Trải qua chuyện lần này, cuối cùng Đường Thiệu Ngôn cũng ý thức được sự mạnh mẽ của tu chân giả, cậu đã lựa chọn con đường tu chân này, vậy không thể nào bỏ dở giữa chừng, cùng với tu vi chế biến linh thiện tăng lên, cậu cũng cần có thực lực bảo vệ bản thân.
Cậu quyết định mau chóng trở về giới Tu Chân một chuyến, nhìn xem có thể học một số thuật pháp thích hợp với bản thân hay không, mặc dù ở thế giới hiện đại cũng có thể đổi công pháp thông qua tích lũy tích phân, nhưng suy cho cùng vẫn quá chậm chạp.
Chơi cả một buổi chiều, ai nấy đều đổ đầy mồ hôi, thế là về phòng mình tắm rửa nghỉ ngơi, chuẩn bị sáu rưỡi đi ra ăn cơm tối.
"Thiệu Ngôn, buổi tối cậu muốn ăn gì? Bọn tớ mời cậu ăn, tùy cậu gọi!" Điền Bặc Tịch vẫn luôn khoác lên bả vai Đường Thiệu Ngôn, cùng đi về gian phòng của bọn họ.
Các bạn học nghĩ tới việc hôm nay Đường Thiệu Ngôn xách nước rồi còn nướng thịt cho bọn họ, thật sự rất vất vả, bây giờ ngay cả tay cũng trầy xước luôn rồi, thế là chuẩn bị gọi một bàn tiệc phong phú, khao cậu một bữa ra trò.
Chỉ là bây giờ Đường Thiệu Ngôn đã quen ăn linh thiện, thật sự nuốt không trôi đồ ăn bình thường.
“Không cần phiền vậy, buổi tối tớ tự nấu chút mì sợi ăn là được.”
“Tay cậu bị thương rồi mà còn muốn tự nấu?”
“Chút vết thương nhỏ này không vấn đề gì.”
“Vậy, vậy được rồi...” Điền Bặc Tịch do dự nhìn Đường Thiệu Ngôn một lát rồi nói: “Có thể nấu cho tớ một bát luôn không?”
“Có thể.” Dù sao cũng chỉ là làm thêm một bát mỳ mà thôi, không tốn công sức gì, Đường Thiệu Ngôn vui vẻ đồng ý.
“A a a a, người nghe có phần, tớ cũng muốn tớ cũng muốn!” Viên Hạo đi sau bọn họ lập tức ồn ào.
Đường Thiệu Ngôn dở khóc dở cười đồng ý, dứt khoát để Viên Hạo đi hỏi xem còn ai muốn ăn không, dù sao bà chủ của khu nghỉ dưỡng nhà nông cũng dùng nồi lớn bếp lớn, cho dù là chiên xào hay nấu mỳ đều rất tiện lợi, làm ba bát hay mười bát không có gì khác biệt.
Cuối cùng tất cả mọi người đều bày tỏ muốn ăn mỳ Đường Thiệu Ngôn nấu, buổi chiều bọn họ ăn thịt nướng rồi, bây giờ cũng không phải rất đói, ăn bát mì thơm ngào ngạt là tuyệt nhất. Lần này, phí nguyên liệu nấu ăn do các bạn học phụ trách, một xu cũng không cần Đường Thiệu Ngôn bỏ ra, bảo cậu cứ mặc sức mà làm.
Sau khi tắm xong, Đường Thiệu Ngôn đi vào nhà bếp, Điền Bặc Tịch và Viên Hạo đi theo, chuẩn bị làm trợ thủ cho cậu.
Đường Thiệu Ngôn xin đầu bếp một miếng thịt ba chỉ nạc mỡ đan xen, cùng với những đồ ăn kèm như hoa hiên vàng, khoai tây, mộc nhĩ, ớt xanh... sau đó thái nhỏ cỡ móng tay để dùng sau.
Mặc dù khu nghỉ dưỡng nhà nông này đã có sẵn mì sợi, nhưng Đường Thiệu Ngôn vẫn lựa chọn tự nhào, như vậy mì sợi sẽ càng tươi ngon và dẻo dai hơn, đồng thời cậu cũng có thể thuận tiện "gia công" mỳ trong lúc nhào. Sau khi nhào bột xong, cậu giao cho Điền Bặc Tịch và Viên Hạo xử lý, hai người bọn họ thường xuyên nấu mỳ, cũng coi như thành thạo.
Lúc này Đường Thiệu Ngôn bắt đầu xào đồ ăn kèm, sau khi bắc lửa đun nóng dầu, cậu đổ thịt đã thái hạt lựu và hành gừng băm nhỏ vào xào, đợi sau khi mùi thơm bay ra, lại cho ớt vào xào tiếp. Đợi đến khi dầu ớt chảy ra, lại cho thêm ngũ vị hương và bột hoa tiêu, mùi thơm nức mũi của ớt và thịt lập tức tràn ra, khiến Điền Bặc Tịch và Viên Hạo không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.
Lúc này điều chỉnh lửa to lên, cho xì dầu và rượu vàng vào, lại thêm rau ăn kèm đã thái nhỏ, cuối cùng lại cho thêm ba thìa giấm chua, vị chua nhẹ hòa quyện với mùi cay thơm, càng khiến cho người ngửi ứa nước miếng.
Mì sợi nóng hổi vừa ra nồi, cho thêm nước dùng và đồ ăn kèm, khiến cho bát mỳ cỡ lớn đầy ắp.
Đầu bếp của khu nghỉ dưỡng nhà nông ở bên cạnh nhìn mà tấm tắc lấy làm kỳ lạ, ông ta rất hiếm khi nhìn thấy người trẻ tuổi biết nấu ăn, mà động tác còn gọn gàng linh hoạt không chút lề mề, mười lăm phút là đã xong xuôi.
Hơn nữa dựa vào màu sắc và mùi thơm của món ăn làm ra, chắc chắn mùi vị sẽ không kém, ngay cả đầu bếp như ông ta cũng hơi thèm ăn rồi.
Thấy toàn bộ mì sợi đều đã làm xong, Viên Hạo reo hò một tiếng, xông ra gọi các bạn học khác vào bưng mỳ ra, thoáng chốc bọn họ đã ngồi trong lều ở đằng sau, bắt đầu thưởng thức món mì chua cay thơm ngon.
Có bạn học không ăn được cay, khó xử nhìn bát mỳ thơm nức mũi trước mặt, không biết nên ăn hay là không ăn.
"Mau ăn đi! Không cay chút nào!" Sau khi uống một ngụm nước dùng, hai mắt Thang Lệ Lệ lập tức phát sáng, thúc giục đám bạn học mau mau ăn mỳ.
Nước dùng đỏ au trông có vẻ rất cay, nhưng thật ra đều bị đồ ăn kèm và dấm chua hòa tan, không hề hắc chút nào, trái lại còn rất kí©h thí©ɧ cơn thèm ăn. Mì sợi là tự tay Đường Thiệu Ngôn nhào kỹ, dai ngon trơn trượt, phối hợp với mùi thơm của thịt cắt hạt lựu, vừa ăn vào miệng, thơm ngon miễn bàn. Ngay cả khoai tây, cà rốt, ớt xanh... ăn kèm cũng được xào mềm, cực kỳ ngon miệng.