Trần Hùng thở dài, tên này không phải tửu nhân, hẳn áp lực bức bách tìm đến men con đường a. Trần Hùng đảo tay đàn hương tửu tràn ngập ru dịu nỗi lòng nhân, vào chính vấn đề.
-Diệp gia chuẩn bị đấu Vân Du thương hội, ngươi lên trên hóng mát thời điểm .
-Diệp gia bao năm chịu đựng, thế nào ra quyết liệt suy nghĩ. Diệp gia không đấu lại a ?
Vân Phi thở dài khẳng định, hắn biết thương hội nội tình. Chính hắn thế lực phải ẩn núp bồi đắp. Thấy Trần Hùng mắt nhìn chằm chằm, Vân Phi đầu suy diễn Diệp gia quan hệ, nhớ đến tâm can cắn rứt Diệp Linh, lắp bắp nói.
-Ta hôn sự ?
Trần huynh đệ gật đầu càng làm Vân Phi nặng nề, đối mặt nghiêm trọng thanh niên chờ câu trả lời. Vân Phi thở dài chát chúa.
-Trần Huynh người nhìn xem, ta tứ phương lâm địch phải ẩn bên dưới tối tăm nơi sống sót. Ta không để nàng dây vào hỗn loạn a.
-Ta phụ thân khốn trận vây hãm đáy Hắc Thủy hồ, nhờ có Trần huynh thu thủy bảo vật công năng , lấy đi vạn cân hắc thủy, phá khốn trận cứu ta phụ thân mạng. Đại sự thành , vật quy thực sự chủ nhân. Trần huynh , hồi ta chút linh thạch a.
Vân Phi trên tay xuất hiện quen thuộc hộp gỗ nhiễm hắc tố hung thủy. Trần Hùng nhìn hèn mọn đưa tay tới Vân Phi , nhăn mặt vã đến tới tấp, bắt lấy hộp gỗ đưa vào trữ vật túi. Trần Hùng phát hiện từ khi đoạt Huyết Thể, hệ thống mất đi linh động, thực hiện cơ bản thao tác.
-Phụ Thân ta nói hấp thủy khả năng, từ Thủy Tổ thụ luyện thành . Chờ hắn thương tích lành thời điểm, kêu gọi hắn thế lực. Thêm ta nằn gai nếm mật bao năm, đấu trường ngầm kinh doanh tinh nhuệ đoàn ra, đoạt lại chân chính Thú Nhân quốc thương hội.
-Ta nghe nhân nói qua, viện trưởng Bình Minh học viện từ Nhân Vực đến ?
-Vân Khôn tiểu nhân bỉ ổi, hèn hạ thân tín cẩu hội trưởng thương hội nhân.
Trần Hùng sờ cằm, xem ra một cơn đại kình phong mau đến. Vân Phi hắn xem như thân thuộc nhân, nhớ đến quan trọng tin tức. Lấy bên hông hôi sắc ngọc bội đưa tới.
-Diễn Luyện tuyệt mỹ ngọc bội, Trần Huynh xem 50 cái thượng phẩm thế nào ?
Chát
Trần Hùng nghiến răng nghiến lợi, cấp bách tình thế tên này còn ngả ngớn bộ dáng, lật tay vụt đến vô ảnh thần chưởng.
-Diễn Luyện thạch sinh Mạc Nha Quật âm khí chi địa. đại công năng phụ trợ luyện thức kĩ đặc sắc, che dấu ma tính tác dụng phụ , ta tìm hiểu qua Ưng Lĩnh Chủ thân thể lâu năm luyện, ma tính ngấm sâu huyết mạch sinh trọng bệnh .
Vân Phi ôm mặt đổi nghiêm túc suy tư, mắt loạn chuyển một hồi khơi ra mối lối đi. Bật dậy cười to ôm lấy Trần Hùng, đại tin tức lật ngược tình thế hiện, quá khích sờ soạng.
-Trần huynh , ngươi lại mang đến ta đại ân. Ta nguyện dùng thân.....
Trần Hùng trợn mắt đẩy tay, Vân Phi va vào tường đất , rơi xuống mặt cười không tắt điên dại hình tượng, huyết thể sức mạnh khó kiềm chế nóng nảy lúc.
-Ta không có nam nhân thích thú.
Vân Phi không vì nho nhỏ thương tỗn mất vui tươi, mắt sáng thấu triệt hướng đến Trần Hùng cười gằn.
-Trần Huynh có biết, từ khi Diễn luyện thạch Vân Khôn đại lượng thu mua, thiên tài địa bảo mất giá như ngọn cỏ ven đường. Trần Huynh mau trữ đại lượng , thời cơ phát tài a.
×
— QUẢNG CÁO —
-Ngươi là muốn truyền ra Diễn Luyện thạch hậu quả ? Ta nghĩ không nhân từ bỏ kɧoáı ©ảʍ sức mạnh.
Vân Phi cười xòa tựa ghế vắt chân lên bàn sổ sách, tay đưa lên nhất chỉ nói.
-Đó là thường nhân suy nghĩ, Diệp gia trăm phần tin chúng ta , địch nhân của địch nhân là ta bằng hữu a.
-Ta ngưỡng mộ Trần huynh hào kiệt phong thái, ta muội muội sang năm đạt thập thất xuân xanh, gã cho ngươi thế nào.
Trần Hùng vuốt râu mỉm cười thích chí, tâng bốc thoải mái giữ lấy tỉnh táo, nghĩ đến cô nàng dữ dằn mặt giật mình, đứng dậy.
-Ta đi trước...
-Trần Huynh , ta tiểu muội quốc sắc thiên hương, nhu mì tính cách yêu thương a ...
Trần Hùng vội vàng bỏ ngoài tai ma âm quấy nhiễu trở về lối đi, bên ngoài Lâm lão canh giữ mật thất lối, thấy hắn trở ra, tay bùn đất vẩy khắp hắn y phục.
-Công tử thong thả a...
Trần Hùng mí mắt co giật , nể tình lão nhân ngũ tuần đè xuống uất ức quy gia tẩy trần . Đến sau thảo dược điền biệt viện , trong ban mai rực rỡ gấu đen thân treo lấp lánh trang sức, hùng bộ thi triển gợi cảm gấu uốn lượn. Trần Hùng nhìn đến mê mệt mẫu hùng, liên hồi gật gù ghi sâu lão ca câu dẫn cách, nắm chặt lòng bàn tay lẩm bẩm.
-Lão ca không hổ thanh danh, xem ra ta học tập chưa đủ a.
Gấu đen mãnh lực dồi dào, gấu bộ liên miên la tinh điệu nhảy áp bách phóng khoáng. ột cơn tiểu phong thổi qua, giai điệu cấp chuyển mềm mại , gấu đen nhẹ nhàng nắm lấy gấu mẹ, dẫn dắt kết điệu tình , trống rỗng hư vô hiện mân côi cành gấu mồm ngậm lấy quý phái. Trần Hùng xoay người thở dài.
-Lão ca ngươi lợi hại a.
Uống một ngụm trà cô độc than thở, hắn nhận ra cô nàng không tại bên người, tâm trí trống vắng hàng lâm. Diệp gia tộc hội kéo dài vài ngày thời gian, làm sao chịu đựng nỗi nhớ ngày một sâu, rãnh rỗi nhớ đến vượt ải thời điểm, lẩm bẩm.
-Tân Tinh ?
Nhìn nhật nguyệt thay phiên thời điểm, thay đổi kín đáo trang phục che một phần suất khí đến học viện, hắn hiện diện ắt gây náo động a. Đưa đến thủ vệ chấp sự lệnh bài thông qua, bắt bên đường học viện nhân hỏi thăm.
-Ngươi biết Tân Tinh tiểu tử vị trí ?
-Bẩm chấp sự đại nhân, Tân Tinh dám làm chấp sự phiền muộn , ta xin trừng trị thay a...
-Ta tự xử lý, ngươi nói hắn tại nơi nào ?
-Hắn tại Trận đường khu, Cô Sơn Phong vị trí. Chấp sự đại nhân, hắn đầu óc có vấn đề, nương tay một chút a .
Trần Hùng mỉm cười gật đầu , hướng đến Trận đường khu . Cô Phong nổi danh nơi thiên đường trận chi thuật, di tích cổ lão Phong Ấn Sư , một chi Trận thuật sót lại hiện diện.
Bắt nguồn từ cổ lão trận đạo, thời gian tác động thế hệ sau tuyệt thế thiên kiêu hiện. Đối lập trường phái thiên kiêu tranh giành quang vinh, trận pháp đạo cốt lõi vận dụng thiên địa linh khí giành phần thắng. Phong Ấn trận thuật nguyên lý, bồi một phần linh hồn gia cố thuật pháp, quy đến tà đạo thuật con đường lâm vào quên lãng.
Trần Hùng thở dài trong lòng, cảm thông Tân Tinh chịu đựng ca ca vong tin tức, lại đối mặt khắc nghiệt cô lập hoàn cảnh hình thành. Trần Hùng dừng chân nhìn phía trước , một học viên khoác trận đạo y phục , đứng giữa lối đi nhắm mắt ngủ.
×
— QUẢNG CÁO —
-Học viên, ngươi làm gì đấy.
Học viên nhíu mày mở mắt , cao ngạo trận đạo tính cách thấy phía trước nhân, ngực treo chấp sự lệnh bài vội nói.
-Chấp sự đại nhân, ta lâm vào minh ngộ.
Trần Hùng gãi đầu xấu hổ, minh ngộ thời khắc trọng đại nghiêm cấm nhân quấy phá đạo lý, nhìn uể oải thanh niên.
-Xin lỗi phá ngươi ...
Thanh niên gạt tay không nói bước đi, được vài bước chân từng luồn ảo diệu trận đạo ập đến ,vội vàng áp sát đại địa nằm lẩm bẩm. Trần Hùng nuốt một ngụm tụ nhủ, không được nhập Trận thuật chi đạo a.
Cô Phong đỉnh , thời gian tàn phá kiến trúc, bước qua đổ nát cổng nhìn phía trước thanh niên đầu tổ quạ kết dính bụi đất, rách nát y phục ngồi trên đất hò hét.
-Đại địa hồn thể, có nghe ta triệu tập ....
-Ngươi là Tân Tinh ?
Thanh niên nghiên đầu nhìn lạ nhân đến , ngó lơ tiếp tục kêu gọi đại địa chi hồn. Trần Hùng bước đến gần khiến thanh niên đề phòng lui đến một góc.
-Ca ca ngươi lời nhắn, không được tiến vào Linh tháp thí luyện.
Tân Tinh bên trong đọc lập thế giới thoát, bật người đứng dậy nhìn Trần Hùng kích động , thanh âm nghẹn ngào nhiều năm chưa giải tỏa .
-Ca ca ta, hắn ở đâu...hắn bỏ rơi ta....
Trần Hùng nhìn thanh niên trạc thập thất tuổi , bật hài tử khóc thét bộ dáng. Trần Hùng nếm trải qua thiên mệnh đùa giỡn, lần đầu hắn cảm nhận quá phận cơn giận. Bước đến nhặt chung quanh tán loạn úa màu giấy, sắp xếp gọn gàng cầm bút, tay uốn lượn đồ án mệnh pháp Phu Nhân trong truyền thừa kí ức. Phức tạp đồ án tiêu hao đại tinh thần, Trần Hùng suy kiệt ngừng bút, đưa tới phân nửa đồ án chi chít.
-Ta có chút đồ...
Lời chưa dứt, Tân Tinh mếu máo trong thấy dày đặc trận văn lạ lùng, dừng lệ hài tử đoạt lấy trải trên đất xem xét , thích thú bò lăn thay đổi khác góc độ tìm hiểu.
-Sao thích không ? Gọi ta đại ca, nó là của ngươi a.
Trần Hùng mỉm cười nói, hắn không biết chúng nhân thế nào quan điểm, đối với hắn thương tổn nhân xứng đáng nhận tốt đối xử. Tất cả do thiên mệnh bố trí, không phải nhân lựa chọn con đường.
Tân Tinh nghiên đầu nhìn hắn chằm chằm, ngoại nhân trong hài tử suy nghĩ, tốt với hắn chính là tốt nhân. Miệng phát non nớt ngập ngừng lời.
-Thật chứ ?
Thấy Trần Hùng gật đầu Tân Tinh phấn khích nhảy ,chỉ gọi một tiếng được hắn thích vật a. Ngại ngùng hô một tiếng đại ca, vùi đầu vào trận đạo thế giới. Trần Hùng phì cười lắc đầu , đảo tay xuất hiện lương thực để một góc tầm mắt dễ nhìn thấy, quay người quy gia lâm vào mộng đẹp.
Cô Phong bên trên thông hiểu một phần đồ án, Tân Tinh mỉm cười té trên đất kiệt sức. Trong đêm đen không chút ánh đèn, thức ăn mùi hương phẩng phất chui tới hắn vị trí, mò đến ngọn nguồn bắt lấy nuốt. Hỗn loạn trí nhớ từng chút sát nhập Trần Hùng nhân dạng.
-Là đại ca đồ ăn a.
......