Trần Hùng mở mắt nhìn bên cạnh cốt thi nhếch mép, lão ca tại bên cạnh nguy hiểm khó vây quanh. Đảo mắt nơi xa nàng bất tỉnh, nộ khí nhiễm căn nguyên thi độc chạy dọc huyết lộ, nhân thể giải khai cảm xúc hằn dữ tợn gân guốc.
-Trình huynh, nàng thế nào ?
-Hồn lực quá độ thương tổn, khốn kiếp quỷ vật....
Trình Cơ lung lay đứng chửi đổng, nhìn Trần Hùng cắn huyết nuốt nhân bộ dáng, Trình Cơ đành chuyện dời nộ khí đến vụn cốt thi. Trần Hùng xem xét nàng sinh mạch, đều nhịp an tâm chờ đợi thời gian qua. Cảm nhận có động tập đôi câu phượng hé mở.
-Nóng quá, buông ta ra ..
Trần Hùng ho khan hạ cơn nhiệt độ căng thẳng, chớ mất suất khí hình tượng nhắc nhở. Thả nàng ra nhặt lên Hắc sắc cốt, mày nhíu chữ bát quay sang Trình Cơ nghi vấn.
-Trần huynh theo ta biết, chưa từng xuất hiện thi nhân tại Mạc Nha Quật.
-Ngươi có nghĩ đến Hắc Thú tồn tại nhân dạng?
- Trần huynh ý là thi nhân không phải duy nhất tồn tại.
Trình Cơ trợn mắt nghĩ đến quân đoàn thi nhân tình huống, hắc ám mờ mịt phủ Thú Quốc thiên tai, kinh thiên hóa lập bập mồm Trình Cơ. Trần Hùng nhớ đến thi nhân biểu hiện gật đầu, lo lắng phía sau thi nhân mưu đồ, tìm hiểu ra đề phòng đối sách.
-Ta phải xuống bên dưới ...
-Ta không...
-Ngươi muốn thấy Thi Nhân diệt sạch Mạc Nha Quật nhân tham gia, sinh linh đồ tháng khung cảnh ?
Trình Cơ yên lặng nuốt một ngụm quyết định, phong ấn theo thời gian suy yếu , trọng trách nam nhân Thú Quốc hắn vươn vai lãnh nhận.
-Trình huynh an tâm, đại biến lập tức thoát ly.
Lần theo thi nhân phương hẹp động khẩu xuyên qua, phía trước cổ lão huyết địa khiến lão ca sợ hãi. Trần Hùng có cơ hội yêu cầu nàng bên ngoài, kiệt quệ trạng thái huyết sát ưa thích xâm nhập.
Vỗ về lão ca hộ chăm lo Trình Cơ bỏ chạy, đạp bước nhập huyết địa hướng trung tâm thi sơn vi trí. Trần Hùng cảm nhận tàn thi độc nổi lên, vững tâm cảnh huyết sát ảnh hưởng vận linh năng. Thủ tác xuyên không hàn mang hạ xuống sơn thi. Đối mặt thi mắt trợn tròng hướng đến, lựa chọn nhắm mắt vận Lôi Thổ chạm đại địa.
-Hùng , ngươi ở đâu ?
Phía sau truyền đến nàng thanh âm, Miêu Lan bệnh mặt yếu ớt biến hắn ly khai tiểu tâm tư. Cười khổ tiến đến nàng điểm tựa di chuyển, phương xa lão ca mi tâm Long Hùng ấn ký quang mang hóa đỉnh phong. Hư ảnh Long Hùng phá phong ấn ký, trên không vương giả phụ gấu lão ca gầm phương hướng yên tĩnh thi sơn. Quỷ khiếu nhân gian oán hận quy nhất, tứ phương vong quy hồi hóa hắc phong, ben trong yêu ma quỷ quái hướng đến phụ thần cấu xé. Trần Hùng thân tại sơn thi lĩnh vực, vang thâm tâm tuyệt cảnh trải nghiệm. Cầu sinh mạt lộ than trách oán, huynh đệ đoạt bảo tương tàn bi, thế thái nhân tình hỗn độn vị, phương nao ta gởi khỏa bình yên... Phẫn uất bùng phát nuốt chửng hắn tinh thần.
Miêu Lan đứng dưới Long Hùng chính khí, nhìn hắn lạ lẫm vặn vẹo cười. Nghĩ đến lạc mất bản ngã buông lơi dòng đời, không nhận ra nàng dáng dấp, nàng âm thanh. Lệ trào vụt đến.
-Hùng nghe ta nói không ?
Đáp trả nàng dã thú gào gú thanh niên, nàng ghim sâu hắn ký ức, không muốn mất trở thành nàng sức mạnh. Huyết môi dập vững vàng nàng tâm cảnh ly khai chính vùng, dáng nhỏ tựa sương mai phiêu dạt cơn dông tố, thiêu đốt sinh mệnh lực ý chí dẫn nàng đến gần hắn, siết chặt hóa cuồng thanh niên thủ thỉ.
-Hùng, ta đây mà...
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng ý thức luân hồi vạn sát tâm, bất lực một phương đơn độc không lối thoát. Nhân âm yếu ớt bỏ bể vạn quỷ khiếu, cầu sinh dị thường mạnh tận mệnh nhân. Trần Hùng chú tâm bồi bền bỉ nhận ra, là nàng. Kí ức bị che lấp sáng tỏ, một luồng rực cháy đập tan lạnh lẽo áp đặt . Dương khí đại thịnh đẩy ác linh xuất thể bay lên không trung, hiển hóa bản thể ma linh Điểu hồn, tà ác câu hướng đến Trần Hùng thể xác nuốt.
-Gϊếŧ....
-Ta giúp các ngươi hoàn thành tâm nguyện.
Trần Hùng từ ác cảnh thoát ly, hắn biết ác linh ảnh hưởng oán hồn tâm nguyện níu trần thế. Hồn điểu định không biến ảo bất định, quỷ điểu âm tách riêng biệt khiếu loạn tinh thần nhân, tan thành vạn hồn phách quang điểm.Ác Điểu hội tụ bách hồn vạn thù hận, Trần Hùng lời nói đánh thức oán linh khát khao, tà linh giam giữ mất đi bãn ngã.
Oán linh hồn phách phiêu đãng hội tụ, hiển hóa cường đại hồn ảnh đại hán tử mờ ảo. Đại hắn hồn lực khuấy đảo âm dương, hắc phong đối đầu đồng quy vô tận, ác linh tháo chạy nhập đáy sơn thi.
-Bên dưới tử con đường, thanh niên định chúng ta lời hứa ly khai.
Trần Hùng nhìn Đại hán hồn tan biến , quay sang đẫm lệ mắt Miêu Lan mỉm cười, tay sờ lãnh lẽo mặt nỉ non.
-Là ta sai .....
Trần Hùng lời càng khiến nàng dữ dội động tác, vỗ về nữ nhân hắn chỉ có chân thành biểu hiện. Nghiêm mặt bước đến xem xét lão ca thân thể, hắn biết Long Hùng hư ảnh hiện nguy kịch thời điểm, trả giá vận dụng huyết mạch ấn kí.
-Tạ lão ca....
-Hùng, chúng ta hồi gia đi.
-Nàng biết phong ấn giải khai hệ quả đúng chứ ?
Thấy nàng im lặng bộ dáng Trần Hùng thở dài, hắn nỗi lòng xác định thi sơn ẩn tàng tà ác chủng.Hắn cầu huyết chủng tân sinh hấp thụ sức mạnh.
-Trình huynh giúp ta dời sơn thi....
Trình Cơ biết đối mặt quỷ dị tình huống, cắn răng theo tới cùng. Hắn không muốn Thú Nhân quốc lâm họa, dùng mạng đổi mong manh hy vọng xứng đáng. Theo sơn thi hạ thấp hiện cô huyết hồ, Trần Hùng nuốt một ngụm bao nhân tận mệnh tà ác chủng mưu đồ, thở dài lấy nông cụ ném qua Trình Cơ.
-Hùng, để ta giúp một tay.
Trần Hùng nhìn nàng đôi kiên định gật đầu. Miêu Lan hít một hơi tay ngọc cắm huyết hồ, nhắm mắt hồn lực câu thông chuyển quyết. Theo dáng nhỏ đôi nhịp run, tinh huyết dạt hai bên hiển lộ động khẩu lối đi.
-Bám lấy ta.
-Linh sư kì diệu khả năng
Đoàn người tiến vào âm u lối, Trình Cơ nhìn phía sau đại địa tự hành hồi phục than thở. Lo lắng nàng thể trạng kinh thiên khả năng tiêu hao, Trần Hùng nghiến răng quy ma vật tội.
-Phía trước kì lạ a.
Tầm mắt xuất hiện rỗng không gian, Trần Hùng mở trữ vật túi châm đuốc soi rọi chung quanh. Lơ lững trong suốt tinh thể thu hút họ ánh mắt, Trình Cơ báu vật uyên thâm kiến thức trợn mắt hét.
-Ta thiên, đại ... đại Linh hồn thạch .
Linh Hồn Thạch, thiên tài địa bảo sinh cường giả mộ địa khắc nghiệt. Bảo thạch chứa cường đại hồn lực trợ Linh Sư câu thông thiên địa linh khí, trân quý được Đại Tượng sư gia công hóa tuyệt phẩm tử kim trang bị. Nhìn Miêu Lan đỏ mắt phấn khích cùng Trình Cơ trợn trắng khó thở, Trần Hùng sờ cằm xác định đồ tốt. Ngăn song nhân quá khích xung động cảnh giác tiến đến gần, có thiên địa bảo ắt bồi họa hung nhân, không thể buông lỏng tinh thần lâm mê muội.
-Khặc khặc, phục vụ ta là ngươi vinh hạnh.
×
— QUẢNG CÁO —
Từ bên trong Linh Hồn Thạch réo cỗ lão tắc nghẽn tiếng cười, quang năng hồn thách nhập Trần Hùng mỏng manh tinh thần. Trần Hùng đơ cứng thân thể xoay đến nàng cười khổ.
-Ta không xong....
Linh Hồn thạch tỏa cỗ lão trận văn định một vùng không gian, Trần Hùng xuất hiện vây quanh hắc ám, nhìn phía trước quang mang chập chờn nhân ảnh, Phu nhân đoạn kí ức.
-Hài tử, ngươi không nên đến đây.....
-Khặc khặc ...
Trần Hùng nhìn bên ngoài trận pháp, màng sáng lờ mờ vạn bóng quỷ dị biên bức. Cảm nhận trận quang bất định lung lay, ngơ ngác quay sang Phu nhân.
-Tàn Phong ấn thời điểm, Thượng cổ đại Linh Vương Bất Diệt Hồn thoát khốn. Một hồi phong ba giáng lâm thiên hạ, ta truyền nhân đừng khuất phục.
Tàn hồn Phu nhân hóa luồng sáng nhập mi tâm Trần Hùng. Phong ấn mất trận linh chống đỡ vô tận Huyết Biên Bức chấn vỡ bay đến cắn xé, Trần Hùng thần hồn chia năm xẻ bảy. Ma âm xâm chiếm sâu thẳm linh hồn, cầu sinh khát vọng ngạng kháng vững tâm . Thượng cổ đoạt xá không cho non nớt hồn phách cơ hội, vô hình xích khóa Trần Hùng thần hồn kéo đến vô tận bóng tối. Trong cô độc đau đớn, tàn hồn Phu Nhân ươm mầm hồn năng, gạt bỏ khổ đau xua sinh tử sợ hãi.
-Truyền nhân.....
Phu Nhân âm tan vào hư không, Trần Hùng linh hồn tự chủ tỉnh. Vùng người phá vô hình trói buộc, lần theo phía trước bóng tối vang nhân âm. Tầm mắt xuất hiện loạn động hồn phách quang mang, chú ý trung lâm mờ ảo l*иg giam, bên trong lão đầu nhắm mắt tựa đại hán ba thành dạng.
-Lão nhân gia nghe ta chứ.
Lão nhân mắt mỏi nhìn ra bên ngoài, già nua sầu bi mặt đứng bật dậy.
-Thanh niên ngươi tại, chúng ta thân nhân làm sao....
Trần Hùng nhìn chung quanh hồn thể tựa hiểu lão nhân lời nói, không còn động lực chống đỡ thiên pháp. Nhìn hồn thể bất động lão nhân thở dài não nề, chợt nhận ra thanh niên khác thường tình huống quát tới .
-Làm sao ngươi thoát Hồn xích, mau qua đây.
Trần Hùng khó hiểu tiến đến, cảm nhận một lường mãnh liệt đói khát quét qua chung quanh, nuốt một ngụm thinh lặng chờ qua điquay sang lão đầu.
-Nó là Huyết Biên Bức Vương, Thủ vệ Linh hồn thạch...
Bên ngoài Linh Hồn Thạch không gian, Trần Hùng mở chiêm nghiệm thời đại ánh mắt. Nhìn treo thân lệ tràn nữ nhân khó chịu chưởng văng vướng víu , hướng thiên hét lên cỗ lão tâm.
-Tiện nhân, ngươi không đấu lại ta....
-Trần tặc tử, ngươi dám đánh ta muội tử.
Trần Hùng nhếch mép ,nhìn Trình Cơ hung hăng bước đến đòi muội tử công bằng. Thể cốt âm liền hồi vang xuất quyền đập văng Trình Cơ bất tỉnh, cầm bên hông hôi sắc ngọc bội ngửi .
-Thứ này có tên đó mùi ?