Cốc Tùng là một người đứng xem diễn toàn bộ hành trình.
Hắn bắt đầu từ khi lời đồn đãi nổi lên bốn phía, mỗi người Thiên Túng Viện phỉ nhổ Quân Cửu, vẫn luôn đều đang xem diễn, không nhúng tay, cũng không tham dự. Chỉ là đứng ở một bên nhìn Quân Cửu xoay chuyển thế cục như thế nào, lại hung hăng đánh mặt Quân Vân Tuyết cùng Phượng Thiên Khải.
Thấy Quân Vân Tuyết được người nâng đi xuống, Cốc Tùng sờ sờ cằm: "Chậc, thánh thủ Quân Cửu này có chút lợi hại nha! Thân thủ công phu, không thua gì bản lĩnh luyện đan thuật chút nào. Xem ra mình không thể dùng lực, chỉ có thể dùng trí."
Nhưng chọn dùng trí, Cốc Tùng trong một chốc một lát lại chưa có cách nào khác.
Nhìn một cái ngay từ đầu hắn thẳng thắn nói là hướng về phía Quân Cửu. Đã bị Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi coi thành lưu manh, nửa bước cũng đừng nghĩ tới gần Quân Cửu. Cốc Tùng có chút ủy khuất, gãi gãi tóc thở dài quay đầu trở về chỗ ở của mình.
Vẫn còn thời gian, từ từ tới đi!
Lại nói bên này Quân Cửu đánh Quân Vân Tuyết xong, Phượng Kiêu hóa thân sau Tiểu Ngũ trở thành ngốc nghếch thổi thứ hai. Quả thực khen Quân Cửu đến độc nhất vô nhị trên trời dưới đất, một khuôn mặt cười nở hoa. Phượng Kiêu cười nói: "Tiểu Cửu giỏi quá! Quân Vân Tuyết này cũng kêu là thiên tài? So với Tiểu Cửu cháu, nàng ta chính là gà rừng."
"Meo meo meo!" Tiểu Ngũ vênh váo tự đắc. Không sai, Quân Vân Tuyết chính là gà rừng!
Bọn họ trở lại trong phòng, chỉ có Phượng Kiêu và Vân Kiều ở chỗ này. Khi nhìn thấy Mặc Vô Việt không ở trong phòng, Quân Cửu còn có chút sững sờ. Nhưng thực mau liền xóa toàn bộ ý nghĩ của mình ra khỏi đầu.
Nàng ngồi xuống chuyên tâm bắt mạch hằng ngày cho Phượng Kiêu. Dưới tỉ mỉ điều trị lâu dài, độc cũ nhiều năm trong thân thể Phượng Kiêu không ngừng thanh lọc, khôi phục rất tốt. Bắt mạch tra xét độc tố dư lại đều bức tới một góc trong cơ thể Phượng Kiêu.
Quân Cửu tính tính thời gian: "Lại một tháng nữa là có thể bắt đầu trừ độc."
"Không vội không vội." Phượng Kiêu cười ha hả. Đến bây giờ, ông đều không coi trọng thân thể của mình. Cũng không nghi ngờ Quân Cửu an bài, cùng thủ đoạn trị liệu. Hoàn toàn chính là dáng vẻ sớm biết thọ mệnh không nhiều, toàn dựa vào Quân Cửu vui vẻ là được.
Ông sẽ dùng thời gian tồn tại còn lại của mình, toàn lực ứng phó bảo hộ Quân Cửu!
Hồi tưởng cục diện phía trước, Phượng Kiêu không dám nghĩ vạn nhất mình không còn nữa, thì Quân Cửu làm sao bây giờ? Ông tin tưởng nàng có thể ứng đối, chính là quá vất vả. Ông có thể bảo hộ Quân Cửu, như vậy Tiểu Cửu có thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Phượng Kiêu nghĩ nghĩ lại hỏi: "Tiểu Cửu, học đường này cháu còn tính toán đi sao?"
"Lãng phí thời gian, không đi."
"Quân cô nương cô thật không đi?" Vân Kiều ở bên cạnh, chấn kinh rồi. Không đi học đường, vậy Quân Cửu làm sao học tập tri thức Linh Sư, lại như làm sao tu luyện?
Phượng Kiêu cũng nhíu mày, ông biết Quân Cửu đến Thiên Túng Viện, chính là vì hệ thống học tập làm Linh Sư. Hiện tại không đi học đường, chẳng phải là đến không sao? Phượng Kiêu nghĩ nghĩ, mở miệng: "Tiểu Cửu chính là bởi vì Tư Đồ Tu kia? Nếu cháu không thích, hoàng gia gia kêu hắn cút. Mặt khác tìm người tới dạy cháu."
"Vai hề nhảy nhót mà thôi, không cần phải đối phó ông ta. Ta không đi học đường là thật sự không cần, Tàng Thư Các của Thiên Túng Viện đối với ta mà nói đã đủ dùng."
"Chỉ là Quân cô nương cô chỉ đọc mỗi sách, có thể xem hiểu sao?" Không phải Vân Kiều không tin Quân Cửu.
Mà là, Linh Sư cũng không phải là cải trắng mua trên đường cái, tu luyện rất quan trọng! Phàm là có bất luận lệch lạc gì, đều có khả năng tẩu hỏa nhập ma, thậm chí nguy hiểm cho tánh mạng. Không có lão sư dạy dỗ, tự mình tu luyện chính là đang liều mạng!
Phượng Kiêu bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ chính mình: "Tiểu Cửu, nếu không hoàng gia gia tự mình tới dạy dỗ cháu đi?"
"Linh Sư lấy linh lực tu luyện, cộng thêm thủ quyết công kích, Vân Kiều các người đều biết thủ quyết chứ? Một người biểu thị một lần, ta cho các người nhìn xem cái gì mới là yêu nghiệt, mới là thiên tài."
Vân Kiều cùng Phượng Kiêu liếc nhau. Bọn họ đồng thời nghĩ đến một cái ý niệm vớ vẩn kinh người! Lập tức từng người lấy ra một cái thủ quyết đơn giản. Chỉ thấy Vân Kiều cùng Phượng Kiêu khởi tay bấm tay niệm thần chú, linh lực trong cơ thể kích động hội tụ ở đầu ngón tay.
Vân Kiều: "Đây là Phù Phong chưởng. Như gió vô tung vô ảnh, đánh lén hoặc là phòng ngự đều dùng thực tốt."
"Tiểu Cửu, đây là Liệt Diễm quyền, lấy linh lực hóa thành lửa cháy ở trên nắm tay, công kích đồng thời, liệt diễm còn có thể thiêu đốt đuổi theo địch nhân. Thẳng đến một khắc linh lực dùng hết tiêu tán." Phượng Kiêu giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ thủ quyết công kích của ông.
"Được." Quân Cửu câu môi.
Nàng đứng dậy, trước chiếu theo động tác vừa rồi của Vân Kiều. Lúc ban đầu trúc trắc chậm chạp, nhưng dần dần càng thêm quen thuộc, tốc độ cũng càng nhanh. Từ khi bắt đầu, Quân Cửu chỉ thất bại một lần, lần thứ hai thủ quyết thành công!
Quân Cửu phất phất tay, trên bàn tay quanh quẩn một tầng hơi thở nhìn không thấy. Nàng có thể cảm giác được lực lượng ẩn chứa trong đó, Vân Kiều cùng Phượng Kiêu đồng dạng có thể cảm giác được.
Bọn họ trợn trọn mắt, đờ đẫn nhìn.
Cũng không phải là chỉ dạy, chỉ là biểu thị một lần, Quân Cửu lại có thể học được! Còn có thể vận dụng linh hoạt. Cái này đâu chỉ là thiên tài, quả thực yêu nghiệt! Biếи ŧɦái!
Ngay sau đó, Quân Cửu lại học Liệt Diễm quyền của Phượng Kiêu. Phượng Kiêu thấy vậy thì nói: "Tiểu Cửu, hoàng gia gia lại biểu thị cho cháu một lần đi!"
"Không cần ta nhớ rõ."
Năng lực tinh thần cường đại đến gần như biếи ŧɦái, làm Quân Cửu có được tốc độ một lần đọc mười quyển sách. Nhớ kỹ phương thức Vân Kiều cùng Phượng Kiêu bấm tay niệm thần chú, càng không thành vấn đề!
Có Vân Kiều trải chăn phía trước, lúc này đây Quân Cửu một lần thành công. Trên nắm tay thanh tú, linh khí hóa thành lửa cháy sáng quắc quay cuồng. Nàng có thể cảm giác được độ ấm cực nóng, Liệt Diễm quyền ở khi đối địch, còn có thể để ngọn lửa leo lên, cắn địch nhân thiêu đốt.
Tuy rằng có làm nền, nhưng Liệt Diễm quyền khó khăn hơn Phù Phong chưởng không chỉ một chút. Quân Cửu lại cũng chỉ một lần là học xong! Phượng Kiêu đang ngẫm lại chính mình, thân là đệ nhất cao thủ Thiên Túng Quốc, lúc trước học Liệt Diễm quyền cũng học ba ngày mới biết.
Trong lòng phức tạp, không biết là kinh ngạc cảm thán khoe khoang Quân Cửu thiên phú biếи ŧɦái, hay là đau lòng chính mình bị nghiền áp thương tích đầy mình.
Quân Cửu câu môi, cười nhìn hai người: "Hiện tại yên tâm đi? Sách trong Tàng Thư Các của Thiên Túng Viện hàm lượng phong phú, ta có thể tìm được thư tịch ta có thể sử dụng, sau đó học tập. Nếu thật sự không hiểu, đến lúc đó nhất định sẽ đến hỏi thái thượng hoàng ông."
"Kêu gia gia!" Phượng Kiêu nhịn không được nhắc nhở.
Quân Cửu nhìn nhìn ông, cuối cùng vẫn không kêu ra cái xưng hô thân mật này. Nhưng nhìn Phượng Kiêu thất vọng thở dài, lại nghĩ đến lúc trước Phượng Kiêu ngốc nghếch bảo hộ nàng. Quân Cửu ánh mắt lóe lóe, nàng mở miệng: "Hoàng gia gia lúc này có thể yên tâm sao?"
"Có thể có thể!" Phượng Kiêu cao hứng thảm, hoàn toàn xem nhẹ Quân Cửu là nói cái gì.
Vân Kiều nhìn đến thiên phú yêu nghiệt biếи ŧɦái của Quân Cửu, cũng có phần chịu kí©h thí©ɧ. Vừa thấy liền biết, nghịch thiên! Quân Cửu không đi học đường, đích xác không có ảnh hưởng gì.
Quân Cửu tiễn bọn họ đi, vừa quay đầu lại nhìn thấy người đột nhiên toát ra trong phòng. Nàng yên lặng ôm lấy Tiểu Ngũ: "Mặc Vô Việt, ta muốn đi luyện đan. Tạm biệt!"
Nhìn đến Quân Cửu lập tức lắc mình đi ra ngoài, Mặc Vô Việt nhướng mày. Môi mỏng mê người hơi hơi nhếch lên, Mặc Vô Việt cười vài phần tà khí vài phần bỡn cợt: "Tiểu Cửu Nhi, đây là đang trốn ta sao?"
Không né không được mà, vạn nhất Mặc Vô Việt muốn phụ trách, nàng trả lời như thế nào?
Quân Cửu lần này vừa trốn, là trực tiếp trốn đến ngày thứ ba Vân Trọng Cẩm truyền đến tin tức, hai phần ba thế lực bên ngoài của Quân gia, bị thâu tóm toàn bộ! Thời gian gần ba ngày, Vân Trọng Cẩm làm được rồi.
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------