Trần Hùng nghe Bất Tử Hồn điển cố, Dịch thể bỗn nguyên run run. Vận lực áp chế tà vật. Bất Tử Hồn đại đạo không khiến Trần Hùng ghét bỏ, ngược lại đôi chút bái phục đỉnh thiên lập địa ác chủng. Hắn quan niệm đại đạo chính tà song hành tồn tại, nhớ đến Bất Tử Hồn lời Huyết thể linh trí sinh, theo khác khía cạnh chính là Trần Hùng nghịch thiên hiện diện. Bất Tử Hồn Linh Vương cầm nắm hư vô vận mệnh, rùng mình nghĩ đến Bất Tử Hồn tồn tại đâu đó đại lục.
-Các ngươi hiện tại thành thân được rồi....
Trần Hùng nhìn Ưng gia lo thay bộ dáng lắc đầu thở dài.
-Hiện tại loạn lạc thời kì, không bàn đến nam nữ sự tình. Ưng lão, Xà Nhân cho người khống chế Chế Tác thánh địa , âm mưu làm gì đó
-Xà Nhân thế nào tùy tiện, không để ý chúng ta Tam lĩnh ánh mắt ? Khoan đã, Xà Nhân là muốn tiến công Nhân vực.
Ưng Chinh thấy thanh niên hiếu kì mắt, vội thu thất thố ngồi xuống than thở.
-Xà nhân mẫu thiêng liêng tính, Mẫu Xà nhiều năm trước thân lâm đại hạn, Xà Nhân tìm trăm phương ngàn kế chữa trị. Thời điểm tiến đến Nhân Vực tìm kiếm sinh mệnh thiên tài địa bảo, bách nhân Xà tộc chỉ một quy hồi Thú Quốc, kèm Nhân Vực lời nhắn. Thú Nhân tạp chủng, giúp bẩn tay chúng ta Nhân loại. Sau Xà Mẫu cái chết, Xà Nhân ít xuất hiện bên ngoài Xà tộc lãnh địa.
-Khốn kiếp Xà Nhân, bọn chúng dùng thánh địa nhân khả năng phá Độc Thể phong ấn, đáp trả Nhân Vực đại thù hận.
Ưng Gia xúc động dâng, Nhân vực thế lực hắn hiểu một hai. Tứ Lĩnh chủ qua đỉnh phong thời kì, duy nhất một phương Ma Chủ dư lực bình Thú Quốc. Ngạc Liêu thân thiết nữ hài liên hệ, nghe đại sự tiến đến tiếp lời.
-Phải ngăn Xà Thanh mộng tưởng viễn vong. Độc vật không được phép xuất thế. Xà Nhân âm tính cách, ắt có phía sau bố cục đề phòng chúng ta can ngăn.
Ngạc Liêu mấu chốt lời khiến Ưng Gia tỉnh tâm. Hắn uy phong toàn cõi thời kì qua, lão bệnh hoành hành không phải Xà Thanh đối thủ, tuyệt thế thiên tài Xà tộc. Xà Nhân thế lực ắt biết Ngạc Liêu quan hệ, kẻ có thể kìm hãm Ngạc Liêu, thiên sinh mãnh lực Sư Lãng, Sư Lĩnh chủ.
-Liêu, tên hiếu chiến phía nam muốn nhúng tay.
Ngạc Liêu quanh năm tại Ngạc Lĩnh, không thấu Thú Quốc nội tình. Xà Nhân chu toàn toan tính bao nước cờ ẩn dấu, nàng trí nhớ hiện lên một kẻ phiền phức nàng cố hương, quay sang lão đầu họm hẹm.
-Ta biết một tên khó chơi nơi sâu Thủy vực. Nha đầu ngươi đến chuyển lời ta hẹn quyết chiến, hắn chắc chắn xuất hiện.
Ưng Gia tâm xao động mắt già nua giựt loạn, Hắn ngửi ra bên trong bí ẩn quan hệ. Ưng nhãn xuyên phía trước tương lai, nam tử hán đối đầu định chung thân hệ trọng. Ưng Lão thế nào hỏi sâu xa vấn đề.
-Ngươi thấy hắn thế nào ?
-Trăm năm đấu vạn hiệp trận, ta nhỉnh hơn một chút phần thắng.
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng hít một hơi, Ngạc Liêu cấp bậc tồn tại ta phe phái. Thập phần khuất phục Xà Nhân âm mưu. Đại sự qua, hắn có thể an tâm ngắt kết nối tái tạo nhân vật. Gạt bỏ tà ác gia thân, thu ngắn khoảng cách uyên ương đôi. Miêu Lan lơ đễnh mặt đảo qua, trong thấy Trần Hùng mơ màng thói quen, nàng ghét nâng tay ngọc vã mặt.
Chát
Trần Hùng ôm mặt đối mặt lung linh lan tỏa, cảm nhận cơn đau vạn phần xứng đáng, tập trung nghe tiếp Ưng gia lời.
-Bình thường ngươi hay hắn gây chiến ?
-Ta không thích chiến đấu.
Nhìn gia gia mắt lóe phấn khích , Miêu Lan nghiên đầu lâm minh ngộ gia gia hành động, cười thầm trong bụng gia gia tâm bất ổn a.
-Các ngươi nhập nơi sâu Ngạc Lĩnh, tự khắc hiện Thủy vực lối vào.
Nhìn Ngạc Liêu khuất bóng sau hàng cây Ưng gia thở dài, xem ra bách niên lãnh cần thời gian tan chảy. May mắn lão có ma mảnh nha đầu giúp sức, ắt rút nhanh tiến trình đến khi tên Thủy Vực xuất hiện.
-Nhãi nha đầu, Thủy vực chuyến đi cẩn trọng. Hoang sơ hung thú tránh trực tiếp đối đầu, gia gia đến Xà Lĩnh đề phòng.
-Tà đạo tiểu tử, ta nha đầu sợi tóc mất một, nhổ ngươi song cái răng cửa.
Trừng mắt đe dọa trong mắt Trần Hùng không chút áp lực, tam phần cô nàng dáng dấp hóa thân thiết khí thế . Đỉnh phong bá đạo Ưng Lĩnh chủ phong thái bộc phát , Ưng khiếu tựa sấm động phá không lan xa, Ưng lão thân ảnh tựa hư vô biến mất.
-Hùng, chúng đi đến Thủy vực a.
Vài canh giờ qua đi, đám người tiến đến Thủy Vực cấm địa, thủy địa song hành hoang sơ cảnh sắc. Thú tộc huyết mạch sinh nghiêm thứ bậc, gấu đen tại buông bỏ chạm mặt đại lão căng thẳng. Gầm gừ suốt hành trình, dọa chạy bản địa tiểu thú. Sợ mạnh hϊếp yếu chính ta lão ca bản chất.
-Hùng, làm sao di chuyển a.
Trần Hùng nhếch mép nam nhân thể hiện thời điểm, lật tay hư vô hiện bổ củi rìu, lao đến chung quanh đại thụ nơi. Theo hiện đại dòng kí ức, vài nén thời gian bổ thành một cái độc mộc thuyền. Tiếp đến tiểu đao khắc họa thô sơ mái chèo, mài dũa mịm màng bề mặt tăng tốc độ di chuyển. Khoét lấy chỗ ngồi vị trí nhân dính sát hình tượng.
-Mời tiểu thư lên lãng mạn chuyến đi a
Nhìn hắn múa lời thơm ý đẹp, Miêu Lan xí một tiếng bước lên mộc thuyền. Phía sau gấu đen khoái chí mới lạ đồ vật, theo nàng bước chân yên vị cạnh bên. Độc mộc kiên cường nâng đỡ bách cân sức nặng, chậm chạp lướt con nước trôi đi. Trần Hùng vững tay chèo thao tác, thủy lực phụ trợ loại bỏ ban đầu nặng nề. Mộc thuyền lướt đến phía trước, xuất hiện tàn thụ đổ gãy ngăn thủy dòng. Mắt gấu trăm dặm tinh không sợ chết gào thét, Trần Hùng hét lên một tiếng bình hỗn loạn, tay một bên thêm lực điên đảo chèo, khiển mộc thuyền kịp thời tránh nạn.
×
— QUẢNG CÁO —
-Quên nói qua, ta lần đầu trải nghiệm a.
Miêu Lan tay vỗ ngực chưa hạ đường huyết, nghe thấy thanh niên lời thú tội, lệ trực chờ nơi khóe mắt hò hét
-Cho ta trở lại Tiểu Thanh lưng a.
Thanh Điểu tìm được giải thoát cơ hội, theo Ưng gia bay đến phương nao. Trần Hùng thở dài, nàng đãng trí bệnh trầm trọng a. Mặc song âm gào gú, mộc thuyền bền bỉ xuôi dòng thiên nhiên sinh thành. Ven bờ hàng cây thay đổi, hóa quỷ dị ngoằn nghèo thu hẹp lối di chuyển. Thú khiếu biến dạng rền vang, tựa đôi phần ác linh gọi hồn. Gấu đen tìm kiếm vui thích lờ đi xung quanh hoàn cảnh, vờn quanh Trầm Hùng đua đòi mạo hiểm trải nghiệm. Linh giác gấu cấp báo hướng một phương gầm gừ. Trần Hùng hạ tay chèo nhìn nơi xa, từng đầu hung thú thập thò ngang mặt nước. Trần Hùng sảng khoái cười ha hả nói
-Đến đó một chút a.
Miêu Lan bên cạnh Trần Hùng đoạn thời gian, nàng phát hiện hắn tính xấu đếm không hết bàn tay. Vô phương phá đầu đất nhân sở thích, đành nghiến răng nghiến lợi dời tức tối đến gấu đen. Trần Hùng tay chèo vận huyết năng, mộc thuyền tựa phụ trợ động cơ gắn, đánh một cung hoàn hảo đến phía trước.
-Ngươi lần đầu say thuyền a.
Trần Hùng trông thấy nàng mặt trắng bệch, khiển thuyền đến bên bờ cù lao bến. Hùng chưởng phát uy, đập tan chung quanh cây cối thành thoáng đãng khu. Hắn tay lật bàn ghế bộ xuất hiện, bên trên dĩa mồi hoàn hảo bảo quản hương, bên cạnh rỗng tửu vò tố giác vụng tình cách. Với lấy ném bỏ, Trần Hùng cấp tốc khởi mái chèo lao đi. Tai nghe phía sau gấu đen gầm thét, quay đầu thuyền đón hắn lão ca.
Ngạc Lĩnh vòng ngoài hung thú lo sợ Ngạc hung uy, lẩn vào sâu bên trong tồn tại. Trần Hùng tự nhủ nàng quát tháo không nghe, tập trung chèo đến hung thú vị trí. Mộc thuyền vượt lãnh thổ lằn ranh, từng đầu hung thú vụt khỏi mặt nước gầm thét. Đại hung thú dáng dấp hiện, hàm tử thần nhe hung bạo dị thường nanh, hướng đến ngoại nhân xâm nhập. Gấu Đen trông thấy, giật mình té nghênh ngã mộc thuyền. Thân gấu lao đến bên người tiểu đệ đập liên hồi chưởng lệnh. Trần Hùng hiểu cấp bách vấn đề, điên dại khuy mái trèo bẻ mộc thuyền hướng đến an toàn khoảng cách.
-Hà Mã huynh, khỏe chứ.
Từ xa an tâm chào hỏi lễ nghi, Trần Hùng nhiệt tình vẫy tay thân thiện hướng đến Hà Mã bày đàn. Chú ý bên trong một con khác biệt quang năng hiện, thân trở lại mặt nước tụ huyết mạch thức kĩ. Trần Hùng không biết thủy lòng bên trong, hung thú mồm bắn ra linh khí cầu, xuyên con nước hướng đến mộc truyền vị trí. Hắn mắt chỉ kịp thu Gấu Đen che đầu tư thế, từ bên dưới đại lực xé toạc mộc thuyền.
Bành
Trần Hùng tái mét bám lấy tàn gỗ lênh đênh, đảo mắt tìm kiếm lão ca. Gấu đen từ lòng thuỷ trồi lên, phấn khích mạnh cảm giác lượn quanh Trần Hùng, hùng âm hướng hà mã đàn gầm rú khıêυ khí©h. Trần Hùng lật mắt, đừng có dại dột ta lão ca. Vội vàng kẹp lấy gấu đen quy hồi bến bờ an nhiên. Miêu Lan trông thấy bọn hắn thê thảm, cười bò hi hi ôm bụng trên bờ.
- Rững mỡ chọc phá hung thú , cho ngươi chết a.
Trần Hùng chân chạm đại địa thở một hơi nặng nè, lặng người nhìn trơ trội tàn mộc, thế nào đẹp đẽ tâm huyết thuyền tan hoang. Nam nhi đổ lệ không đổ máu vấn vương mênh mông sóng nước, tựa khát khao quay ngược dòng thời gian, hắn quyết nâng niu bảo bọc.
-Thuyền mất, làm sao đến Thủy vực.
Trần Hùng không biết sâu bên trong tồn tại thế nào Hung thú. Ngạc Lĩnh chủ thông tin cung cấp ít ỏi, tựa muốn bọn hắn tự thân trải nghiệm. Đây là thử hắn khả năng, xứng đáng nàng tương lai yêu thương nha đầu. Ngạc tiền bối tầm nhìn hắn thật sâu bái phục, thầm thêm Ưng gia vào ngưỡng mộ danh sách mạo hiểm hình mẫu.