Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 93: Người làm chủ phía sau màn là ai.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quân Vân Tuyết bị chọc tức quá sức, nói không nên lời, chỉ có thể trừng mắt nhìn Phượng Thiên Khải hưng phấn vội vàng chạy đi. Nàng ta hô hấp một trận dồn dập, trước mắt choáng váng từng trận. Ép buộc cắn răng nhéo vào đùi, để mình sẽ không bị tức mà ngất xỉu.

Nghiến răng nghiến lợi, gương mặt dữ tợn, Quân Vân Tuyết: "Phượng Thiên Khải, ngươi nằm mơ đi! Quân Cửu, Quân gia ta xu thế là muốn gϊếŧ nó. Bầm thây nó thành vạn đoạn! Còn có ngươi, quý phi? Ha ha ha. Chờ ta thành đệ tử năm tông, ta nhất định phải tự tay làm thịt ngươi!"

Còn muốn cứu Quân Cửu?

Quân Vân Tuyết cười lạnh vặn vẹo, có vẻ rất đỗi dọa người. Nàng ta xoay người đi tới một phương hướng khác. Đường mà nàng ta đi gần hơn, nhìn thấy phó viện trưởng trước tiên, đây là một cơ hội. Một cái cơ hội làm Quân Cửu chết không có chỗ chôn!

* * *

Lại nói Quân Cửu bọn họ ra học viện, Vân Kiều gấp không chờ nổi mở miệng: "Quân cô nương, chuyện này không ổn! Tư Đồ Tu kia nhất định sẽ không để yên đâu!"

"Đúng vậy, Cửu tỷ tỷ. Chúng ta cần thiết phải có chuẩn bị! Mới vừa rồi tỷ đả thương bọn họ, bọn họ khẳng định sẽ thêm mắm thêm muối, nói hươu nói vượn. Thanh danh của Cửu tỷ tỷ không thể lại bị bọn họ chửi bới nữa!"

"Meo meo!" Tiểu Ngũ thật ra thì bình tĩnh lắc lắc cái đuôi.

Nó nói: Yên tâm đi, chủ nhân mới sẽ không bỏ qua đám gia hỏa đó. Chủ nhân sớm đã có phương pháp ứng đối, bằng không thì lúc trước nó không phải chỉ cào Phượng Thiên Khải một trảo. Mà là cắn chết tra nam hạng nhất kia!

Đáng tiếc Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi nghe không hiểu miêu miêu ngữ của nó. Quân Cửu vuốt lông Tiểu Ngũ, lông tóc mềm mại làm nội tâm của nàng rất bình tĩnh. Nàng nói: "Lãnh Uyên, đi Trường Dương Các thỉnh Thiết Chủy tiên sinh tới đây."

"Vâng." Lãnh Uyên không biết dụng ý của Quân Cửu, nhưng hắn cũng không hỏi. Lập tức xoay người đi tìm Trường Dương Các!

Không thấy được một sợi thần thức của chủ nhân đang bám vào trên người Quân Cửu sao? Có chủ nhân giám sát, nửa điểm lười biếng cũng không dám có. Nhưng mà Lãnh Uyên cũng rất tò mò, Quân Cửu đây là muốn làm cái gì? Thoạt nhìn giống như muốn phát đại chiêu.

Phân phó Lãnh Uyên xong, lại nhìn về phía Vân Kiều. Quân Cửu: "Vân Kiều, huynh viết thư cho ca ca của huynh. Nói cho Vân Trọng Cẩm, là thời điểm thâu tóm thế lực bên ngoài Quân gia. Không cần lại che che giấu giấu nữa, trực tiếp xuống tay!"

"Được. Nhưng mà ta có thể hỏi Quân cô nương, vì sao đột nhiên phải xuống tay với Quân gia? Hiện tại không phải hẳn là giải quyết phiền toái Thiên Túng Viện trước sao?" Vân Kiều khó hiểu truy vấn.

Quân Tiểu Lôi càng không hiểu, nàng chỉ có thể gật gật đầu theo Vân Kiều nói, tỏ vẻ nghi vấn.

Quân Cửu nhìn hai người, cong cong khóe môi: "Hai người còn không phát hiện người làm chủ phía sau màn là ai sao?"

"Ai?"

"Cửu tỷ tỷ tỷ đã biết? Là ai!"

"Chẳng lẽ hai người không cảm thấy, những lời này cùng với đồn đãi vớ vẩn mà Thượng Quan Dĩ Dung rải rác ở trong Hoàng thành trước đó, gần như giống nhau như đúc sao? Sẽ làm như vậy, chỉ có Quân Vân Tuyết. Nhưng mà hôn ước là sỉ nhục của Quân Vân Tuyết, nàng ta sẽ không nói ra."

Quân Cửu bổ sung tiếp theo: "Trừ bỏ nàng ta, còn có Phượng Thiên Khải nhúng tay."

Mà Phượng Thiên Khải trước quạt gió thêm củi, cổ vũ manh mối lời đồn đãi, lại tới giả mù sa mưa bảo hộ nàng. Phượng Thiên Khải đánh chủ ý ghê tởm gì, Quân Cửu không cần quá khó là có thể đoán được. Phượng Thiên Khải loại người này, xuống tay với hắn đều ngại dơ, thật chán ghét.

Nghe được Quân Cửu giải thích, Vân Kiều bọn họ lập tức hiểu rõ. Chủ mưu phía sau có hai người, một là Quân Vân Tuyết, hai là Phượng Thiên Khải.

Lạnh lùng cười, Quân Cửu lại nói: "Biết biện pháp tốt nhất giải quyết đồn đãi vớ vẩn là cái gì sao?"

"Là cái gì?"

"Bóp chết nó nagy tại ngọn nguồn." Quân Cửu tiếng nói lãnh khốc vô tình. Tiếp theo nói: "Lấy ngôn ngữ cãi cọ, là chuyện thừa thải vô dụng nhất. Chỉ biết bị coi như là giảo biện, uổng phí thời gian!"

Hai người dùng sức gật đầu, ánh mắt sùng bái, Quân cô nương Cửu tỷ tỷ thật là quá lợi hại!

Khó trách vẫn luôn đều không phản bác. Quân Cửu là đang sưu tập manh mối, tìm ra người làm chủ sau màn, lại đến một lần đối phó. Vân Kiều hỏi: "Vậy Quân cô nương, chúng ta hiện tại làm như thế nào?"

"Tiên hạ thủ vi cường, đi theo ta, hai người thực mau sẽ nhìn thấy một hồi trò hay trình diễn."

"Còn xuất sắc hơn vừa rồi?" Quân Tiểu Lôi tò mò hỏi.

Quân Cửu câu môi: "Vừa mới rồi chẳng qua là mở màn, mặt sau mới là vở kịch lớn."

Nghe vậy, Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi liếc nhau, đồng thời tò mò không thôi. Phía sau mới là vở kịch lớn? Quân Cửu muốn làm cái gì.

Thần thức bám vào trên người Quân Cửu, toàn bộ hành trình đều phát sóng trực tiếp cho Mặc Vô Việt. Hắn mở mắt ra từ trong đả tọa, mi mắt xốc lên, ánh sáng màu vàng mỹ thắng qua ngân hà. Thường nhân nói, mỹ nhân ở da ở cốt, nhưng mỹ nhân cái gì, ở trước mặt hắn, đều không thắng nổi sắc đẹp một đôi mắt vàng!

Mặc Vô Việt đứng dậy, trong nháy mắt biến mất ở trong phòng.

Không lâu sau, từng tiếng chuông cổ vang lên, vang vọng trên dưới Thiên Túng Viện. Mọi người buông đồ vật trong tay, nghi hoặc tò mò đi ra cửa. Sôi nổi đi tới đại quảng trường Thiên Túng Viện.

Tư Đồ Tu thay đổi quần áo xong mới mang theo người đến viện cửa trưởng Lạc Khâu Hạc. Liền nghe tiếng chuông như thế, bên trong nghi hoặc khϊếp sợ, Lạc Khâu Hạc từ phòng trong đi ra. Tư Đồ Tu lập tức vội vàng đi lên đi: "Viện trưởng, ta có việc muốn.."

Lạc Khâu Hạc lạnh như băng liếc mắt bọn họ một cái: "Lão phu đã biết chuyện. Đều đi đại quảng trường tập hợp!"

"Đi đại quảng trường? Đi đại quảng trường làm gì?" Có đệ tử nghi hoặc.

Tư Đồ Tu vui vẻ trong lòng, suy đoán: "Tiếng chuông Thiên Túng vang lên, kêu gọi toàn viện. Chẳng lẽ viện trưởng đây là muốn xử trí Quân Cửu trước mặt đám đông?"

"Có cái này khả năng! Tư Đồ lão sư ngài nghĩ xem, viện trưởng nói ngài ấy đã biết. Khẳng định là nhận định Quân Cửu trơ trẽn phóng đãng, thu nàng ở Thiên Túng Viện, chỉ biết bại hoại thanh danh Thiên Túng Viện chúng ta. Còn có nàng ta dĩ hạ phạm thượng, phạm quy đả thương đệ tử, còn mạo phạm Tư Đồ lão sư. Viện trưởng giáp mặt xử trí nàng ta, rất hợp lý."

"Không sai. Nhất định chính là như vậy!" Bọn họ nói, thần sắc hưng phấn không thôi.

Quân Cửu lúc trước ngông cuồng như vậy, làm càn không kềm chế được, không đặt bọn họ ở đáy mắt. Thực mau, Quân Cửu liền sẽ biết nàng ta phạm vào cái sai lớn cỡ nào!

Tư Đồ Tu rõ ràng hưng phấn không thôi, hận không thể để Quân Cửu thảm hại hơn. Hiện tại lại là biểu tình bộ mặt dối trá giả bộ bất đắc dĩ: "Ai. Ta chính là đã cho nàng ta cơ hội. Chỉ cần nàng ta quỳ xuống xin lỗi với ta, cũng không đến nông nỗi thông báo bị phạt trước toàn viện."

"Tư Đồ lão sư ngài thật là tâm địa thiện lương! Quân Cửu người này tàn nhẫn rắn rết, nàng ta xứng đáng!"

Cứ một đường nói như vậy, tới đại quảng trường Thiên Túng Viện.

Lúc bọn họ đến đó, nơi này đã có không ít đệ tử Thiên Túng Viện. Bọn họ đầy mặt hoang mang khó hiểu, nghị luận sôi nổi suy đoán đây là ra chuyện gì. Tư Đồ Tu lập tức đưa mắt ra hiệu cho đệ tử bên cạnh ông ta, bọn họ gật gật đầu đi vào đám người.

Thực mau, về tin tức viện trưởng muốn thông báo xử phạt Quân Cửu trước toàn viện truyền khắp đại quảng trường. Hơn nữa lời đồn đãi rải rác trước đó, nhất thời mỗi người nói đến Quân Cửu, đều là phỉ nhổ không ngừng. Lòng đầy căm phẫn kêu la kêu Quân Cửu cút ra Thiên Túng Viện.

Mọi người sôi nổi đến đông đủ. Quân Vân Tuyết đứng ở Hà Tông phía sau, quét một vòng cũng không nhìn thấy Quân Cửu. Nàng ta nói: "Không phải nói muốn xử trí Quân Cửu sao? Như thế nào không chộp nó tới."

"Sẽ không phải là chạy trốn chứ?" La Kỳ sắc mặt tối tăm, trào phúng nói.

Hắn vừa mới nói xong, sau lưng một cổ lực lượng mạnh mẽ truyền đến, trực tiếp chụp bay La Kỳ đi ra ngoài, quay đầu nhìn lại, Phượng Kiêu lôi đình tức giận, bước đi tới. "Ai dám nói Tiểu Cửu?"
« Chương TrướcChương Tiếp »