Chương 22

Sở Từ cẩn thận ngậm chặt miệng bình, nếu như đổ ra một chút, cũng đủ khiến cô đau lòng.

Chần chừ quá lâu, Sở Từ không dám trì hoãn thêm thời gian nữa, nhanh chóng chạy lại rót một ngụm nước vào miệng, rồi chạy tới địa điểm cần đến.

Cô vẫn là xem thường uy lực của mặt trời. Ngắn ngủn hai dặm mà, suýt chút nữa bị cô chạy thành con đường hoàng tuyền.

May mắn thay, còn thừa một chút thời gian, cô rốt cuộc "bò" tới được nơi thích hợp để tránh nóng.

Mà "phong thủy bảo địa" này hiển nhiên không phải chỉ dành riêng cho cô.

Nơi này đã có không dưới mười người, có nhóm hai ba người, cũng có vài người độc hành giống như Sở Từ.

Một người phụ nữ lớn tuổi đứng tương đối gần Sở Từ, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của cô, có chút thương cảm. Bà ta bèn hái từ bên cạnh một chiếc lá bồ đại phiến dùng làm quạt, nhét vào tay cô.

Cô gái này có độ tuổi tương đương với con gái bà, tám phần cũng là vì buổi sáng không muốn ra cửa, lề mề mãi mới bị mặt trời phơi nắng như vậy.

Bất giác, bản năng người mẹ trỗi dậy, bà ta không nhịn được lẩm bẩm:

"Ai, các ngươi những người trẻ tuổi này, nói các ngươi còn không nghe, phàm là buổi sáng có thể sớm ra cửa một chút, có thể làm thêm được chuyện.

Bất quá lần này còn đỡ, da dẻ bên ngoài của ngươi chỉ bị phơi nắng nhẹ, còn chịu phóng xạ cũng không lớn. Về nhà, hãy tránh tối ra ngoài, đắp khăn lạnh thì sẽ ổn thôi. Lần này coi như là bài học nhớ đời.

..."

Bà ta có thể là nhớ đến cô con gái hay lo lắng của mình, lời nói cứ lặp đi lặp lại không có điểm kết thúc.

Sở Từ nhận lấy "cây quạt", cảm ơn bà ta, sau đó xấu hổ đáp lời bà ta.

Một người đàn ông trung niên trong cùng nhóm với bà ta nhìn không nổi, cười lên ngắt lời bà ta.

Bà ta cũng rốt cuộc nhận ra, người trước mắt này không phải là con gái hay lo lắng của mình, ngượng ngùng giải thích:

"Tiểu cô nương, làm ngươi chê cười. Hôm nay cũng bị con gái nhà ta chọc giận, nói chuyện với ngươi liền không thể kiểm soát được bản thân, nói nhiều quá. Đừng trách móc ta."

Sở Từ cười lắc đầu. Bà ta có thể dừng lại, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bà ta hỏi: "Tiểu cô nương, ngươi cũng đi đến nơi nhặt được nguồn năng lượng thạch cấp A để thử vận may sao?"

Sở Từ gật đầu. Nơi đó hiện tại nổi tiếng như vậy sao?

"Bà cũng vậy?"

Bà ta cười, ánh mắt bà ta hướng về những người xung quanh:

"Đều là vậy thôi. Phía trước còn có rất nhiều người nữa. Bất quá chỗ đó đã bị người ta tìm kiếm nhiều lần rồi, tỷ lệ tìm được nguồn năng lượng thạch không cao. Hai ngày nay nhà của chúng ta vừa lúc không thiếu lương thực, ta mới muốn đi thử vận may."