- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh
- Chương 32: Ùn Ùn Kéo Đến, Xác Định Mục Tiêu (2)
Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh
Chương 32: Ùn Ùn Kéo Đến, Xác Định Mục Tiêu (2)
Đương nhiên, từ lời nói của những người này, Trương Cảnh cũng có thể lờ mờ đoán đuược mười tiểu đội nằm trong top 10 không hề có yêu cầu chia phần trăm như này.
Nói cách khác. . . Đây là một loại quy tắc ngầm đã được mặc định sẵn.
Trừ phi ngươi đủ mạnh!
Trương Cảnh không khỏi rơi vào trầm tư.
Trong lúc hắn tu luyện, tác dụng thu thập và hấp thu linh khí của U Giao Thôn Hư Đạo Vận · Tàn đã được phản ánh một cách sinh động, chưa kể trong nhận thức của Trương Cảnh, sức mạnh của đạo vậận này vẫn còn chưa được bộc lộ hết.
Ít nhất thì phải đợi hắn bước vào Luyện Khí cảnh, nó mới có thể phát huy được hết tác dụng.
Quan trọng nhất chính là đây mới chỉ là một đạo vận chưa hoàn chính!
Cho nên, bất luận là vì độ tương thích cực đẳng, hay là vì hoàn thiện sự kinh khủng của U Giao Thôn Hư Đạo Vận thì Trương Cảnh cũng phải đổi đuược công pháp thượng phẩm Phúc Hải Giao Long Nhϊếp Hư Chân Pháp vào tay!
Điều duy nhất không chắc chắn là chính là tốc độ kiếm đạo công của hắn.
Trong hoàn cảnh như vậy, Trương Cảnh đương nhiên không thể chấp nhận điều kiện khắc nghiệt như chia 3 phần trăm đạo công mình kiếm được cho tiểu đội để đóng lãi được, đặc biệt là nó kéo dài đến tận năm năm.
Mặc dù hắn cũng biết nếu có một tiểu đội mạnh mẽ làm hậu thuẫn thì sẽ kiếm đuược nhiều đạo công hơn.
Trừ khi — hắn tham gia vào mười tiểu đội đứng đầu!
Không cần chia phần trăm đạo công, điều kiện cung cấp cũng càng rộng rãi, cơ hội kiếm đạo công cũng sẽ càng nhiều.
“Vì vậy lại có thêm một lý do để mình nhất định phải lấy được vị trí top 10 trong bảng xếp hạng rồi?”
Nghĩ tới đây.
Trương Cảnh cảm thấy áp lực nhiều hơn.
Sự cạnh tranh lúc đầu đã kịch liệt rồi, hiện tại lại có không biết bao nhiêu tiểu đội vì lôi kéo thiên tài mà ném linh đan tài bảo như thứ không tiền.
Cũng không biết đến lúc đó sẽ xuất hiện thêm bao nhiêu quái vật nữa.
Cũng may là ---
Thời buổi này, có ai mà không phải là quái vật chứ?
Ngọc phù hư ảo chậm rãi xuất hiện.
[Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú chưa nhập môn (29/70) ]
[Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp cấp một (33/100)]
Thời gian chỉ còn lại hai mươi ngày, Trương Cảnh tự tin rằng mình có thể tu luyện Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú và Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp lên cấp hai.
Cho dù người khác có tiến vào Luyện Khí cảnh trước thì sao?
….
Tâm trí bình tĩnh.
Hơi thở trở nên đều đặn.
Một con mắt hư ảo từ từ mở ra.
Trong phòng huấn luyện yên tĩnh, tiếng vảy cọ xát không ngừng vang lên, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng giao long gào thét như có như không.
U Giao Thôn Hư Đạo Vận lặng lẽ lan truyền, khiến linh khí từ mọi hướng như thủy triều lập tức tụ lại trong phòng huấn luyện.
Tiếng nhấm nuốt vang vọng khắp nơi.
"Sư huynh, ta quên nói cho ngươi biết, ta ở nơi nào thì nơi đó chính là phòng tu luyện!”
Trương Kinh lẩm bẩm, ánh mắt không hề dao động.
"Nếu là đạo vận hoàn chỉnh vậy thì thân ta tức là động phủ? Hay thậm chí còn xa hơn? Phúc địa động thiên?”
…
…
Trước khi mọi người kịp nhận ra thì bốn ngày nữa đã trôi qua.
Trong khoảng sân nhỏ ẩn trong rừng rậm, số lượng người dần tăng lên.
Ở một góc hẻo lánh nào đó.
"Trương huynh, đây là chỗ ở của Vũ Minh Nguyên. Cái thằng nhóc sau khi tới đây cũng không dám lộ mặt, như sợ ta đến đòi linh thạch vậy.”
“Làm ta đi tìm muốn chết.”
Quý Bá Thường tức giận nói.
Tại thời điểm này, ngoại hình và quần áo của hắn đã thay đổi rất nhiều.
Cẩm bào thêu hoa đã bị trường bào xanh nhạt thêu mây trắng thay thế, nhìn vô cùng phiêu dật; cây quạt tranh vẽ xuân cung đồ trước đây cũng được thay bởi một cây quạt quạt lụa mây bạch ngọc.
Thứ duy nhất không thay đổi chính là xuân cung đồ trên mặt quạt, thậm chí hình vẽ bên trên càng dữ dội hơn.
Hiển nhiên việc này có quan hệ rất lớn với Trương Cảnh.
"Quý huynh, dù sao Vũ huynh vẫn chưa nhận đuược đánh giá cấp Ất, ta đoán hắn vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để gặp ngươi, nhưng ngươi cần gì phải vội vã như vậy?”
Trương Cảnh bất lực nói.
Hắn vốn dĩ đang tu luyện trong nhà mình, nhưng ai ngờ lại bị Quý Bá Thường đột nhiên đánh thức, sau đó rẽ trái rẽ phải một hồi, hai người liền đi tới cái nơi hẻo lánh này.
"Ai ~ Trương huynh ngươi không biết đấy thôi. Từ khi đột phá đến Luyện Khí cảnh thì tốc độ tiêu hao linh đan cũng tăng gấp mấy lần, linh đan ta có sắp dùng hết mất rồi. Kế hoạch ban đầu của ta là định đến phố chợ Long Trạch mua thêm một ít, nhưng không ngờ lại nhìn thấy Vũ Minh Nguyên ở đó.”
“Nếu đã thấy vậy xem như là có duyên phận rồi. Nên ta dứt khooát kiếm hắn đòi tiền, ít nhiều gì cũng mua được hai bình đan duược.”
“Thì ra là vậy, nhưng Quý huynh gọi ta đến làm gì?”
Trương Cảnh đen mặt, chỉ tay vào bộ quần áo mới tinh và cây quạt ngọc trên tay đối phương, tức giận nói:
“Đừng nói chỉ vì để ta nhìn thấy bộ đồ sư tỷ mới mua cho ngươi nhé?”
"Ha ha, không hổ là Trương huynh, quả nhiên vừa đoán liền trúng."
Quý Bá Thường kéo kéo góc áo, sau đó vuốt vuốt cây quạt, kiêu ngạo nói.
“Trương huynh, ngươi đừng coi thường bọn chúng. Bộ đồ trắng ta đang mặc có tên là Thủy Hỏa Pháp y, nghe nói ở trên có khắc hai đại cấm chế phòng nước phòng lửa, khiến cho thủy hỏa bất xâm, là bảo bối đó.”
“Còn cây quạt lụa mây bạch ngọc này cũng rất phi thường, phía trên có ba cấm chế lần luượt là Mây Khói Chướng, Mê Thần Vụ, Hỏa Vân khí. Quạt một cái mây khói tản ra, che ánh mắt, loạn cảm giác; Quạt hai cái sương mù hiệện, mê tâm hồn, che đôi mắt; Quạt ba cái thì mây lửa dâng trào, đốt người thành tro.”
“Cái này… Mấy thứ này đều là sư tỷ cho huynh à?”
Trương Cảnh đột nhiên có chút bối rối.
Lúc này hắn đột nhiên nghi ngờ một chuyện, mình và Quý Bá Thường, con mẹ nó rốt cuộc là ai bật hack!
Thấy ánh mắt Trương Cảnh càng ngày càng nguy hiểm, Quý Bá Thường vội vàng giải thích.
“Trương huynh tỉnh táo, vừa rồi ta chỉ nói đùa mà thôi.”
“Vậy ý của Quý huynh là, bộ quần áo và cây quạt này là giả?”
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh
- Chương 32: Ùn Ùn Kéo Đến, Xác Định Mục Tiêu (2)