Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư

Chương 80: Cấu kết với nhau làm việc xấu, phải gϊếŧ!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đó chính là Thiên Túng lệnh!

Có được nó, lêи đỉиɦ núi, chính là ván đã đóng thuyền sẽ thành đệ tử Thiên Túng Viện. Bọn họ trèo đèo lội suối mà đến, còn không phải là vì Thiên Túng lệnh sao?

Nhất thời ánh mắt lửa nóng, điên cuồng nhìn chằm chằm Thiên Túng lệnh trong tay Quân Cửu. Vân Kiều thấy bọn họ vây tới, đáy lòng lộp bộp một cái: "Các ngươi muốn làm gì!"

"Giao Thiên Túng lệnh ra đây!" Một người vươn tay về phía Quân Cửu.

"Meo!" Tiểu Ngũ tức điên lộ ra răng nanh, muốn cướp Thiên Túng lệnh? Thiếu cào à.

Quân Cửu liếc mắt quét bọn họ một cái, đạm nhiên bình tĩnh, chuyện trong dự kiến, dụ hoặc của Thiên Túng lệnh không người nào có thể cự tuyệt. Nhưng mà Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi vô cùng phẫn nộ, Vân Kiều mở miệng: "Thiên Túng lệnh là chúng ta lấy được, dựa vào cái gì phải giao ra?"

Quân Tiểu Lôi: "Không sai! Thiên Túng lệnh sẽ không cho các ngươi."

Xem Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi hùng hổ không cho, đám người kia hơi hơi chần chờ nửa giây. Trong đám người đột nhiên toát ra một câu: "Thiên Túng lệnh là chúng ta cực cực khổ khổ canh giữ ở nơi này. Là ngươi đoạt Thiên Túng lệnh của chúng ta! Giao ra đây!"

Nhất thời, mọi người hô to: "Không sai! Thiên Túng lệnh là của chúng ta!"

"Chúng ta canh giữ ở nơi này, Thiên Túng lệnh chính là của chúng ta. Giao ra đây! Nếu không chúng ta không khách khí!"

"Nga? Như thế nào gọi là không khách khí?" Quân Cửu đứng dậy, câu môi cười lạnh nhìn bọn họ. Nàng vươn tay, ngoắc ngoắc ngón tay: "Muốn Thiên Túng lệnh, tới cướp."

"Giao Thiên Túng lệnh ra!" Lập tức có người nhằm về phía Quân Cửu.

Hắn rút ra đại đao bên hông, lại là động ý niệm gϊếŧ người cướp Thiên Túng lệnh! Ánh mắt Quân Cửu chợt lóe, lạnh lẽo khát máu đến tận xương.

Ầm!

Quân Cửu một chân đá bay hắn, đại đao bay ra, ong ong cắm vào trong đất lay động không ngừng.

Mọi người nhìn mà sửng sốt. Thanh âm vừa rồi kia lại vang lên, châm ngòi thổi gió: "Mọi người cùng nhau lên, đoạt lại Thiên Túng lệnh!"

"Lên!"

"Gϊếŧ bọn họ, đoạt lại Thiên Túng lệnh!"

Mọi người cùng nhau lên, gương mặt dữ tợn hung ác, rất giống như Quân Cửu là kẻ thù gϊếŧ cha của bọn họ. Du͙© vọиɠ tham lam tại một khắc này bùng nổ bành trướng.

Quân Cửu hoạt động tay chân một chút, dư quang khóe mắt liếc xéo Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi: "Động thủ."

Vân Kiều và Quân Tiểu Lôi phản ứng cũng không chậm. Nắm tay nâng kiếm, chém gϊếŧ cùng đám người kia thành một đoàn. Xem ra trước đó một đường gϊếŧ mãnh hổ, làm thịt dã lang. Hai người có chút tích lũy kinh nghiệm, đối phó nhóm người này cũng không đến mức quá chật vật.

Lại có Tiểu Ngũ xen kẽ ở bên trong, thỉnh thoảng cào mấy móng vuốt hỗ trợ. Bọn họ không cần Quân Cửu lo lắng.

Keng!

Một thanh trường thương đâm về phía Quân Cửu. Nghiêng người tránh đi, Quân Cửu giơ tay bắt lấy trường thương trước mặt kéo một cái. Thiếu niên a a kêu to bị kéo đến trước mặt Quân Cửu, một quyền nện ở trên ngực thiếu niên. Phụt -- hộc máu. Trường thương trong tay cũng không giữ được, cọ cọ lui về phía sau ngã quỵ trên mặt đất.

Quân Cửu đoạt qua trường thương của thiếu niên, nắm ở trong tay, ngón tay bay lộn. Trường thương vào tay, uy lực bạo phát hơn mấy trăm lần so với ở trong tay thiếu niên.

Nàng đứng ở tại chỗ không cần dịch một bước, người vọt tới trước mặt, trường thương quét ngang một đường, sôi nổi quay cuồng đầy đất kêu rên không ngừng. Ngẫu nhiên người may mắn vận tránh đi trường thương vọt tới trước mặt, ngược lại càng thảm hại hơn!

Quân Cửu tùy tiện một quyền, một chân, là có thể khiến cho họ những thiếu niên thiếu nữ tuổi trẻ khí thịnh chưa trải qua lễ rửa tội máu tươi này, bị đánh thảm, ngay cả đánh trả cũng không làm được.

Bịch bịch bịch!

Một đám ngã xuống đất, trước mặt tức khắc trống không.

Quân Cửu xoay người quay đầu lại, nhìn về phía một Linh Sư cấp một trước mặt Quân Tiểu Lôi, truy đuổi Quân Tiểu Lôi đến khuôn mặt nhỏ trắng bệch. "A" cười khẽ khinh thường, Quân Cửu giơ tay ném mạnh trường thương ra ngoài như ném phi tiêu.

Vèo!

Xoạt -- trường thương xuyên qua quần áo bả vai, mang theo thiếu niên kia trực tiếp cắm hắn ở trên mặt đất. Thiếu niên sợ tới mức kêu oa oa thảm thiết, trực tiếp tè trong quần. Quân Cửu chán ghét nhíu mày, nàng thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi.

Quân Cửu: "Cũng không tệ lắm, không có bị thương."

"Quân cô nương cô không sao chứ?" Vân Kiều vội vội vàng vàng chạy qua, nhìn chằm chằm Quân Cửu một phen ánh mắt kiểm tra tỉ mỉ kỹ càng. Đặc biệt là tạm dừng vài giây ở chỗ nhiễm máu trên quần áo Quân Cửu.

Quân Cửu nhướng mày, khóe môi ngậm tươi cười bừa bãi kiêu căng. Nàng nói: "Còn chưa thể đả thương ta."

Lại nhìn về phía mọi người lăn lộn kêu rên đầy đất, Quân Cửu ánh mắt lãnh lệ, đằng đằng sát khí: "Cút!"

Trên mặt đất mọi người lập tức té ngã lộn nhào lên, cũng không dám kêu gào Quân Cửu giao ra Thiên Túng lệnh nữa, đầu cũng không dám quay lại vội vàng chạy trốn đi. Sợ Quân Cửu hối hận, lại đến đánh bọn họ.

Vân Kiều nhíu mày: "Cứ thả bọn họ đi như vậy?"

Quân Cửu: "Không oán không thù, chẳng qua là bị người xui khiến đẩy ra làm lá chắn. Đánh một trận giáo huấn một chút, là đủ rồi."

Nghe được Quân Cửu nói, Vân Kiều cùng Quân Tiểu Lôi đồng thời kinh ngạc. Vân Kiều nói: "Bị người xui khiến? Lá chắn? Quân cô nương cô đây là có ý tứ gì. Chẳng lẽ sau lưng bọn họ có người phá rối?"

"Đúng vậy, Cửu tỷ tỷ sao chúng ta cái gì cũng chưa phát hiện?" Quân Tiểu Lôi hoang mang cào cào cái ót.

Bọn họ đều là đi cùng nhau, sao bọn họ lại không phát hiện khác thường?

Thật ra không phát hiện cũng chỉ có Quân Tiểu Lôi, Vân Kiều dạo qua một vòng ở trong đầu, hắn nhanh chóng phản ứng kịp: "Ý tứ của Quân cô nương, là vừa rồi trong những người âm thầm nói chuyện đó có quỷ?"

"Đúng. Nếu ta không đoán sai mà nói, bọn họ chính là Quân Vân Tuyết tìm tới gϊếŧ ta."

"Quân Vân Tuyết này thật sự ác độc, uổng cho nàng ta ở Hoàng thành, vẫn luôn duy trì tư thái bạch liên thần nữ. Kết quả là độc phụ rắn rết!" Vân Kiều chán ghét nói.

Quân Tiểu Lôi là người Quân gia, nàng nhíu nhíu mày, không nói gì.

Vân Kiều lại nói: "Quân cô nương chúng ta đến tìm những người đó ra! Bằng không bọn họ hạ độc thủ sau lưng, trước sau là một nguy hiểm."

"Là phải xử lý. Nhưng mà không cần chúng ta đi tìm, bọn họ sẽ tự đưa tới cửa." Quân Cửu rũ mắt, đáy mắt chợt lóe sát khí mà qua. Dám nhận đơn hàng này của Quân Vân Tuyết, thì phải làm tốt mũi đao liếʍ máu, chuẩn bị bỏ mạng bất cứ lúc nào.

Người vô tội, nàng không gϊếŧ.

Cấu kết với nhau làm việc xấu, đồng lõa. Phải gϊếŧ thôi!

Quân Cửu ngước mắt, nhàn nhạt nhìn hai người. Nàng nói: "Hai người chỉ cần làm bộ cái gì cũng không biết, tiếp tục lên núi. Không qua được bao lâu nữa, bọn họ sẽ tự đưa tới cửa."

"Được!"

"Dạ dạ, nghe Cửu tỷ tỷ. Chúng ta đánh người xấu!"

Quân Cửu câu môi cười nhạt, các nàng tiếp tục lên núi.

Các nàng đi rồi, tại chỗ một hàng năm người mới từ rừng rậm chạy ra tới. Bọn họ cúi đầu, còn có thể nhìn thấy dấu vết sau đánh nhau trên mặt đất, còn có máu tươi. Lại nhìn xem cây cổ thụ kia, Thiên Túng lệnh đã không còn.

Sắc mặt đoàn người đều rất khó coi, một người trong đó nói: "Không nghĩ tới những người đó vô dụng như vậy. Chỉ là đoạt một Thiên Túng lệnh cũng đoạt không được."

"Đoạt không được thì thôi, ngay cả góc áo của Quân Cửu mà bọn họ cũng chưa đυ.ng tới. Hít, đau quá!" Người nói chuyện ôm bụng.

Bọn họ vừa rồi cũng ở trong đám người, nhân lúc rối loạn trốn đi. Kết quả bị đánh tơi bời một trận, hiện tại nói vô dụng gì đó cũng chính là đều bao gồm chính mình đi vào.

"Chúng ta vừa rồi không thể bại lộ thực lực. Nếu như ra tay thật, Quân Cửu kia có thể chạy?"

"Đúng vậy! Chúng ta là không thể bại lộ thân phận, để cho người khác biết mục đích của chúng ta. Hiện tại những phế vật vô dụng đó không còn nữa, chúng ta theo sau. Không thể buông tha Quân Cửu! Nhiệm vụ rất rõ ràng, là cần thiết phải gϊếŧ ả!"

Trong năm người, thiếu nữ duy nhất chần chờ hỏi: "Hai người bên cạnh nàng ta thì sao?"

"Gϊếŧ luôn, không thể để lộ tiếng gió. Nếu không truyền ra ngoài, thì chúng ta không đi Thiên Túng Viện được."

"Được!" Năm người liếc nhau, lập tức đuổi theo phương hướng Quân Cửu bọn họ rời đi. Bọn họ cười dữ tợn, đằng đằng sát khí.

___________

Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.

Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.

Link: https://truyenhdt.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/

---------------
« Chương TrướcChương Tiếp »