Chương 13

Bạch Vũ, miễn cưỡng được lời nói của Dung Du an ủi, cuối cùng cũng buông cổ Úc Phi ra và mở mắt, gật đầu mạnh nhìn về phía Dung Du, kiên định nắm chặt tay: "Đúng, dù có sự kiện linh dị thì cũng là do tổ chương trình làm ra vì hiệu quả phát sóng trực tiếp, giống như lúc Úc Phi và Lộc Thất dọa em, em sẽ không bị lừa nữa!"

Dung Du cảm thấy tinh thần của cô gái này thật đáng khen, mặc dù lần đó với Lộc Thất thực sự là có ma quấy phá, nhưng hiện tại không cần chỉ ra điều đó.

Dù sao với mệnh cách của Bạch Vũ, nếu không phải xui xẻo vào nhầm ngôi nhà ma, rồi gặp phải Lộc Thất có bát tự cực nhẹ dễ bị ma ám và Úc Phi có thể chất âm dễ bị vong nhập, thì cả đời cô ấy đáng lẽ sẽ không dính dáng gì đến ma quỷ.

"Tuy nhiên." Bạch Vũ miễn cưỡng cười, "Em cần vào nhà vệ sinh trang điểm lại, Úc Phi, chị có thể đi cùng em không?"

May mắn thay trong phòng ngủ chính có nhà vệ sinh, Úc Phi đành đồng ý, hai người để thiết bị phát trực tiếp lại cho Dung Du giữ hộ.

Thế là fan trong phòng livestream của hai người mắt trơ mắt nhìn thần tượng của mình đi cùng nhau trang điểm lại, chỉ còn lại mỗi Dung Du đang tìm kiếm khắp nơi mà không nhìn vào camera.

"Tôi vào xem mấy chị đẹp, ai muốn nhìn người đàn ông này chứ!"

"Khụ khụ, tôi cũng thế, nhưng mà nhan sắc của Dung Du tôi cũng nuốt trôi, nói ra có được không?"

"Người trước +1, sao Dung Du lại mờ nhạt thế nhỉ?"

"Đúng rồi, vừa nãy cậu ta đứng với Nam Đình, tôi còn thấy nhan sắc hai người chẳng khác nhau là mấy!"

Dung Du hoàn toàn không nghĩ đến việc tương tác với phòng livestream, khán giả cố gắng bắt chuyện nhưng cậu không thèm nhìn vào phòng livestream, tất nhiên không biết khán giả đang nói gì.

Mặc dù có khán giả chê Dung Du không nói chuyện nên chán quá đã chuyển sang phòng livestream của Nam Đình hay Lộc Thất, nhưng vẫn có không ít người ở lại vì nhan sắc của Dung Du, lặng lẽ thưởng thức vẻ đẹp, khiến phòng livestream của cậu tăng nhiệt đáng kể.

Tuy nhiên, dù đã tìm khắp phòng ngủ, Dung Du vẫn không tìm thấy gì, nhưng con quỷ dữ đó đã bị thương nặng rồi, nó còn có thể chạy đi đâu được nữa chứ?

Đang suy nghĩ, Quốc sư Dung đột nhiên cảm nhận được một luồng âm khí không quá rõ ràng nhưng vì xuất hiện đột ngột mà khiến nó trở nên bất thường, nếu không phải vì tu vi của cậu đủ cao, chút dị thường này thậm chí sẽ không bị phát hiện, và nguồn gốc chính là từ cái bình hoa cao bằng nửa người đặt cạnh nhà vệ sinh.

Lúc này, khán giả trong phòng livestream nhìn Dung Du chằm chằm vào cái bình hoa to lớn ấy, dù biết cậu không nhìn thấy bình luận, họ vẫn spam dấu chấm hỏi.

Cái bình hoa này có trong mỗi phòng, chẳng lẽ cái này có gì đặc biệt?

"Đi đi, mọi người mau sang livestream của Nam Đình!"

"Có chuyện gì thế?"

"Nam Đình phát hiện một tầng hầm bị phong kín!"

"Tường, sàn và trần đều dán đầy bùa chú, kỳ dị lắm!"

"Tổ chương trình còn chẳng biết về sự tồn tại của tầng hầm này!"

Các phòng livestream của những khách mời khác đều có không ít người chạy sang góc nhìn của Nam Đình để xem náo nhiệt, nhưng Dung Du vẫn hoàn toàn không hay biết.

Dung Du nheo mắt, hôm qua cậu kiểm tra chỗ đó kỹ càng, nhưng chẳng phát hiện gì, vừa rồi cũng xác nhận không có gì bên trong, giờ làm sao tự dưng lại xuất hiện âm khí?

Cậu cho rằng cái phòng này quá nổi bật, có thể là mồi nhử hoặc cái bẫy dành riêng cho đạo sĩ đến trừ tà, nhưng không ngờ con quỷ lại gan lớn đến mức thực sự ẩn náu ở đây, còn lừa cậu hai lần ngay trước mắt!

Nhưng không còn thời gian để nghĩ nhiều nữa, con quỷ đó có lẽ ngay lập tức đã nhận ra mình bị phát hiện, mà trong nhà vệ sinh vẫn còn Úc Phi và Bạch Vũ, nếu lúc này Úc Phi tình cờ không đứng cạnh Bạch Vũ, rất có thể sẽ bị con quỷ coi là con tin.

Trong giây tiếp theo, Dung Du cắn ngón tay, định dùng sát khí trong máu của mình để trấn áp con quỷ này.

Nhưng cửa nhà vệ sinh đột nhiên bị đẩy ra, con quỷ trong bình hoa cũng vừa vặn lao ra, đồng thời, ba chiếc điện thoại đang phát trực tiếp như bị nhiễu sóng, các phòng livestream đều chuyển sang trạng thái mất kết nối.

Dung Du hơi mở to mắt, động tác trên tay nhanh như chớp, nhưng mắt thấy không kịp nữa rồi, không biết người vừa mở cửa bước ra là ai, nếu là Úc Phi thì sẽ phiền phức đấy!

"Xin lỗi nhé Dung Du, để cậu phải đợi lâu thế..."

Là Bạch Vũ!

Vừa mở cửa nhà vệ sinh, Bạch Vũ đã đối mặt với con quỷ dữ đang định nhập xác, lúc này không cần dọa, cuối cùng nó đã lộ ra gương mặt trước khi chết, đó là một khuôn mặt phụ nữ xinh đẹp, nhưng sắc mặt xanh xao đến kinh hoàng.

"Mẹ ơi!" Bạch Vũ sợ đến mức hét lên một tiếng giận dữ, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn quên mất lời an ủi của Dung Du và Úc Phi trước đó, trong cơn hoảng loạn tột độ, cô đấm thẳng vào mặt con quỷ!

"Bốp!" Mặc dù là thân thể do âm khí tạo thành, nhưng con quỷ lại bị một cú đấm của Bạch Vũ hất văng đi, trên mặt nữ quỷ thậm chí còn hiện lên vẻ không thể tin được, đâm thẳng về phía Dung Du đứng đằng sau.

Úc Phi theo sau Bạch Vũ, thấy rõ mọi chuyện vừa rồi, nhưng chưa kịp để thế giới quan tan vỡ, cô vội hét lên với Dung Du đang đứng ngơ ngác: "Dung Du, mau tránh ra!"

Dung Du đang chờ cô ta lao vào đây, làm sao có thể tránh ra, cậu chỉ khẽ nâng tay, nữ quỷ lập tức bay ngược ra sau, bị bùa chú do linh lực tạo thành ghim chặt vào bức tường bên cạnh Úc Phi và Bạch Vũ, không thể cử động.

Vì đã bắt được, Dung Du đang định tiến lên xử lý, nhưng lại ngừng lại vì nhớ ra điều gì, quay đầu nhìn Úc Phi và Bạch Vũ đang ngây ra như tượng rồi nói: "Không sao rồi."

Dù sao cậu cũng còn nhớ phải an ủi hai quý cô có mặt tại đây, nhưng có lẽ không có tác dụng lắm.

Vừa rồi Bạch Vũ đấm bay thứ này, Úc Phi còn muốn nói, liệu có phải thứ này do tổ chương trình dàn dựng để dọa họ không, nhưng giờ đây Dung Du chỉ cần nâng tay lên giống như trong phim khoa học viễn tưởng, ghim thứ này vào tường, cô không thể tiếp tục tự lừa mình được nữa.

"Đây là... ma à?" Giọng của Úc Phi cũng trở nên mơ hồ.

"Ở đây thực sự có ma!" Bạch Vũ vừa đấm bay nữ quỷ vẫn còn ôm mặt khóc hu hu, "Tại sao em lại xui xẻo thế này, hu hu."

Dù vẫn còn rất sợ hãi, nhưng có vẻ cô ấy hoàn toàn không ngạc nhiên với sự tồn tại của ma quỷ trên thế giới này.

Tuy nhiên, ngày hôm qua Dung Du đã nhận ra trên tay Bạch Vũ có đeo chuỗi Phật châu đã khai quang, đoán rằng cô ấy có lẽ quen biết với một người tu hành trong Phật môn có tu vi thâm sâu, vì vậy cậu không hề ngạc nhiên. Hơn nữa, cô ấy cũng chưa từng nói rằng không tin vào chuyện ma quỷ.

"Chào cô, Âu tiểu thư." Dung Du nhẹ nhàng kéo một chiếc ghế ngồi đối diện nữ quỷ, "Tôi đang vội, cho nên mong cô thành thật khai báo, chống cự sẽ chỉ làʍ t̠ìиɦ hình tồi tệ hơn."

Dung Du hoàn toàn có thể khiến con ác quỷ này, kẻ đã gϊếŧ hại không ít người oan ức, tan thành mây khói, hoặc thậm chí gọi quỷ sai đến để đưa cô ta xuống âm phủ xét xử. Tuy nhiên, cậu phải tìm hiểu rõ ai là người đang giúp đỡ con ác quỷ này.

Bị bắt, nữ quỷ không còn giữ vẻ mặt đáng sợ như hai ngày qua. Nghe Dung Du gọi tên mình, cô ta thậm chí ngạc nhiên: "Sao cậu biết tôi họ Âu?"

Dung Du thản nhiên giải thích: "Một người quen của tôi có người thân từng biết cô khi còn sống, anh ấy đã nói cho tôi biết."

Úc Phi bàng hoàng một lúc cũng dần tỉnh ngộ, nhưng cô không khỏi kinh ngạc khi thấy người mà cô luôn nghĩ là đứa em trai yếu ớt cần được chăm sóc lại đang trò chuyện với một con ác quỷ. Đây là cảnh tượng gì vậy?

Cô lại nhớ đến sự mờ mịt trong trí nhớ hôm qua và sự khó chịu vào ban ngày hôm nay, trong lòng bắt đầu có suy đoán, mặt tái xanh, cả người lảo đảo.

"Đúng vậy, tôi họ Âu, là con gái của tướng quân Âu, cũng là vợ mới cưới của A Sinh." Nữ quỷ mở lời, vẻ mặt buồn bã và Hồi niệm, "Đó đáng lẽ phải là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi..."

Dung Du không ngắt lời nữ quỷ, ngược lại, cậu để cô tiếp tục nói.

"Cô nói A Sinh và người phụ nữ, có phải là đại thiếu gia và vợ anh ta không?" Bạch Vũ mạnh dạn hỏi nữ quỷ.

"Cô ta không phải vợ của A Sinh, cô ta là kẻ lừa đảo!" Nữ quỷ mặt biến đổi đau đớn và tuyệt vọng, "Cô ta lừa dối A Sinh, còn hại chết tất cả mọi người!"

Khuôn mặt thanh tú của cô ta đầy sự đau khổ, tiếng nói bi thương: "Trong ngày cưới của tôi và A Sinh, người phụ nữ đó trở về trong bộ dạng bẩn thỉu, cầu xin A Sinh tha thứ cho cô ta. A Sinh không thể tha thứ, nhưng vẫn giữ lại đứa con của cô ta và cho cô ta một khoản tiền để rời đi."

"Cô ta cầu xin chúng tôi, nói rằng mình đã biết sai, muốn tham dự lễ cưới của chúng tôi, tôi đã đồng ý, nhưng cô ta đã bỏ độc vào thức ăn và nước uống của lễ cưới!" Nước mắt đen từ khí quỷ chảy ra từ khóe mắt nữ quỷ, "Cô ta và tên cường hào địa phương đã lấy hết những gì có giá trị ở đây, thậm chí thiêu hủy toàn bộ xác của chúng tôi!

Nói xong, nữ quỷ cúi đầu cười khổ: "Khi tôi tỉnh lại, phát hiện mình đã trở thành quỷ, chỉ nghĩ rằng có lẽ làm ác quỷ cũng tốt, có thể tìm được người phụ nữ đó hoặc con cháu của cô ta để báo thù!"

"Nhưng cô không thể hại người khác chứ!" Bạch Vũ, dù có chút thương cảm, nhưng khi nghĩ đến việc con quỷ này có ý định gϊếŧ họ, cô rất giận dữ.

"Tôi thực sự đã làm điều ác, dù có tan thành mây khói cũng là đáng tội." Nữ quỷ không phủ nhận, bị đóng đinh trên tường cũng không Khâu xin, chỉ khẩn thiết nói: "Tôi chỉ xin các người, ít nhất hãy cho tôi biết liệu người phụ nữ đó trước khi chết có bị báo ứng hay không, để tôi có thể tiêu tan chấp niệm này."

Úc Phi và Bạch Vũ đều có chút lưỡng lự, chuyện này đã xảy ra cách đây tám, chín chục năm, việc tìm người quả thực rất khó khăn...

Dung Du đột nhiên quay đầu nhìn hai cô gái: “Hai người đang thương hại cô ta sao?"

"Thực ra cũng không hẳn." Úc Phi ngập ngừng nửa giây rồi lắc đầu, "Tối qua nếu không có Dung Du, tôi đã bị cô ta gϊếŧ rồi, tôi sẽ không thương hại kẻ muốn hại mình."

Bạch Vũ hơi ngượng ngùng vì cảm thấy thương hại cô gái họ Âc, nhưng cũng gật đầu đồng tình với Úc Phi.

"Vậy thì tốt." Dung Du quay lại, thản nhiên giải thích: "Tất cả những điều cô ta vừa nói đều là dối trá, cô ta chỉ là một con ác quỷ độc ác, tội đáng chết, toàn nói lời dối trá."

Nếu không có Nam Đình nói cho cậu biết, cậu cũng không rõ nữ quỷ nói thật hay giả, nhưng luồng khí huyết đậm đặc trên người cô ta chắc chắn không lừa được.

Giây trước còn giả vờ đáng thương, nữ quỷ lộ ra vẻ mặt dữ tợn kinh hoàng: "Ngươi!"

"Ta chỉ phát hiện có một đạo sĩ có tu vi không tệ đang giúp cô, muốn thử câu cá thôi." Dung Du bình thản nói, "Nhưng dường như cô không thể liên lạc với hắn, coi như ta lãng phí thời gian."

Nữ quỷ điên cuồng vùng vẫy: "Ngươi không thể gϊếŧ ta, hắn sẽ không tha cho ngươi!"

"Ta rất mong đợi điều đó." Vẻ mặt Dung Du không chút dao động, câu giơ tay vẽ một lá bùa.

"Đừng!!!"

Bạch Vũ, đang quan sát, không nhịn được thì thầm với Úc Phi: "Chị Úc Phi, không biết có phải ảo giác của em không, nhưng Dung Du giờ nhìn cứ như phản diện vậy."

Úc Phi cảm thấy tê dại: "Không phải ảo giác, chị cũng cảm thấy vậy..."