Chương 17: Trúng tà

Hạ Anh đã nghe tin này từ Nhuế Quân trước khi đến: “Sau khi xét nghiệm máu xong, chị Nhuế Quân sẽ đối chiếu chiếc rìu với vết thương trên cơ thể nạn nhân để xác nhận.”

“Nếu vết máu trên rìu là của Ngưu Trí Cường thì hung thủ chắc chắn là Trịnh Lực rồi!” Giọng điệu của Lăng Sảng mang theo vẻ phấn khích vì sắp phá được án: “Hiện tại thì chỉ chờ kết quả thẩm vấn từ phía đội trưởng Hầu thôi!”

Lúc này, viên cảnh sát hiện sự già bên cạnh nói: “Không đơn giản thế đâu… Ai sáng suốt đều có thể thấy tinh thần của Trịnh Lực hiện tại không bình thường, có lẽ sẽ cần giám định tinh thần cho hắn ta trước.”

“Không sai.” Sau lưng truyền đến âm thanh, mấy người họ quay đầu nhìn, hóa ra là Nhuế Quân. Cô ấy cau mày nhìn Trịnh Lực ở bên kia tấm kính: “Tình trạng hiện tại của hắn rất giống chứng rối loạn tinh thần ngắn hạn sau khi chịu kí©h thí©ɧ dữ dội, tức chứng rối loạn căng thẳng cấp tính. Quá trình gϊếŧ người không chỉ gây hại với nạn nhân, mà còn gây kí©h thí©ɧ đối với hung thủ. Trước đây cũng có những kẻ gϊếŧ người xuất hiện tình trạng rối loạn phân ly giống như Trịnh Lực.”

Hạ Anh nghĩ một lúc rồi hỏi: “Bị kí©h thí©ɧ cấp tính mãnh liệt dẫn đến gϊếŧ người và sau khi gϊếŧ người sinh ra tình trạng rối loạn tinh thần khác nhau phải không?”

Hơn nữa theo những gì Ngưu Trí Cường nói, trạng thái trước đó của Trịnh Lực rất bình thường, sau đó gã ta bất ngờ tấn công. Một là lòng dạ Trịnh Lực quá sâu, hai là… như cô đã suy đoán, gã ta trúng tà.

Nhuế Quân gật đầu: “Đúng là khác nhau, tình huống cụ thể còn phải chờ kết quả giám định của tư pháp.”

Hạ Anh thở dài, giá như cô có thể đến kiểm tra cơ thể của Trịnh Lực xem có dấu vết bị tà vật ám không thì tốt rồi.

Đúng lúc này, Trịnh Lực trong phòng thẩm vấn đột nhiên ngã xuống đất, toàn thân co giật.

Ngay lập tức đội trưởng Hầu hét lên: “Nhuế Quân đâu? Mau gọi cô ấy tới! Còn nữa, nhanh chóng gọi 120!”

Mọi người lập tức lao vào phòng thẩm vấn.

Vừa mở cửa, một luồng âm khí mạnh mẽ đột nhiên trào ra. Hạ Anh hoảng sợ, theo bản năng sử dụng chân nguyên để bảo vệ cơ thể.

Nhuế Quân chạy đến kiểm tra Trịnh Lực, phát hiện thần trí gã ta bị mê sảng, tứ chi lạnh lẽo như sắt. Kiểm tra mạch đập, nó vô cùng yếu ớt, hơi thở gần như không nghe thấy được.

Đó là biểu hiện của việc bị sốc nghiêm trọng.

Trong lòng Nhuế Quân chùng xuống, quay đầu phân phó Hạ Anh: “Mau, chúng ta phải sơ cứu ngay lập tức.”

“Được.”

Hạ Anh cùng Nhuế Quân hợp sức đưa Trịnh Lục về tư thế nằm ngửa, kê cao đầu và dưới chân, sau đó lấy áo khoác của đồng nghiệp đắp cho gã ta để tránh mất nhiệt độ cơ thể.

Nhân lúc Nhuế Quân đè lên huyệt đạo của Trịnh Lực, tay phải Hạ Anh hơi nâng, bí mật kiểm tra.

m khí trên người Trịnh Lực dày đặc đến mức ngay cả Hạ Anh cũng thấy lạnh lẽo, chứ đừng nói đến những người khác cùng vào phòng thẩm vấn. Đặc biết là đội trưởng Hầu đã ở lại lâu nhất trong phòng, đã hắt hơi liên tục vài cái. Hạ Anh sợ thân thể anh ấy chịu ảnh hưởng, cũng rút đi âm khí trong cơ thể anh ấy.