Chương 43: Lão Du Côn

Hải Chân lao xuống đại thủy thân thể quang năng che lấp, xuất hiện một con đại mã ngư. Trần Hùng chậc lưỡi hiểu ra, Hải Chân thân cao khác biệt bàn tử lý do. Vụt xuống đại thủy lượn lờ thân thuộc khác môi trường, mỉm cười xem ra nàng lo xa. Huyết thể sinh mệnh lực bồi lắp thiếu hụt không khí, thâm hải khó khăn phân nửa tiêu trừ. Theo Hải Chân bóng dáng, đạp thủy xuyên qua ngư tuyền hội tụ. Vụt qua bên cạnh đôi ngư quấn quýt , tựa trêu nhân cô độc chốn tiên nhân, mỉm cười lão ca tại ắt cảm thông cho vào bụng.

Hải Chân hạ thân áp sát bề mặt đại địa, chậm rãi tựa khoe khoang đại hải khung cảnh. Trần Hùng mơ màng mắt lướt qua từng dãy san hô, rực rỡ tia nắng tôn vinh hảo thiên nhiên ban thưởng. Bên trong lấp ló tiểu ngư gia, giáp xác tò mò nhô khỏi nơi cư ngụ quan sát lạ lẫm sinh vật. Vận huyết năng cong tay búng tới, xung năng đập chúng nghiên ngã hỗn loạn. Cười to Huyết năng dẫn đến hạ bàn, tựa phản lực động cơ đẩy vụt đi.

Lơ lửng xâm nhập sứa bầy không gian, linh hoạt tránh vạn tia xúc tua, nhập vai thám hiểm giả . Huyết Thể uy năng thế nào bá đạo, vẫn không ngăn đau đớn truyền đến tinh thần. Híp mắt nhìn Hải Chân dẫn đường, là muốn ăn đòn thanh niên. Một cơn nguy cơ ập đến, bản năng cảnh giác gọi Trần Hùng vội vã đạp lưu thủy , lấy đà nghiên người tránh đi.

Vụt

Quay đầu phía sau là đại ngư vòng trở lại, đầu ngư xộc ra nhọn hoắc mũi kiếm, thân dẹp hoàn hảo tốc độ cắt xé đại thủy đến. Kiếm Ngư lạnh lẽo xác định con mồi, tốc độ theo đôi lần quãng đường truy đuổi con mồi. Trần Hùng lâm vào khác môi trường, phản ứng đình trệ chỉ kịp lóe lên ánh bạc.

Phập

Kiếm Ngư xuyên vai hắn ra phía sau, đại lực ẩn chứa bùng phát, hung ngư vùng vẫy nới rộng thương tích. Huyết sắc lan một vùng đại hải, đánh đuổi tiểu ngư tò mò lượn lờ chung quanh. Trần Hùng nghiến răng cho vơi đau đớn, tay nắm Kiếm Ngư quấy phá nơi đầu vai. Huyết năng hội tụ sinh vạn lực siết chặt trong tay sinh vật. Cảm nhận trong tay gãy nát cốt cách, ném đi hấp hối Kiếm Ngư tập trung điều tiết khí huyết, hắn biết đại hải tối kị nhất điều. Hài lòng huyết thương đóng vẩy che lấp, nhíu mày lênh đênh bơi đến Hải Chân.

Hải Mã vờn quanh thể hiện hoảng hốt ý, thấy thanh niên ly khai, Hải Mã vụt đến Kiếm Ngư xác. Vĩ tụ quang năng nổi bật đen tối lòng đại hải, Hải Mã quật đến Kiếm Ngư xác xé toạt đầu ngư, rơi ra bên trong Ngư Trùng xác. Hải Chân biết Ngư Trùng tập tính, có thể ly khai chủ thể tìm một cái khác cư ngụ, hắn không cho phép điều đó xảy ra.

Trần Hùng gật đầu hiểu vấn đề, theo Hải Mã xuống nơi ánh sáng heo hắt. Trần Hùng không lo lắng bóng đêm âm u, hắn được tác mạnh bạo tay thấu triệt tầm nhìn, hắn có cảm giác đâu đó theo dõi. Trần Hùng không quay lại phía sau quan sát, là bạn là thù hạn chế xung động sinh đề phòng. Hải Chân tức tối lao đi, hắn dùng mọi cách báo hiệu bản năng thú huyết, một thứ đói khát tích trữ phấn khích . Trần huynh đệ không hiểu ngu ngốc. Hải Mã mắt đảo ngang dọc bên dưới san hô dãy, vụt đến tiểu động khẩu tránh nguy nan.

Trần Hùng nhanh nhẹn chen vào hệ sinh vật, đẹp đẽ xúc tua chương ca truyền đến độc tố. Trần Hùng tứ chi co giật, đau điếng thiêu đốt cảm nhận. Gian nan bám thành động khẩu chú tâm bên ngoài động tĩnh. Thời gian trôi yên bình tiểu động khẩu, Trần Hùng nhận định hiểm nguy qua. Đại hải sinh linh thích nghi liên miên dòng thời gian, chờ đợi tập kích không phải đại lão tác phong.

Trần Hùng có thời gian lâm vào suy tư Lôi Thần hành động. Tiền bối quyết tâm nói lên hệ trọng sự tình, vượt hiểu biết thường nhân đe dọa Hải Tộc sinh mạng duy nhất, Ngư Trùng Vương giả. Trần Hùng thở dài Ngư trùng cấp bậc, có hay không chí tôn cấp vạn năm thâm hải.

Ra hiệu Hải chân ly khai tiểu động khẩu, Trần Hùng thay đổi tìm kiếm phương thức, hắn nhận ra phải dùng nghịch thiên Huyết thể, theo dấu Lôi Thần bù đắp thiếu sót thời gian. Trần Hùng dang tay vận lực, huyết mạch sôi trào công phá da non thương tích. Huyết mùi lan tỏa kéo lấy đại hải đói khát sinh linh, từng đầu ngư loạn tranh vụt đến. Mặc Hải Chân vĩ quất tới tấp can ngăn, Trần Hùng quyết thử sức phán đoán.

Đói khát chi ý bao phủ chung quanh, từng đầu sát ngư tứ phương bát hướng lao đi. Trần Hùng ngẩng đầu nhìn lên trên, chút ánh sáng khắc họa hung bạo dáng dấp. Từ Kiếm Ngư quyết đấu hắn nhận ra , đại hải tử lộ ngây thơ thối ý. Trần Hùng tâm thế có chuẩn bị, Huyết năng khởi tụ hóa huyết sắc giáp tay, đón phía trước bóng đen..

Bành

×

— QUẢNG CÁO —

Đại lực ập đến khiến Trần Hùng choáng váng, lưu thủy dư lực đẩy nhân trong cuộc lướt đi. Trần Hùng chú tâm quan sát phía trước, Bàn Ngư hung ác hàm liên hồi cắn xé huyết sắc giáp tay. Trần Hùng thủ cước phía dưới vùng lên Bàn Ngư bụng mềm. Bàn Ngư linh trí thuộc Ngư Trùng điều khiển, đau đớn thể xác không làm hung tính thuyên giảm.

Đại khẩu khóa chặt không cho Trần Hùng thoát đi, từng luồng linh năng xuất hiện, Bàn Ngư nanh xuyên qua huyết sắc giáp.

Trần Hùng cảm nhận thấu cốt đau đớn, song tay vô lực trong hung ngạc khẩu, bhe răng khởi động ắt chủ bài Dịch thủ. Trần Hùng bỏ qua lo nghĩ tà ác sinh đại hải tai ương, hắn tính mạng chạm đến sinh tử lằn ranh. Hôi sắc khí chạm đến bên trong Ngư Trùng trú ngụ, bản năng mẫn cảm đoạt mệnh tà khí khiển Bàn Ngư khẩu há mở thoát đi.

Trần Hùng lung lay chìm xuống đại hải, Hải Chân núp một góc vụt đến đón đỡ. Quan sát rách nát thanh niên tay, thở dài thương hải tang điền phế chi tao ngộ. Hải Mã há mồm nhìn từng luồng huyết năng nối liền cốt cách đổ nát, linh tính gân di động tìm về bản ngã. Hải Mã đôi nhịp chớp mắt tái sinh mô cơ Trần Huynh đệ, lợi hại ta ngưỡng mộ. Trần Hùng tâm khiển huyết năng bồi lực, tay chỉ đến Bàn Ngư tháo chạy phương.

Hải Mã hiểu ra vụt đến phía sau thanh niên, vận dụng huyết mạch kỹ. Hải Mã thân thể biến góc cạnh, vĩ sinh tam vây linh năng vào vị trí, phát lực mang thanh niên vụt đi. Lưu thủy dòng táp buộc Trần Hùng nhắm mắt, tìm kiếm đen tối thâm hải Dịch chi khí. Bàn Ngư thuộc Ngư trùng khiển, chạy trốn hậu phương Ngư Trùng ổ. Trần Hùng suy tư thời điểm liên hệ Dịch chi biến mất. Một luồng tê dại lan đến Hải Mã, thân thể hóa tự vệ trạng thái, tán linh năng đưa Trần Hùng vụt xuống.

Bộp

Trần Hùng mặt cắm rong rêu đại địa, chậm chạp thân vùng vẩy mịt mù bùn, đề phòng săn mồi sinh vật. Trần Hùng tầm mắt chú ý một phương heo hắt rực sáng. Huyết năng tụ song mắt xuyên qua bên trong không gian, một trung niên thưởng tửu hướng đến mỉm cười. Trần Hùng giật mình thu mắt, thế nào nhân tồn tại thâm hải. Đầu vụt đến tê dại lực lượng kết hợp suy đoán, hắn vội tìm kiếm Hải Mã lao đến.

Lôi Bành cảm nhận song nhân bên ngoài Lôi Cầu, Hải tộc tiểu tử cùng một tên ẩn tàng tiên thiên sát khí, vung lôi thủ xé mở phong ấn không gian.

Trần Hùng co giật vụt vào bên trong, mắt nhìn bên cạnh nguyên vẹn Hải Mã huynh, vùng vẩy nương nhờ lau khô đại địa. Linh năng gia thân hóa nhân dạng, Hải Chân phấn khích ra mắt thần tượng.

-Kính an Lôi Thần, ta là Hải Mã thất đời truyền nhân.

-Tiểu tử bỏ câu nệ tiểu tiết, bỗn gia không ưa vô bổ lời.

Hải Chân ho khan che xấu hổ, sùng bái khiến hắn tạm quên nghiên cứu tri thức. Lôi Thần không thích lòng vòng khó đi, điều chỉnh phù hợp thái độ hướng đến nghi vấn.

-Lôi Thần đại nhân, ngài sao không trở về Hải Địa.

×

— QUẢNG CÁO —

Lôi Thần hùng hổ biến mất cạn bát, quay người cao nhân chấp tay thở dài.

-Trùng Vương sinh mệnh lực kinh thiên, ta thỉnh thoảng tẩm quất không thể diệt sinh mệnh.

Trần Hùng nhìn một phương đen tối động khẩu, Ngư Trùng hang ổ Bàn Ngư tìm về. Trùng Vương còn tồn tại, làm sao Lôi Thần an lòng ly khai Hải địa, một chuyến Thú Nhân quốc.

-Lôi Thần đại nhân ta nhận Ngạc Liêu tiền bối ủy thác, dẫn đường ngài đến cuộc quyết đấu .

Tạch tạch tạch

Lôi Thần vụt đến bắt lấy hắn thân thể, tứ phía lôi điện xông khói thanh niên nhân. Lôi Bành vội thu lôi năng, hắn xung động nhớ nhung gia nhân, vã mặt cứu tỉnh thanh niên.

-Tiểu tử mau dẫn ta đi gặp nàng.

Trần Hùng tỉnh lại nuốt xuống bực bội, Lôi Thần đại nhân danh bất hư truyền đùa bỡn lôi điện chi lực, có điều ta đau đớn a.

-Lôi Thần đại nhân ngài hiện tại rời đi, Trùng Vương thế nào.

-Trùng Vương ? Ta cô độc buồn chán giữ lấy nó tính mạng, nay nàng tin tức có cần chi phí thời gian.

Trần Hùng liên hồi chớp mắt hiểu ra, đỉnh phong bá đạo bóng đèn xuất hiện, Ưng gia khổ mệnh thêm sâu. Hải Chân chú ý thần tượng hành động, bất cứ sai bảo đều tự hào đón nhận. Lôi thần bắt lấy còn lại vò, cạn một hơi hào khí tiễn biệt

-Đây là tuyệt thế tửu bảo Mòng gia, nhiều năm biến mất làm sao tại đây?

-Ta gấp gáp truy Trùng Vương tiện tay mượn dùng. Tiểu tử muốn đòi công đạo ?

Hải Chân liên hồi lắc đầu , hắn nào dám bắt lỗi ngang tàn thanh danh. Lôi Thần đỉnh cấp thân phận trong lòng Hải nhân, muốn thứ gì không được. Hắn chỉ tội nghiệp Mòng lão thái gia thương nhớ lâm bệnh, Hải Chân quyết mang tin tức trở về cứu lão cơn nguy kịch.