- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Tiên Hiệp
- Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư
- Chương 82: Đây là kêu gọi Mặc Vô Việt?
Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư
Chương 82: Đây là kêu gọi Mặc Vô Việt?
Lãnh Uyên?
Đó là ai? Vân Kiều cũng chưa gặp qua Lãnh Uyên, lần trước khi tới ăn canh. Bọn họ cũng chỉ nhìn thấy một cái chén không, không thấy bản thân Lãnh Uyên.
Lúc này chỉ nghe Quân Cửu kêu gọi một tiếng, mị ảnh im hơi lặng tiếng xuất hiện. Lãnh Uyên gật đầu: "Quân cô nương."
"Hít!" Nam nhân đột nhiên xuất hiện làm Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi đồng thời cảnh giác lui về phía sau. Lui về phía sau rồi, Vân Kiều không quên theo bản năng bảo vệ Quân Cửu, sau đó phản ứng lại thì đây là người Quân Cửu kêu tới, tức khắc sửng sốt.
"Quân cô nương có gì phân phó? Muốn ta đi gϊếŧ hai nhóm người khác sao?" Lãnh Uyên hỏi.
Hắn vẫn luôn ở bên cạnh Quân Cửu, nhìn Quân Cửu không cần, thì không xuất hiện. Một khi có nguy hiểm, hoặc là Quân Cửu gọi hắn, thì Lãnh Uyên vừa kêu liền sẽ có mặt!
Quân Cửu lắc đầu, nhàn nhạt mở miệng: "Không cần huynh động thủ. Tìm ra người rồi, nói cho ta địa điểm là được."
"Được!"
"Thuận tiện phân tích thực lực của bọn họ, ta muốn bắt bọn họ tới cho Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi luyện tập một chút. Ừm, Tiểu Ngũ thích cũng có thể lên." Quân Cửu duỗi tay sờ sờ đầu Tiểu Ngũ, người sau trực tiếp dùng cái đuôi cuốn lấy cánh tay Quân Cửu mà vui vẻ.
Lãnh Uyên tuân lệnh, như khi hắn tới, thì lúc rời đi cũng nháy mắt không thấy bóng người. Có thể nói tới vô ảnh đi vô tung!
Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi đều nhìn mà ngây người.
Vân Kiều: "Quân cô nương, hắn là?"
"Là hộ vệ Mặc Vô Việt để lại cho ta." Quân Cửu chỉ làm một câu giải thích đạm mạc như vậy. Nàng nhìn chằm chằm hai người đánh giá một phen, ánh mắt làm Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi đều có chút hơi sợ, sau lưng phát lãnh.
Quân Cửu nói: "Cẩn thận chuẩn bị một phen, đợi lát nữa thì phải xem hai người biểu hiện."
"Hả?"
Quân Cửu nói được thì làm được, Lãnh Uyên tìm được người thực mau, Quân Cửu mang theo Vân Kiều bọn họ đi qua, sau đó nghênh diện đυ.ng phải, đơn giản thô bạo trực tiếp ném Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi vào. Mục tiêu là không thể giữ người sống!
Đây là lần đầu tiên Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi gϊếŧ người, sau khi kinh hoảng vô thố ngắn ngủi, bọn họ điều chỉnh lại thực mau.
Quân Cửu lười biếng dựa ở trên thân cây, trong lòng ôm Tiểu Ngũ vuốt ve mèo. Quân Cửu nhìn bọn họ mở miệng: "Bọn họ còn không tính là gỗ mục."
Nếu như bọn họ chần chờ hoặc là lui về phía sau, vậy bọn họ chỉ có thể làm bằng hữu đơn giản, sẽ không lại tiến thêm một bước nữa có được nàng tín nhiệm. Nàng có kế hoạch xây dựng một đội ngũ, tuyệt đối không thu phế vật. Trước mắt xem ra, Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi cũng đều không tệ lắm.
Nhóm thứ hai, giải quyết!
Nhóm thứ ba, giải quyết!
Đêm tối tiến đến, Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi tê liệt ngã xuống trên mặt đất. Đây mới là ngày đầu tiên, bọn họ cũng sắp mệt lả! Phía sau còn có ngày thứ hai, ngày thứ ba, đáy mắt Vân Kiều hiện lên tuyệt vọng. Không sợ gϊếŧ người, nhưng mà mệt mỏi quá.
Nằm liệt không đến một nén nhang, mùi hương mê người câu hồn, Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi lập tức ngồi dậy. Hai người nhìn chằm chằm.. thịt rắn nướng trong tay Quân Cửu.
Thơm quá!
Suýt! Nước miếng ngăn cũng ngăn không được.
Quân Cửu: "Cầm đi."
Nàng cho không phải là thịt rắn nướng, mà là Thiên Túng lệnh. Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi gấp không chờ nổi duỗi tay, kết quả vừa thấy là Thiên Túng lệnh thì đều kinh ngạc đến ngây ngẩn cả người. Tổng cộng có hai khối Thiên Túng lệnh, một khối là đến từ linh đằng cổ thụ, một khối là gϊếŧ nhóm người thứ hai sau đó thì thu hoạch ngoài ý muốn.
Hiện tại Quân Cửu thì lại đều đưa hai khối Thiên Túng lệnh cho bọn họ!
Vân Kiều: "Quân cô nương cô làm gì vậy?"
"Cửu tỷ tỷ, tỷ đưa Thiên Túng lệnh cho chúng ta làm gì?" Quân Tiểu Lôi cũng đang hỏi, thay đổi là người khác, thì đã sớm duỗi tay đoạt lấy. Bọn họ lại kinh ngạc Quân Cửu vì sao cho bọn hắn.
Quân Cửu thấy bọn họ không lấy, trực tiếp giơ tay ném Thiên Túng lệnh vào trong lòng ngực hai người. Nàng câu môi cười làm càn khinh cuồng: "Đây là khen thưởng cho hai người. Hôm nay hai người làm không tồi, đáng giá khen thưởng."
"Nhưng đây là Thiên Túng lệnh! Quân cô nương cô cho chúng ta, vậy còn cô? Cái này ta không thể lấy!" Vân Kiều duỗi tay muốn trả lại cho Quân Cửu.
Quân Cửu đưa một ánh mắt, lập tức làm Vân Kiều cứng đờ động tác, Quân Cửu nói: "Quân Cửu ta đưa đồ vật ra ngoài thì chưa bao giờ thu hồi lại, hai người không cần, thì ném đi."
Làm sao có thể ném chứ? Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi liếc nhau, lập tức trân trọng cẩn thận thu hồi Thiên Túng lệnh cất bên người. Thiên Túng lệnh thông quan tới tay, hai người lại một chút cũng không cao hứng. Mà là mắt trông mong nhìn Quân Cửu, muốn nói lại thôi.
Quân Cửu lại duỗi tay lần nữa, lần này chính là thịt rắn nướng.
Thịt rắn không nhiều lắm, nhưng hai người đều phải cướp ăn. Một ngụm thịt rắn mềm mại xuống bụng, hai người đều lộ ra biểu tình hạnh phúc, Vân Kiều thì đã biết trù nghệ của Quân Cửu lợi hại, Quân Tiểu Lôi thì đã sùng bái đến không thôi, hai con mắt đều lập loè ngôi sao: "Cửu tỷ tỷ thật là lợi hại!"
"Meo meo!" Tiểu Ngũ đã sớm ăn uống no đủ ngủ qua. Trong lúc ngủ mơ nghe thấy, cũng không quên meo meo hai tiếng tán đồng Quân Tiểu Lôi nói.
Đối với khen ngợi, Quân Cửu từ trước đến nay là thong dong tiếp thu.
Thong thả ung dung nhấm nháp thịt rắn nướng, còn có thỏ nướng cùng quả dại. Nơi rừng hoang núi dã, trời làm chăn đất làm chiếu, ngồi ở bên đống lửa, lại làm Quân Cửu dùng cơm dùng ra một loại cảm giác như đang ở trong đại đường tráng lệ huy hoàng, cao nhã, thể xác và tinh thần đều là hưởng thụ.
Chỉ là Vân Kiều thỉnh thoảng nhìn Quân Cửu, muốn nói lại thôi, có chút phá hỏng phần thích ý này.
Quân Cửu nhàn nhạt liếc xéo hắn: "Có chuyện thì nói thẳng."
"Quân cô nương, cô đưa Thiên Túng lệnh cho ta cùng Quân Tiểu Lôi. Vậy còn cô? Tuy rằng hiện tại mới qua đi một ngày, nhưng Thiên Túng lệnh có hạn. Cũng không biết có bao nhiêu người lấy được, chúng ta phải tìm Thiên Túng lệnh, còn phải lên núi đỉnh, thời gian sợ là gấp gáp không kịp."
Vân Kiều rất đỗi lo lắng cái này, hắn lỡ như không trúng tuyển thì cũng không sao cả, cùng lắm thì nhờ vào quan hệ tiến vào Thiên Túng Viện, Quân Cửu cũng có thể kéo quan hệ với thái thượng hoàng.
Chỉ là Vân Kiều hắn không muốn nhìn đến biểu tình thất vọng của Quân Cửu, càng không muốn làm những người đáng giận như Quân Vân Tuyết có cơ hội cười nhạo Quân Cửu! Hắn vẫn là nên trả Thiên Túng lệnh cho Quân Cửu thì hơn.
Liếc mắt một cái nhìn ra Vân Kiều rối rắm, Quân Cửu hơi cong khóe môi lên. Nàng phúc hắc câu môi: "Ai nói chúng ta muốn đi tìm Thiên Túng lệnh."
"A, không tìm?"
"Cửu tỷ tỷ tỷ không tìm?"
"Buổi sáng ngày mai chúng ta liền lên núi, tới trên đỉnh núi rồi, tự nhiên sẽ có người đưa Thiên Túng lệnh đến ta trước mặt. Ta cần gì phải đi tìm?" Quân Cửu nói.
Nghe vậy, Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi trừng lớn mắt, Quân Cửu đây là tính toán đi cướp lấy!
Không sai, Quân Cửu chính là muốn cướp, không ít người cũng đánh chủ ý giống như nàng, bọn họ không chút nào ngoài ý muốn sẽ theo dõi Quân Tiểu Lôi tuổi còn nhỏ. Đưa tới cửa, mặc cho nàng chọn.
Lãnh Uyên đang âm thầm nghe được Quân Cửu nói, yên lặng nghĩ. Quân cô nương vẫn là đơn giản thô bạo như vậy!
Đang nghĩ ngợi, Lãnh Uyên nghe phía dưới Quân Tiểu Lôi hỏi Quân Cửu: "Cửu tỷ tỷ lục lạc cùng lắc tay trên tay tỷ thật xinh đẹp. Mua ở đâu vậy?"
"Lắc tay là của Tiểu Ngũ, lục lạc sao? Một người tặng ta." Quân Cửu nhìn lục lạc, đáy lòng hiện lên tên Mặc Vô Việt. Mặc Vô Việt! Tâm tùy sở động, lục lạc vẫn luôn an tĩnh không tiếng động đột nhiên sáng lên, vang lên một tiếng đinh linh.
Quân Cửu: ?
Lãnh Uyên: Ôi mẹ! Đây là kêu gọi chủ nhân? Loại tình huống ngoài ý muốn này xử trí như thế nào!
Quân Tiểu Lôi kinh ngạc trừng lớn mắt: "Cửu tỷ tỷ, lục lạc của tỷ vang lên!"
Từ khi Mặc Vô Việt mang lên cho nàng, lục lạc vang lên hai lần, từ đó an tĩnh giống như một cái lục lạc giả, hiện tại đột nhiên loang loáng thêm đinh linh, đáy lòng Quân Cửu lộp bộp một cái. Không thể nào! Đây là kêu gọi Mặc Vô Việt rồi hả?
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Tiên Hiệp
- Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư
- Chương 82: Đây là kêu gọi Mặc Vô Việt?