Nếu xét theo tình hình hiện tại thì chỉ biết nó là một thứ có tác dùng dẫn dắt linh lực và tăng phúc cho phép thuật, quan trọng nhất chính là đây chỉ là một bản U Giao Thôn Hư Đạo Vận bị tàn khuyết.
Bởi vì không có truyền thừa tương ứng cho nên trước mắt Trương Cảnh chỉ có thể sử dụng đạo vận một cách máy móc.
Đương nhiên.
Hắn cũng thử dùng Tâm Nhãn Pháp Chủng để lĩnh ngộ U Giao Thôn Hư Đạo Vận, đáng tiếc không thu hoạch được gì.
Biết nó như thế nhưng lại chẳng biết nó ra làm sao.
Đây chính là trạng thái hiện tại của Trương Cảnh.
“Nói chung vẫn phải lấy đuược truyền thừa thượng phẩm thì mới ổn.”
Nói xong, hắn thở dài một hơi.
Sau đó Trương Cảnh lại ngồi trở về bồ đoàn, nhắm mắt lại.
Sau khi sử dụng liên tục hai lần Ngưng Băng Hóa Phong Thuật thì linh lực vừa mới tụ lại trong đan điền hiện tại chỉ còn lại mộột sợi mỏng manh.
Tuy nhiên Trương Cảnh lại phát hiện sợi linh lực này lại bắt đầu thay đổi, thỉnh thoảng lại có một điểm sáng mờ nhạt tiêu tán ra bên ngoài.
Hắn nhận ra đây là một trong những tác dụng của Tụ Nguyên Linh Quang.
Linh lực trong đan đường đang đuược Tụ Nguyên Linh Quang thanh lọc, hơn nữa tiến bộ lại hết sức rõ ràng.
Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến sự khan hiếm linh lực trong đan điền.
Dù vậy thì Trương Cảnh cũng ít nhiều nhìn thấy được tác dụng của Tụ Nguyên Linh Quang, nếu cứ lần theo bước này mà đi thì Trương Cảnh tự tin rằng chỉ cần có đủ thời gian, hắn có thể một hơi tu luyệện từ luyệện khí tầng 1 cho đến luyện khí tầng 9, ở giữa không có bất kỳ bình cảnh hay trở ngại nào.
Đơn giản là vì, hắn chính là người có linh lực thuần khiết nhất.
Sau khi tiến vào Luyện Khí cảnh thì tác dụng với Tụ Nguyên Linh Quang mới chân chính hiện ra trước mặt Trương Cảnh.
Nếu chỉ xét về mặt hiệu quả lâu dài thì hắn thậm chí cảm thấy Tụ Nguyên Linh Quang cũng không thua kém gì Tâm Nhãn Pháp Chủng.
Điều này cũng làm cho Trương Cảnh càng thêm chờ mong, không biết khi Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp lên đến cấp bốn thì sẽ xuất hiện kỹ năng đặc hiệu gì, hơn nữa cấp bốn cũng không phải là mục tiêu xa xôi gì.
Trong lúc lấy lại tinh thần.
Trương Cảnh lại nhớ đến một chuyện quan trọng không kém.
Hắn nhanh chóng nhìn sang.
[Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú chưa nhập môn (65/70) ]
Nhịp tim của hắn không khỏi tăng lên một chút, sau đó hắn lại dồn hết cả tâm trí vào việc tu luyện.
Đến nửa đêm.
Dưới sự chăm chỉ của Trương Cảnh, 5 điểm kinh nghiệm cuối cùng cuối cùng cũng được hoàn thành.
Thân thể hơi rung động.
Một số lượng lớn cảm ngộ đột nhiên dâng lên trong lòng hắn, về Ngũ Tạng Thức Thần, về sự luân chuyển tương sinh của Ngũ Hành...
Trương Cảnh vô thức vận chuyển Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú.
Trong phút chốc, một bóng ma kỳ lạ như một dòng sông nối liền đầu cuối từ từ xuất hiện trong cơ thể, nối liền năm ngũ tạng, vượt ngang lục phủ, như thể muốn biến chúng thành một chỉnh thể.
Những luồng linh khí từ trời đất bị hắn nuốt vào trong bụng.
Ngay lập tức, nó hòa vào dòng sông dường như chảy dài vô tận.
Đen vàng xanh đỏ trắng, ngũ hành ngũ sắc không ngừng lưu chuyển, thủy quang cuối cùng trở về màu đen thuần khiết, toát ra một loại ý nghĩa thần bí.
Linh khí trong phòng đều bị hấp thu.
Một luồng linh lực màu đen như mực chậm rãi chảy vào đan điền.
Chạm vào vệt linh lực thuần trắng sản sinh khi tu luyện Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp.
Sau đấy, linh lực màu trắng bắt đầu bị linh lực màu đen đen âm thầm đồng hóa, hợp nhất thành một.
“Đây là linh lực thủy chúc được sản sinh khi tu luyện Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú sao? Thật bá đạo!"
Trương Cảnh thầm than một tiếng.
Chỉ thấy ngọc phù thần bí lóe lên một tia sáng.
Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú một cấp (1/150)
Kỹ Năng Đặc Tính: Ngũ Pháp Linh Hà (trung cấp)
…..
Trời còn chưa sáng.
Trương Cảnh bừng tỉnh sau khi tu luyện, cảm nhận được linh lực dao động trong đan điền, trên mặt vô thức lộ ra nụ cười rạng rỡ.
Chỉ có thể nói không hổ là độ tương thích thượng đẳng.
Khi tu luyện Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú, hắn cảm thấy dễ dàng nhìn đang hoạt động cánh tay, cảm giác rất thoải mái. Hơn này vì là phương pháp tu hành trung phẩm nên hiệu quả của nó vượt xa phương pháp tu hành cơ sở.
Chỉ sau một đêm tu luyện, Trương Cảnh cảm giác tu vi của mình có sự tiến bộ vô cùng rõ ràng.
Hắn đứng dậy.
Vì hắn đột nhiên nhớ đến hôm nay phải đi phố chợ mua pháp khí.
Đôi mắt không tự chủ nhìn về phía cái túi trên bàn.
Bên trong có tổng cộng bốn mươi lăm viên linh thạch, trong đó hai mươi lăm viên là tiền được chia trong vụ cá cược của Quý Bá Thường, còn hai mươi viên còn lại chính là quà nhậận lỗi mà Vũ Minh Nguyên đã đưa hôm qua.
Hai mươi viên linh thạch có giá trị gần bằng một pháp khí, mặc dù chỉ là pháp khí cấp thấp nhất nhưng cũng đủ để giải quyết những khó khăn tài chính của Trương Cảnh.
Ít nhất nó có thể cho hắn nhiều sự lựa chọn hơn trong buổi tìm mua pháp khí hôm nay.
“Mình nên mua pháp khí phòng thủ hay pháp khí tấn công trước đây? Theo lý mà nói thì đương nhiên bảo mệnh quan trọng, mua pháp khí phòng thủ là hợp lý, nhưng phi kiếm dường như cũng là một lựa chọn tốt."
“Bảo mệnh gì chứ, nếu như thật sự gặp phải địch nhân, thay vì nghĩ đến việc cầu cứu thì trực tiếp đánh cho đối phương kêu tha mạng chẳng phải tốt hơn sao.”
“Haiz, nếu có một người lộ vẻ mặt xoắn xuýt vì không biết mua cái nào thì người đó nhất định là --- nghèo như ta!
Trong lúc Trương Cảnh vẫn còn đang xoắn xuýt thì.
Cót két…
“Trương huynh dậy rồi à? Đã đến lúc xuất phát rồi."
Quý Bá Thường đứng ngoài cửa gào to.
“Chờ một chút, tới ngay đây!”
Trương Cảnh kiểm tra lại mấy thứ cần thiết lần cuối rồi đi thẳng ra ngoài cửa.
…
"Trương huynh, ngươi, ngươi… dẫn khí nhập thể rồi?!"
“May mắn thôi, may mắn thôi ấy mà.”
“May mắn?!”
Giọng của Quý Bá Thường chợt trở nên bén nhọn.
“Ngươi gọi đây là may mắn? Ngươi mẹ nó lại may mắn?!”