Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 94: Thiết Chủy tiên sinh.

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Phượng Kiêu ngươi đả thương đồ đệ của ta, thật quá đáng!" Hà Tông thổi râu trừng mắt, nắm chặt nắm tay trừng mắt với Phượng Kiêu.

Phượng Kiêu ngẩng đầu, ánh mắt như diều hâu sắc bén, làm người ta không dám nhìn thẳng. Hắn nói: "Lão hủ chỉ là dạy dỗ đồ đệ của ngươi, thận trọng từ lời nói đến việc làm. Hôm nay chỉ là cho hắn một giáo huấn, lại có lần sau nói bậy Tiểu Cửu, lão phu làm thịt hắn!"

Hít!

Hà Tông hít vào một hơi, làm sao ông ta cam tâm bị Phượng Kiêu áp một đầu. Đệ tử toàn viện đều ở đây, mặt mũi của ông ta đặt chỗ nào? Ánh mắt hung ác nham hiểm, Hà Tông co rút da mặt. Trào phúng nói: "Thái thượng hoàng, nơi này cũng không phải là Thiên Túng Quốc của ông. Ông không có quyền lợi đại phát thần uy ở chỗ này."

Phượng Kiêu cười to: "Ha ha, Lạc lão nhân thỉnh lão hủ đảm đương trưởng lão. Ta không có quyền lợi? Lão hủ phát uy thì làm sao, không phục?"

Nghe vậy, sắc mặt Hà Tông, Quân Vân Tuyết đồng thời đại biến. Phượng Kiêu lại là trưởng lão Thiên Túng Viện!

Hà Tông không tin quay đầu nhìn về phía Lạc Khâu Hạc: "Viện trưởng, đây là thật sự?"

"Thái thượng hoàng là đệ nhất cao thủ Thiên Túng Quốc chúng ta, đừng nói một vị trí trưởng lão, ngài ấy cho dù là làm viện trưởng cũng thích hợp. Hôm nay chuyện này cũng có quan hệ cùng thái thượng hoàng, theo lý nên để ngài ấy tham dự trong đó."

"Vậy sao được!" Hà Tông rống to: "Quân Cửu tiểu súc sinh kia xúc phạm viện quy. Kêu hắn tới tham dự, chẳng phải là trợ giúp tiểu súc sinh kia chạy thoát chế tài hay sao?"

"Ngươi mắng ai tiểu súc sinh hả?" Phượng Kiêu lắc mình, một bước xuất hiện ở sau lưng Hà Tông, ông giơ tay bắt lấy bả vai Hà Tông, đầu ngón tay dùng sức. Chỉ nghe thanh âm rắc rắc bả vai, Hà Tông lại là bị Phượng Kiêu bóp gãy!

Nhìn đệ tử Thiên Túng Viện ở toàn trường, Hà Tông gắng gượng không có kêu ra tiếng thảm thiết. Ông ta cắn răng nhịn đau, ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Kiêu vừa sợ lại hận: "Thái thượng hoàng, Thiên Túng Viện chính là có quy củ Thiên Túng Viện! Ông đừng tưởng rằng ông có thể bảo hộ được Quân Cửu tiểu.."

Ở dưới ánh mắt ăn người của Phượng Kiêu, Hà Tông không thể không nuốt mấy từ tiểu tiện nhân trở lại trong cổ họng.

Nhưng ông ta lại cố ý trào phúng kí©h thí©ɧ Phượng Kiêu, nói: "Quân Cửu đến bây giờ cũng không xuất hiện. Chẳng lẽ không phải là nàng ta sợ hãi đào tẩu rồi sao?"

"Phó viện trưởng là nửa cái chân rảo bước tiến vào quan tài, đã mù đến mức nhìn không thấy người sao?" Tiếng nói trào phúng kiêu căng của Quân Cửu truyền đến, hấp dẫn mọi người động tác nhất trí quay đầu nhìn lại. Hà Tông cũng tức đến lệch mặt, Quân Cửu đây là trù ông ta chết.

Hàm răng cắn đến vang kẽo kẹt, Hà Tông gắt gao trừng mắt Quân Cửu: "Quân Cửu, ngươi thế nhưng còn dám xuất hiện!"

"Vì sao ta không thể tới? Ta không chỉ có tới, còn mang đến một vị khách nhân cho các ngươi."

Cái gì?

Mọi người đều bị Quân Cửu hấp dẫn, vừa nghe Quân Cửu nói, ánh mắt mới lướt qua Quân Cửu nhìn đến một nam nhân trung niên khuôn mặt thon gầy, thân hình khô quắt, để râu dê. Hắn là ai?

Vân Kiều giới thiệu: "Vị này chính là Thiết Chủy tiên sinh, Thiên Túng Quốc không có ai không biết danh tiếng của tiên sinh đi?"

"Hít! Thiết Chủy tiên sinh! Hắn là Thiết Chủy tiên sinh?"

"Thiết Chủy tiên sinh chính là tiên sinh thuyết thư nổi danh Thiên Túng Quốc! Hắn không sợ cường quyền, không sợ uy hϊếp, cả đời chỉ nói thật. Cho dù là hoàng gia, cùng hai đại thế gia. Đề tài câu chuyện một khi dừng ở trong miệng hắn, cũng là ăn ngay nói thật, tuyệt không giấu giếm. Bởi vậy người đời tặng hắn danh hiệu Thiết Chủy tiên sinh!"

"Không chỉ có như thế. Bản thân Thiết Chủy tiên sinh vẫn là một Linh Sư cấp ba, quan hệ mật thiết cùng trưởng lão Đan Các. Quân Cửu như thế nào sẽ tìm Thiết Chủy tiên sinh tới? Nàng muốn làm gì?"

* * *

Mọi người nghị luận sôi nổi, đoán không ra dụng ý của Quân Cửu.

Quân Vân Tuyết và Phượng Thiên Khải lại là không khỏi trước sau thay đổi sắc mặt. Quân Cửu tìm tới Thiết Chủy tiên sinh, nàng sẽ không phải là muốn?

Lúc này, viện trưởng Lạc Khâu Hạc mở miệng: "Yên lặng! Hôm nay mời Thiết Chủy tiên sinh đến, cơ hội hiếm có, mọi người an tĩnh nghe, có vấn đề cuối cùng hỏi sau."

Mọi người đồng thời mộng bức. Gõ vang chuông Thiên Túng, chính là vì để cho bọn họ tới nghe Thiết Chủy tiên sinh thuyết thư? Chuông Thiên Túng không phải được nói, Thiên Túng Viện xuất hiện đại sự mới có thể được gõ sao? Thiết Chủy tiên sinh có tài đức gì, có thể làm chuông Thiên Túng gõ vang?

Lạc Khâu Hạc nói ở đáy lòng: Có tài đức gì không phải là Thiết Chủy tiên sinh. Nhưng đại sự chưa nói sai. Trong viện hồ ngôn loạn ngữ bôi đen Quân Cửu, chọc tức khiến cho Phượng Kiêu bạo tính tình trực tiếp nổ tung. Lạc Khâu Hạc tin tưởng, nếu không phải Quân Cửu kịp thời tới đây, chỉ sợ Phượng Kiêu đã lao ra, đánh chết toàn bộ những kẻ nói bậy Quân Cửu!

Vừa rồi La Kỳ cùng Hà Tông, còn không phải là ví dụ rõ ràng sao?

Ông ngăn không được Phượng Kiêu, lại nghe xong Quân Cửu bình tĩnh tự có kế hoạch. Lạc Khâu Hạc không hề nghi ngờ đồng ý. Giờ phút này ông nhìn chúng đệ tử phía dưới, sờ sờ chòm râu. Là thời điểm để cho đám đệ tử này mở mang tầm mắt rồi.

Mắt thấy năm tông sắp chọn lựa hạt giống, bọn họ cũng không thể lại ngu ngốc nữa. Bị người ta tùy tiện lợi dụng, coi thành thương mà dùng.

Thiết Chủy tiên sinh đứng ở trung gian đại quảng trường, trong tay hắn vung lên quạt xếp mở ra. Thiết Chủy tiên sinh mở miệng, hắn thanh âm khàn khàn lại từng câu lộ ra lực lượng khiến người tin phục: "Hôm nay muốn nói, thì nói tới từ tiệc mừng thọ Quân gia trước đi!"

Quả nhiên tới!

Quân Vân Tuyết đại biến sắc mặt, thân thể lung lay sắp đổ. La Kỳ nhìn mà lo lắng: "Vân tuyết sư tỷ tỷ làm sao vậy?"

"Ta không có việc gì." Quân Vân Tuyết nghiến răng nghiến lợi. Nàng ta oán hận ngẩng đầu, gắt gao trừng mắt Quân Cửu. Nàng ta không nghĩ tới, Quân Cửu lại sẽ mời đến Thiết Chủy tiên sinh. Mỗi người đều biết Thiết Chủy tiên sinh công chính, cũng không nói láo. Vậy âm mưu bôi nhọ của nàng ta, chẳng phải là thất bại trong gang tấc?

Không chỉ có như thế, nếu như để Thiết Chủy tiên sinh nói ra chuyện phát sinh trên tiệc mừng thọ. Trên mặt Quân Vân Tuyết đau nóng rát, đây là sỉ nhục!

Nàng ta cần thiết ngăn cản Thiết Chủy tiên sinh!

Vừa mới bước ra một bước, ánh mắt lôi đình sắc bén của Phượng Kiêu dừng ở trên người nàng. Quân Vân Tuyết nháy mắt cứng đờ thân thể, một cử động cũng không dám.

"Hừ!" Phượng Kiêu hừ lạnh quay đầu lại, lại trừng mắt nhìn Phượng Thiên Khải. Cuối cùng nhìn về phía Quân Cửu đi đến bên cạnh mình, thái độ phải nói là xán lạn núi tuyết tan rã, xuân về hoa nở. Phượng Kiêu nói: "Tiểu Cửu chờ, hoàng gia gia nhất định báo thù bình ổn cho cháu!"

Quân Cửu câu môi, ý cười lãnh lệ.

Quân Vân Tuyết và Phượng Thiên Khải không phải muốn nàng thân bại danh liệt, vạn người thóa mạ vũ nhục sao? Hiện tại thì nhìn một cái, là bọn họ đồn đãi vớ vẩn mạnh, hay là sự thật của nàng nện càng sâu một bậc?

Đừng nói Quân Vân Tuyết, Phượng Thiên Khải cũng muốn trốn chạy. Nhưng mà chỉ cần bọn họ vừa động, Phượng Kiêu lập tức trừng mắt liếc bọn họ một cái. Căn bản không đi được, chỉ có thể đứng ở chỗ này nghe Thiết Chủy tiên sinh nói ra, mỗi phân mỗi giây, giống như lăng trì.

Thiết Chủy tiên sinh: "Nói tới tiệc mừng thọ gia chủ Quân gia này, thật là sỉ nhục lớn nhất của Quân gia trăm năm tới nay, nề nếp gia đình bại hoại! Khiến thế nhân phỉ nhổ trơ trẽn."

Nghe được Thiết Chủy tiên sinh nói đầy nhịp điệu, những lời này. Mọi người đồng thời nhìn về phía Quân Cửu, nói ra còn không phải là Quân Cửu sao?

Ngay sau đó Thiết Chủy tiên sinh tiếp theo một câu, vả mặt mọi người bôm bốp. Hắn mở miệng: "Trơ trẽn này có ba điểm. Trơ trẽn đầu tiên, chủ mẫu Quân gia ác độc hãm hại Cửu tiểu thư Quân Cửu dòng chính trong tộc, năm lần bảy lượt ám sát nàng."

"Trơ trẽn thứ hai, là hôn ước của đại tiểu thư Quân gia, chủ mẫu Quân gia lại kêu phân gia Phong La Thành độc gϊếŧ Cửu tiểu thư Quân Cửu! Trơ trẽn thứ ba, Quân gia mặt ngoài nề nếp gia phong sạch sẽ sáng ngời, kỳ thật cấu kết việc xấu xa, càng thêm âm u độc ác hơn cả bên trong thâm cung!"

Ầm!

Trên quảng trường lớn nổ tung nồi. Tất cả mọi người khϊếp sợ mộng bức hỏng rồi. Cái này còn chưa ngừng, thiết miệng tiên sinh lại nói: "Còn có Thái Tử Phượng Thiên Khải của Thiên Túng Quốc.."

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------
« Chương TrướcChương Tiếp »