Chương 27: Vân Du Thương Hội

Diệp gia tổ tiên mộng bí mật cao tầng biết. Ban bố gia tộc lệnh thiếu niên trên khắp Thú Nhân Quốc quy hồi cố địa, Diệp gia trang thường ngày luận Trận đạo chi thuật yên tĩnh thay thế náo nhiệt sức sống. Theo Diệp Linh đón chờ trước Diệp gia cổng, song nhân bước đến truy xét thân phận. Lắng nghe quản sự gọi danh nhân quy hồi.

-Diệp Diệp tiểu thư quy hồi, tốt Vân Vũ tiết mục mở....

-Diệp Thanh tiểu tử quy hồi, ma quái kể truyện tiết mục mở....

Thấy song nhân giận dỗi bộ dáng , Diệp Linh lắc đầu giải thích đến ngơ ngác Trần Hùng.

-Trần đại ca Diệp gia ta tiêu chí, biệt tài không phân thứ bậc. Đại thọ ta gia gia diễn ra một cái nguyệt thời gian a.

-Diệp Cẩn nhị gia trở về, mau báo bô lão....

Dị thường Diệp Nhân phấn khích thu hút Trần Hùng, chú ý nơi xa thiết sát nhân mã đoàn, dẫn đầu đại hán phong trần mặt gian truân, khó khăn cười nhanh hoá gần gũi a thúc.

-Nhị thúc , không được quên ta quà a...

Miêu Lan lần dầu trong thấy dịu dàng Linh muội hài tử bộ dáng chạy vù đi, mặt cười thích thú biến hoá khi đối hắn mắt, bực bội giải thích.

-Diệp Cẩn thúc tại Minh Hòa Đoàn nhiều năm , ít khi hồi Diệp gia tộc hội a.

Đing

-Minh Hòa đoàn tập hợp tam thời tuấn kiệt Thú Nhân Quốc, Đoàn trưởng Sát Lang huyết mạch nhân, Lang Tiêu. Trụ sở đặt trên Lăng Cú dãy núi, trấn thủ trọng yếu cửa ải thông Nhân vực tâm địa.

-Đại nhân vật quy tụ, thú vị mở rộng tầm mắt.

Trần Hùng cố gắng bung toat suất khí, tiếc thay trong mắt ghét nhân hằn đậm sâu, nàng hừ một tiếng quyết tâm lâm lạnh chiến trận.

Quảng trường Diệp Gia trang lấp kín chúng nhân hàng ghế, trung tâm dựng lên hoành tráng sàn diễn chiếm trọn tầm nhìn tò mò nhân. Bên trên gần sàn diễn bô lão vị trí mặt đỏ xem tiết mục. Trần Hùng nhìn từng tên cặm cụi khai lạ lùng chi trận, thở dài. Ích thuỷ trận có một chút tác dụng, kế tiếp hoành phong thổi mát khả năng đoạt bô lão thích thú vỗ tay. Trần chép miệng có Thanh Tâm thảo nước trà cứu rỗi, đảo mắt chung quanh.

Theo tầm mắt trông thấy thiết tháp Lửng huynh đệ bóng dáng nơi xa, puý phái phu nhân tụ một cái bàn đào phiếm hội . Bên cạnh A Sinh tiểu nhút nhát, đôn hậu phu nhân năm phần Diệp Linh dáng dấp.

-Lan, đến chào hỏi a

Trần Hùng mắt sáng quay sang, thời cơ tan buốt giá đến, chăm chú nhìn nàng phản ứng. Miêu Lan mắt rời tiết mục, nhìn theo phu nhân hướng , hừ một tiếng lao đi. Song nhân lấn qua đám đông tiến đến , thu hút phu nhân chú ý, mắt lờ mờ quen thuộc nữ hài tử, tay hướng đến vẫy ngốc nha đầu . Phu nhân mỉm cười bước đến ôm vào lòng.

-Lan nhi gần gầy gò dáng dấp, không tốt a..

×

— QUẢNG CÁO —

Trần Hùng tai nghe nuốt một ngụm, phu nhân đáng kính hài hước tính cách a. Phu nhân thấy trong nàng mắt giấu lấy mất ngủ khổ, phong trần gió sương nếm trải hiểu vấn đề.

-Lan nha đầu, có gì đắn đo nói ta nghe a.

Không biết số mệnh thế nào, Miêu Lan uỷ khuất mắt , lén lút quét qua Trần Hùng. Phu nhân phượng mắt híp nhỏ, quay sang quan sát mặt cười dễ bảo thanh niên.

-Thanh niên nhân giữ chừng mực, cẩn thận tai họa giáng.

Trần Hùng mặt mày ngơ ngác , hắn khi nào làm phu nhân nổi giận a, mau mau chấp tay nhận lấy. Lễ độ tiểu thư sinh nhằm quy ấn tượng mặt mũi.

-Phu nhân ta bọn hắn lão đại, cảm tạ phu nhân chăm sóc a..

-Ngươi muốn mang bọn nhỏ rời đi ?

Trần Hùng đối mặt dịu hiền phu nhân mắt , tinh thần áp bạch vạn cân lực lượng. Nhắm mắt nuốt một ngụm , vận dụng dũng lý giải Thú Nhân quốc nói.

-Bọn hắn tại Diệp gia tốt a....Không biết phu nhân có nhận thật thà tiểu tử ...

-Hừ, tiểu tử gian manh mắt, nham hiểm điệu cười ẩn sâu mặt. Thật tốt đến Diệp Gia ta.

Nghe phu nhân lời đau đớn, Trần Hùng ho khan xấu hôt. Trong lòng than thở phu nhân phán bề ngoài nhân , nào biết hắn thật thà quân tử khó sánh vai a. May mắn Phu nhân ghét bỏ làm vui nàng tâm, Trần Hùng giựt giựt hàng chân mày , nghe ma da kéo giò kể chuyện cứu vãn tâm trạng, thỉnh thoảng quay sang nhận phu nhân ghét bỏ, bởi nàng thích a.

Thời gian đưa đến cuối cùng tiết mục, bên dưới bô lão hàng ghế trung niên nhân bước lên đài. Dáng dấp vững vàng , mắt sáng thấu tinh không, Diệp gia chủ Diệp Thiên uy âm vang khắp Diệp Gia sơn trang .

-Ta tổ tiên hiển linh , nhắc nhở Diệp gia tộc nhân cốt huyết.

-Vân Du thương hội bao năm đàn áp ta Diệp gia , quá phận đơn hủy hôn ước ta Diệp gia nhân , phạm giới hạn danh dự gia tộc.

-Ta Diệp Thiên muốn đấu Vân Du thương hội, bô lão các ngươi thế nào.

Quảng trường ngập thanh niên nhiệt huyết , một trận sống mái phá chèn ép gia tộc quyền. Bô lão hàng ghế lâm vào suy tư, bởi Vân Khôn viện trưởng nội tình bên kia Nhân Vực, bất cứ sai lầm gia tộc lãnh đại nạn tiệt diệt.

-Lão đại, Linh tiểu thư đáng thương a

Trần Hùng quay sang A Sanh nhíu mày. Không lẻ hủy hôn sự việc là Diệp Linh, óng nảy dâng cao khi thân thiết muội tử bi thương. A Sanh thấy lão đại phản ứng, ắt không biết tiểu thư biến cố .

-Lão đại tên khốn đó gọi Vân Phi , tam thiếu Vân Du thương hội a.

×

— QUẢNG CÁO —

Trần Hùng nhăn mày nhớ đến hèn mọn Vân Phi, hắn chắc chắn Vân Phi trách nhiệm gia thân , không thể tự tiện hành động nhân lời nói, xem ra phía sau uẩn khúc tại. Đối mặt bí ẩn đàm phán, Trần Hùng ngoại nhân phải rời Diệp gia trang. Thân thiết ngoại nhân Miêu Lan tại, bơ vơ thanh niên nhìn ngắm cuối lần, quay đi nói.

-Lan , tiệc tàn ta đến đón, hạn chế nhung nhớ biết không ?

-Đi đi , nói nhiều quá ...

Trần Hùng thở dài , cảm nhận cả thế giới trêu ngươi hắn. Nghỉ đến muội tử cố sự, bước đến đến Vạn Chân thương hội tòa nhà, vào bên trong chào hỏi quản sự trung niên.

-Xin hỏi, Vân Phi có tại bên trong ?

-Dẫn hắn đến lão Lâm khảo nghiệm.

Quản sự trung niên ngẩng đầu, nghiêm trọng mặt quan sát hộ vệ xung quanh, hét lên. Trần Hùng nhíu mày đối diện trung niên mắt , hắn cảm nhận mong cầu chi ý không thể nói ra. Gật đầu theo hộ vệ dẫn đường , tiến sâu vào bên trong thương hội.

-Lâm Thành, người mới đến...

-Xem ra Vân Phi không tốt tình thế.

Trần Hùng chờ hộ vệ rời đi, nhếch mép nhìn phía trước gầy gò trung niên. Lâm lão nghe nhân lời nói, già nua thân thể bừng lên mãnh lực , nhanh nhẹn lui ra xa đề phòng tư thế.

-Các hạ là..

-Tiểu trấn báu vật người.

-Trần thiếu theo ta.

Trung niên mở bừng mắt, bỏ xuống phòng bị, lấy trong người tiểu mộc mảnh nói. Đi sâu đến nhà xí trung ương khu, đến một hốc tối ẩm thấp, trung niên tay tra vào cơ quan, hiện bên dưới mật thất sáng đuốc.

-Vân thiếu tình cảnh nguy cấp, mong Trần thiếu cảm thông.

Trần Hùng từ biệt Lâm lão đi vào bên trong. Mật thất lối đi hiện gian phòng, bên trong thanh niên chăm chú xem sổ sách.

-Ngươi mặt trắng tử thi, tại bên dưới bao lâu rồi ?

Vân Phi mắt dời khỏi sổ sách, quay sang tự tiện châm trà nhấm nháp thanh niên.

-Trần huynh, ngươi tửu còn không...