Khi họp nhóm vào buổi chiều, Đan Dương nói với mọi người: "Gần đây tâm trạng Từ tổng không được tốt lắm, mọi người đều biết rồi đấy. Hôm nay sau khi trở về từ buổi đấu giá, sắc mặt anh ấy đen như đáy nồi, nên mọi người đừng ai lười biếng, cẩn thận kẻo dẫm phải đuôi hổ đấy."
Vưu Tiêu giải thích cho Đường Diễm: "Gần đây tập đoàn Từ thị đang chuẩn bị mở một triển lãm nghệ thuật để mừng sinh nhật cựu chủ tịch. Từ tổng vốn định cống hiến một số tác phẩm nổi tiếng cho ông, nhưng bị em trai ra tay trước một bước, mượn hết các tác phẩm ở các phòng tranh và triển lãm lớn trong thành phố Vân Châu rồi. Vì chuyện này mà tâm trạng Từ tổng vẫn rất tệ, sáng nay anh ấy đã đi dự một buổi đấu giá."
Đường Diễm gật đầu, thầm nghĩ tranh đấu nội bộ trong các doanh nghiệp gia đình quả thật rất nghiêm trọng.
Ngày đầu tiên đi làm không có nhiều việc, Đường Diễm làm quen với môi trường văn phòng, xem qua sổ tay nhân viên trong nhóm, tìm hiểu một chút về nội dung công việc của mình, và cứ thế một ngày trôi qua.
Sau khi tan làm về ký túc xá, bạn cùng phòng Cố Diệu đang chơi game, tiếng bàn phím kêu lách cách. Ký túc xá của nghiên cứu sinh Đại học Vân Châu là phòng hai người, Cố Diệu hiện là người bạn thân nhất của cậu.
"Về rồi à?" Cố Diệu hỏi mà không ngẩng đầu lên: "Tối nay ăn gì?"
"Ăn ở căng tin thôi, không có tiền ăn chỗ khác đâu."
Đường Diễm đặt cặp công văn lên bàn, thay bộ đồ trang trọng trên người thành trang phục thoải mái.
Sau khi chơi xong game, Cố Diệu nói với Đường Diễm: "Hôm nay có cô gái hẹn tớ đi ăn cơm, tớ từ chối, vì muốn mời cậu ăn một bữa, chúc mừng cậu ngày đầu tiên đi làm. Thế nào, cảm động không?"
"Cảm động."
Đường Diễm gật đầu: "Nhưng không có gì đáng chúc mừng đâu, vẫn ăn ở căng tin thôi, nếu cậu thật sự muốn chúc mừng, mời tớ uống chai sữa chua là được rồi."
Nhưng Cố Diệu vẫn kiên quyết muốn dẫn cậu đi ăn bên ngoài, còn thay một bộ đồ thời trang trẻ trung.
Đường Diễm không thể thuyết phục được cậu ta, bị lôi kéo đi một quán lẩu.
Trong lúc ăn, Cố Diệu bỗng nhớ ra một chuyện, nói với Đường Diễm: "À đúng rồi, chiều nay nhà đấu giá gọi điện cho tớ, nói ba bức tranh của cậu đều đã bán hết, tiền sẽ được chuyển vào thẻ của cậu trong thời gian tới."
Động tác ăn thịt của Đường Diễm khựng lại một chút, rồi như không có chuyện gì nói: "Thật à, vậy thì tốt quá, cảm ơn cậu nhé Cố Diệu."
"Hai đứa mình nói gì cảm ơn."