Rất tốt?
Cái gì rất tốt?
Hồng y nữ quỷ hiện lên một tia nghi hoặc, Lệ Quỷ ở trước mắt, vì cái gì cái người này còn trấn định như vậy?
Tuy nhiên, trước bữa tiệc máu này, cô không suy nghĩ xa hơn mà duỗi tay ra, muốn bóp nghẹt cái cổ trắng nõn trước mặt, khiến cậu sợ hãi cầu xin thương xót, sau đó xé rách da thịt anh từng chút một......
Chỉ là nữ quỷ áo đỏ không đạt được nguyện vọng, thậm chí còn không chạm vào góc quần áo của cậu đã bị một cỗ lực đạo làm ngã nhào.
Nữ quỷ loạng choạng hai bước, chưa kịp đứng vững đã thoáng thấy một thanh trường kiếm trong tay chàng trai gầy gò yếu đuối, tỏa ra ánh sáng đáng sợ dưới vầng trăng máu.
"Aaaaaaa--"
Từng đợt tiếng hét the thé vang lên, âm thanh bị sợ hãi bóp méo, nhưng trong đó vẫn có thể nghe thấy sự đau đớn và sợ hãi.
Người đàn ông ăn mặc như đạo sĩ giơ tay lên, một viên huyết hồng Bảo Châu đỏ như máu đang xoay tròn trong lòng bàn tay, tiếng kêu thảm thiết chính là từ bên trong truyền đến.
"Phu nhân, ngài hài lòng chưa?" Đạo sĩ siết chặt lòng bàn tay, giọng nói tiêu tán.
Đứng bên cạnh anh là một người phụ nữ xinh đẹp.
Chính là vị phu nhân cũ của Trần gia nơi mèo Kim Hoa từng quấy phá, nàng ta mới vừa cùng Trần tiên sinh ly hôn, nhìn có vẻ đã già đi hơn chục tuổi và không còn trẻ trung, hiền lành như xưa.
“Tất cả là do hắn đã hủy hoại việc tốt của tôi…” - trong mắt vị phu nhân cũ của Trần gia lóe lên không cam lòng, phẫn nộ và những cảm xúc khác.
Cô ta đã cố gắng hết sức để kết hôn với Trần gia chủ và mạo hiểm sinh mạng sinh được một đứa con trai cho Trần gia bất chấp tuổi tác đã lớn. Tuy nhiên, Trần tiên sinh không để lại tài sản gia đình cho con trai của cô ta mà dự định để lại cho con gái của vợ trước. Điều này không thể trách cô ta. Chỉ cần Trần tiểu thư chết thì sẽ không có vấn đề gì và họ vẫn sẽ là một gia đình hạnh phúc.
Chỉ là... có người tình cờ bước vào và phá hỏng một ván cờ tốt.
Đạo sĩ sắc mặt cũng khó coi, hắn cùng nữ nhân này hợp tác, chỉ cần cô ta lấy được gia sản Trần gia, hắn liền có thể được chia một một khoản tiền lớn, nhưng hiện tại nỗ lực của hắn đều vô ích.
Nhưng...
Đạo sĩ bình tĩnh nhìn vị phu nhân cũ của Trần gia này yếu đuối, trong lòng nảy ra một ý tưởng.
“Thưa phu nhân, sự việc đã được giải quyết rồi phải không…”
Cô ta thở phào nhẹ nhõm, hào phóng nói: “Một trăm ngàn đã được gửi vào tài khoản của ngươi.”
“Một trăm ngàn?” Đạo sĩ hơi nheo mắt lại, “Chỉ sợ còn chưa đủ.”
Vị phu nhân cũ Trần gia cảm thấy nguy hiểm, cô ta nắm chặt túi xách, lùi lại hai bước.
Ba ——
Cửa ra vào và cửa sổ không có gió nháy mắt tự động đóng chặt.
"Nơi này là rừng núi hoang vắng, phu nhân vạn nhất đã xảy ra chuyện gì, liền không tốt lắm." Đạo sĩ cố gắng thuyết phục cô ta, nhưng bất cứ ai cũng có thể nghe thấy ý uy hϊếp trong đó.
“Anh…” - phu nhân cũ của Trần gia lên tiếng, “Anh muốn bao nhiêu?”
Đạo sĩ mỉm cười nói: “Còn tùy vào tài khoản của phu nhân có bao nhiêu tiền.”
Cuối cùng, cô ta đành phải chuyển toàn bộ số tiền cấp dưỡng vừa nhận được.
May mắn thay, đạo sĩ chỉ muốn tiền không muốn mạng. Khi lấy được tiền, hắn ta thả tiểu quỷ ra mở cửa và thả cô ta đi.
Đạo sĩ liếc nhìn số tiền trong tài khoản, hừ hừ vui vẻ, liếc nhìn đồng hồ, đoán chừng nữ quỷ áo đỏ đã làm xong việc nên lấy ra viên huyết hồng Bảo Châu.
Nhưng trước khi hắn kịp triệu hồi cô, nữ quỷ áo đỏ đã nhảy ra khỏi viên Bảo Châu với tốc độ nhanh đến mức như có thứ gì đó đáng sợ đang đuổi theo.
Đạo sĩ thậm chí còn kinh ngạc: "Ngươi..."
Nữ quỷ nhìn có vẻ không ổn. Mái tóc đen rối bù, bộ quần áo màu đỏ có nhiều lỗ thủng, trên đó còn in vài dấu chân sáng màu.
Nữ quỷ áo đỏ đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ hoe: “Đều là ngươi——”
Âm phong nổi lên, thổi tung chiếc váy đỏ.
Nhìn thấy tình hình này, đạo sĩ biết Lệ Quỷ sắp cắn trả nên hoảng sợ rút lui, tay cầm lá bùa, ra sức trấn áp Lệ Quỷ áo đỏ.
Chỉ là trước đây có mấy loại thần chú có tác dụng, nay đã được sử dụng, nhưng nữ quỷ áo đỏ vẫn không có chút phản ứng nào, lao thẳng vào không chút do dự.
Một tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên trong nhà.
Dưới tiếng thét chói tai còn có tiếng gặm nhấm xương thịt vang lên.