Chương 15: Đạo Sư

Trần Hùng bị đuổi trong ngơ ngác chưa hiểu, lắc đầu tới phía trước, một tên gầy yếu lén lút nhìn quanh, chui người vào con hẻm. Trần Hùng nhăn mày theo sau, thanh niên gõ cửa gian tiểu viện , luồn vào trong. Nhìn sang gấu đen nước rơi vãi mặt đất, mũi hít hà khiển hùng bộ tiến đến ngọn nguồn mê. Trần Hùng chú tâm ngửi ra thịt nướng mùi trong không khí, áp tai qua khe cửa.

Xèo xèo

Gấu đen thèm thuồng bùng phát, hùng chưởng đẩy cửa tiến vào . Bên trong nhóm hội thịt nướng yên tĩnh, cửa bung làm giật mình , thở ra một hơi quát.

-Ngươi điên à, đóng cửa lại mau.

Trần Hùng khép cửa cùng gấu đen ngồi xuống, chủ hội đưa tới tảng thịt lên xiên, giá chát chúa 1 viên trung phẩm.

-Ở đây chỉ có thế.

Trần Hùng nhìn cặm cụi nhân hối hả cắn thịt , hỏi gầy yếu thanh niên.

-Khi nãy thấy ngươi bên ngoài, tại sao lén lút.

-Đương nhiên là đến ăn thịt.

Thanh niên gầy yếu nhăn mày nói, cầm xiên khác chiến đấu . Trần Hùng thấy nhân khó chịu mặt đành lấp đi bụng đói.

Đùng

Cánh cửa văng vào bên trong, một nhóm đại hán mang theo xích sắt tiến vào , đầu lĩnh đám người hô .

-Bắt hết.

Nhìn gầy yếu thanh niên kéo lê đất, mồm liên hồi niệm.

-Đừng báo ta nương tử, đừng báo....

Trần Hùng im lặng theo đám người vào nhà lao, sau một hồi trò truyện giám ngục ca, Trần Hùng sáng tỏ mọi chuyện bắt nguồn, Tổ Huấn.

Chưa có tiền sử ăn đêm, đóng phạt linh thạch hôm sau rời đi nhà lao. Ngồi trong đại lao nghe gầy yếu thanh niên than thở.

-Sống lắm khó khăn.

Hôm sau rời khỏi lao tù chốn , tiến đến Tổ Huấn bảng xem xét, nhập địa tùy tục đạo lí.

-Từ xa xưa để kiến tạo thánh địa Thú Nhân tộc có thể tồn tại , tổ tông tìm ra cách ngăn chặn Thú tính, gián tiếp thứ khiến Thú Nhân lâm vào binh đao chiến trường.

-Dùng linh quả cải biến ăn thịt ham, từ đó cải biến thú tính nhân quên đi gϊếŧ chóc tính. Chỉ như vậy Thú Nhân tộc đạt yên bình tồn tại.

-Thú nhân vi phạm phải dùng hết sức lực, đảm bảo giống nòi tiếp nối thể hiện ăn năn.

Trần Hùng sờ cằm, hướng suy nghỉ đến màu trắng thông hiểu. Tổ huấn nhắc đến binh biến ắt từng đại tổn thất, từ hình phạt nhìn ra, lão tổ mắt sáng xuyên thời gian. Trần Hùng nhìn Lang nhân tại , đúng khác biệt Lang Thác trước thấy, họ trong Nhân hơn.

Bước đến Lữ hành công hội, quy tụ vân du tứ hải nhân , ghi chép khám phá lưu giữ tại . Chưởng quỹ trung niên nhỏ người, nhanh nhẹn thốt.

-Xin chào , xin chào. Cần gì đây có hết...

-Ta muốn tất cả thông tin Thú Nhân Quốc.

Quản sự mắt sáng nhận định khách quý, cho người vác đến từng rương sách. Trần Hùng nhìn hoa mắt dòng người tới lui , chặn tay.

-Chưởng quỹ , ta muốn dược tài lục , yêu thú điển, khoáng thạch phổ , linh dược điều chế phương.

×

— QUẢNG CÁO —

Vẹt nhân xì mũi

- Trận pháp nhập môn, Chế tác công thức , Âm Ba luật....Ngươi muốn không.

Trần Hùng choáng váng chọn theo suy nghĩ , tìm một gian trọ mau chóng quét thông tin.

Tứ đại lĩnh chủ cai quản khác biệt vùng đất . Ưng Chinh- Ưng lĩnh chủ cai quản bách thú khu trù phú phía Tây, Xà Thanh- Xà lĩnh chủ cai trị đầm lầy nguy hiểm khu phương đông, Sư Việt- Sư Lĩnh chủ quân vương bình nguyên rộng lớn phương nam, cuối cùng Ngạc Liêu- Ngạc lĩnh chủ xuất hiện một đoạn thời gian, không có thông tin.

-Thông báo.

Một dòng tin nhắn chen đến, thao tác mở lên xem xét.

-Vô diện : tăng cấp

Trần Hùng vuốt cằm lưa thưa râu. Mở thông tin nhân vật phát hiện hình thể có thể thay đổi. Tích chọn theo suy nghĩ , cơ thể ngứa ngáy đau đớn gấp bội hiện. Trước phản chiếu gương nho nhã thanh niên, mày kiếm mắt sáng, ôn hòa cười phù hợp lúa mạch da suất ca, hài lòng gật gù.

Bình Minh học viện, nơi mọi mơ mộng thiếu niên hướng tới, điều kiện cùng khắc nghiệt cạnh tranh khiến học viên đốc thúc tiềm năng. Điển hình Minh Hòa Đoàn, chủ chốt lực lượng trấn giữ Lăng Cú dãy núi , biên giới thiên nhiên ngăn cách gian xảo Nhân thổ.

Trần Hùng đến học viện cổng, nhìn hội tụ thanh niên mặt đỏ phấn khích chờ đợi ghi danh , kí ức học đường chốn quy hồi thời điểm , bồn chồn lo lắng phao rõ con chữ.

Thở dài chờ thiếu niên chen chúc bớt , từ tốn tiến xếp hàng. Khảo nghiệm diễn ra không lâu, dọa trung niên chủ khảo mồ hôi thấm mái đầu . Nhìn trước mắt thanh niên, chủ khảo nghiêm túc

-Với ngươi hiểu biết, ta đề nghị ngươi đạo sư chức vụ.

Trần Hùng sờ cằm đạo sư không tệ , một đời kỉ niệm học viện không thể nhuộm cẩu huyết tương tàn . Bước qua khả nghiệm cộc gỗ, đạo sư yêu cầu ngoài kiến thức, cần võ giả Thức cảnh giới, Trần Hùng ngón tay thay đầu giáo.

-Lôi thổ.

Tạch tạch

Vặn xoán linh khí đυ.c khoét đen tối lỗ hỏng, yêu cầu không dùng vũ khí khắc vết tích, đạt.

-Đạo chiến sư vị trí , có không.

Trung niên lật xem sổ sách, thiếu sót đạo sư nổi danh cá biệt lớp, bắt đầu khóa học không lâu, xảy ra đánh đạo sư phụ trách nghỉ việc. Khổ nỗi bên trong học viên , có phụ thân trưởng lão học viện hậu trường. Đến nay không người nhận. Trung niên phân vân , nói rõ chuyện cho Trần sư .

-Ngươi chắc chứ ?

-Nhanh lên.

Nhận lấy tín vật bước vào Bình Minh học viện cổng. Nhìn trung niên biểu hiện , Trần Hùng hiểu có vấn đề ẩn giấu. Học viên vấn đề hắn tay nắm chặt. Bình Minh học viện bên trong sinh hoạt phát triển thành cỡ nhỏ thành thị , bước đến biệt viện khu đạo sư nơi ở, đưa đến thủ vệ chứng nhận bài đến , cảm nhận áp bách hùng hồn áp bách đối phương

-Mời chọn một gian.

Vào bên trong khuôn viên xanh mát , giờ đến lớp vắng vẻ không gian, chọn một gian trống thu xếp đến hắn lớp. Ngày đầu ấn tượng tốt đẹp, chỉnh tề trang phục tung bay theo gió, đầu tóc gọn gàng lịch lãm mãnh nhân.

Trần Hùng đứng trước nhốn nháo lớp gật gù,bước vào gian phòng nhìn bên cạnh gác chân cười ha hả học viên.

×

— QUẢNG CÁO —

-Học viên, đến giờ chiến đấu phải không ?

Tên này ngừng cười đứng dậy, chúng học viên đi quanh quan sát trên dưới, mắt thấy bên hông lệnh bài , phá lên cười.

-Tân võ sư a.

-Còn chờ gì không mau ra võ trường bắt đầu .

Ngoài đấu trường , học viên buồn chán không gian theo cầm đầu Lâm Sung học viên ngủ gật. Trần Hùng thể dục động tác bật dậy tiến đến.

-Ngươi gọi Lâm Sung, nghe ta nói được không ?

Bộp , nắm tay vào mặt Lâm Sung té vào huynh đệ phía sau. Diễn biến khiến đám học viên bừng tỉnh, nhìn Lâm Sung loạn choạng bộ dáng, quát.

-Đánh chết hắn.

Trần Hùng quan sát muôn ngàn sơ hở tiểu tử đến , trọng tâm hạ thành giữ ãi tư thế, song quyền thay phiên ra, đập tan học viên khí thế. Từ sau vòng tay to lớn khóa lấy Trần Hùng .

-Đánh hắn mau lên.

-Tốt lắm huynh đệ ta, lên theo Thạch Sơn.

Bỏ qua học viên áp đến, Trần Hùng nghiên tới mượn đà, đầu thúc ra sau đập Thạch Sơn mặt , vùng người thoát khóa xuất cướp đạp Thạch Sơn văng đi.

Bụp

Trần Hùng nhăn mặt nhìn xuống , học viên nắm tay cắm bụng đau nhói . Thấy Trần Hùng ánh mắt, vô tội mắt học viên liên hoàn nháy. Trần Hùng đạp đất nâng gối theo đà nhảy , mang vô tận công phạt mi tâm học viên, đẩy cơ thể lộn nhào đập đất co giật. Phong quyễn non nớt quấy phá võ trường , la liệt học viên đau đớn âm kêu than, Trần Hùng loạng choạng gượng mắt mỏi nói.

-Hôm sau tiếp tục.

Kéo kiệt thân sức lực về tiểu viện, màn đêm trông thấy hàng xóm trở về, một tên bàn tử tà ma ngoại đạo mặt , Trần Hùng tiến đến chào hỏi.

-Ta mới đến người, suất huynh gọi thế nào ?

-Đi không thay tên, ngồi không đổi họ, ta Phan Tuấn Tú.

Bàn tử mí mắt lật ,kêu căng phách lối nói ra thân phận. Trò chuyện một chút , biết đến bàn tán đạo sư côn đồ vừa hiện, đánh học viên tại luyện võ trường...Trần Hùng giật mình lãng đến khác vấn đề, từ bàn tử moi móc không ít thông tin ,học viện có Trận pháp chi đạo khu, Chế tác xưởng, phân bộ Thú đường. Xem ra học viện tồn tại đa thế lực hợp thành.

-Ngươi biết Miêu Lan nữ nhân.

-Kẻ thù không đội trời chung.

Bàn tử rùng mình, từng thớ thịt trên người rung lắc dữ dội, mặt mày đỏ chét rít gào. Nhìn đối phương kinh động thở , Trần Hùng vội đưa đến thanh thủy chén hạ cơn thịnh nộ, tay vỗ vai thông tắc nghẽn khí.

-Từ từ kể lại..

Bàn tử lim mắt hồi tưởng. Một lần ngâm thi tửu, thưởng tiên âm tại Di Hồng viện, không hiểu đánh thuốc bất tỉnh. Sau đó bị đưa đến hầm tối, tra khảo độc ác rút phân nửa tự hào mỡ được thả.Qua đau thương bàn tử ,Trần Hùng nhíu mày khó hiểu. Miêu Lan trở về Ưng lĩnh gần đây, hội hợp thân thiết tỷ muội thành lập Mẫu Đơn hội, tiêu chí trợ giúp nữ nhân , trừng trị cẩu nam hoành hành bá đạo. Trần Hùng sờ cằm, cô nàng có chút hung hăng nhưng không ác liệt a. Chẳng lẻ do hắn hành động biến đổi bản tính cô nàng, Trần Hùng nghiến răng nện ngực tự trách.

-Là do ta, hãy để ta thân xác chữa trị nàng.