đây. Của cậu. "
Giang Khả Nhạc: "Có gửi nhầm quà không? Thứ này tôi chưa từng mua..."
Cô gái chớp chớp mắt: "Đúng vậy, người gửi đồ có nói tên và nói rằng nó được đưa cho cậu."
Giang Khả Nhạc lúc này mới kéo ra nơ hộp quà.
Lụa trải mềm như nước, khi mở hộp ra, thứ đầu tiên xuất hiện là một bông hồng trắng nằm ở giữa, với những cánh hoa mỏng manh và hương hoa thoang thoảng. Những cánh hoa mỏng manh tỏa hương hoa nhẹ nhàng. Dưới lớp hoa hồng trắng là một bộ vest hoàn chỉnh, áo sơ mi, áo khoác, khuy măng sét, nơ...thậm chí tất và giày da đều chuẩn bị kĩ càng.
Nhân viên lễ tân cảm thán: "Bộ tây trang này trông rất đắt tiền. ”
Giang Khả Nhạc đậy hộp lại.
Ai đã đặt nó cho cậu? Cái tên đầu tiên cậu nghĩ đến là Cố tổng, nhưng...
Ting Ting.
Một tin nhắn Wechat hiện lên.
[Cố: Cậu có thích nó không?]
Giang Khả Lạc phàn nàn: "Đây là kịch bản của tổng giám đốc hào môn à......"
Nhưng khóe miệng cậu có chút nhếch lên, trong mắt lại có chút ý cười.
Công ty của Giang Khả Lạc cũng khá nổi tiếng trong thành phố, tổ chức tiệc rượu, tự nhiên có không ít công ty đến tham dự.
Hoàng tổng đã ký được hợp đồng này, có thể nói là xuân phong đắc ý, trên môi nở nụ cười, được rất nhiều bạn bè cũ và mới vây quanh.
Đối với kiểu xã giao này, Hoàng tổng vừa bắt tay vừa cười nói "Khách khí, khách khí", "Vận khí tốt, vận khí tốt" .. Giang Khả Nhạc đi theo sau lưng Hoàng tổng, đường đi ngắn ngủi năm phút đồng hồ cuối cùng đi mất nửa giờ.
Cuối cùng cũng bước vào hội trường, chưa kịp thở một hơi đã nghe thấy Hoàng tổng nói: “Tiểu Giang, đây là bạn cũ của cậu, người phụ trách Tập đoàn Cố thị…”
Giang Khả Nhạc còn đang thất thần nháy mắt liền thanh tỉnh lại: "Cố tổng!"
Cậu ngước lên thì không thấy Cố tổng đâu, đứng cạnh Hoàng tổng là một người phụ nữ lạ mặt mặc váy.
"Hở?"