Nhìn bóng lưng tiêu sái và bước chân phù phiếm của Quý Bá Thường, Trương Cảnh hồi lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Một tia ao ước đột nhiên xuất hiện trong lòng là chuyện quái quỷ gì?
Một giây sau.
"Quý huynh, ngươi đi nhầm đường!"
Nhìn bóng lưng càng lúc càng xa của Quý Bá Thường, Trương Cảnh nhịn không được nhắc nhở.
“Ha ha, Trương huynh. Mỗi đêm ta đều sẽ tới động phủ của sư tỷ để tu luyện, nơi đó linh khí nồng đậm, rất có lợi cho việc tu luyện.”
“Với lại ta có cảm giác chỉ hai ngày nữa thôi thì ta sẽ đột phá đến Luyện Khí cảnh. Trương huynh ngươi cũng phải cố gắng lên, đừng bị ta bỏ lại xa quá~”
Trước sân nhỏ.
“Đi cũng tốt, ta thích yên tĩnh tu luyện hơn.”
Trương Cảnh dùng sức hít vài hơi thật sâu mới miễn cưỡng đè lại tâm trạng sôi sục của mình.
......
Đêm dài phủ bóng ngoài sân.
Trong phòng tu luyện, dưới ánh nến chập chờn.
Đúng vậy, Trương Cảnh bây giờ đã chuyển từ súng săn sang đại bác.
Nhà của hắn nhìn từ bên ngoài vào thì thấy nhỏ, nhưng bên trong không nhỏ chút nào. Phòng tiếp khách, phòng ngủ, phòng sách, phòng tu luyện tất cả đều có.
Thậm chí đạo viện còn tri kỷ đặt trong phòng tu luyện một cái bồ đoàn thượng đẳng được dệt từ Tỉnh Thần Thảo.
Về phần vì sao tv lại rõ ràng như vậy, đương nhiên là vì hắn nhìn thấy dòng chữ nhỏ bên cạnh bồ đoàn.
Bồ đoàn ngưng thân, được chế tạo từ Tỉnh Thần Thảo, có tác dụng tĩnh tâm ngưng thân, nâng cao hiệu quả tu hành, giá 15 đạo công, thời gian dùng thử ba ngày. Người muốn mua, mỗi ba tháng phải trả lại cho Thiên Công các một đạo công.
Có thể nói, Thiên Công các quả thật rất ‘có lòng’.
Có lẽ là sau khi bị con số khổng lồ của truyền thừa trung phẩm và phần thưởng của mười vị trí đầu đả kích, Trương Cảnh vậy mà còn cảm thấy giá của bồ đoàn cũng khá hời.
Ngồi trên bồ đoàn.
Trương Cảnh nhắm mắt ngưng thần, thả chậm hô hấp.
Một con tâm nhãn hư ảo bỗng dưng xuất hiện, lộ ra ánh sáng thần thánh, sau đó dưới sự khống chế của Trương Cảnh, tâm nhãn dần dần nhắm lại cho đến khi nó tiến vào trạng thái nhắm như không nhắm.
Trương Cảnh cẩn thận cảm nhận tốc độ tiêu hao linh thức và hiệu quả tăng tư duy ngộ tính của tâm nhãn.
“Ừm, tăng được khoảng 15 phần trăm, mức độ mở tâm nhãn thế này là vừa đủ, thời gian tiêu hao linh thức cũng kéo dài được lâu hơn.”
Trương Cảnh hài lòng nghĩ.
Sau đó.
Hắn vừa nhớ lại nội dung của Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú vừa nhắm mắt cảm nhận.
Trong ý thức.
Bóng dáng của một dòng sông đang dâng trào mơ hồ hiện ra, lộ ra một ý cảnh vô tận, đồng thời mang lại cho hắn một cảm giác vô cùng hung bạo và hỗn loạn.
Vừa hào hùng vừa vô tận!
Vào lúc này, Trương Cảnh cũng bắt đầu hiểu được ý nghĩa của Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Đầu óc cũng dần trở nên uể oải.
Trương Cảnh vô thức nhìn về phía ngọc phù.
[Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú chưa nhập môn (15/70)]
“Nhiêu đây cũng đủ rồi, cố quá thì thành quá cố mất.”
Trong mắt Trương Cảnh lóe lên sự hài lòng.
“Tiếp theo sẽ là Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp, không thể chậm trễ việc tăng tiến tu vi được.”
Tâm trí của Trương Cảnh chìm thẳng vào Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp.
Cùng lúc đó, từng luồng linh khí như bị một loại lực lượng nào đó thu hút, tụ tập xung quanh Trương Cảnh rồi tiến vào cơ thể hắn bằng đường hô hấp, rồi từ từ chảy dọc theo một tuyến đường đã được thiết lập sẵn.
Dần dần.
Linh khí trong cơ thể càng ngày càng nhiều, tốc độ di chuyển cũng càng ngày càng nhanh.
Và trong quá trình này.
Trên người Trương Cảnh xuất hiện một sự thay đổi không thể giải thích được, làn da, kinh mạch, nội tạng, thậm chí mọi bộ phận trên cơ thể, kể cả tóc, đều bắt đầu cường hóa và biến đổi.
“Mình đã đến rất gần với việc dẫn khí nhập thể, bước vào Luyện Khí cảnh rồi.”
Trong lòng Trương Cảnh xuất hiện một tia giác ngộ.
Đột nhiên, hắn dường như nghĩ đến điều gì đó, U Giao Thôn Hư Đạo Vận đang giấu ở chỗ sâu nhất trong tâm linh đang bắt đầu thức tỉnh.
Rống ——
Khoảnh khắc tiếng rồng gầm vang lên bên tai, thần thức của Trương Cảnh cũng ngấm dần một ý vận cuồng bạo và tham lam đầy hoang dã, như con giao long đang dần thay thế cơ thể của hắn.
Tốc độ thu thập linh lực đột nhiên tăng tốc.
Dưới sự chúc phúc của U Giao Thôn Hư Đạo Vận.
Mỗi giây mỗi phút đều có một lượng lớn linh khí bị hút vào cơ thể của Trương Cảnh, tốc độ nhanh hơn lúc trước gấp năm lần.
Bên trong đan điền.
Tụ Nguyên Linh Quang màu trắng thuần bỗng nhiên sáng lên, giống như mặt trời, chiếu vào các cơ quan nội tạng.
Trương Cảnh có thể rõ ràng cảm giác được, nhiều nhất là năm ngày nữa thoi, cơ thể hẳn liền có thể thuế biến một cách triệt để!
Đến lúc đó.
Ngũ Tàng Giải Dẫn Thủy Nguyên Chú cũng vừa lúc lên tới mức nhập môn, diễn sinh ra kỹ năng đặc tính, thích hợp để dùng cho việc tu hành khi lên đến Luyện Khí cảnh.
Đến hôm nay.
Sự hiểu biết về tu hành của Trương Cảnh càng ngày càng sâu sắc.
"Quan tưởng pháp nhập môn là sự thuế biến của tâm thần linh thức, mà khi dẫn khí nhập thể thì thứ thuế biến sẽ là cơ thể, chỉ khi cơ thể đủ mạnh mẽ thì mới có thể tiếp nhận quá trình chuyển hóa một lượng lớn thiên địa linh khí thành linh lực thuần khiết trong cơ thể. Quá trình này cũng làm cho cơ thể trở nên thân mật hơn với linh khí.”
“Từ thần sinh thân, chẳng phải giống như việc… nghịch phản tiên thiên trong truyền thuyết?”
Trương Cảnh tự nhủ.
Giờ phút này, hắn thậm chí cảm giác mình có thể một quyền đấm chết một con trâu, không phải là mấy con trâu nói mồm, mà là loại dã thú hàng thật cao cỡ một người…
Trương Cảnh đột nhiên nhớ đến mấy quyển tiểu thuyết tiên hiệp mà hắn từng đọc, bên trên viết nhân vật phản diện thừa dịp tiên trưởng ngủ sau một đao gϊếŧ chết tiên trường, thành công lấy đuược tiên pháp, dẫn đến việc giang hồ rối loạn, gió tanh mưa máu kéo dài.
Giờ nghĩ lại thì chỉ cảm thấy buồn cười.
Từ những thay đổi trên cơ thể bản thân, Trương Cảnh có thể đoán được.